Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vegas không chắc đó là gì và nó khiến anh tức giận. Anh không muốn cảm thấy thế này, anh không muốn quan tâm. anh giận pete, anh cũng biết là không có lý do chính đáng, nhưng cậu ta quá dễ thương và là một chàng trai tốt. Cậu khiến Vegas muốn vấy bẩn cậu, làm cho cậu phục tùng, lấy đi lòng tốt của cậu. Và lần đầu tiên, Vegas ghét bản thân vì muốn làm điều đó. Nhưng điều đó không bao giờ ngăn anh làm bất cứ điều gì có hại.

Vegas nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra và vài giây sau, Chicago bước vào với một bó hoa hồng đỏ.

"Ồ, này." Chicago nói khi ngồi vào chiếc ghế bành khác trong phòng.

"bông hồng đỏ? thật sự?" Vegas khịt mũi, nhìn bó hoa tươi trên tay em trai.

"Nghe này, sau chuyện này, em không thể tiếp tục như vậy được.Em không thể làm ngơ cậu ấy. " Chicago nhẹ nhàng đáp lại.

"Nói với nó cái gì?" Vegas nhướng mày.

"Em yêu cậu ấy." giọng nói của Chicago nghe nhẹ nhàng và đầy cảm xúc. Vegas không thể không chế giễu.

"Chúa ơi." anh đảo mắt và không hiểu vì sao, bụng anh cảm thấy khó chịu. "Mày biết rằng bố sẽ không chấp thuận, phải không?" Vegas nhắc nhở hắn bởi vì anh thích việc Chicago dằn vặt. Khi nghe câu này, nét mặt của Chicago chuyển sang biểu hiện của sự ngập ngừng. Hắn phải mất một phút để trả lời. Vegas biết bất cứ điều gì thoát ra từ miệng của nó tiếp theo sẽ không có gì tốt.

"Em đã nói chuyện với bố và bố ủng hộ em. Bố  đã mất vài ngày suy nghĩ nhưng bố đã đồng ý ủng hộ em " câu trả lời của  Chicago.

"Tất nhiên rồi. Mọi thứ đều ổn cho cậu con trai yêu quý của ông ta ". Vegas lẩm bẩm trong hơi thở và anh cảm thấy huyết áp của mình tăng nhanh một cách nguy hiểm, vì vậy anh đứng dậy để ngăn mình đấm vào mặt Chicago.

"Em xin lỗi, Vegas. Em không biết tại sao bố lại đối xử với chúng ta khác biệt như vậy. Nhưng anh không thể đổ lỗi cho em vì điều đó. " Chicago nói với giọng xin lỗi.

"Xin lỗi không có nghĩa là hết chuyện." Vegas đang bốc khói. Nhưng đó là khi cánh cửa lại mở ra và giọng nói của các bác sĩ và y tá tràn ngập căn phòng. cả Vegas và Chicago đều đứng.

Nhưng Pete: trên chiếc giường di động,tay bị dây quấn cùng máy móc, mắt sụp mí nhưng tỉnh táo và mỉm cười.

"Bác sĩ, hai người đó là ai?." Cậu lên tiếng, giọng nói chùng xuống.

"Pete, đó là khun Chicago và khun Vegas. cả hai đều ở đây. " y tá trả lời.

"Khun Vegas có ở đây không?" Cậu bối rối quay đầu lại giữa hai anh em sinh đôi.

"Tôi ở đây, Pete." vegas đi lại gần giường. anh nói nhẹ nhàng.

"Vậy anh đã hứa."Pete mỉm cười với một cái nhìn sững sờ. Cậu vẫn còn chưa tỉnh táo với thuốc gây mê

"Vâng." Vegas thở ra và anh không thể không mỉm cười.Pete đưa tay ra và nắm lấy.

"Cảm ơn."Pete nói và Vegas chỉ tiếp tục mỉm cười. "Khun Chicago. Cậu cũng ở đây. "

"Tất nhiên rồi, Pete. Tôi xin lỗi vì điều này đã xảy ra với cậu. " Chicago bước lại gần và mỉm cười với Pete nồng nhiệt.

"Không sao đâu. Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ gia đình này. "Pete rất ngọt ngào. Vegas cảm thấy buồn nôn trước sự ngọt ngào của cậu.

"Tốt, tôi cảm ơn cậu đã phục vụ." Chicago vuốt ve khuôn mặt của Pete. "Vegas, bác sĩ, y tá, có thể cho chúng tôi một phút?" Hắn yêu cầu những người khác có mặt trong phòng rời đi.

Vegas đảo mắt và nhìn theo y tá và bác sĩ, nhưng anh không ra khỏi phòng. Ai không giống như Chicago hay pete.

Vegas nhìn thấy Chicago ngồi trên giường, bên cạnh Pete.

"Pete. Tôi không nghĩ có thời điểm tốt hơn để tôi nói với cậu nhưng... tôi thực sự thích cậu. toàn bộ chuỗi sự việc này khiến tôi nhận ra rằng tôi không có thời gian để lãng phí vì an toàn vào ngày mai đây sự không được bảo đảm. Vì vậy tôi muốn nói với cậu rằng cậu tuyệt vời, ngọt ngào và trung thành. và tôi không thể không thích cậu hơn chỉ là một người bạn hay như một vệ sĩ của tôi. Anh muốn em ở bên cạnh anh. Có lẽ bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để ở bên nhau, nhưng anh chỉ muốn em biết ít nhất.Anh muốn em biết rằng bất cứ khi nào em cảm thấy sẵn sàng, chúng ta có thể ở bên nhau. Papa chấp thuận cho chúng ta. Bố nói rằng khi chúng ta ở bên nhau, em có thể ngừng làm vệ sĩ của anh và đến sống với gia đình anh, với tư cách là bạn trai của anh. Nhưng anh không ép buộc em, tất nhiên. chỉ là từ vài tháng qua chúng ta đã ở bên nhau, anh thực sự bắt đầu thích em. và anh muốn chúng ta ở bên nhau vào một thời điểm nào đó trong tương lai. vậy em có thể nhận hoa hồng của anh không? " Chicago đưa hoa hồng tới.

"Khun Chicago..."Pete bắt đầu nhưng Chicago cắt ngang cậu.

"Anh chưa nói hết đâu." Hắn cười. Vegas muốn đấm vào mặt chết tiệt đó.

"Chicago. Cậu rất ngọt ngào, và tôi cũng mến cậu. Nhưng hãy cho tôi một chút thời gian. Tôi cần phải suy nghĩ về nó. Nhưng vâng, tôi sẽ nhận hoa hồng của cậu. " Pete nói với một tiếng cười khúc khích. Chicago cười rộng hơn.

"Tôi có thể hôn em không?" Chicago rất táo bạo.

"Vâng." Pete  trả lời và Vegas hầu như không thể nhìn đi chỗ khác mặc dù anh rất muốn. họ trao nhau một nụ hôn và đó là khi Vegas quyết định rời đi.

—————————————————-

Có vẻ như mối quan hệ của Chicago và Pete ngày càng bền chặt hơn, điều mà Vegas biết có nghĩa là họ sẽ sớm có một mối quan hệ thích hợp. Anh ghét em trai mình đến từng thớ thịt của mình.

Vegas chủ yếu giữ cho riêng mình, thỉnh thoảng đến thăm Pete trong phòng hồi sức như anh đã hứa , anh sẽ không thất hứa với người đàn ông mà anh muốn đụ tệ hơn bất kỳ ai khác trước đây. Điều đó sẽ khiến anh lùi lại một chút.

nhưng Pete đã xuất viện được khoảng một tuần, và kể từ đó, Chicago đã dành rất nhiều thời gian cho Pete. Mặc dù cậu gần như đã bình phục, cậu vẫn được nghỉ một thời gian. Pete đã chọn ở lại với gia đình theerapanyakul cho thời gian đó.

Vegas biết thời gian của mình đang trôi qua, vì vậy khi pete xuất hiện trong một bữa tiệc được tổ chức bởi Kinn, Vegas, Chicago và Macau trên đỉnh của tòa nhà chọc trời, nơi cư trú của Theerapanyakul, trông có vẻ như địa ngục, với cổ và ngực lộ ra, vegas biết tối nay là cơ hội của mình.

Pete mặc một chiếc áo sơ mi đen trắng, tay áo để lộ bắp tay, cổ và ngực. Cậu đeo hoa tai và một số quần jean bó màu đen, cùng với một số đôi giày màu đen trang trọng, nhưng điều đó không thực sự quan trọng. Cậu trông tuyệt đẹp và cậu tỏa sáng khi cậu cười. Cậu đang đứng với những người bạn vệ sĩ của mình trong một hành lang yên tĩnh ngoài sảnh chính.

Vegas bước tới chỗ cậu sau khi nhìn những vệ sĩ khác đang nói chuyện với Pete một cách bẩn thỉu, vì vậy họ biết hãy cho họ một phút.

"Khun Vegas. Chào." Pete mỉm cười khá lo lắng ngay khi phát hiện ra Vegas.

"Chào, Pete. nói cho tôi biết, tại sao tôi lại làm cho cậu lo lắng như vậy? Cậu đang run rẩy. " Vegas nhếch mép.

"Ồ, tôi ừm, tôi xin lỗi. nó phải là rượu. "Pete cười ngượng nghịu.

"Tuy nhiên, cậu luôn run sợ xung quanh tôi. tại sao vậy?"Vegas nhướng mày tự mãn.

Vegas đến gần cậu hơn, ghé vào cổ cậu và hít nước hoa của Pete. Nó khiến anh phát điên. Một cái gì đó nguyên sơ trong anh đang phát ra.

"Mm, em yêu, em thơm quá. có thể lý do khiến em run rẩy là vì em sợ hãi hoặc phấn khích khi gặp tôi. "Vegas dựa lưng Pete vào bức tường của hành lang và đặt bàn tay còn lại không cầm ly rượu whisky, áp vào cổ họng của Pete, người đang thở hổn hển khi chạm vào. "Em yêu, làm thế nào để em mong đợi anh không muốn đụ em ngay bây giờ, dựa vào bức tường này cho mọi người nghe khi em thơm quá, khi em trông thật xinh đẹp, khi em đáp lại sự đụng chạm của tôi tốt như vậy? nói với tôi." Môi của Vegas lướt qua cổ của Pete khi anh nói với giọng trầm.

Pete không đáp lại vì vậy Vegas siết chặt cổ của mình vào cổ của Pete.

"Lên tiếng đi cưng." Vegas yêu cầu nhẹ nhàng.

"Vegas ... tôi không thể."Pete đáp lại bằng một tiếng thì thầm.

"Vegas, anh có năm giây để thoát khỏi Pete. hoặc em sẽ đá vào mông của anh. " Vegas nghe thấy giọng nói của em trai mình đến gần và thở ra một cách khó chịu, tránh xa Pete.

"Tại sao mày luôn phải phá hỏng cuộc vui của tao?" Vegas cười trong tức giận.

"Vegas, anh cần phải dừng việc này lại. Để em ấy yên. Vì tình yêu của chúa. Anh cần phải tìm hiểu nơi này. Ngừng can thiệp vào các mối quan hệ của người khác ". Chicago đang tức giận. Hắn không thường xuyên tức giận. Nhưng Vegas biết chính xác tại sao hắn lại hành động như vậy.Hắn cảm thấy không an toàn.

"Mặc dù vậy, tao nghĩ Pete đã rất thích."Vegas cười một cách ngạo mạn.

"Nếu anh để ý, anh sẽ thấy rằng em ấy đang cảm thấy không thoải mái. Vì vậy hãy để em ấy một mình, vegas. Hãy để em ấy yên hoặc em thề có chúa- "Vegas đang bực mình và điều này không còn buồn cười nữa.Anh cắt ngang Chicago

"Mày thề với chúa cái gì? Huh?" Vegas hét lên vào mặt của Chicago vì anh muốn bắt đầu một cuộc chiến ngay bây giờ. Anh quá mệt mỏi khi phải phục vụ cho Chicago, đứa con trai yêu quý của cha họ. "Mày sẽ giết tao sao? tốt, hãy tiếp tục. Tao thách mày." Giọng của Vegas bây giờ trầm lắng nhưng đầy đe dọa.

"Để yên đi, Vegas." Chicago nói và nắm lấy tay Pete. "Không sao. Đi thôi." Chicago dịu đi khi nhìn vào chàng vệ sĩ thấp hơn. Vegas nghiến chặt quai hàm của anh khi họ để anh một mình.

Anh đấm vào bức tường gần đó với một tiếng hét và tìm đường đến căn hộ của mình.

Anh lấy điện thoại trong túi ra và nhấn vào cái tên mà anh luôn có thể tin tưởng để thỏa mãn và giảm bớt căng thẳng.

"Vegas? Là anh à? " Giọng nam ngạc nhiên nói vào điện thoại.

"Qua ngay, Mark." Anh yêu cầu

Và đêm đó, anh có hình ảnh của Pete trong não của mình trong khi anh đang hút sự sống ra khỏi người nằm dưới thân mình

————————————-
- Hmmm~~~ Vote sao đi chứ. Vote mới đăng chap mới tiếp á nha 😤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro