10. Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạ Tạ Nhĩ, Hoàn Hữu, Tái Kiến
(Cảm ơn anh, còn có, tạm biệt)

【 Yêu

Về đến nhà, khuôn mặt bình tĩnh của Zero thả lỏng rất nhiều, khiến liên can nhìn đau lòng không ngớt.

"Zero, cậu đã trở về." Ichijou tiến lên, giúp Zero cởi xuống âu phục nghiêm chỉnh.

"Ừ, tôi đã trở về." Tuy rằng đối động tác tự nhiên của Ichijou có chút không thích ứng, nhưng Zero không nói thêm gì.

"Zero, cậu mệt đi." Senri đến trước mặt Zero, trong ánh mắt thoáng tiết lộ đau lòng.

"Hoàn hảo, không phải rất mệt. Senri không cần lo lắng." Nhìn ra tâm tư của Senri, Zero ngực ấm áp.

"Thế nhưng tôi mệt, tôi muốn ngủ, cậu bồi tôi!" Senri nhìn Zero, không khỏi phân trần kéo Zero về phòng.

"..." Không nói gì nhìn Senri, xác thực không phản kháng, mặc Senri kéo.

Còn lại một mình Ichijou, tịch mịch đứng giữa nhà.

Thấy ánh mắt Senri quay đầu cho anh, thầm cắn răng.

Bất quá anh không ngăn cản, phải nói Zero cần hảo hảo nghỉ ngơi, anh không thể đi quấy rầy.

Thật là, thân là một hậu bối, hình dạng này rất không tốt!

Lần sau, tôi sẽ đòi lại...

...

"Zero, ngủ đi."

Nhìn Senri, Zero biết cậu là muốn mình nghỉ ngơi. Trái tim dâng lên một cổ ấm áp

"Senri."

"Ừ?"

"Tôi có nói qua tôi yêu cậu không."

Trên mặt đạm nhiên, nhưng trong lòng Senri lại nổi lên sóng lớn.

"Zero, cậu nói thật?"

"Đương nhiên, tôi xác định, tôi hiện tại rất nghiêm túc! Như vậy, cậu đâu?"

Đôi môi băng lãnh dán lên một đôi môi băng lãnh khác.

"Còn cần nói sao, Zero."

Nụ hôn này, kịch liệt hơn bất luận nụ hôn ngày xưa nào, rút đi ôn nhu, đầy rẫy ái dục dằng dặc.

Nụ hôn kết thúc, Zero lại không nhẫn được run rẩy.

"Senri, tay cậu!" Giọng xấu hổ và giận dữ thấp vang.

Bàn tay Senri thuận qua áo sơ-mi chui vào, dán lên thắt lưng mảnh khảnh thiếu niên. Ác ý ấn ấn, quả nhiên, xúc cảm rất tốt.

"Tay tôi? Thế nào, Zero?" Ngữ khí vô tội, đáng tiếc, bị động tác này kích thích Zero sẽ không tin tưởng.

"Buông ô..." Lời chưa nói hết, lần thứ hai bị chặn lại.

Senri quấn lên lưỡi Zero, một lần lại một lần kéo nó nhảy múa.

Bóng đêm rất sâu, đồng thời cũng rất dài.

Giữa những người yêu nhau luôn có phương thức biểu đạt ái ý.

Hiện tại Zero chỉ cảm thấy trên người rất nóng, đại não trống rỗng, mặc Senri động tác.

Loại ngầm đồng ý này Senri nhận được.

Vì vậy, cậu cũng không gấp, chậm rãi cởi ra quần áo của mình và Zero.

Đêm đen kịt đối vampire mà nói không quan hệ, năng lực nhìn đêm tốt đẹp khiến Senri thấy rõ biểu tình hiện tại của Zero.

Khuôn mặt băng lãnh tràn đầy ửng hồng, thân thể thon dài tinh xảo rải lên mồ hôi nhàn nhạt, nhìn qua cực kỳ quyến rũ liêu nhân.

Senri một lần thưởng thức, một lần hoạt động.

Senri cúi đầu, hàm trụ hai điểm anh đỏ trước ngực Zero, chậm rãi hấp duẫn, xoa nắn.

Nhận thấy Zero hô hấp gấp gáp, không khỏi phân trần cho Zero hôn sâu, mà bàn tay thong thả trượt xuống.

Một đêm xuân sắc vô biên...

...

Khi ánh mặt trời thứ nhất chiếu trên hai gò má, Zero tỉnh lại.

Cả người đau nhức Zero tiềm thức muốn ngủ thêm một hồi, nhưng nhắm mắt, lại thần tốc mở ra.

Vẫn nhìn Zero Senri câu dẫn khóe môi

"Zero, ngủ thêm một hồi đi, dù sao, cậu cần nghỉ ngơi..."

Nghe những lời này, Zero cúi đầu nhìn vết tích trên người, hiển nhiên nhớ lại chuyện đêm qua.

Nghĩ đến mỗi một màn đêm qua, khuôn mặt Zero bật người bạo đỏ.

Vừa định xuống giường đi tắm, còn không đứng dậy, đã cảm giác một mảnh đau nhức, nhất là phía sau.

"Zero, tôi giúp cậu."

"Không cần!" Nhìn Senri ý xấu phía sau, Zero không chút do dự cự tuyệt.

Quả nhiên, vampire không có thứ tốt!

Cuối cùng, trong gương phòng tắm thấy được bộ dáng mình Zero tàn bạo nghĩ.

...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro