183. hộp nhắn gửi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





phạt lũ kia là chuyện nhỏ, giải quyết hậu quả mới là chuyện lớn. giờ ngồi cả xuống đây, giấy bút đầy đủ, hãy thành tâm nhắn gửi những lời trong lòng tới 3 người đã được thầy chỉ định.

...

dũng 01:

tới huy 08:
'lông chân của anh là do em cạo, tại chinh bảo như vậy rất vui. bánh gấu của anh cũng do em trộm, tại chinh kêu đói. đúng là em đã làm nhiều việc lầm lỗi với anh, nhưng thực tâm em vẫn yêu thương anh rất nhiều. vậy nên anh huy à, anh đừng mang chinh đi nhé...'

tới dụng 20:
'yêu thương em nhất (nhất không bao gồm cả chinh), nên là em đừng hớn hở quá với pet nhà anh nữa.

tới dũng 04:
'anh tư ơi, được chinh ôm có ấm không ạ?'

.

mạnh 02:

tới đại 03:
'thế gian vẫn xoay vần trong lúc đại ngất thôi, thậm chí có đáng sợ hơn một tẹo. anh biết mày mong manh, nhưng lần sau nên tỉnh táo, bằng không, hmm, nhỡ thằng đức bị chúng nó bắt nạt thì sao, cứ cho là thế đi...'

tới toàn 09:
'tưởng quên nhau rồi cơ mà 😀'

tới đức 14:
'anh huy ấy, thật ra chuyện hôm đó... hmm... thật ra thì anh huy... à chỉ là anh huy muốn hỏi làm thế nào để quên được một người?'

.

đại 03:

tới trường 06:
'anh trường có thể cục súc với đức một tí không ạ? chỉ một tí xíu thôi, bằng không mèo nhà em sẽ tủi thân lắm.'

tới huy 08:
'anh tránh xa mèo nhà em raaaa! riêng anh thì tránh xa raaaaaa!'

tới thanh 17:
'anh đừng chối nữa! sau khi check cam ngoài hành lang thì em đã thấy anh đạp mèo nhà em ngã dúi dụi bắn cả vào người dụng. sao anh quá đáng vậy? từ mai em sẽ đi học boxing, em sẽ không để anh động vào mèo nhà em nữa!'

.

dũng 04:

tới phượng 10:
'phượng đừng bắt nạt trọng nữa nhé?'

tới thanh 17:
'em xin lỗi trọng đi! đầu đập vào tủ như vậy nhỡ trọng quên anh luôn thì sao, quên thật chứ không giả ngu như em đâu! đầu óc trọng mấy hôm nay đã không bình thường rồi, em ấy còn đang bệnh nặng nữa.'

tới trường 06:
'trường đã hỏi bác sĩ cho tôi chưa?'

.

hậu 05:

tới đại 03:
'thật ra lúc đó hậu bị anh tư với anh mạnh vụt cho sml rồi nên không biết gì đâu... từ giờ đại đừng hỏi hậu về đức nữa, đại nhé?!'

tới trường 06:
'anh trường ơi, đổi phòng cho em...'

tới mạnh 11:
'anh mạnh cứ cầm tiền đi, đừng đưa vội. khi nào không có dụng hãy đưa cho em.'

.

trường 06:

tới thanh 17:
'đánh được đức là giỏi rồi. dưỡng thương đi! xong tới anh em mình nói chuyện ^^'

tới huy 08:
'lêu lêu tuấn anh vừa gọi cho tao nè!'

tới đức 14:
'... khổ thân! đúng là hai đánh một không chột cũng què... thôi ngoan đừng buồn, tội quá!'

.

duy 07:

tới dũng 04:
'anh dũng quá đáng lắm! đúng là em có đánh trọng, nhưng em mới đánh được có hai cái thôi mà...'

tới chinh 13:
'chinh ở cùng phòng với mạnh thì phải biết quan tâm chăm sóc bạn cùng phòng chứ, đừng suốt ngày lăn sang phòng người khác chờ đè nữa.'

tới trọng 21:
'dậy dọn phòng đi! giả lên cơn đau đầu chóng mặt chỉ có tác dụng với anh tư thôi.'

.

huy 08:

tới chinh 13:
'mày! mày nhắn với thằng bạn thân mày là viết xong mấy cái tin nhắn chó chết này thì xác định đi!'

tới trường 06:
'người thằng hải êm vcl hahaha êm vcl!!'

tới đức 14:
'mày... thôi bỏ đi!'

.

toàn 09:

tới mạnh 02:
'tôi đã làm gì sai dợ TvT'

tới dũng 04:
'anh dũng ơi, thật ra thì... thôi em hèn lắm, bỏ đi anh!'

tới thanh 17:
'hihi sau tất cả mình lại trở về với nhau nha ai lớp diuuu!'

.

phượng 10:

tới dũng 04:
'đánh nô tài nhà này vui không? từ giờ đừng hỏi vì sao thằng trọng hít thở cũng lòi ra lỗi nhé!'

tới toàn 09:
'thằng phản bạn!'

tới trường 06:
'đ*o được việc gì cả!'

.

mạnh 11:

tới trường 06:
'em không thích ở chung phòng với chinh hôi đâu. anh chuyển em ở cùng phòng với hải đi! em hứa không để nó ra khỏi phòng sau 10h tối mà!'

tới hậu 05:
'hay thôi đ*o trả nữa 🙂'

tới trọng 21:
'ở chung nhớ bôi thuốc cho thằng duy. ngoan nghe lời thì mới cho tiền.'

.

chinh 13:

tới phượng 10:
'anh phượng hêt thương chinh của anh rôi ạ?'

tới huy 08:
'huy lắm long đừng giã bọn em nhé! có giã thi lông chân anh cũng đâu mọc lại.'

tới đức 14:
'... em sẽ không nói gi với đại đâu.'

.

đức 14:

tới trường 06:
'anh trường ơi, sao anh về muộn thế huhu?'

tới phượng 10:
'em xin lỗi. em tưởng anh đánh đại thật mà. em xin lỗi, em bị thanh đánh rồi nè, anh đừng ghét em nhé!'

tới huy 08:
'..................'

.

thanh 17:

tới toàn 09:
'tao đánh được đức thật á?'

tới duy 07:
'vc tao đánh đức á?'

tới mạnh 11:
'đm hãy nói là tao thật sự đã đánh đức đi vclllllllll đm xong tao rồi à?'

.

hải 19:

tới phượng 10:
'hihi đội trưởng là của em.'

tới thanh 17:
'hihi đội trưởng vẫn là của em.'

tới đức 14:
'ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em ơi em...
hihi con chó nhà trọng ăn gì chưa anh đức?'

.

dụng 20:

tới thanh 17:
'anh mắc chứng bạo d*m à? đánh đau vcl đau hơn cả thằng ôn con kia!'

tới dũng 01:
'em thèm vào thằng hèn máu m nhà anh!'

tới trường 06:
'anh ơi đừng đổi phòng. nếu anh là một người đội trưởng có trách nhiệm thì hãy như vậy anh nhé, em biết anh là người như thế mà.'

.

trọng 21:

tới thanh 17:
'... đồ quá đáng! đừng tưởng anh trâu chó mà em không dám làm gì! tránh xa bộ đội ra!'

tới toàn 09:
'haizzz...'

tới duy 07:
'anh duy đánh em sml thì anh chịu trách nhiệm cuộc đời em đi. ý em là anh dọn phòng hộ em đi, chứ thân thể em đáng giá lắm anh đừng mơ...'

/đang bị đè ra đập vì duy đi ngang qua nhìn thấy./

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro