16. Kết cục 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạ Tạ Nhĩ, Hoàn Hữu, Tái Kiến
(Cảm ơn anh, còn có, tạm biệt)

【 Kết cục 2

Aido đứng ở cửa rừng, là vị trí lúc đầu Ichijou tiễn cậu ra.

Bởi xung quanh che đầy kết giới, cậu không thể vào, chỉ có thể đợi bên ngoài.

Cậu không biết mình vì sao kiên trì như vậy, ngây ngốc đợi người bên trong đi ra, nhưng vẫn đợi, đợi có người có thể phát hiện mình, hoặc, lần thứ hai nhìn thấy người kia...

Không biết đứng bao lâu, phía trước truyền đến thanh âm lá cây di động, rốt cục, người kia đón ánh trăng, xuất hiện trước mặt cậu.

"Aido-senpai, anh thế nào ở đây?" Câu hỏi bình thường, lại khiến cậu hạnh phúc muốn khóc.

"Tôi, tôi, là..." Cậu ấp úng không biết trả lời thế nào mới tốt.

"Anh là đến thăm đám người Takuma?"

Nhìn thần tình có chút rõ ràng của người kia, ngực cậu một trận nghẹn khuất, rốt cục không nhẫn được nói ra suy nghĩ chân thật.

"Kiryu Zero! Tôi là đến thăm cậu!" Cậu có thể nào cho rằng tôi là thăm Ichijou! Tôi không thể tìm cậu sao? Gọi tôi Aido-senpai, gọi anh ta Takuma, có thể nào như vậy!

Aido càng nghĩ càng ủy khuất, bất giác đỏ viền mắt.

Ở khi Aido không biết thế nào tiếp tục chủ đề, Zero cất bước trở về.

"Ai! Kiryu Zero, cậu..." Có thể nào bỏ lại tôi một mình!

"Không phải đến thăm tôi sao, anh muốn ở đây? Đuổi kịp."

Chua chát nổi lên một chút ngọt ngào, Aido theo sát Zero, song song hạ quyết tâm:

Mặc kệ mặt mũi, lần này vào bất luận thế nào, đều phải ở lại, không cần đi ra!

...

V6a9t0�j�6��i



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro