Chapter 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lee Soo Hyuk đã phủ tấm cintamani bằng tấm vải trắng và ngồi trên một trong những chiếc ghế sofa. Choi Jung Soo đặt ba tách cà phê lên bàn trước khi anh ấy và Kim Rok Soo cũng ổn định chỗ ngồi. Họ thường làm điều này sau khi nói chuyện với Kim Rok Soo bằng cintamani. Nếu không có việc gì nguy hiểm bắt buộc cả ba phải ra ngoài. Nếu cần, Jin Tae hoặc Heo Sook Ja sẽ thông báo cho họ.

"Tôi đoán mọi thứ ở đó đều ổn, tất cả chúng ta chỉ cần chuẩn bị cho phần của mình thôi," Kim Rok Soo nói trong khi cầm chiếc cốc bằng cả hai tay. Thật kỳ lạ khi gọi ai đó bằng tên của chính mình, nhưng Kim Rok Soo vẫn là Kim Rok Soo, không suy nghĩ nhiều về điều đó và chỉ chấp nhận nó như một sự thật.

"Ừ, tôi đoán chúng ta thực sự cần phải chuẩn bị cho điều tồi tệ hơn." Jung Soo nói và nhấp một ngụm cà phê. Theo Kim Rok Soo, sau khi nhìn thấy ký ức của Cale, anh đã có ý tưởng về cách họ có thể đánh bại những con quái vật chưa được xếp hạng, cũng như những con mạnh hơn đáng kể khác sẽ xuất hiện trong tương lai. Mặc dù họ không có dữ liệu về hai con quái vật không được xếp hạng khác, nhưng ít nhất họ đã chứng kiến ​​cách Cale và những người khác chiến đấu với Lion Dragon.

"Đúng vậy ... Chúng ta cần cố gắng hết sức phải không? Sẽ tốt hơn nếu chúng ta cũng có những cá nhân đó ở đây," Lee Soo Hyuk đùa giỡn câu cuối cùng, liên quan đến nhóm của Cale và Cale. Mặc dù trò đùa nhẹ của anh ấy sẽ sớm dẫn đến việc Cale và những người khác xuất hiện trên trần phòng của anh ấy, nhưng anh ấy không đáng trách.

Và thế là, sau khi Lee Soo Hyuk nói câu đùa thiếu suy nghĩ đó, một ánh sáng chói lòa xuất hiện từ hư không khiến anh, Jung Soo và Rok Soo phải nhắm mắt lại. Điều đó kéo dài trong vài giây nhưng những gì họ chứng kiến ngay khi mở mắt lần thứ hai là những người có vẻ ngoài xinh đẹp đặc biệt và mặc trang phục quý tộc mà bhọ sẽ thấy trong sách lịch sử rơi từ trần nhà xuống và nhanh chóng đáp xuống sàn với một tiếng uỵch lớn.

Và đây là tình hình của họ lúc này.

"Sau khi tôi đặt cintamani lên bàn, nó phát sáng và chúng ta ở đây," Cale chỉ tóm tắt toàn bộ tình huống trong câu duy nhất đó, ngồi trên ghế sofa với Eruhaben và Rosalyn. Những người khác, Ron và Beacrox đang đứng ở phía sau cùng với Bud, Lock và Mary, im lặng quan sát ba người trước mặt họ. Điều đầu tiên họ nhận ra là cả ba và Choi Han có những điểm giống nhau, với mái tóc đen và đôi mắt đen. Họ tò mò nhưng vẫn giữ câu hỏi cho riêng mình. Họ luôn có thể hỏi sau.

Họ cũng giữ im lặng và xem Cale trò chuyện với ba người. Tất nhiên, họ nhận thấy cách Cale thoải mái nói chuyện với họ, mặc dù Lock và Raon biết về mối quan hệ giữa ba người vì Cale đã nói rằng họ là những người đã ở bên anh ấy khi anh ấy tham gia bài kiểm tra của vị thần bị phong ấn, họ vẫn tò mò chuyện gì đã xảy ra khi Cale ở đây dẫn đến mối quan hệ thân thiết này.

"Chúng tôi cũng không biết làm thế nào điều này xảy ra, nhưng tôi có một ý tưởng rằng Thần chết là người đang làm điều này," Cale nhăn mặt.

Lee Soo Hyuk chỉ có thể mỉm cười khi nhìn vào khuôn mặt cau có của Cale. Người tóc đỏ mà anh ta đang nói chuyện bên trong quả cầu giờ đã ở trước mặt anh ta. Thật kỳ lạ khi nhìn thấy Rok Soo trong bộ dạng này nhưng anh ấy vẫn rất vui khi gặp cậu ta. Mặc dù anh ấy cũng không mong đợi được nhìn thấy những người khác, nhưng xem xét việc họ chỉ nhìn thấy họ qua quả cầu và xem họ chiến đấu, anh ấy chỉ im lặng và chỉ quan sát những người khác.

Đó là một cảnh tượng, thành thật mà nói. Sự đa dạng về màu sắc bên trong văn phòng màu đơn sắc của anh ấy khiến anh ấy biết điều này quá rõ ràng như thế nào ( TG: Câu tiếng anh gốc là ''stuck up like a sore thumb'' , nếu dịch có sai thì mn đóng góp ý kiến giúp tôi với nha;-; ).
Ngoài ra, mỗi người đều mặc một bộ quần áo rất độc đáo với tất cả các sợi vàng và một số đá quý được đính trên đó, chưa kể mỗi người đều đẹp như thế nào. Mặc dù thu hút sự chú ý nhất trong số đó là con rồng đen nhỏ ở giữa hai con mèo với đôi mắt vàng, nhìn chúng với vẻ tò mò.

"Vậy, kế hoạch của cậu bây giờ là gì?" Kim Rok Soo hỏi và bình tĩnh nhâm nhi tách cà phê của mình. Những người khác cũng nhận thấy điều này. Chàng trai trẻ tự giới thiệu mình là Kim Rok Soo này giống Cale Henituse một cách kỳ lạ như thế nào. Mặc dù Raon biết rằng người này cũng giống như nhân loại của chú rồng đen nhỏ, nhưng Raon biết rằng hoàn toàn không phải như vậy. Cale từng nói với Raon rằng cậu ta là Kim Rok Soo trước khi linh hồn của anh ta nhập vào cơ thể của Cale Henituse. Raon đủ thông minh để biết rằng Kim Rok Soo trước mặt anh là một Kim Rok Soo khác.

"Hiện tại, tốt nhất là đợi vị Thần đó liên lạc với một trong số chúng ta. Hoặc, chúng ta sẽ phải tìm cách quay trở lại," Cale bình tĩnh trả lời và nhìn Eruhaben và Rosalyn khi nói câu cuối cùng.

Eruhaben và Rosalyn khẽ gật đầu với điều này.

"Thiếu gia-nim."

Cale nao núng. Cậu quên rằng ông già đáng sợ này cũng đang ở đây. Cale vẫn không thể tin rằng cậu có thể ở đây và với mọi người. Mặc dù cậu rất vui khi gặp lại Lee Soo Hyuk, Choi Jung Soo và Kim Rok Soo của thế giới này, nhưng Cale cũng hơi khó chịu khi ở cùng với những người khác  nữa và cậu biết họ có nhiều câu hỏi muốn hỏi. Cale đã không nói cho họ biết cậu đã trải qua loại bài kiểm tra  nào ở đây, đó là lý do tại sao cậu biết rằng đến một lúc nào đó, họ sẽ đặt câu hỏi cho cậu và cậu sẽ không có lý do gì để không nói với họ.

"...Nó là gì?"

"Tôi nghĩ tốt nhất là nên biết cách chúng ta có thể gửi thông điệp đến... thế giới của mình hơn bất cứ điều gì khác. Công tước có thể lật tung mọi thứ nếu ông ấy không thể tìm thấy dấu vết của chúng ta."

Ron mỉm cười hiền lành khiến Cale quay đi. Quản gia của anh ấy thực sự làm anh ấy sợ.

"Ron nói đúng, Cale. Rosalyn và tôi sẽ tìm cách kết nối với thế giới của chúng ta." Eruhaben đồng ý trong khi gật đầu. Những ngón tay mảnh khảnh của anh ấy đang gõ vào đầu gối bị bắt chéo này sang đầu gối khác. Điều này khiến Raon vui mừng và bay về phía Eruhaben.

"Rồng Vàng! Raon này cũng sẽ giúp!" Raon thông báo và bay vòng quanh Eruhaben.

Lee Soo Hyuk xem điều này với ánh mắt thích thú. Anh ấy đã thấy người đàn ông xinh đẹp này chiến đấu như thế nào trong hình dạng rồng của mình và đó là một cảnh tượng đáng để chiêm ngưỡng. Tất nhiên, anh ta không ngờ rằng người đàn ông với mái tóc vàng dài và đôi mắt vàng này chính là con rồng đó và đủ lớn để được gọi là 'Ông nội'. Anh ta rời mắt khỏi Eruhaben và nhìn lại Cale, người đang cau mày trong khi tránh ông già mặc bộ đồ quản gia.

"Ồ, chúng ta có thể lo lắng về điều đó, nhưng chúng ta có một vấn đề khác." Lee Soo Hyuk bắt đầu và nhìn cả nhóm với một nụ cười khó xử.

"Làm thế nào chúng ta sẽ giải thích sự xuất hiện của mọi người đây?"

Cale nhìn anh ta và nhóm của anh ta. Và ngay lúc đó, cậu nhận ra họ sẽ quá nổi bật trong lần xuất hiện này. Mái tóc đỏ của Cale và Rosalyn, mái tóc xanh của Bud, mái tóc vàng của Eruhaben và diện mạo của Mary lúc này là đủ để họ thu hút sự chú ý của mọi người. Và đương nhiên, thu hút sự chú ý nhất chính là con rồng nhỏ đang nằm trong lòng cậu lúc này.

"Sẽ dễ thôi." Eruhaben là người trả lời với nụ cười duyên dáng trên môi. Raon và Rosalyn cũng gật đầu đồng ý. Tất nhiên, nó sẽ dễ dàng cho họ. Là một người điều khiển mana, thay đổi màu tóc và màu mắt là một nhiệm vụ dễ dàng.

Cale cũng gật đầu đồng ý nhưng đôi mắt cậu nhanh chóng nhìn Raon, người hiện cũng đang ngưỡng mộ anh. Cale vỗ về con rồng nhỏ và quan sát phản ứng của nó, "Mặc dù vậy, ngươi sẽ phải trở lại thành hình dạng con người của mình."

Cale miễn cưỡng nói điều này bởi vì Raon đã từng nói rằng nó ghét con người và không muốn trông giống họ, vì chấn thương và sự ghét bỏ của nó từ Venion. Cậu không muốn kích hoạt thứ gì đó trong tâm trí Raon và gợi lại những ký ức từ quá khứ tàn khốc mà nó phải chịu đựng.

Raon nghiêng đầu và quan sát biểu hiện lạnh lùng và thờ ơ của Cale, nhưng cặp mắt nâu đỏ đang quan sát nó rất kỹ. Raon bối rối không hiểu tại sao nhân loại của nó lại nhìn nó như vậy, nhưng nó cũng nhanh chóng nở nụ cười rạng rỡ và bay xung quanh Cale, "Không sao đâu! Ta sẽ biến hình thành con người! Giống như ngươi vậy, nhân loại!"

Raon cười khúc khích với chính mình trong khi cười rất tươi. Nó rất vui khi biết rằng Cale quan tâm đến nó rất nhiều. Nó từ lâu đã chôn vùi những ký ức quá khứ đau khổ của mình vào trong lòng. Đúng là hồi đó nó ghét con người vì tức giận với Venion và cấp dưới của hắn ta. Tuy nhiên, điều đó dần thay đổi sau khi gặp Cale và những người khác. Nó yêu nhân loại của mình, nó yêu gia đình mình, nó thích ở bên họ. Đó là lý do tại sao nó ổn.

"Ừ... Không sao."

Raon lầm bầm với chính mình với một nụ cười rất hạnh phúc trên môi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro