ẢNH ĐẾ LUYẾN ÁI NÃO TÀN - tuyết não tàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tham gia cùng một chương trình tạp kỹ với bạn trai cũ là ảnh đế, khi người dẫn chương trình hỏi về mối tình trước đây của hắn.

Hắn hừ lạnh một tiếng: "Mối tình trước đây? Bị đá rồi."

"Không bao giờ quay lại, cô ấy cầu xin tôi? Cầu xin tôi cũng không quay lại!"

Sau này, tôi ra sân bay đón thằng em đi du học về bị phóng viên chụp lại, còn tung tin nghi tôi đang yêu đương.

Hắn đăng năm bài đăng trên weibo emo chỉ trong một đêm, sau đó rạng sáng khóc thút thít gọi điện thoại cho tôi hỏi liệu tôi còn có thể cho hắn một cơ hội không.

Ngày hôm sau, # Kỳ Thành Ngôn khóc #

# Kỳ Thành Ngôn Giang Vãn #

# Kỳ Thành Ngôn cho anh một cơ hội nữa#

Khi các mục lần lượt leo lên top hot search, tôi một đêm thành danh và trở thành cô gái nổi tiếng nhất trên Internet.

Tham gia cùng một chương trình tạp kỹ với bạn trai cũ là ảnh đế, khi người dẫn chương trình hỏi về mối tình trước đây của hắn.

Hắn hừ lạnh một tiếng: "Mối tình trước đây? Bị đá rồi."

"Không bao giờ quay lại, cô ấy cầu xin tôi? Cầu xin tôi cũng không quay lại!"

Sau này, tôi ra sân bay đón thằng em đi du học về bị phóng viên chụp lại, còn tung tin nghi tôi đang yêu đương.

Hắn đăng năm bài đăng trên weibo emo chỉ trong một đêm, sau đó rạng sáng khóc thút thít gọi điện thoại cho tôi hỏi liệu tôi còn có thể cho hắn một cơ hội không.

Ngày hôm sau, # Kỳ Thành Ngôn khóc #

# Kỳ Thành Ngôn Giang Vãn #

# Kỳ Thành Ngôn cho anh một cơ hội nữa#

Khi các mục lần lượt leo lên top hot search, tôi một đêm thành danh và trở thành cô gái nổi tiếng nhất trên Internet.

______________________________________________________________________________

1
Sau khi quay xong nhân vật của một bộ phim truyền hình, tôi bước vào một kỳ nghỉ ngắn, người đại diện lo lắng rằng tôi sẽ rảnh rỗi và đề nghị tôi tham gia một chương trình tạp kỹ.

Cho đến trước khi ghi hình chương trình tạp kỹ, tôi mới biết Kỳ Thành Ngôn là khách mời tại trường quay, nên tôi không còn cách nào khác là cắn răng chịu đựng.

So với Kỳ Thành Ngôn, người có địa vị cao hơn và giải thưởng nhiều trong giới điện ảnh khi còn trẻ, tôi, Giang Vãn, chỉ là diễn viên tuyến hai trong làng giải trí.

Tôi không thể nói mình có nhiều người hâm mộ, cũng không thể nói mình có ít người ghét, người hâm mộ của Kỳ Thành Ngôn chỉ cần một phần mười nỗ lực có thể đánh bại người hâm mộ của tôi, vì vậy chỉ có hai bên và người đại diện của chúng tôi biết về mối quan hệ của chúng tôi.

Sau khi chia tay, đứng ở cùng một địa điểm ghi hình có chút lúng túng, ánh mắt của Kỳ Thành Ngôn thậm chí còn không hề nhìn vào tôi.

Tôi chỉ có thể giả vờ như không biết anh ấy, cùng ghi hình với anh ấy còn có một nữ diễn viên hàng đầu khác là Trần Viện, người không chỉ nổi tiếng mà còn có nhiều người hâm mộ và rất quyền lực.

Bạn có thể đoán rằng sau khi bộ phim lên sóng, tôi sẽ trở thành bia đỡ đạn với ít cảnh quay.

Trần Viện là người có nhiều năng khiếu, khi người dẫn chương trình hỏi cô nghĩ gì về người yêu cũ, cô im lặng một lúc rồi nói: "Tôi hy vọng anh ấy sẽ thành công trong mọi việc."

Sau đó người dẫn chương trình hỏi lại nói, "Thật sao ?"

Trần Viện cười lớn, "Vấn đề này không thích hợp hỏi xem có thật hay không, tốt hơn là xem Kỳ Thành Ngôn nói như thế nào."

Khi Kỳ Thành Ngôn bị quay sang đặt câu hỏi, anh ấy dường như đang nhìn tôi, rồi một tiếng khịt mũi cực kỳ rõ ràng.

"Hừm, mối quan hệ trước đây ? Tôi bị bỏ rơi vô cớ, đầu tôi bị đá bởi mã thất tiền đề*."

*Mã thất tiền đề: một cụm thành ngữ (马失前蹄 – mǎ shī qián tí), nghĩa đen là ngựa mất móng trước, sau này dùng để chỉ tính toán sai lầm dẫn đến thất bại.

"Tôi sẽ không bao giờ quay lại với cô ấy, ngay cả khi cô ấy có cầu xin tôi!"

Kỳ Thành Ngôn tức giận đến đỏ bừng mặt khi nói xong, người dẫn chương trình và Lý Nguyên nhịn cười, Lý Nguyên trêu chọc: "Thành Ngôn, không có ai hỏi cậu quay lại với nhau đâu."

Kỳ Thành Ngôn lại khịt mũi, "Anh không có hỏi thì tôi cũng không tái hợp lại đâu, tôi là người có điểm mấu chốt đó."

Mặc dù không nêu tên nhưng tôi vẫn cảm thấy ngứa ngáy da đầu vì xấu hổ cho đến khi người dẫn chương trình ném chủ đề về phía tôi.

Lần này Tề Thừa Ngạn nhìn tôi với ánh mắt rực cháy, như đang chờ đợi câu trả lời từ tôi.

Là một diễn viên, tôi có thể giải quyết được việc này, tôi mỉm cười đáp: "Tôi không có nhiều ấn tượng với người yêu cũ, tôi hy vọng anh ấy khỏe mạnh."

Nói xong, ánh mắt của Kỳ Thành Ngôn nhìn giống như sắp nổi giận nên tôi chỉ biết giả vờ như không nhìn thấy và cắn răng ghi hình xong tập phim này.

Sau khi kết thúc, tôi và trợ lý rời khỏi trường quay, Kỳ Thành Ngôn cũng theo tôi ra ngoài, khi đi ngang qua tôi, anh ấy đột nhiên nói: "Tôi không còn nhiều ấn tượng với người yêu cũ nữa. Đã lâu lắm rồi, chúng ta mới chia tay bảy tháng trước ?"

"Khuôn mặt của tôi dễ quên lắm sao ? Ừm, tôi rất khỏe mạnh." Nói xong, anh vội vàng lên xe bỏ chạy, bỏ lại tôi và trợ lý không nói nên lời của tôi ở phía sau.

Tôi lên xe và nhớ ra rằng bộ phim tiếp theo của đạo diễn Tiêu Viễn Sơn đang chọn nữ diễn viên chính.

Sáng sớm nay nam chính đã được quyết định là Kỳ Thành Ngôn. Đạo diễn Tiêu Viễn Sơn thậm chí còn cho biết mục đích ban đầu của việc chuẩn bị bộ phim này là hy vọng Kỳ Thành Ngôn có thể có một nhân vật chính với những đặc điểm hoàn toàn khác biệt để tăng thêm sự đa dạng cho vai diễn của anh.

Cho nên có thể hình dung kịch bản nhất định phải rất hay, nếu lấy được nữ chính này thì có lẽ tôi sẽ được nổi tiểng hơn nữa.

Vì vậy, người đại diện đã sắp xếp cho tôi và Kỳ Thành Ngôn tham gia cùng một chương trình tạp kỹ, có lẽ là với mục đích xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với Kỳ Thành Ngôn và nhận được vai diễn.

Dù sao Tiêu Viễn Sơn không dễ đối phó, tất cả quy tắc ngầm đều không dễ dàng sử dụng, có lẽ điểm đột phá duy nhất có thể chính là Kỳ Thành Ngôn.

Nhưng vừa rồi Kỳ Thành Ngôn nhìn thấy tôi, hắn tức giận như ăn phải thuốc súng, có lẽ hắn không muốn cùng tôi nói chuyện, cho dù hắn có nguyện ý, tôi cũng sẽ không vui.

Thay vì dựa vào Kỳ Thành Ngôn, tôi hy vọng mình có thể có được vai trò này bằng chính sức lực của mình.
2.
Chương trình tạp kỹ đó được phát sóng khi tôi đang đi nghỉ.

Nó đã trở nên rất nổi tiếng ngay khi phát sóng, bạn gái cũ của Kỳ Thành Ngôn cũng làm dấy lên rất nhiều cuộc thảo luận, thậm chí cư dân mạng còn bắt đầu tìm kiếm bạn gái cũ của Kỳ Thành Ngôn trên Internet.

Kỳ Thành Ngôn sinh ra đã là một ngôi sao nhí, nắm giữ nhiều giải thưởng và doanh thu phòng vé hàng chục tỷ, không phải diễn viên lưu lượng nổi tiếng* nhưng lại có lượng truy cập siêu cao.

* Lưu lượng là từ dành riêng cho những ngôi sao lớn Trung Quốc sở hữu lượng fan hâm mộ đông đảo. Mọi động thái của các ngôi sao này đều được quan tâm, thu hút lượng lớn khán giả, có sức ảnh hưởng lớn tới giới trẻ.

Một diễn viên như vậy đang yêu hay đã chia tay, mọi người chỉ biết sau khi anh ấy nói ra.

Các tay săn ảnh trong làng giải trí rõ ràng là quá thờ ơ, dở khóc dở cười khi thấy nhiều CP fan trên hot search lôi CP của mình lên nói rằng người kia là bạn gái cũ của anh ấy và cô ấy vẫn yêu Kỳ Thành Ngôn.

Tôi hơi bối rối tại sao không ai nghĩ đến việc bạn gái cũ sẽ ở cạnh anh ấy trong chương trình ?

Lúc này quản lý cũng gửi tin nhắn, trông như người qua đường, "Em còn yêu Kỳ Thừa Ngôn không ? Hai người có thể quay lại với nhau không ?"

"Tôi thấy anh ấy khá sạch sẽ và tự chủ , và anh ấy vẫn là xử nam. Có phải vì thân thể kém không ? Nói chi tiết cho tôi xem nào ?"

Đối với sự tò mò của người quản lý, tôi chọn cách giả vờ không nhìn thấy.

Nhưng trong đầu tôi nhớ lại lúc chia tay với Kỳ Thành Ngôn, anh ấy đã nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe, hung ác nói: "Giang Vãn, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cô."

Có vẻ như anh ấy luôn giữ mối hận thù đó và chưa bao giờ có ý định tha thứ cho tôi.

Khi tôi chuẩn bị đóng weibo, tôi nhìn thấy một bài đăng trên weibo thời gian thực có nội dung:

"Trời ơi, tôi không nghĩ bạn gái cũ của anh ấy có thể là Giang Vãn sao ? Đôi mắt của Kỳ Thành Ngôn liếc cô ấy có phải quá nhiều không ?"

Tôi run tay và lỡ bấm "Thích", dù đã hủy với tốc độ ánh sáng nhưng tôi lại không hề chuyển tài khoản mà đang lướt trên tài khoản làm việc của mình.

Chắc chắn rồi, trong vòng năm phút, việc tôi thích bài đăng trên weibo đó đã nằm trong top tìm kiếm.

Hầu hết mọi người đều mắng tôi vì sự cọ nhiệt của tôi, "một bà cô già" đã làm hại "cậu bé" và không biết xấu hổ vì sự cọ nhiệt đó.

Tôi nghiến răng nghiến lợi đếm đi đếm lại, tôi chỉ hơn Kỳ Thành Ngôn hai tuổi, sao lại là bà cô già.

Người quản lý bắt đầu oanh tạc cuộc gọi, tôi lo lắng nhấc máy và ngay lập tức tiếng sấm vang lên từ đó.

"Làm tốt lắm, Giang Vãn! Bây giờ cô sắp làm nên chuyện lớn rồi!"

"Nhìn mọi người đều chửi mắng cô, cô có ý gì thì nói đi ?"

Tôi vội vàng cười, " Chị ơi, em lỡ tay, trượt tay."

Sau khi bị mắng, tin nhắn của Kỳ Thành Ngôn lần lượt hiện lên.

"Cô nhấn thích có nghĩa là gì ? Muốn xin được tha thứ ? "

"Để tôi nói cho cô biết, tôi không phải loại người dễ dụ dỗ, đừng nghĩ đến chuyện quay lại với nhau."

Để ngăn Kỳ Thành Ngôn nói ra điều gì buồn cười, tôi nhanh chóng trả lời anh ấy: "Xin lỗi, vừa rồi tôi vô tình nhấn nhầm, tôi hoàn toàn không có ý định quay lại với anh đâu."

Kỳ Thành Ngôn ở đối diện im lặng vài giây, sau đó điên cuồng gửi tin nhắn: "Tốt nhất là cô không nên có !" Cô tốt nhất không có! Cô tốt nhất là không có ý định đó! "

"Tôi thực sự không có. "

"Tôi cảm ơn cô, tôi cảm ơn cô, tôi cảm ơn cô! "

Nhìn câu trả lời của Kỳ Thành Ngôn, tôi chỉ có thể nói rằng anh ấy dường như thực sự không tỉnh táo.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Kỳ Thành Ngôn, tôi làm theo chỉ dẫn của quản lý và gửi lời giải thích trên weibo để giải thích rằng tôi chỉ hóng chuyện mà lỡ trượt tay thôi.

Tôi không phải là người duy nhất thích hóng về chủ đề này nên lập luận này có vẻ khá đáng tin cậy.

Chỉ là vào ban đêm, tôi thấy Kỳ Thành Ngôn lại phát điên trong WeChat, nói một số câu danh ngôn xã hội, như thể anh ta bị bệnh t â m thần vậy.

Tôi thậm chí còn không dám thích, sợ anh ta bò dọc theo dây mạng và cắn tôi.

Vài ngày sau, người đại diện của tôi đột nhiên gọi điện cho tôi và nói rằng tôi đã nhận được kịch bản từ Tiêu Viễn Sơn.

Để có thể chuẩn bị tốt cho buổi thử vai, tôi vui mừng khôn xiết khi nhận được kịch bản.

Dù sao thì có cơ hội thử vai ở đoàn làm phim của Tiêu Viễn Sơn là rất hiếm.

Việc này có lẽ cũng không liên quan gì đến Kỳ Thành Ngôn, dù sao anh ta cũng không hài lòng với tôi, làm sao có thể nói thay tôi được.
3.
Phần diễn của nữ chính chiếm tỉ lệ trong kịch bản không lớn, nhưng mỗi cảnh quay đều là tinh hoa, cô ấy không phải là một vai vô dụng.

Phim mới của Tiêu Viễn Sơn là phim điều tra tội phạm, nữ chính là bác sĩ pháp y, rất giỏi lập kế hoạch và sử dụng vũ lực.

Nhân vật nam chính là đội trưởng điều tra tội phạm, cả hai gần như không có tuyến tình cảm nhưng lại có sự căng thẳng tình d ụ c không thể giải thích được.

Người đại diện hỏi tôi có phải tôi không muốn thử vai chỉ vì nam chính là Kỳ Thành Ngôn không ?

Đây quả thực như một trò đùa thôi, huống chi là sau khi chia tay, thậm chí trước khi chia tay, Kỳ Thành Ngôn cũng không thể ảnh hưởng đến quyết định sự nghiệp của tôi.

Nhìn vào vòng bạn bè gần đây của Kỳ Thành Ngôn, có vẻ như anh ấy đang giảm cân, anh ấy luôn tận tâm với bộ phim nên tôi cũng có ý thức kiểm soát cân nặng của mình.

Vào ngày thử vai, Kỳ Thành Ngôn, Tiêu Viễn Sơn và biên kịch đang ngồi ở đó, trước mặt tôi đã có rất nhiều nữ diễn viên đến thử vai.

Nhưng vẻ mặt của họ khi bước ra ngoài thực sự khiến tôi thở phào nhẹ nhõm.

Kỳ Thành Ngôn nhìn tôi một cách vô cảm, như thể giải quyết một công việc chung.

Tôi cúi đầu và bắt đầu thử vai cho một cảnh biểu diễn quái gở, giả vờ như tôi đang m ổ x ẻ một x á c ch ế t.

Phòng thử vai rất yên tĩnh, dường như ngay cả thở cũng không có, sau khi tôi diễn xong, Tiêu Viễn Sơn hít một hơi và nhìn tôi.

"Không phải cô từng học về hí kịch* sao ? Cô cũng biết nhiều về giải phẫu học à ?"

*Nghệ thuật sân khấu của Trung Quốc gọi là hí hay kịch, hay hí kịch. Thuật ngữ này bao trùm cả kịch, trò vui, nhào lộn (tạp kỹ), hát, nói, âm nhạc, diễn câm, v.v...

Tôi đang định trả lời thì lại nghe thấy Kỳ Thành Ngôn ngồi ở một bên nói: "Cô ấy từng gi ế t một con lợn, còn chuyên r ó c thịt, cô ấy rất giỏi việc đó."

Tôi gượng cười: "Đó là truyền thống gia đình, tôi đã học được một chút."

Kỳ Thành Ngôn đang ốm, tôi nhìn anh ấy, ánh mắt anh ấy nhanh chóng di chuyển đi chỗ khác. Ánh mắt của anh ấy làm như thể vừa rồi anh ấy không phải là người nói nhiều như vậy.

Tiêu Viễn Sơn ở một bên gật đầu, trêu chọc Kỳ Thành Ngôn: "Sao cậu biết ? Cậu có tình cảm với cô ấy hả ?"

Kỳ Thành Ngôn như giẫm phải một cái đinh, "Sao có thể, tôi từ lúc sinh ra chưa từng phải lòng ai đó."

"Không phải là tôi không tìm được bạn gái. Tại sao tôi lại phải lòng cô ấy ?"

Sau khi anh ấy nói xong, tất cả ban giám khảo đều nhìn về phía anh ấy với vẻ mặt háo hức và tò mò.

Tôi thực sự muốn lao tới và đ ấ m Kỳ Thành Ngôn.

Tiêu Viễn Sơn nhìn Kỳ Thành Ngôn, "Ta nói Kỳ Thành Ngôn này, cậu đừng có suy nghĩ hay tâm tư gì về bạn diễn của chúng ta."

Kỳ Thừa Ngôn quay mặt sang một bên, nhưng tai lại đỏ bừng, trông giống như một cô gái nhỏ lần đầu mới yêu.

Khi tôi đi ra ngoài, tôi không chắc chắn về thái độ của họ, tôi cảm thấy rất bất an, khó trách những người đầu tiên ra ngoài biểu hiện không tốt.

Người quản lý đang đợi tôi ở bên ngoài, vừa nhìn thấy tôi đã chạy tới, "Có cửa để được vào không ? Kỳ Thành Ngôn không nói gì với em à ?"

"Anh ta có nói, nói sẽ không bao giờ có phải lòng tôi."

"Hahahahahahaha, tại sao anh ta lại có tật giật mình như vậy ? Em nói cho tôi nghe một chút đi dù gì tôi cũng đâu phải người ngoài chứ ?"

"Lúc đầu hai người chia tay như thế nào? "

Tôi đang đi phía trước thì bị người đại diện đuổi theo. Lúc ra ngoài thì thấy xe đã đỗ đã bị bắt đi, để lại tôi và người đại diện của tôi một mình đứng trong gió.

Tôi quay lại nhìn người đại diện, "Chị đỗ xe như thế nào ?"

"Chị có phải đã thể hiện trình độ lái xe ở mức bình thường không, làm sao chúng ta quay lại được bây giờ ?"

Tôi đang định gọi taxi, nhưng có một chiếc ô tô dừng lại trước mặt tôi, cửa sổ hạ xuống để lộ khuôn mặt của Kỳ Thành Ngôn, tôi đang định vòng qua xe của anh.

Kỳ Thành Ngôn nhìn quản lý của tôi và mỉm cười, "Chị ơi, đi xe của em đi, em vừa lúc cần đến gần công ty của chị."

Tôi giữ lấy cánh tay quản lý của mình, nhưng chị ấy đã thoát ra một cách tuyệt vời, thẳng đến ghế sau của Kỳ Thành Ngôn, mở cửa và lên xe ngay lập tức.

Cô ấy và Kỳ Thành Ngôn ngồi trong xe nhìn tôi, "Cô không định lên xe à? Ở đây bắt taxi không dễ đâu."

Cuối cùng tôi phải cắn răng nhắm mắt rồi lên xe nhưng hàng ghế sau đã bị người đại diện khóa cửa, chỉ mở khóa ghế phụ lái.

Ngồi trên ghế phụ lái giống như ngồi trên kim châm, Kỳ Thành Ngôn cứ nhìn tôi và cười như một con chó con:

"Chị ơi, gần đây chị không quan hệ tình cảm với ai à ?"

Tôi ép buộc nở một nụ cười:

"Có liên quan gì đến anh không ?"

"Là bạn trai cũ, tôi rất tò mò. Suy cho cùng, chúng ta vẫn có thể là bạn sau khi chia tay."

4.
"Không có chuyện đó đâu, sao cậu không giới thiệu cho tôi một chút ?"

Kỳ Thành Ngôn sắc mặt khó coi như ăn phải ph â n, khịt mũi nói: "Tôi có bệnh nên mới giới thiệu bạn trai mới cho người yêu cũ của mình. Đúng là não ú n g nước mới làm thế."

Bộ dáng của Kỳ Thành Ngôn khá dễ thương, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ và phớt lờ anh ấy.

Tin nhắn của quản lý được gửi đến từ điện thoại di động, tôi nhìn thấy một loạt tin, có quản lý thích ăn dưa* nhiều như vậy có ổn không ?

*"Dưa" theo thuật ngữ CBIZ là chỉ những tin đồn (rumor). Nếu tin đồn có độ tin cậy thấp hoặc không trở thành sự thật thì gọi là dưa xanh hoặc dưa bở, ngược lại thì gọi là dưa ngọt.

Tôi đoán rằng chuyện xảy ra với Kỳ Thành Ngôn hôm nay, cho dù tôi không đóng phim này thì mọi người cũng sẽ rất tò mò về chuyện giữa tôi và Kỳ Thành Ngôn.

Nhớ ra, tôi quay lại trừng mắt nhìn Kỳ Thành Ngôn, anh ấy bị tôi dọa đến rùng mình, nhưng anh vẫn gượng hỏi tôi: "Cô đang làm gì vậy ? Bắt nạt người mới vào làng giải trí ?"

" Anh là người mới à ? Ra mắt đã gần 20 năm rồi. Tại sao anh lại giả vờ là người mới với tôi ?

"Tôi là đứa nhỏ năm tuổi đấy, vì vậy với cô thì tôi cũng là em trai đấy."

"Haha..."

Tôi và Kỳ Thành Ngôn nhìn người đại diện c o tròn ở ghế sau, cười với vẻ mặt th ô b ỉ qua gương chiếu hậu, hai mắt nhìn nhau.

Nói về điều này, tôi và Kỳ Thành Ngôn có thể ở bên nhau vì chúng tôi hợp tác trong một bộ phim truyền hình, cũng là bộ phim truyền hình duy nhất của anh ấy.

Kỳ Thành Ngôn đóng vai nam chính, còn tôi đóng vai em gái anh ấy, anh ấy là người nổi tiếng nhất trong đoàn nhưng lại là người nóng nảy nhất.

Lúc đó tôi thậm chí còn không được coi là diễn viên tuyến hai, đạo diễn và quay phim đều không ưu đãi tôi nên cắt cảnh của tôi và giao cho các diễn viên khác.

Vai diễn vốn đã ít đất diễn của tôi liên tục bị giảm bớt, và tôi không còn cách nào khác ngoài việc phải chịu đựng vì không có bối cảnh.

Nhưng Kỳ Thành Ngôn đã nổi điên trên trường quay, anh ta lấy kịch bản, phi nhanh đến chỗ đạo diễn và hỏi kịch bản còn sửa đến bao giờ nữa, anh ta rốt cuộc có thể diễn hay không ? Không quay được thì đừng quay, cảnh sửa đó đã được thay đổi trông như c ứ t.

Sau đó, anh ta chỉ vào mũi người diễn thay tôi phần đó và mắng: "Với khả năng diễn xuất của cô và khuôn mặt đã trải qua quá nhiều phẫu thuật thẩm mỹ, mà cô vẫn muốn đoạt cảnh của người khác ?"

"Kiếp sau cô còn muốn nổi tiếng nữa à ? Dù sao thì đừng quay phim nữa, thay đổi như thế này mà vẫn xấu vậy. Dù trang điểm cũng sẽ không đẹp lên đâu, còn các người ở lại tự mình vui vẻ nhé."

Kỳ Thành Ngôn đã nổi tiếng từ khi còn rất nhỏ và không còn là một diễn viên đơn giản. Khi anh mắng người, tôi cười khúc khích trong góc tối.

Tôi muốn quỳ lạy và gọi anh là bố, nhưng lại cảm thấy như vậy quá hấp tấp.

Tôi gặp anh ấy khi tôi ra ngoài ăn tối, thuận tiện nói lời cảm ơn với anh ấy.

Kỳ Thành Ngôn không thay đổi vẻ mặt nói: "Không phải vì cô, mà là vì tôi. Trên thị trường có thể có phim dở, nhưng chúng không thể nằm trong sự nghiệp của tôi."

Tôi không biết khi nào tôi mới có được sự tự tin như anh ấy, ngày hôm sau Kỳ Thành Ngôn không đến, nói rằng đoàn phim tính số tiền bồi thường vi phạm hợp đồng của anh, anh ấy sẽ trả.

Vì không muốn trì hoãn bộ phim, cuối cùng đoàn phim đã sửa lại kịch bản và quay lại cảnh của tôi.

Tôi và Kỳ Thành Ngôn trở thành bạn bè, có thể uống rượu và ăn tối cùng nhau, một ngày nọ, anh ấy rụt rè hỏi tôi có thời gian đi ăn không.

Tôi đến điểm hẹn, trong phòng khách sạn, anh đỏ mặt tỏ tình với tôi bằng hoa và quà, lúc đó tôi mới nhận ra hôm đó là ngày lễ tình nhân của Trung Quốc.

Kỳ Thành Ngôn kém tôi hai tuổi, nhưng anh ấy rất chững chạc, khi tỏ tình, anh ấy đã nói với tôi rằng tôi có thể từ chối.

Tôi đối với anh ấy cũng không hẳn là không thích, và lâu rồi tôi cũng chưa yêu nên tôi đồng ý.

Kỳ Thành Ngôn ở cùng tôi là một chàng trai ân cần, cẩn thận và có trách nhiệm, thích tập thể dục và có lịch trình đều đặn, có thể nấu ăn và giữ gìn nơi ở ngăn nắp.

Anh ấy rất quan tâm đến tôi và là một người bạn trai rất tốt, khi chúng tôi ở bên nhau, anh ấy đã đề cập muốn được công khai chuyện đó nhưng tôi đều từ chối.

Mặc dù tôi không thích Kỳ Thành Ngôn khi chúng tôi mới quen nhau nhưng tôi lại rất thích anh ấy sau khi chúng tôi quen nhau.

Việc chia tay là vì tôi như người đứng dưới chân núi mà anh đã ở trên đỉnh rồi.

Anh ấy giới thiệu tôi với giới điện ảnh với tư cách là một người bạn trong ngành, nhưng khi đối mặt với đạo diễn, tôi biết những người đó chẳng hề quan tâm đến tôi.

Có một lần Kỳ Thành Ngôn giới thiệu cho tôi vai nữ chính thứ hai trong một đoàn phim, kịch bản rất hay và đạo diễn cũng giỏi.

Trước mặt đạo diễn, tôi muốn nói về sự hiểu biết của mình về kịch bản cũng như suy nghĩ của tôi về nhân vật.

Nhưng đạo diễn không nghe lời tôi, cứ lẩm bẩm một mình: "Tiểu Giang, cô và Kỳ Thành Ngôn làm việc cùng nhau, là bạn tốt. Cô xem có thể nói cho anh ấy biết không..."
5.

"Hãy đến tham gia bộ phim của chúng ta, kể cả với tư cách khách mời ? Chỉ cần anh ấy đến, vai diễn của cô sẽ không thành vấn đề và rating bộ phim của chúng ta sẽ được đảm bảo, phải không ?"

Tôi cố nở một nụ cười, "Đạo diễn, tôi không có quyền kiểm soát chuyện của Kỳ Thành Ngôn. Anh có thể nghe ý kiến của tôi về nhân vật được không ?"

Vốn có vẻ mặt ôn hòa, sau khi nghe tôi nói, sắc mặt đạo diễn trầm hẳn xuống:"Tiểu Giang, để tôi nói thật cho cô biết. , có rất nhiều người muốn đóng vai của cô, so về độ nổi tiếng thì hơn hẳn cô."

"Tại sao tôi lại liên lạc với cô ? Tôi có quan tâm đến năng lực diễn xuất của cô không ? Không, là vì Kỳ Thành Ngôn."

"Ừ thì ai cũng thế cả, cô xem cô có thể nói chuyện với Kỳ Thành Ngôn không."

Lúc đó tôi cảm giác như có người đổ cả xô nước vào vào tôi, tôi thấy ngượng ngùng và xấu hổ vô cùng.

Cuối cùng tôi đứng dậy cúi chào: "Xin lỗi vì đã lãng phí thời gian của anh. Tạm biệt."

Ăn tối xong, tôi ngồi trên xe khóc lóc thảm thiết. Những thất bại mà tôi phải gánh chịu kể từ khi bước vào ngành công nghiệp giải trí không được tính ít.

Nhưng cách phụ thuộc người khác này khiến tôi cảm thấy đặc biệt xấu hổ, tôi nhìn những cuộc gọi liên tục của Kỳ Thành Ngôn trên điện thoại của mình và quyết định nhắm mắt làm ngơ.

Tôi biết đó không phải lỗi của anh ấy, nhưng tôi không thể bình tĩnh đối mặt với anh ấy, thậm chí tôi còn tự hỏi liệu mình có thoát khỏi tình huống xấu hổ đó nếu không có Kỳ Thành Ngôn hay không.

Ý nghĩ chia tay cứ thế sinh ra và quẩn quanh.

Về đến nhà mở cửa ra, Kỳ Thành Ngôn đeo khăn quàng cổ đứng trong phòng khách, mỉm cười nhìn tôi: "Chào mừng về nhà, anh đã nấu chút đồ ăn rồi, đến ăn đi!"

Anh ấy không hỏi tôi có thành công không, dường như không có hứng thú với việc đó, tựa hồ thất bại của tôi đã được biết trước, tôi chỉ cảm thấy xấu xí và tức giận.

Sự tra tấn lòng tự trọng không kém gì sự tra tấn về thể xác, nhưng Kỳ Thành Ngôn có thể không bao giờ hiểu được.

Sau khi hít một hơi thật sâu, tôi nhìn Kỳ Thành Ngôn và nói: "Chúng ta chia tay đi, Kỳ Thành Ngôn."

Kỳ Thành Ngôn, người vốn đang vui vẻ, tỏ ra bối rối và nghi hoặc nói: "Em nói gì vậy ? "

"Em nói chúng ta hãy chia tay và dọn đồ đạc của anh đi sau bữa tối."

"Giang Vãn, điều này chẳng buồn cười chút nào."

Tôi im lặng nhìn anh ấy, Kỳ Thành Ngôn cuối cùng cũng biết tôi không nói đùa, anh ấy vẫn đeo tạp dề.

Kỳ Thành Ngôn không hiểu tại sao hai người rất hợp nhau lại đột nhiên chia tay, tôi thấy anh ấy mất kiểm soát, mắt đỏ hoe nên chỉ biết nói lời xin lỗi.

"Em không cần phải xin lỗi, anh cần một lý do, em hiểu không? Nếu anh làm sai, anh có thể thay đổi, còn em thì không...không thể không có lý do.. ."

Anh ấy cần một lý do, nhưng tôi không biết phải nói với anh ấy như thế nào về niềm kiêu hãnh lố bịch của mình, cảm giác như tôi đang khỏa thân diễu hành.

Kỳ Thành Ngôn dùng tay dụi dụi mắt, có chút suy sụp hỏi tôi:

"Em thậm chí còn không có lý do để chia tay phải không ? Anh đã làm gì sai hoặc em không thích anh nữa, có phải không ? Loại lý do này cũng không thể có sao ?"

"Em xin lỗi."

Nói xong, anh không thèm bận tâm nữa và thu dọn đồ đạc của mình bỏ đi.

Nhưng một ngày sau khi chia tay, anh gọi điện cho tôi khóc và hỏi: "Em không nghĩ lại được sao ? Nếu là lỗi của anh thì anh có thể thay đổi được."

Nhưng lỗi của anh là gì ? Anh ấy chưa bao giờ làm gì sai cả.

Tôi chỉ hy vọng có một Giang Vãn đứng bên cạnh có thể sánh ngang với anh ấy.

Khi xe đến cuối, Kỳ Thành Ngôn dừng xe và nói với tôi: "Tôi chỉ nói sự thật trong buổi diễn thử của cô hôm nay."

"Vậy nên cô có thể có được cơ hội này hay không cũng chẳng liên quan gì với tôi cả."

Nhìn Kỳ Thành Ngôn, cuối cùng tôi chỉ có thể nói lời cảm ơn. Đây là sự tôn trọng lớn nhất mà anh ấy dành cho tôi.

Sau khi về đến nhà, tôi nhận được một cuộc gọi, đầu bên kia là Tiêu Viễn Sơn.

Ông ấy hỏi tôi, "Giang Vãn, sắp tới lịch trình của cô có rảnh không ?"

"Có, tôi có thời gian."

"Vậy thì tôi muốn mời cô trở thành diễn viên của tôi với tư cách là nữ chính của bộ phim, tôi muốn nói rõ ở đây rằng Kỳ Thành Ngôn không hề ảnh hưởng đến tư cách chọn vai của cô."

"Cho nên, chính cô là người yêu cầu tôi chọn cô."

Tôi cầm điện thoại trên tay, hai tay đều run rẩy và liên tục nói lời cảm ơn.

Sau đó tôi hỏi Tiêu Viễn Sơn, "Tại sao lại chọn tôi ?"

Tiêu Viễn Sơn mỉm cười, "Tất nhiên là vì cô xuất sắc và có thể diễn xuất tốt."
6.
"Giang Vãn, cô cũng giỏi như Kỳ Thành Ngôn."

Sau khi cúp điện thoại, cô nhận được điện thoại của chị Lý, chị ấy cũng nhận được tin tức, hai người hét vào điện thoại một lúc lâu.

Sau khi im lặng, tôi lấy điện thoại di động nhìn số điện thoại của Kỳ Thành Ngôn, do dự, muốn gọi điện cho anh ấy để chia sẻ niềm vui, nhưng tôi cảm thấy chúng tôi không có thân phận thích hợp.

Sau nửa tiếng do dự, tôi rất hồi hộp khi gọi điện cho bạn trai cũ.

Cuối cùng tôi cũng có dũng khí để gọi cho Kỳ Thành Ngôn.

Điện thoại chỉ reo vài tiếng liền có người bắt máy, giọng Kỳ Thành Ngôn có vẻ căng thẳng.

"Giang Vãn ? Có chuyện gì à ?"

Tôi nhéo những đầu ngón tay run rẩy của mình, "Có việc, tôi... tôi đã vượt qua buổi tuyển chọn, và đạo diễn Tiêu đã nói rằng tôi rất xuất sắc."

Kỳ Thành Ngôn dường như nở nụ cười ở đầu bên kia của điện thoại. Anh ấy cười nói: "Em luôn rất xuất sắc. Tôi tin rằng em chắc chắn sẽ trở thành một diễn viên hàng đầu."

"Tôi luôn là... một người hâm mộ của anh."

"Cảm ơn em."

"Vậy người hâm mộ có thể đãi thần tượng của họ một bữa ăn không ?"

Tôi đột ngột ngồi dậy, chân đ ậ p vào thành ghế sofa. Tôi cố chịu đựng cơn đau trả lời Kỳ Thành Ngôn: "Tôi mời anh."

"Được."

Tôi đã nhắn với Kỳ Thành Ngôn địa điểm ăn uống. Tôi phấn khích đến mức đi vòng quanh phòng thay đồ vài lần trước khi tìm thấy quần áo phù hợp.

Bữa ăn dự kiến sẽ diễn ra tại một nhà hàng Pháp, Kỳ Thành Ngôn đã đến từ sớm.

Có vẻ như anh ấy mới c ắ t tóc, hai người chúng tôi lúc này bởi vì một bộ phim mà có chút khách khí hần thuyên.

Sau khi tôi ngồi xuống, Kỳ Thành Ngôn đẩy một chiếc hộp tới, tôi nghi hoặc mở ra.

Bên trong có một chiếc đồng hồ, hắn không tự nhiên sờ sờ cổ: "Chúc mừng em buổi thử vai thành công. Từ giờ trở đi, mỗi ngày càng cách thành công của em gần hơn một chút, cho nên anh nghĩ tặng em một chiếc đồng hồ là thích hợp nhất."

Chiếc đồng hồ này có vẻ có chất lượng tốt và chắc chắn không hề rẻ.

Từ chối không phải là một ý hay, vì vậy lần sau tôi chỉ có thể đền bù món quà nào đó cho anh, còn bây giờ tôi đeo nó trước mặt Kỳ Thành Ngôn để cho anh ấy xem.

"Trông ổn không ? Chúc tôi không ngừng hướng tới thành công như kim giây."

Kỳ Thành Ngôn gật đầu, "Trông ổn đấy, chúc em thành công."

Bữa ăn từ từ được dọn lên, Kỳ Thành Ngôn nhìn món khai vị rồi nói: "Làm sao bây giờ ? Bây giờ em có bằng lòng cho anh một lý do để chia tay ngay từ đầu không ?"

Dưới ánh sáng lúc này, Kỳ Thành Ngôn tựa hồ đang thể hiện nỗi buồn và sự bi th ương từ tâm hồn mình.

Tôi nhìn chiếc đồng hồ trên tay và cảm thấy mình nên cho anh ấy một lý do.

"Bởi vì... anh quá xuất sắc, tôi ở bên cạnh anh như một bức nền, lòng tự trọng duy nhất của tôi không chịu nổi."

Kỳ Thành Ngôn sửng sốt một lát, uống hết rượu trong ly, đôi mắt anh hơi đỏ lên: " Là anh không lo lắng cho em, bởi vì anh chưa bao giờ tự ti như vậy, sợ dĩ anh luôn luôn kiêu ngạo và tự phụ."

"Anh xin lỗi, nhưng... anh không muốn chấp nhận việc chia tay như thế này. Giang Vãn, anh luôn thích em."

"Kể cả lúc này."

Tôi không biết trả lời thế nào nên chỉ có thể im lặng.

Sau khi ăn xong, tôi nhìn Kỳ Thành Ngôn ở cửa nhà hàng và nói: "Kỳ Thành Ngôn, em cũng... rất thích anh."

Anh ấy quay lại nhìn tôi, trong ánh mắt anh tràn đầy sự ngạc nhiên và hạnh phúc, sau đó anh nói: "Vậy ôm anh một cái nhé."

Một cái ôm thân thiện, anh nói vào tai tôi: "Anh mong em không cảm thấy tự ti, rồi anh sẽ theo đuổi em lần nữa ."

Tôi bị anh ấy vuốt ve có chút thở không nổi, muốn thoát khỏi vòng tay của Kỳ Thành Ngôn, hổn hển nói: "Có tay săn ảnh, chúng ta đùa với anh ta một lúc đi."

Sau đó Kỳ Thành Ngôn và tôi đứng ở cửa nhà hàng, ở phía xa, tôi quay lại đúng lúc Kỳ Thành Ngôn... đứng đó giơ một ngón giữa.

"Tại sao anh lại so sánh ngón giữa của mình ?"

"Em không thấy nó ngầu sao ? Lần sau hãy thử giơ ngón giữa với anh nhé."

"Haha, em không dám. Em sợ họ đăng bài báo mắng em."

Kỳ Thành Ngôn rút ngón tay lại với vẻ mặt không đồng tình: "Vậy thì hãy mắng họ trước."

Sau khi về đến nhà, tôi bấm vào Weibo, quả nhiên nằm trên hot search, trong ảnh của paparazzi, tôi cười như một đứa trẻ và Kỳ Thành Ngôn nheo mắt, giơ ngón giữa lên.

7.
Cảnh tượng có vẻ hơi hài hước nhưng trong ảnh tôi và Kỳ Thành Ngôn một nam một nữ xinh đẹp.

Nhận xét từ cư dân mạng khá tốt.

"Patrick: Buồn cười quá, tôi thấy ảnh như một người chị ngốc nghếch và một đứa em trai độc ác, nếu hai người này có thể đóng phim thì tốt cho mắt tôi. "

"Bigger: Hai người này không yêu nhau phải không ? Còn rất là xứng đôi, không ngờ Kỳ Thành Ngôn lại có tính cách như vậy. "

"Phấn Hoa: Chị Giang Vãn đẹp quá, tôi cảm thấy tiếc vì chị ấy không nổi tiếng."

Hmm, đây là một ý kiến hay, xin hãy ủng hộ.

Kỳ Thành Ngôn vào lúc này cũng đăng một weibo mới, Kỳ Thành Ngôn nói:" Cảm ơn bạn phóng viên đã chụp ảnh tôi và Giang Vãn. Thật đẹp mắt. Hôm nay chỉ là để ăn tối với bạn bè. Cảm ơn mọi người quan tâm nhé. "

Vậy thì tôi sẽ cho anh một like.

Tôi đã ký hợp đồng với đoàn làm phim và sẵn sàng tham gia huấn luyện cùng đoàn, riêng việc đào tạo sơ bộ sẽ mất ba tháng, đây là lần thứ hai tôi làm việc với Kỳ Thành Ngôn.

Lần này tôi là nữ chính và anh ấy là anh nam chính.

Tuy rằng Kỳ Thành Ngôn nói muốn theo đuổi tôi, nhưng vẫn rất yên tĩnh.

Trên trường quay, Kỳ Thành Ngôn rất thích diễn xuất, sau giờ làm việc, anh ấy chạy đến chỗ tôi như một chú chó săn lông vàng to lớn.

"Giang Vãn , tối nay em có muốn chơi cầu lông cùng nhau không ? Anh đã mua một cây vợt mới, nó dùng rất tốt."

Mặc dù tôi thích chơi cầu nhưng tôi không nghĩ có ai sẽ luyện tập võ thuật mà thầy dạy một ngày, vẫn còn sức để làm việc này.

Thấy tôi trừng mắt nhìn anh, Kỳ Thành Ngôn hai tay đầu hàng: "Không chơi cầu cũng được, chúng ta đi ăn tối nhé ?"

"Anh vừa học được một món mới, em muốn ăn không ?"

Tôi chăm chú nhìn anh, "Tôi sẽ không bao giờ quay lại với bạn gái cũ, anh nói thế này phải không ?"

Kỳ Thành Ngôn ho khan và ngước nhìn tôi một cách không biết xấu hổ , "Ly hôn còn có thể tái hôn được ? Chúng ta đã chia tay nhưng việc anh theo đuổi em là bình thường nếu nam chưa vợ và nữ chưa chồng."

"Trong chương trình..."

"Anh nói dối. Em biết đấy, những người trẻ tuổi là như thế đấy. Họ thường nói dối. Nếu em tức giận, hãy đ á nh anh một trận."

Kỳ Thành Ngôn, người vô liêm sỉ như vậy, khiến tôi ch ế t lặng.

Tôi chỉ có thể quay người bỏ đi, sau đó tôi nghe thấy nữ phụ thứ nhất trong phim gọi tên Kỳ Thành Ngôn.

Nữ phụ thứ nhất là một sinh viên đại học điện ảnh và truyền hình mới học năm thứ ba, tuổi còn rất trẻ và đầy sức sống, giống như nữ chính trong một bộ phim thần tượng.

Người trẻ tuổi không giấu diếm suy nghĩ, hình như có hứng thú với Kỳ Thành Ngôn, tôi quay đầu nhìn thoáng qua.

Tôi nhìn thấy Kỳ Thành Ngôn tránh né như bị nhi ễ m b ệ nh d ị ch, lớn tiếng nói: "Nếu cô có việc gì thì ngày mai hãy nói. Sau giờ làm việc đừng đến gặp tôi."

Khi Kỳ Thành Ngôn chạy về phía tôi, anh ấy trông như đang chạy trốn, anh ấy nói với tôi: "Anh không liên quan gì đến cô ấy, đừng hiểu lầm anh."

"Gần đây có một nhà hàng, chúng ta cùng đi nhé, ngon lắm đấy. Đi cùng nhé em."

Kỳ Thành Ngôn trông rất đẹp trai, một đôi mắt rất quyến rũ, anh ấy cầu xin tôi như thế này, tôi cũng mềm lòng.

Sau đó tôi quay lại, thay quần áo và lại đi ăn tối với Kỳ Thành Ngôn.

Không biết nơi nào anh kiếm được một chiếc xe đạp điện, bảo tôi ngồi ghế sau, đi khá ổn định.

Nhà hàng mà Kỳ Thành Ngôn chọn rất ngon, anh ấy ngồi cạnh tôi và không ngừng gắp đồ ăn cho tôi.

Anh nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Theo đuổi người khác phải thành thật!"

Tôi cố ý trêu chọc anh: "Sự chân thành của anh chỉ là gắp đồ ăn thôi à ?"

Anh lắc đầu, "Vậy anh làm đồ ăn cho em bắt đầu từ ngày mai."

"Được rồi, cảm ơn anh."
8.
Nói đến đây, tôi nhớ ra lần trước còn chưa trả lễ quà của Kỳ Thành Ngôn nên tôi lấy món quà đã chuẩn bị từ sáng sớm đưa cho anh ấy.

Anh ấy nhìn chiếc hộp vài giây rồi hỏi tôi: "Đây có phải là quà cho anh không ?"

Tôi gật đầu, "Em mua một khối ngọc bích và khắc nó thành một chiếc khóa bình an."

"À. ? Đó là mong muốn anh luôn được bình an."

Kỳ Thành Ngôn cười toe toét mở hộp, lấy chiếc khóa an toàn bằng ngọc bích và vui vẻ đeo vào cổ.

Trên đường về, khi đang đi xe điện, anh ấy vẫn chạm vào chiếc vòng cổ.

Anh ấy đưa tôi đi xe điện thêm hai vòng nữa rồi quay về, tôi vừa đến nơi thì nhân viên khách sạn nhận được cuộc gọi.

Người ta nói rằng tôi và Kỳ Thành Ngôn đang ở trên hot search, vì vậy tôi nhanh chóng bật điện thoại lên và xem thử.

Tôi mở Weibo ra xem, mục tìm kiếm thịnh hành nhất là
Thành Ngôn Giang Vãn hẹn hò#

Thành Ngôn Giang Vãn đi xe điện không đội nón bảo hiểm#

...

Tôi dự đoán việc đi ăn cùng anh sẽ luôn là chủ đề hot. Vừa định gọi điện cho Kỳ Thành Ngôn thì anh đã đi tới gõ cửa.

Với nụ cười nịnh nọt: "Anh không biết có paparazzi chụp ảnh. Nếu biết thì anh đã đội mũ bảo hiểm rồi."

"Sao em không yêu cầu anh giải thích ?"

"Này, lần trước không phải em vẫn cùng người ta chào hỏi đó à ? Anh thậm chí còn không biết lần này chúng ta bị chụp ảnh, vì vậy đừng tức giận."

Anh ấy lắc điện thoại và nói: "Anh đã chỉnh sửa mọi thứ. Khi đến lúc, hãy chuyển nó đi."

"Cho em xem."

Lời giải thích của Kỳ Thành Ngôn trên Weibo rất ngắn gọn và súc tích, ''Xin lỗi vì hôm nay tôi đã không đội mũ bảo hiểm khi đi xe. Sau này tôi nhất định sẽ thay đổi cách làm và tuân thủ luật lệ giao thông. "

Anh ấy đơn giản là bậc thầy trong việc tránh nặng tìm nhẹ, anh ấy thậm chí còn không nhắc đến một lời tại sao hai chúng tôi lại ăn tối cùng nhau.

Khi tôi hỏi Kỳ Thành Ngôn, anh ấy trả lời: "Anh đang theo đuổi em, nhưng em không đồng ý, vì vậy mối quan hệ của chúng ta vẫn chưa phát triển và chúng ta không thể nói dối cư dân mạng."

"Ông chủ không quan tâm đến anh à ?"

Kỳ Thành Ngôn coi đó là chuyện đương nhiên, "Anh là ông chủ, ai có thể kiểm soát anh."

Thật tuyệt vời. Sau khi đăng lên Weibo, tôi đã đá Kỳ Thành Ngôn ra ngoài và lướt Internet một mình trong phòng.

Sau khi Kỳ Thành Ngôn đăng bài đăng trên Weibo đó, người hâm mộ đã đăng một số bình luận, nhưng một số người qua đường mạnh dạn hỏi: "Tại sao bạn và Giang Vãn lại ăn cùng nhau ? "

"Hai người đang ở bên nhau phải không ? "

Tôi cảm thấy hơi giật mình khi xem những bình luận đó nên nhanh chóng thoát khỏi giao diện bình luận.

Đối với bài đăng của Kỳ Thành Ngôn, người qua đường, người hâm mộ và anti-fan hòa vào nhau.

Anpanman: "Tại sao tôi lại cảm thấy Giang Vãn là bạn gái cũ của Kỳ Thành Ngôn ? Giác quan thứ sáu của tôi luôn rất chính xác. "

Hừm... Cư dân mạng này, các bạn cảm thấy quả thực là... khá chính xác.

Dưa hấu dưa: "Tôi đột nhiên cảm thấy chị dâu Giang Vãn vẫn ổn, anh à, tôi muốn chị dâu này @Kỳ Thành Ngôn."

Nhìn bài đăng trên Weibo này, khóe miệng tôi vô thức nhếch lên, chợt nhận ra, tôi nhanh chóng thoát khỏi weibo, thở dài mấy tiếng.

Ngựa tốt sao có thể vui vẻ quay về ăn cỏ như vậy, Kỳ Thành Ngôn không thể đắc ý như vậy được.

Công ty của tôi và công ty của Kỳ Thành Ngôn đã xử lý vụ việc này một cách nhanh chóng nên sự việc sẽ sớm lắng xuống.

Toàn bộ đoàn làm phim của chúng tôi đang tập luyện để chuẩn bị cho việc bắt đầu quay phim, Tiêu Viễn Sơn trong tuần này đã rất tà n nh ẫn và muốn chúng tôi luyện tập 24 giờ một ngày.

Không trách hình ảnh trong phim của ông ấy đẹp đến thế, là do bản thân diễn viên diễn giỏi, nhưng càng như vậy thì càng có cảm giác phim sẽ trở nên nổi tiếng.

Sau khi Kỳ Thừa Ngôn nói sẽ nấu ăn mỗi ngày, thực tế là tối nào anh ấy cũng nấu cho tôi.

Các thành viên đoàn làm phim dù ng u ng ố c đến đâu thì họ vẫn biết chuyện gì đang xảy ra và chỉ trêu chọc chúng tôi.

Kỳ Thành Ngôn cong môi giải thích với mọi người: "Đừng hiểu lầm tôi. Tôi và Giang Vãn chỉ đơn giản là một kẻ theo đuổi và một kẻ bị theo đuổi. Tôi theo đuổi cô ấy hehe."

Tôi đang ăn cơm, trừng mắt nhìn anh: "Anh không biết xấu hổ phải không ?"

"Vậy xấu hổ có ích gì ? Thích thì phải nói to lên. Hơn nữa, em cũng...thích anh."

Nhìn bộ dạng kiêu ngạo của Kỳ Thành Ngôn, tôi thấy buồn cười nên đá anh ấy một cái, "Đừng có đắc ý, vênh váo như vây, hôm nay đồ ăn mặn."

"Thật hay giả ? Để anh nếm thử một chút."

Kỳ Thành Ngôn dùng đũa của tôi nếm thử. Anh nhấp một ngụm, sau đó cau mày nói: "Có chút, ngày mai chú ý."
9.
Khi tôi quay lại nhìn, Tiêu Viễn Sơn đang cầm máy ảnh đứng ở phía sau.

"Tôi sẽ làm một bộ phim tài liệu cho hai bạn. Nếu muốn mua thì báo tôi."

Tôi nuốt thức ăn trong miệng và lắc đầu, "Tôi sẽ không mua nó, ông chỉ cần hỏi Kỳ Thành Ngôn."

"Nó giá bao nhiêu ? Tôi có thể xem trước không ? Ông có thể ghi âm nhiều hơn về chúng tôi và ông sẽ được mời ngồi vào bàn chính trong đám cưới."

Tiêu Viễn Sơn nhìn tôi, "Có thật không, Giang Vãn ?"

Sau khi tôi ăn xong miếng thức ăn cuối cùng, tôi lấy nước khoáng từ Kỳ Thành Ngôn và nói: "Anh ấy nói có ý đó. "

Xung quanh tôi vang lên tiếng la ó, Kỳ Thành Ngôn đang dựa vào tôi như một cô con dâu nhỏ.

Sau khi được huấn luyện như vậy gần ba tháng, mối quan hệ giữa tôi và Kỳ Thành Ngôn chỉ có thể coi là những người bạn bình thường với vô số mơ hồ.

Một tuần trước khi bộ phim bắt đầu quay, Tiêu Viễn Sơn đã thương xót cho chúng tôi nghỉ phép một tuần, em trai tôi Giang Đình đang du học đã trở về.

Tôi lái xe ra sân bay đón em ấy, em ấy đã cao hơn nhiều so với lần trước về Trung Quốc.

Em ấy nhìn cũng đẹp trai hơn, nếu không phải ước mơ duy nhất của em ấy chỉ là chữa khỏi bệnh và cứu người thì chắc chắn em ấy sẽ nổi tiếng hơn tôi nếu bước chân vào giới giải trí.

Bố mẹ tôi ở thành phố khác nên Giang Đình muốn ở lại với tôi vài ngày trước.

Dường như có rất nhiều người hâm mộ tụ tập ở phía bên kia sân bay, những người hâm mộ theo lịch trình của người nổi tiếng đến đón họ.

Tôi không coi trọng việc này nhưng không ngờ tôi và Giang Đình cũng bị chụp ảnh trong thời gian ngắn như vậy.

Trên xe về nhà, tôi nhận được cuộc gọi của chị Lý, giọng chị Lý như lắp loa phóng thanh: "Giang Vãn! Ôi trời ! Sao em không nói với chị là em đang yêu! "

"Chị đang nói cái gì vậy ? Tôi nói chuyện tình yêu khi nào ?"

"Em vẫn đang giả vờ bối rối à. Hôm nay em có ra sân bay đón trai đẹp không ? Người hâm mộ của em còn nói trong nhiều diễn viên tuyến hai như vậy, mỗi em tìm anh rể là đáng tin nhất."

Tôi quay lại nhìn Giang Đình, em ấy cũng nhìn tôi. Hai người chúng tôi nhìn nhau, cuối cùng tôi nói với đầu bên kia điện thoại: "Em ấy không phải bạn trai tôi, em ấy là em trai tôi. Đợi tôi quay lại thanh minh một chút trên Weibo."

"À? Cậu ấy không phải bạn trai của em có phải không ? Em trai của em có ý định gia nhập giới giải trí ?"

"Em ấy quyết tâm chữa bệnh và cứu người."

Từ sân bay về nhà lái xe mất một tiếng rưỡi, Giang Đình cả đường đi đều cứng người, không thể bình tĩnh nổi.

Sau khi về đến nhà, điện thoại của Kỳ Thành Ngôn gọi đến, Giang Đỉnh liền bắt máy, nghe được giọng nói của em ấy, đầu bên kia im lặng hồi lâu mới cúp máy.

Giang Đình không nói nên lời, "Chị ơi, Kỳ Thành Ngôn này không thể là Kỳ Thành Ngôn, người đã giành giải Nam diễn viên chính xuất sắc cách đây không lâu phải không ?"

"Là anh ấy."

"Là hai người đang yêu nhau à? Anh ấy có nghĩ em là bạn trai của chị không ?"

Thấy vẻ mặt hả hê của Giang Đình, tôi giơ tay và huých khuỷu tay em ấy, "Đừng nói nhảm nữa."

Năm phút sau, cuộc gọi thứ hai của Kỳ Thành Ngôn đã đến, Giang Đình đang định nói gì đó sau khi nhận cuộc gọi.

Nhưng tôi nghe thấy một giọng nói nghẹn ngào ở đầu bên kia điện thoại, "Giang Vãn, em có nghe không ?"

Giang Đình nhịn cười cầm điện thoại, tôi lúng túng đáp: "Em đang nghe đây."

"Giang Vãn, em nghĩ anh có chuyện gì à ? Em có thể nói với anh rằng em không ở bên người khác được không ?"

"Em... cho anh một cơ hội nữa được không ? Có phải vì món ăn của anh không hợp khẩu vị của em không ?"

Giang Đình ở một bên cười rạng rỡ. Tôi thở dài còn muốn giải thích, "Kỳ Thành Ngôn, đừng khóc, hãy nghe em nói..."

"Đừng nói nữa... Anh không thể nghe những lời đáng ghét đó đâu. Từ lúc chúng ta chia tay đến nay, anh không biết mình đã làm gì sai. Anh cầu xin em nói cho anh biết có được không ?

Tôi gãi đầu và bất lực trước Kỳ Thành Ngôn như thế này. Tôi muốn nói với anh ấy rằng em ấy không phải là bạn trai của tôi, tuy vậy tôi không thể chen vào để nói một lời.

Kỳ Thành Ngôn khóc một hồi, điện thoại đột nhiên cúp máy, khi tôi gọi lại thì điện thoại đã tắt.

Trong lúc Giang Đình đang ôm bụng nằm trên ghế sofa cười thì tôi tiến tới đá em ấy một cái, không biết có chuyện gì buồn cười đến thế.

10.

Bây giờ đã là mười hai giờ, chỉ có thể để sáng mai mới có thể đến chỗ Kỳ Thành Ngôn để nói rõ.

Đêm nay tôi cứ trằn trọc, không thể ngủ ngon được và tôi luôn cảm thấy như có điều gì đó sắp xảy ra.

Quả nhiên, buổi sáng mở điện thoại lên, tôi thấy hơn 20 cuộc điện thoại của chị Lý và Kỳ Thành Ngôn, toàn là những nội dung trên hot search.

Thành Ngôn khóc#

Thành Ngôn Giang Vãn#

Thành Ngôn cho anh một cơ hội nữa#

...

Phía dưới có nhiều hashtag lắm mà tôi lười đọc.

Trong đầu đầy nghi ngờ, tôi mở hot search trên Weibo, sau đó nhìn thấy đoạn video của các tay săn ảnh ghi lại cảnh Kỳ Thành Ngôn vừa khóc vừa cầm điện thoại di động.

Vị trí video ở tầng dưới của nhà tôi... Ấn vào video, bạn thậm chí có thể nghe thấy nhạc nền, giống hệt như những gì tôi nghe trên điện thoại tối qua.

Có người trên Weibo đã phát hiện ra đây là tầng dưới nhà tôi, thậm chí còn có CP fan của tôi và Kỳ Thành Ngôn.

Tôi vội vàng kéo rèm ra nhìn, không ngờ lại nhìn thấy Kỳ Thành Ngôn nằm trên ghế dài ở tầng dưới, anh ấy đã đợi ở bên ngoài cả đêm.

May mắn thay lúc đó là mùa hè, nếu là mùa đông tôi sẽ trực tiếp đến nhặt x á c anh ấy.

Sau khi thu dọn đồ đạc và chạy đến ghế dài ở dưới nhà, đôi mắt của Kỳ Thành Ngôn vừa đỏ vừa đen.

Tôi đang định đánh thức anh thì anh chợt mở mắt, thấy tôi ngồi xuống, một tay ôm tôi.

Nhìn anh ủy khuất nói: "Có phải em... tối qua...với người đó..."

"Giang Vãn...tại sao em không thích anh ? Có phải vì vậy mà em định việc đúng không ?

Tôi không thể đứng nhìn Kỳ Thành Ngôn khóc, lúc này tôi đã hơi hoảng sợ. Cho dù chúng tôi là người yêu nhau thì anh ấy cũng nhỏ tuổi hơn tôi.

Tôi đưa tay lau nước mắt cho anh, an ủi anh: "Đừng khóc, nghe em nói nhé ?"

Kỳ Thành Ngôn ngoan ngoãn gật đầu: "Anh nghe em nói, em nói anh nghe."

"Anh chàng tối qua không phải là bạn trai của em, cậu ấy là em trai em. Em ấy đã từng du học ở nước ngoài, nên anh chưa từng gặp cậu ấy trước đây."

Sau khi nghe tôi nói, đôi mắt của Kỳ Thành Ngôn sáng lên như một chú cún con, "Thật sao ? Cậu ấy là em trai em sao ?"

"Tại sao em lại nói dối anh chứ ?"

"Còn anh thì sao ? Anh và em là gì ?"

Mặc dù tôi biết rằng lúc này nhất định có paparazzi đang quay phim xung quanh đây, nhưng cảm xúc của Kỳ Thành Ngôn quan trọng hơn tất cả những điều này.

*Paparazzi: tay săn ảnh

"Kỳ Thành Ngôn, anh muốn em trở thành gì đối với anh ?"

"Anh muốn em làm bạn gái của anh, như vậy có được không ?"

"Em sẽ cân nhắc, nhưng anh không nên khóc nữa."

Nhận được câu trả lời của tôi, Kỳ Thành Ngôn gật đầu, "Anh sẽ không khóc nữa, anh không cần em quay lại với anh ngay lập tức, chỉ cần em cho anh một cơ hội là tốt rồi."

Đưa Kỳ Thành Ngôn lên lầu, tôi tìm bộ quần áo của Giang Đình cho anh ấy mặc, anh ấy cười ngây ngô đi tắm rửa.

Tôi thấy xu hướng tìm kiếm số một trên weibo lại thay đổi

Thành Ngôn Giang Vãn ôm#

Thành Ngôn Giang Vãn yêu đương#

Đúng như dự đoán, các tay săn ảnh đã đợi bên ngoài cùng Kỳ Thành Ngôn cả đêm và kiếm được rất nhiều tiền mà bình thường rất khó lấy được từ chúng tôi.

Thông tin giữa tôi và Kỳ Thành Ngôn đã được cập nhật sau vài giây.

Mật ong Malatang: Trời ơi, hình ảnh Kỳ Thành Ngôn và Giang Vãn ôm nhau có chút ngọt, tiểu thư xinh đẹp và anh bạn trai yếu đuối, là những người yêu nhan sắc, tôi cúi đầu trước sắc đẹp.

Thành Ngôn Ngôn : Ai hiểu được, ông xã mà tôi yêu 5 năm lại là một kẻ có đầu óc chỉ yêu đương, bởi vì chị tôi đưa người khác về nhà, nửa đêm xuống lầu khóc.

Nhiều lần từ chối trai đẹp: Có phải tôi là người duy nhất tò mò tối qua ai về nhà với Giang Vãn không ? Đẹp trai quá, xứng đáng làm chồng.

Cũng có rất nhiều lời mắng mỏ, chủ yếu là từ người hâm mộ của Kỳ Thành Ngôn, những người mắng anh là kẻ đầu óc chỉ biết yêu đương, nước tràn vào não.

Quan hệ công chúng không có biện pháp xử lý nào đối với vấn đề giữa Kỳ Thành Ngôn và tôi, ý kiến của họ chính là kiếm được càng nhiều tiền từ việc này.

Kỳ Thành Ngôn bước ra khỏi phòng tắm với mái tóc xõa xuống, giống như một chú cún con ngoan ngoãn.

Anh ấy nói: "Chị ơi, em buồn ngủ quá, em ngủ ở đây được không ?"

Giang Đình vẫn chưa tỉnh, phòng ngủ của tôi trống không, tôi ôm Kỳ Thành Ngôn vào phòng ngủ. .

Anh mím môi như đang kìm nén nụ cười, "Anh có nên ngủ ở đây không ?"

"Thôi, ngủ ở đây đi, là phòng của em. Nhân tiện, anh không xem qua những hot search sao ?"

Kỳ Thành Ngôn lắc đầu, "Không nhìn, tất cả đều không quan trọng."

11.

Sau đó anh ấy nhìn tôi, "Quan trọng nhất là anh có thể đứng đây như thế này, còn có cơ hội nữa."

Tôi cảm thấy hơi mềm lòng, liền đưa tay chạm vào đầu Kỳ Thành Ngôn: "Đi ngủ đi. "

Nhân tiện, tôi đưa cho Kỳ Thành Ngôn một chiếc cáp sạc, năm phút sau tôi thấy bài đăng trên Weibo của anh ấy, "Tôi đang theo đuổi cô ấy, nhưng nó vẫn chưa thành công. Thành công tôi sẽ nói với mọi người. "

Thật là cợt nhả quá đi.

Lướt xuống các bài đăng , tôi thấy tối qua anh ấy đăng một vài bài đăng trên Weibo, đầy nỗi buồn, thu được rất nhiều thương cảm từ cư dân mạng.

"Những con ve sầu đi dạo vào mùa thu cuối cùng sẽ bị bỏ rơi vào mùa đông. "

"Nếu đã định trước là không có kết quả, bạn vẫn chọn bắt đầu chứ ? "

Kéo xuống sẽ thấy anh ấy đã đăng năm bài, thực sự không kìm được, không ngờ phong cách đăng bài của Kỳ Thành Ngôn lại có những câu trích dẫn buồn bã.

Kỳ Thành Ngôn ngủ đến chiều mới tỉnh dậy, khi bước ra nhìn thấy Giang Đình, anh ấy có chút xấu hổ, "Xin chào em trai, tôi là Kỳ Thành Ngôn."

"Ồ, tôi biết rồi, người cầu hôn của chị gái tôi. Chà, anh coi như cũng được.

Giang Đình trêu tôi: "Chị, chị đang tìm đầu bếp à, không tệ."

Tôi đá em ấy một cái, "Ra khỏi đây."

Kỳ Thành Ngôn ở nhà tôi có mấy ngày mà Tiêu Viễn Sơn, người đại diện của tôi và người đại diện của Kỳ Thành Ngôn liên tục gọi điện.

Tôi nhận cuộc gọi, điều này đã thỏa mãn sự tò mò của chị Lý, còn Kỳ Thành Ngôn chỉ nhìn một cái rồi từ chối nhận, "Tôi sẽ không nhận điện trước khi đại nghiệp của tôi chưa hoàn thành."

Khi chúng tôi đến đoàn làm phim vào thời điểm khác nhau, tuy vậy nhưng ánh mắt của mọi người vẫn đổ dồn vào chúng tôi.

Tiêu Viễn Sơn đứng sang một bên hỏi: "Hai người sao vậy? Bây giờ ?"

Mặt Kỳ Thành Ngôn lập tức đỏ bừng, "Cách mạng vẫn chưa thành công, các đồng chí vẫn cần phải cố gắng."

"Vậy thì cậu không được à. Đã lâu như vậy không theo đuổi được, Giang Vãn, hãy để anh ấy theo đuổi cô lâu vào ."

Mặc dù người hâm mộ của Kỳ Thành Ngôn không nói nên lời trước hành vi yêu đương của anh nhưng họ vẫn bày tỏ sự ủng hộ. Họ tìm đến Weibo của tôi để lại các bình luận, như: " Chị ơi, hôm nay chị đồng ý chưa ?"

Các fan thật dễ thương quá đi.

Một ngày nọ, khi chúng tôi đang quay một cảnh đánh nhau, Tiêu Viễn Sơn đột nhiên đến gặp tôi và nói: "Cô có biết Kỳ Thành Ngôn đã thích một người từ lâu không ?"

Tôi quay lại nhìn nhìn Tiêu Viễn Sơn, "Không biết ? Là ai ?"

Tiêu Viễn Sơn cười thần bí, "Cô nghĩ có thể là ai ?"

Tôi bối rối nên hỏi: "Có thể không phải là tôi sao ?"

Tiêu Viễn Sơn lúc này không nói nữa, tôi quay đầu nhìn Kỳ Thành Ngôn đang lăn lộn trên trường quay, trong đầu có vô số câu hỏi.

Kỳ Thành Ngôn có tình cảm với tôi từ lâu? Từ bao giờ ? Dù tôi biết anh ấy thích mình từ lâu nhưng dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn cảm thấy không thể tin được.

Nhưng nghĩ đến lần đầu tiên chúng tôi ở bên nhau, anh ấy có vẻ rất thích tôi, nếu như chúng tôi ở cùng nhau chỉ có vài tháng thì cũng không khiến anh ấy cố chấp như vậy.

Nhưng tôi thực sự không thể nhớ được tôi và anh ấy đã gặp nhau khi nào.

Nếu không hiểu thì đừng nghĩ tới, sau khi làm việc xong, tôi nhìn vào mắt Kỳ Thừa Ngôn và hỏi anh ấy: "Kỳ Thừa Ngôn, tại sao anh lại thích em ?"

Anh ấy không thể nhịn được cười, tai đỏ bừng, "Anh chỉ thích thôi. ...Em rất nghiêm túc trong công việc, chân thành trong việc đối xử với người khác, diễn xuất giỏi và rất xinh đẹp. Đương nhiên là anh thích em."

"Chỉ vậy thôi ?"

"Còn nhiều điều nữa, dù sao thì mọi thứ ở em, tôi thích tất cả."

Nó giống như những lời tâm tình yêu thương, nhưng khi Kỳ Thành Ngôn nói chúng, nó lại trở nên vô cùng chân thành.

Tôi nhìn anh ấy và hỏi câu hỏi mà tôi rất muốn hỏi, "Kỳ ThànhNgôn, anh thích em đã bao lâu rồi ?"

Anh ấy nhìn tôi và nghiêm túc trả lời: "Từ mấy năm trước mà thôi."

Mấy năm trước, nhưng tôi không biết gì về những năm này, thậm chí tôi còn không coi trọng tình yêu của anh ấy.

"Đó là khi nào ? Tại sao em không nhớ ?"

Kỳ Thành Ngôn mỉm cười và lắc đầu, "Đó là bí mật của anh, bây giờ anh không thể nói cho em biết."

12.

"Được rồi, vậy chờ đến khi nào anh muốn nói thì nói."

Về phần tôi và Kỳ Thành Ngôn, tôi dường như luôn nghĩ về mọi điều, và Kỳ Thành Ngôn chưa bao giờ ngăn cản tôi thực hiện ước mơ của mình.

Và vì lòng tự trọng viển vông của mình, tôi đã đẩy anh ấy ra xa, người thích tôi, như thể đây là cách duy nhất tôi có thể chứng tỏ sức mạnh của mình.

Tôi coi sự tôn trọng và tình yêu của Kỳ Thành Ngôn dành cho tôi như một gánh nặng, tôi cảm thấy có lỗi với anh ấy, nhưng nếu tôi chỉ có thể cảm thấy có lỗi với anh ấy, tôi đã không thất vọng và buồn bã như vậy.

Vậy... chắc tôi cũng thích anh ấy lắm.

Bởi vì bộ phim là sự hợp tác giữa Tiêu Viễn Sơn và Kỳ Thành Ngôn, tuy chưa được phát sóng nhưng nó đã nổi tiếng và một chương trình tạp kỹ đã mời chúng tôi ghi hình.

Lần thứ hai ghi hình với Kỳ Thành Ngôn tại một chương trình tạp kĩ, cảm giác dường như rất khác.

Có một số người hâm mộ ở bên ngoài địa điểm đến để ủng hộ chúng tôi, thậm chí còn có những người hâm mộ CP cầm biểu ngữ ủng hộ tôi và Kỳ Thành Ngôn.

Kỳ Thành Ngôn nhìn thấy liền chạy tới lấy biểu ngữ rồi vui vẻ chạy về.

Người đàn ông bên cạnh thì thầm: "Biểu ngữ này đẹp quá, anh thích nó."

Tôi liếc nhìn anh ấy và nói: "Anh đừng làm bộ như vậy nữa, không lại lên xu hướng."

"Nào, anh lại không quan tâm lắm."

Trong chương trình tạp kỹ, người dẫn chương trình dường như đang muốn lợi dụng tôi. Họ luôn xếp tôi và Kỳ Thành Ngôn vào một nhóm, anh ấy chơi game rất chăm chỉ .

Anh thường nói vào tai tôi rằng: "Đợi anh, anh sẽ giúp em thắng."

Không khó để tưởng tượng hiệu ứng cuối cùng sẽ như thế nào khi được chỉnh sửa.

Sau khi ghi hình xong, trên xe tôi kiểm tra Weibo, bầu không khí giữa các fan khá thân thiện, đa số đều cười nhạo bộ não yêu đương của Kỳ Thành Ngôn.

Có người hỏi tôi có cho Kỳ Thành Ngôn một cơ hội không, tôi ngồi ở ghế sau nhìn quản lý đi tới, "Sao em cười vui vẻ thế ?"

Tôi lắc đầu: "Xem náo nhiệt một chút ."

Chị Lý khịt mũi, "Em đang nhìn cái gì vui thế ? Bây giờ người hâm mộ của Kỳ Thành Ngôn đang gọi em là chị, sao em không nhanh cho cậu ấy một danh phận đi."

"Anh ấy chưa thổ lộ tình cảm của mình, em không thể đi tới nói với anh ấy rằng em đồng ý."

Chị Lý đồng ý: "Vậy không thể được, cậu ấy vẫn phải chính thức tỏ tình."

"Nhưng em chút nữa phải tự mình về, tôi với chồng tôi tổ chức Lễ tình nhân."

"Ồ, chị cứ đi trước đi."

Tài xế cũng tan sở sau khi đưa tôi quay lại đoàn làm phim, tôi nhận được cuộc gọi từ Kỳ Thành Ngôn trong phòng khách sạn.

"Giang Vãn, hôm nay em đã làm gì thế ? Xuống ăn tối cùng nhau nhé."

"Được , ở đâu thế ?"

"Em xuống lầu trước, anh đưa em đến đó. "

Tôi thay quần áo rồi đi xuống lầu, tôi nhìn thấy xe của Kỳ Thành Ngôn đậu ở đó. Khi mở cửa xe, tôi nhìn thấy một bó hoa lớn.

Tôi không khỏi bật cười, "Anh là người nhà quê à ?"

Kỳ Thành Ngôn nheo mắt cười nói: " Có chút quê mùa một chút, nhưng miễn là em thích."

Chúng tôi ăn uống tại một nhà hàng phương Tây, Kỳ Thừa Ngôn hào phóng bao trọn tầng hai.

Chúng tôi tặng quà và cùng nhau ăn tối, sau đó anh ấy uống hết một chai rượu vang đỏ, cuối cùng nhìn tôi say khướt.

Đột nhiên anh ấy gọi tên tôi một cách nghiêm túc, "Giang Vãn."

Tôi ngồi thẳng dậy và gật đầu, "Ừ, em ở đây."

Kỳ Thành Ngôn đột nhiên đứng dậy, nắm chặt hai tay vào. Sau đó, anh ấy lấy từ trong túi ra một chiếc hộp, mở ra, bên trong có một chiếc vòng cổ.

Anh ấy lắp bắp khi nói, "Anh, anh, anh...anh thích em...Không, anh phải quỳ xuống."

Nói xong, Kỳ Thành Ngôn quỳ xuống trong trước mặt tôi: "Em có sẵn lòng ở bên anh lần nữa không ? Cùng nhau ?"

Tôi không khỏi mỉm cười nhìn khuôn mặt của Kỳ Thành Ngôn. Đôi mắt anh ấy sáng như sao. Dù anh ấy không nói, tôi cũng sẽ không nghi ngờ sự chân thành của anh ấy.

Sau đó tôi đưa tay về phía anh ấy: "Đứng dậy trước, đừng quỳ như thế."

Anh ấy sững sờ một lúc rồi đứng dậy nắm tay tôi, đứng trước mặt tôi ngơ ngác .

Tôi ngước nhìn anh, "Sao anh không giúp em đeo chiếc vòng cổ vào ?"

"À? Em, em có đồng ý không ?"

"Ừ, em đồng ý."

13.

Đôi tay của Kỳ Thành Ngôn run rẩy khi anh đeo chiếc vòng vào cổ tôi, mặt và cổ anh đỏ bừng.

Trên đường về, tôi khẩn trương bước tới bước lui, tôi không uống rượu nên phải lái xe.

Kỳ Thành Ngôn ngồi ở ghế phụ, đàng hoàng yêu cầu tôi thắt dây an toàn, xe anh ấy hơi cao nên tôi chỉ có thể đứng một bên nhìn anh ấy.

Khi anh ấy chưa kịp chuẩn bị, tôi tiến tới hôn anh ấy, xung quanh có thể có paparazzi , nhưng điều đó không còn quan trọng nữa.

Kỳ Thành Ngôn đứng đờ ra như một kẻ ngốc, không hề cử động, tôi dùng chóp mũi chạm vào anh: "Đồ ngốc ?"

Lúc lái xe, Kỳ Thành Ngôn đột nhiên hỏi: "Em có thể hôn anh lần nữa không ?"

Tôi quay lại nhìn anh ấy: "Không."

"Ồ, được thôi."

Thời gian kế tiếp, Kỳ Thành Ngôn ngồi ở ghế phụ, ngượng ngùng hồi tưởng.

Đoạn video được tìm kiếm nhiều nhất trên mạng xã hội Weibo cho thấy tôi và Kỳ Thành Ngôn hôn nhau trong xe hơi.

"Chị tôi cũng hơi hung hăng quá, khiến anh rể giống như cô vợ nhỏ ấy, họ hoàn toàn trái ngược nhau. "

" Ah ah ah, tuyệt quá, Kỳ Thành Ngôn, anh có khiếu thẩm mỹ đấy. "

"Không thể có chị dâu, nhưng chị dâu này lại có thể làm được, điều này thật tuyệt vời. "

Tôi vốn tưởng rằng Kỳ Thành Ngôn sẽ đi ngủ khi anh ấy trở về, nhưng anh ấy lại phát điên trên Weibo, [Kỳ Thành Ngôn: Hehe hehe, thoát khỏi trạng thái độc thân @Giang Vãn]

Kỳ Thành Ngôn: Ai chưa biết về tôi ? Tên là Kỳ Thành Ngôn. Tất cả mọi người đều có nửa khác trong lễ Tình Nhân à ?

Kỳ Thành Ngôn: Hehehe, những người độc thân như các người sẽ không hiểu được đâu.

Tôi mở cửa phòng ngủ Kỳ Thành Ngôn và thấy anh ấy giả vờ ngủ: "Kỳ Thành Ngôn, nếu anh còn đăng một Weibo khác, anh sẽ c h ế t với em."

Sau khi đóng cửa, tôi nhìn thấy Weibo tiếp theo của anh ấy, [ Kỳ Thành Ngôn : Chúc mọi người ngủ ngon, cô ấy không cho tôi gửi nữa hehe. 】

Tôi ngồi trên ghế sô pha, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Weibo của Kỳ Thành Ngôn.

Đột nhiên, cánh cửa sau lưng mở ra, Kỳ Thừa Ngôn xuất hiện, anh ấy nhìn chằm chằm vào tôi và nói: "Giang Vãn, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau. Anh luôn thích em."

Tôi nhìn vào cánh cửa sau lưng anh ấy. , "Về ngủ đi, nhanh lên."

"Ồ, được rồi, anh chỉ biết là en không thích anh thôi."

Anh ấy trở về phòng với cái đuôi nhỏ ỉu xìu. Sau khi cánh cửa đóng lại, tôi cúi đầu cười:

"Đồ ngốc, em đã nói với anh là em cũng thích anh rồi mà anh quên mất chuyện đó rồi."

Phiên ngoại Kỳ Thành Ngôn

Kỳ Thành Ngôn đã làm việc trong ngành này từ khi còn là một đứa trẻ và hầu như chưa trải qua giai đoạn khó khăn như những diễn viên khác.

Khi còn trẻ, Kỳ Thành Ngôn đóng một vai chính nhỏ, lớn hơn một chút, lại được làm việc với Tiêu Viễn Sơn, quay cảnh lăn lộn trong thung lũng và giành được giải Nam diễn viên chính xuất sắc trẻ nhất.

Lớn lên không có khuyết điểm gì, Kỳ Thành Ngôn có nhiều người hâm mộ, nhiều kịch bản, mọi thứ luôn có được dễ dàng nên cuộc sống luôn cảm thấy nhàm chán.

Lúc diễn thì liều mạng không ít, nhưng vừa kết thúc thì Kỳ Thành Ngôn lại thấy nhàm chán, ngồi ở studio xem các bộ phim cùng mọi người.

Một số diễn viên phụ ăn rất nhiều và có thể ăn bốn hộp cơm một lúc, nhưng Kỳ Thành Ngôn chỉ có thể ăn hai hộp.

Mọi người đóng vai xác chết và những diễn viên quần chúng A, B, C và D đều đã làm việc rất chăm chỉ.

Kỳ Thành Ngôn nhìn thấy nữ diễn viên số 18 ở trường quay bên cạnh và chụp một cảnh, trông rất đẹp.

Nếu không bị cắt, cũng có thể có chút danh tiếng rồi.

Sau đó nghe thấy nữ diễn viên nọ đang trốn trong góc nghe điện thoại, "Vở kịch hôm nay rất hay. Đạo diễn nói có thể phát sóng. Hộp cơm trưa của đoàn làm phim ngon đến nỗi tôi đã ăn ba cái."

Kỳ Thành Ngôn cúi đầu nhìn mình, hộp cơm trong tay có ngon không ? Không phải chỉ có mùi cơm thôi sao ?

Tôi lại nghe thấy một người nói: "Chiều nay tôi có vai nha hoàn. Hahaha, tôi diễn vai nha hoàn khắp Hoành Điếm đã hơn hai mươi lần rồi. Xin hãy gọi tôi là Vua nha hoàn."

Đó là loại vua gì vậy ? Tôi là loại vua gì vậy?

Sau đó Kỳ Thành Ngôn nhớ ra tên của vua nha hoàn đó chính là Giang Vãn, hắn tìm trên mạng không thấy, nhưng khi xem thông tin về các nhân vật phụ, hắn lại nhìn thấy.

Chỉ hơn anh hai tuổi, hai mươi hai tuổi.

Kỳ Thành Ngôn nói với Tiêu Viễn Sơn trong bữa tối: "Bạn biết vua nha hoàn, vua Đông Hán, v.v. Ông nghĩ tôi là loại vua nào ?"

Tiêu Viễn Sơn nhìn anh ta vô cảm, rồi nói: "Cậu là vua của những kẻ ngốc và là vua của những trẻ trâu."

...

Lần tiếp theo tôi nhìn thấy vua nha hoàn, đó là trên TV, một cảnh quay dài một vài phút.

Giang Vãn đột nhiên nổi tiếng và được thăng từ tuyến 18 lên tuyến 8.

Sau đó, Kỳ Thành Ngôn nhận lời đóng phim truyền hình, Giang Vãn đi thử vai nữ thứ tư, ngay cả Kỳ Thành Ngôn cũng phải nói rằng diễn xuất rất tốt.

Vì thế hắn chỉ: "Cái này tốt."

Kỳ Thành Ngôn có tiếng nói mạnh mẽ, vì vậy nên vua nha hoàn được chọn.

Một số người càng tiếp xúc với họ thì càng trở nên thú vị. Giang Vãn chính là vậy, Kỳ Thành Ngôn cảm thấy muốn trò chuyện, ăn uống và diễn xuất với người này.

Tất cả đều thú vị. Một ngày nọ, anh và Giang Vãn đang trò chuyện về bộ phim qua điện thoại di động.

Tiêu Viễn Sơn vỗ nhẹ vào anh: "Nhìn cậu cười như ngốc. Cậu thích ai à ?"

Sau đó Kỳ Thành Ngôn nhận ra rằng, đúng vậy, anh ấy thích Giang Vãn.

Vì vậy, anh ấy gật đầu và kể cho Tiêu Viễn Sơn nghe về bản thân và Giang Vãn.

Và nhận được lời bình luận từ Tiêu Viễn Sơn rằng "kẻ ngốc làm điều ngu ngốc" và cùng vớ đầu óc có bệnh tâm thần còn biết yêu đơn phương.

(Hoàn toàn văn)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro

#zhihu