Chương 18: Bước Đầu Phá Huỷ Tính Kế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian vội vàng đi qua, Quan Sư cung cao thấp đều thay đổi. Mỗi ngày ra vào Quan Sư cung, đều phải cho thái y trong trong ngoài ngoài cẩn thận tra vài lần. Mà Hiên Viên Hạo Dạ dường như cũng thay đổi tính, mỗi ngày đều chạy tới Thần Hi cung.

Tô Mộ Tịch mỗi ngày thấy hắn liền xem như thấy người xa lạ, vấn an có lệ, bởi vì không ai so với nàng càng hiểu biết Hiên Viên Hạo Dạ mục đích đến đây là vì cái gì, cho nên Tô Mộ Tịch mặc kệ hắn, Hiên Viên Hạo Thành chỉ sợ nhìn thấy Hiên Viên Hạo Dạ, thấy hắn tới gần liền lôi kéo Tô Mộ Tịch hồi Đông viện của mình, như thế nào cũng không chịu đi ra.

Gần đây còn có một sự kiện phát sinh, mỗi lần Tô Mộ Tịch cùng Hoa Ngữ đến ngự hoa viên, luôn nghe được người ta thảo luận Thành hoàng tử có bao nhiêu ngốc, Dạ hoàng tử bộ dạng anh tuấn thật tốt.

Tô Mộ Tịch trở lại Tây điện liền nghĩ nghĩ, thì biết sao lại thế này, bọn họ tưởng nàng là Tô Mộ Tịch kiếp trước sao? Loại chiêu số này mà cũng dùng. Nhưng mà, không thể làm cho bọn họ ngừng thảo luận lại.

Tiểu cung nữ tiểu thái giám nói Hiên Viên Hạo Dạ có bao nhiêu anh tuấn nàng mặc kệ, nhưng nàng không hy vọng nghe được người ta nói Hiên Viên Hạo Thành không tốt, xem ra phải giết gà dọa khỉ .

Sáng sớm, Tô Mộ Tịch tại Thiển Thanh cung luyện thủ khúc có tiến triển, Thiển Vũ mới cho nàng quay về Thần Hi cung.

Vừa hồi Tây điện tại bàn trang điểm vừa đặt xuống cây trâm gài tóc trên đầu, Tống ma ma liền vào hành lễ nói: "Lão nô gặp qua tiểu thư" Lập tức đi đến bên người Tô Mộ Tịch tiếp nhận trâm gài tóc trong tay nàng, "Tiểu thư, lão nô giúp người. Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm các nàng như thế nào còn không có đến hầu hạ tiểu thư? Cư nhiên làm cho tiểu thư tự mình làm loại chuyện này, thật là đáng đánh đòn." Tô Mộ Tịch trong lòng trung cười lạnh một tiếng, giúp ta? Việc này vốn chính là ngươi phải làm.

Trên mặt vẫn là bình thản cảm kích nói: "Cám ơn ma ma, mama hôm nay tới là tìm Tịch nhi có chuyện gì sao?"

Tống ma ma vừa thấy Tô Mộ Tịch lúc này dễ bảo cười đáp: "Lão nô mấy ngày nay có việc, không thể nào hầu hạ tiểu thư. Lúc này đã cùng Đinh ma ma thương lượng qua, về sau tiểu thư ăn, mặc ở, đi lại từ lão nô đến an bài."

Từ nàng đến an bài, xem ra, Hiên Viên Hạo Dạ lại muốn đánh chủ ý lợi dụng chính mình đây. Đáng tiếc, hắn bàn tính nhầm rồi, nàng sớm đã không phải là Tô Mộ Tịch ngốc nghếch ở kiếp trước.

Tô Mộ Tịch mỉm cười: "Vậy làm phiền mama." Lập tức giận tái mặt cân nhắc, Tống ma ma này rốt cuộc có nên lưu lại hay không? Hiên Viên Hạo Dạ tính kế mình là xác định vững chắc , Tống mama người này nàng coi như hiểu biết nếu phế đi nàng, vạn nhất Hiên Viên Hạo Dạ liền đổi một người đến nàng không nhất định biết được, rốt cuộc nên làm như thế nào mới là tốt nhất?

Lúc này, Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm vào hành lễ nói: "Tiểu thư."

Tống mama ra vẻ nghiêm khắc giận tái mặt, khiển trách: "Các ngươi hai cái nha đầu, như thế nào lúc này mới đến? Cư nhiên dám để cho tiểu thư chính mình rửa mặt chải đầu, có phải hay không không nghĩ muốn đầu các ngươi. Ta không ở đây, lá gan các ngươi càng lúc càng lớn có phải hay không?" Lời này minh bạch nếu răn dạy nha đầu, ẩn ý còn lại là nói cho Tô Mộ Tịch không có ta ở đây, Tây điện cũng không đầy đủ. Tô Mộ Tịch còn nhỏ, nghĩ đến Tô Mộ Tịch sẽ nghe không hiểu lời của nàng đâu.

Tô Mộ Tịch vốn định không cùng nàng so đo, nhưng thấy nàng như hung thần ác sát răn dạy Hoa Ngữ nhìn không thuận mắt. Kiếp trước là vì nàng rất nhường nhịn , mới làm cho Hoa Ngữ bị tiểu nhân hại chết.

Nghĩ nghĩ, Tô Mộ Tịch khuôn mặt nhỏ nhắn ra vẻ khó hiểu hỏi: "Mama thật lợi hại, mama, trong cung đều quy định cung nữ khi nào thì rời giường a?"

Tống ma ma còn không có phát hiện lời nói của mình , lập tức đắc ý dào dạt đáp: "Trừ bỏ cung nhân bên người hoàng thượng, Cung quy đều quy định thời gian khi nào phải rời giường." Hừ, trong cung quy củ như thế nào nàng Tống mama đều rõ ràng.

"Kia hiện tại quá thời gian sao?" Mở lớn hai mắt, vô tội nhìn Tống mama. Mặc kệ bổn cô nương lưu hay không lưu ngươi, cũng sẽ không thể cho ngươi động người bên cạnh của bổn cô nương một phân một hào nào.

Tống ma ma thế này mới phát hiện không đúng, không yên đáp: "Không... Không tới..."

"Nếu không có, Tống mama vì sao lại  hung hăng răn dạy Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm? Nương ta nói, nữ hài tử muốn chính mình làm được nhiều chuyện, thì không thể hoàn toàn ỷ lại vào nha hoàn cung nữ. Còn có, nương ta nói, nha hoàn bên người ta chỉ có ta cùng hoàng hậu nương nương mới có thể răn dạy. Chỉ có những điêu nô tài không hiểu quy củ mới ở trước mặt ta răn dạy nha hoàn của ta, Tống ma ma là điêu nô sao?" Vừa nói vừa hai tay lau thắt lưng, nhìn ngây thơ lại không cho người khác hoài nghi.

"Tiểu thư, lão nô là vì tốt cho người, người nghĩ nhiều a! Các nàng nếu không được răn dạy thường xuyên, sớm muộn gì  cũng sẽ không đem tiểu thư để vào mắt." Này tiểu nha đầu lừa đảo như thế nào lại biến thành bộ dáng chán ghét như vậy, tại sao ngươi không thể giống những hài tử khác ngu xuẩn một chút?

Tô Mộ Tịch nghĩ cảnh cáo nàng một chút rồi buông tha nàng, hiện tại không phải thời điểm trở mặt: "Ma ma nói là thật vậy chăng?"

"Đương nhiên... Đương nhiên..." Tống ma ma vụng trộm lau trên trán mồ hôi, hô, nha đầu kia như thế nào lại khó lừa đảo như vậy?

"Được rồi! Lần này ta tha thứ ngươi, nhưng mà lần sau không cho phép khi dễ Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm, bằng không ta sẽ nói với hoàng hậu nương nương đem ngươi ra khỏi cung, hừ hừ." Nàng làm ra vẻ ta chính là tiểu bá vương, Tống mama, ta sẽ nhớ kĩ chậm rãi thu thập ngươi, lão điêu nô.

Tống ma ma khẽ cắn môi: "Lão nô biết sai rồi, thỉnh tiểu thư đừng giận."

"Quên đi, Hoa Ngữ, Xảo Tâm theo ta đi Đông điện đi! Thành hoàng tử còn đang chờ ta." Tô Mộ Tịch biết, Tống ma ma lần này đến khẳng định không đơn giản như vậy, tất nhiên là Hiên Viên Hạo Dạ có việc giao cho Tống ma ma làm.

Quả nhiên, Tô Mộ Tịch đi chưa được mấy bước liền bị Tống mama gọi lại: "Tiểu thư, trên người như thế nào không mang túi hương? Nữ hài tử trên người phải có mùi hương như vậy mới làm người thích, lão nô cố ý vì tiểu thư thêu một cái, tiểu thư ngài mang theo đi!" Sau đó , liền đem túi hương đeo vào đai lưng Tô Mộ Tịch.

Hừ, quả thật là dụng tâm lương khổ, hiện tại Quan Sư cung bọn họ khẳng định không thể đem người chen lọt vào, lúc này mới nhanh như vậy đem chủ ý đánh lên người nàng!

Nhìn túi hương công phu thêu hoa lệ xinh đẹp, Tô Mộ Tịch chỉ cảm thấy giống đụng phải cái gì ghê tởm thật bẩn,cởi bỏ túi hương giống như rác bẩn quăng trên mặt đất ghét bỏ nói: "Mùi thật thối, ghê tởm muốn chết. Tống mama, về sau loại hương này nọ không cho phép đem đến trước mặt bổn tiểu thư và bên trong Tây điện." Nói xong còn hung tợn đạp hai chân.

Chính là chuyện nho nhỏ như vậy, cư nhiên có thể làm hại Hoàng hậu nương nương lưu sản, nếu kiếp trước nàng cùng Hạo Thành thật sự viên phòng, có phải hay không cũng không có đứa nhỏ?

Nghĩ thật có khả năng, Tô Mộ Tịch trong lòng hận ý khó diễn tả, tính kế, đời này ta cho các ngươi tất cả tính kế thành công dã tràng.

Tống ma ma oán hận trừng mắt Tô Mộ Tịch ly khai, nha đầu chết tiệt kia như vậy không chịu làm, sớm muộn gì hảo hảo thu thập ngươi. Nhặt túi hương trên mặt đất, Tống mama âm thầm suy nghĩ, làm như thế nào nói với Vi ma ma?

Tô Mộ Tịch vừa đi đến Đông điện, Đinh ma ma liền vẻ mặt sốt ruột chạy đến , nhìn thấy Tô Mộ Tịch việc hành lễ nói: "Tiểu thư, hoàng hậu nương nương vừa hạ ý chỉ, cho ngài hồi Tô phủ một chuyến."

"Cái gì, nhà ta bên kia xảy ra chuyện gì?"

"Tiểu thư, ngươi nhanh trở về liền sẽ biết, kiệu đã chuẩn bị xong, tiểu thư mau đi đi! Nương nương nói tiểu thư có thể ở nhà nhiều thêm mấy ngày." Việc vui lần này, hẳn là Tô phu nhân đích thân nói cho tiểu thư mới tốt.

"Nhưng là, Thành hoàng tử nơi đó?" Tô Mộ Tịch biết chính mình rời đi vài ngày có chút lo lắng, vạn nhất tiểu gia hỏa kia khóc tìm mình làm sao bây giờ?

Việc này Tô Mộ Tịch có kinh nghiệm, Hiên Viên Hạo Thành khẳng định sẽ như vậy làm.

Đinh mama cười nói: "Tiểu thư đừng lo lắng." Khom người đến bên tai Tô Mộ Tịch nói: "Hoàng tử chính là đang ở trên xe ngựa chờ ngài." Tô tiểu thư tiến cung thời gian không tính quá dài, khiến cho Thành hoàng tử kề cận không buông. Thành hoàng tử người mặc dù ngốc, nhưng ai đối với hắn tốt, hắn đều biết trong lòng.

Nghe xong lời Đinh mama nói, Tô Mộ Tịch thế này mới vội vã bước vào kiệu. Đi vào, chỉ thấy Hiên Viên Hạo Thành đang ngồi ở trong xe, thấy nàng đi vào lập tức lại gần tươi cười lấy lòng: "Tịch nhi đi đâu Thành nhi phải đi cùng, Thành nhi là tiểu cái đuôi của Tịch nhi."

"Phốc, nhìn bộ dáng huynh thật không có tiền đồ." Tô Mộ Tịch ngoài miệng mặc dù nói như vậy, trong lòng vẫn thực hưởng thụ.

Chỉ là có chút lo lắng, qua mấy năm nữa, Hoàng thượng cũng sẽ tìm cho hắn Thái Phó, thật hy vọng hắn có thể hảo hảo học tốt làm cho Hiên Viên Hạo Dạ tức chết.

Một hàng đội ngũ đồ sộ đến Tô phủ, Tô Thanh Hiệp cùng Tô Hồng Diệu bọn họ sớm là ở chỗ này chờ, gặp Hiên Viên Hạo Thành tiến vào liền quỳ nghênh nói: "Thần cung nghênh Thành hoàng tử." Tô Mộ Tịch xem nhà mình lão cha cùng ca ca quỳ phi thường không đành lòng, đẩy đẩy Hiên Viên Hạo Thành.

Hiên Viên Hạo Thành vội nói: "Phụ thân Tịch nhi cùng ca ca, các người mau đứng lên, không cần đa lễ."

"Tạ Thành hoàng tử." Tô Thanh Hiệp thế này mới mang theo nhóm con đứng lên, đi đến trước mặt Tô Mộ Tịch sờ sờ đầu nàng, nói nhỏ, "Tịch nhi, nhanh đi Chủ viên nương con đang chờ con đó."

"Đã biết phụ thân, ca, các người giúp muội mang Thành hoàng tử đến Manh tịch viên đi, muội đi một hồi liền qua." Tô Mộ Tịch lo lắng nói.

"Mau đi đi! Chúng ta đã biết." Thật là có tướng công đã quên ca, cũng không hỏi thăm bọn hắn như thế nào?

Tô Mộ Tịch đi tới Chủ viên, liền gặp Lí ma ma vỗ lưng cho mẫu thân, Ngọc dung đang ôm cái ứ bàn*, mẫu thân liều mạng phun. Tô Mộ Tịch liền hoảng sợ, sẽ không phải là mẫu thân sinh bệnh chứ. Liền nhanh chân chạy vào: "Nương, người làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao?"

*thao để nôn mữa

Vương Hương Tú gặp Tô Mộ Tịch, liền tiếp nhận khăn tay của tiêu nha hoàn sau đó lau sạch miệng, nói nhỏ: "Ngọc Dung các ngươi trước lui xuống đi! Ta đã đỡ hơn nhiều rồi." Thấy bọn nha hoàn đi xuống, Vương Hương Tú mới đem Tô Mộ Tịch ôm vào lòng, "Tịch nhi, con là muốn có đệ đệ hay muội muội." Vương Hương Tú mặt đỏ hồng có chút ngượng ngùng, con lớn nhất đều đã muốn mười một tuổi, không nghĩ tới chính mình lại mang thai.

"Nương, thật vậy chăng?" Tô Mộ Tịch nhãn tình sáng lên.

"Việc này nương còn có thể lừa con sao? Nương chính là mang thai nhưng lại rất nhớ con, thế này mới thỉnh Lâm phu nhân bẩm với hoàng hậu nương nương, cho con về nhà ở vài ngày." Vương Hương Tú từ ái nhéo nhéo mũi Tô Mộ Tịch, cảm thán nữ nhi thật sự là càng lớn càng giống mình cùng lão gia .

Tô Mộ Tịch chôn đầu trong lòng Vương Hương Tú cọ cọ: "Nữ nhi chỉ biết nương đối với con là tốt nhất, không biết trong bụng nương là tiểu đệ đệ hay là tiểu muội muội nha."

Vương Hương Tú trong lòng cũng ấm áp, ước gì đem nữ nhi ôm trong lòng trong miệng: "Con, tiểu nha đầu, nương cảm thấy là đệ đệ hay muội muội đều tốt."

"Nương, con biết, nói đến Lâm bá mẫu ngài cảm thấy Nhược Mai tỷ tỷ thế nào?" Về nhà nàng nghĩ việc đầu tiên phải lo đến là chuyện chung thân đại sự của đại ca, hiện tại Tô Mộ Tuyết không có ở đây nhưng khó bảo toàn về sau trở về nàng sẽ không tính kế đại ca. Trước đem chung thân đại sự của đại ca định ra trước, làm cho đại ca trước có trách nhiệm cùng yêu Nhược Mai tỷ tỷ, khẳng định sẽ không đối Tô Mộ Tuyết động tâm tư .

"Là một nha đầu tốt, biết con tiến cung nàng liền thường xuyên đến thăm ta." Là một hảo cô nương đoan trang hào phóng, nếu không phải sợ cây to đón gió, đối lão gia con đường làm quan bất lợi, nàng nhưng thật ra hy vọng cô nương đó có thể làm thê tử của Diệp nhi.

"Nương, kia làm cho nàng trở thành đại tẩu của con được không?" Trước xem xem nương nói.

"Tịch nhi, lời này cũng không thể đối người khác nói bậy, đối với sự trong sạch của Nhược Mai không tốt." Tịch nhi nha đầu kia xem ra là cực thích Nhược Mai, mà nếu quả thật Diệp nhi thật sự cưới Nhược Mai, Tô gia sợ sẽ bị đem ra đầu ngọn sóng gió a.

Tô Mộ Tịch biết mẫu thân lo lắng, cũng không nhiều lời, đến lúc đó chính mình theo đại ca nơi đó ra tay. Nhưng mà mẫu thân mang thai, thật sự là cái thiên đại hảo sự. Nhưng mà, không biết hoàng hậu nương nương tới khi nào mới có tin vui truyền ra đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro