Q.3 - C.62 - COI THƯỜNG ĐỊCH THỦ LÀ TỐI KỊ CỦA NGƯỜI DÙNG BINH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn: Diễn đàn Lê Quý Đôn

"Nương bảo ta tới đây gọi hai người dùng bữa!" Vẻ mặt Nạp Lan Tĩnh đầy tươi cười đi tới, nhìn vẻ mặt hai người này, vốn định mở miệng hỏi một chút, nhưng cũng không vội vàng!

Nghe lời nói của Nạp Lan Tĩnh, Nhị hoàng tử và Nạp Lan Hiên cùng cười một tiếng, giữa hai bên hình như còn mang theo có chút tán thưởng, đồng thời đứng lên, "Xin mời!" Hai người đồng thời đưa tay, chỉ là cuối cùng Nhị hoàng tử vấn để Nạp Lan Hiên đi trước!

Nhìn biểu hiện khiêm tốn lễ độ của Nhị hoàng tử, không có một chút dáng vẻ Hoàng tộc, thật ra khiến Nạp Lan Hiên càng thêm mấy phần tán thưởng, hơn nữa mới vừa ở ngoài cửa, Nhị hoàng tử đưa tay đỡ Cung thị, suy cho cùng so với Nạp Lan Tĩnh đỡ có vẻ thành ý hơn nhiều!

"Nhìn nàng xem, nóng như vậy, để cho bọn hạ nhân tới đây nói một tiếng là được, sao lại còn đích thân tới?" Nhị hoàng tử nhìn Nạp Lan Hiên đi vài bước, mặt của hắn một tầng hơi, nhìn trên trán Nạp Lan Tĩnh có chút mồ hôi hột, không khỏi thì thầm, nhìn bộ dáng kia, chính là hết sức đau lòng.

"Không sao!" Ngay trước mặt Nạp Lan Hiên cùng mọi người, Nạp Lan Tĩnh thưa dạ mà nói một câu, cả giọng nói không khỏi giảm thấp xuống, trong phủ này người nào mà không biết Nạp Lan Tĩnh rất lợi hại, ngày thường rất khí phách, hôm nay ở trước mặt Nhị hoàng tử lại giống như một tiểu nương tử, thật khiến cho người ta kinh ngạc! Ba người cười cười nói nói đi vào trong, Nạp Lan Tĩnh nhìn hai người nói chuyện phiếm, Nạp Lan Tĩnh nhìn vẻ mặt hai người chân thành thân thiết, giữa bọn họ chắc chắn có chuyện gì gạt nàng, nghĩ đến hôm qua Nhị hoàng tử mới vừa nhận lấy Hồ phù, trễ như vậy mới trở về, nếu không đoán sai, chắc chắn là chuyện trong quân doanh!

Khi ba người vào đến trong nhà, trên bàn đã có không ít thức ăn, Cung thị vội vàng bảo tất cả mọi người ngồi xuống, nếu theo như địa vị thì Nhị hoàng tử sẽ ngồi ở chủ vị, nhưng Nhị hoàng tử nhanh chóng ngồi ở phía dưới, dù sao theo lẽ thường hắn không thể giành chỗ của nhạc mẫu cùng đại cữu được! Ở trên bàn cơm, Nạp Lan Hiên không ngừng gắp thức ăn cho Vũ Nhi, Nhị hoàng tử thận trọng khều xương cá cho Nạp Lan Tĩnh, nhìn bọn họ không phải làm cho người khác nhìn, mà giống trong tiềm thức họ muốn làm vậy, bọn họ cũng không cảm giác có gì không ổn, Cung thị nhìn hai đứa con hạnh phúc như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy yên tâm!

"Nếm thử một chút thức ăn này, xem có ngon không?" Cung thị hít một hơi thật sâu, việc cần làm vẫn phải làm, bà cười ha hả chỉ vào món ăn bên cạnh Nhị hoàng tử, lơ đãng nói ra!

Nạp Lan Tĩnh hơi híp mắt, món ăn này quá rõ ràng, ở trên lạt tiêu, hạt muối cũng có thể phân được rõ ràng, thật sự xuống tay quá nặng rồi, trong lòng nàng thật ra thì cũng không biết Nhị hoàng tử sẽ làm gì, thật ra thì đây là chuyện khi về nhà thăm phụ mẫu, người nhà nhạc mẫu cố ý thử dò xét tân lang, ra một ít vấn đề khó khăn, nếu tân lang ăn món ăn, càng ăn nhiều càng nói lên ngày sau sẽ đối với cô nương càng tốt, ngọt bùi cay đắng hắn đều vui vẻ chịu đựng!

Nhị hoàng tử cười một tiếng, "Nhạc mẫu chỉ món ăn tất nhiên không có sai!" Nói xong liền dùng chiếc đũa đi gắp, hơn nữa gắp rất nhiều, còn chọn luôn chỗ có nhiều tiêu với muối mà gắp đi, hắn đặt ở trong miệng, nhai kỹ nuốt chậm, giống như đang thưởng thức món ăn ngon, "Quả thật là không tệ!" Nhị hoàng tử không ngừng gật đầu, nhưng trong mắt cũng bị cay tới rơi nước mắt, trên mặt không có một chỗ thất lễ!

"Tốt! Tốt!" Cung thị nước mắt đồng ý, cao quý như Nhị hoàng tử, có thể làm được như vậy đã không phải thường, nhớ trước kia khi Nạp Lan Diệp Hoa đi phủ tướng quân, cũng chỉ ăn một chút, "Cái này không tồi, ăn nhiều một chút!" Cung thị vội vàng cho nha đầu nháy mắt, để người bưng món đó đi!

Tay Nhị hoàng tử nắm thật chặt tay Nạp Lan Tĩnh, cũng không phải hắn kiểu cách, mà là mâm thức ăn này thật quá đặc biệt, thật là các loại mùi vị đều có, ngọt bùi cay đắng một dạng cũng không thể ít, sợ là nam tử bình thường không người nào có thể chịu được!

Nạp Lan Hiên không khỏi giơ tay thật sự bội phục sự can đảm của Nhị hoàng tử, lúc trước khi hắn đi Hầu phủ, Hầu phu nhân cũng chuẩn bị, chỉ là không nặng như vậy, mình chỉ ăn một chút thôi, thiếu chút nữa cũng thay đổi sắc mặt, đây không chỉ là một loại khó ăn, hơn nữa còn khiến nước mắt tuôn rơi!

Dùng bữa trưa xong, Cung thị cùng Vũ Nhi liền trở về phòng trong nghỉ ngơi, Nạp Lan Tĩnh cùng Nạp Lan Hiên Nhị hoàng tử tại bên ngoài ngồi một lát, có người ở trước mặt Nhị hoàng tử lặng lẽ nói câu gì, thấy hắn khó chịu cau mày, hơi ngẩng đầu, liếc nhìn Nạp Lan Tĩnh, chính là phất tay áo, khiến người nọ lui trước đi xuống!

Ba người tiếp tục hàn huyên một lát, Nạp Lan Tĩnh thấy Nhị hoàng tử hoàn toàn không có ý định rời đi, không khỏi mở miệng: "Nếu như chàng có chuyện cần đi trước, có thể đi sau đó chàng tới đón ta rồi cùng cùng nhau trở lại cung là được!" Nạp Lan Tĩnh thấy vẻ mặt Nhị hoàng tử rối rắm, tuy nói về nhà thăm nhạc phụ nhạc mẫu tân lang rời đi trước cũng không tốt, nhưng chuyện có nặng nhẹ, nếu không phải có chuyện lớn xảy ra, người kia cũng sẽ không đi vào bẩm báo Nhị hoàng tử!

Nhị hoàng tử hơi khép ánh mắt, hình như đang suy tư cái gì, "Cũng tốt, ta đi một chút sẽ về, nàng nghỉ ngơi đi, huynh trưởng vậy thì ta thất lễ!" Nhị hoàng tử gật đầu một cái, trước khi đi cũng không quên nhờ Nạp Lan Hiên chăm sóc, Nạp Lan Hiên gật đầu một cái, người khác không biết, nhưng hắn biết chuyện gì xảy ra, chuyện này sợ Nhị hoàng tử phải tự mình ra mặt mới có thể giải quyết!

"Nhìn bộ dáng của hắn, có trách nhiệm, cũng dám chịu khổ, đúng là khó có được!" Chỉ còn lại huynh muội hai người Nạp Lan Hiên cùng Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Hiên không che giấu chút tán thưởng Nhị hoàng tử, có muội phu như thế, hắn cũng yên tâm!

"Ca ca ngược lại nhìn thấu đáo, vậy không biết chuyện của tẩu tẩu, ca ca nghĩ là thế nào?" Không có Nhị hoàng tử, sự khôn khéo trên người Nạp Lan Tĩnh lại hiện ra, nàng hơi dựa vào phía sau, tuy nói là nghi vấn, nhưng nhìn dáng vẻ như đã hiểu ra cái gì!

"Cũng chỉ là đúng dịp thôi, không sao!" Nạp Lan Hiên phất tay áo, cho dù hắn cảm thấy chuyện này cũng không nhất định lừa gạt được tiểu muội đa nghi, nhưng muốn thử một chút, tính tình Nạp Lan Tĩnh hắn hiểu rõ, đến cùng thì chuyện quá mức nguy hiểm, hắn cùng một dạng với Nhị hoàng tử, cũng không muốn Nạp Lan Tĩnh liên luỵ vào, có chút chuyện này, nên để nam nhân giải quyết!

"Ca ca, giữa huynh và muội cần gì phải che dấu, cho dù huynh không muốn nói cho muội biết, muội cũng sẽ phái người đi thăm dò, đến lúc đó cũng chẳng qua tốn thêm chút thời gian thôi!" Nạp Lan Tĩnh không đồng ý lắc đầu, từ vẻ mặt lúc Nạp Lan Hiên cùng Nhị hoàng tử nói chuyện, nàng cũng đoán được chuyện này sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy, nhưng hôm nay đã đến lúc này, người nhà nên đoàn kết lại với nhau, có khổ có nguy hiểm cùng nhau chịu trách nhiệm!

"Chuyện này!" Nạp Lan Hiên nhẹ nhàng thở dài, "Hôm đó là có người cố ý trù tính, hơn nữa, khi chúng ta gặp chuyện không may, Hầu phủ cũng có thích khách, thật may chúng ta chạy tới mau!" Nạp Lan Hiên nghĩ lại ngày ấy vẫn cảm thấy sợ, nếu không phải lúc ấy hắn cảm thấy chuyện không bình thường, một mặt để người che chở Cung thị, một mặt cùng Vũ Nhi chạy tới Hầu Phủ, nếu chậm hơn nửa khắc, sợ là sẽ xảy ra chuyện lớn!

"Hơn nữa, người này là người trong Hồ Phù!" Thật lâu sau, Nạp Lan Hiên mới nói ra chuyện quan trọng nhất!

Nạp Lan Tĩnh nhíu mày thật chặt, Hồ Phù chính là quân doanh mà Hoàng đế giao cho Nhị hoàng tử quản, mà người dưới trướng Hồ Phù cũng là người Cung phủ, hắn nhất định sẽ không vô duyên vô cớ đột nhiên hành thích ca ca, trừ phi, Nạp Lan Tĩnh nghĩ đến một loại khả năng, một lòng cũng nói lên, trừ phi một nhóm người trong doanh Hồ Phù là người của Dương Quốc công, ông ta cũng biết đây không phải là thời cơ tốt để diệt trừ Nạp Lan Hiên, hoặc là, ông ta vốn chính là muốn giữ chặt Nạp Lan Hiên, khiến cho huynh ấy bị thương, ít nhất trước lúc Hoàng đế băng hà, huynh ấy sẽ không xuất hiện ở trong triều đình!

Nếu sự thật là như vậy, thế cục trong triều đối với mình là vô cùng bất lợi, hôm nay trong triều Văn Thần có rất ít người không phải là người của Thái tử, nhưng võ tướng, Dương Quốc công đã ra ngoài, sợ hơn phân nửa binh quyền cũng sẽ ở trên tay của ông ta, tay Nạp Lan Tĩnh để lên mặt ghế, nhưng trong lòng âm thầm tự nhủ, chuyện lớn như vậy, mình nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn!

"Lưu Thúy, đi chuẩn bị ngựa xe, chúng ta đi thăm hỏi Đức Thuận Vương!" Hồi lâu, Nạp Lan Tĩnh chợt mở hai mắt ra, tinh quang trong mắt hiện ra, hôm nay phải có thế lực của mình mới tốt!

"Tĩnh nhi, muội đây là?" Nạp Lan Hiên không hiểu ngẩng đầu lên, Đức Thuận Vương cũng chỉ là một Vương Gia thất thế, ông ta có thể có chỗ lợi nào!"Nếu như có chuyện gì, chờ Nhị hoàng tử trở lại hãy nói!" Trong lòng của Nạp Lan Hiên sợ Nạp Lan Tĩnh xảy ra chuyện, nhưng lúc này, nếu như Nạp Lan Tĩnh xảy ra chuyện gì, hắn cũng không yên lòng Vũ Nhi cùng Cung thị, trái lại bây giờ hắn hai đầu đều khó!

"Ca ca yên tâm, muội không có việc gì!" Nạp Lan Tĩnh khẽ nhếch khóe môi, nếu Hồ Phù xảy ra chuyện, dĩ nhiên Dương Quốc Công sẽ vội vàng đối phó Nhị hoàng tử, chính mình ông ta sẽ không ngáng chân, lại nói trước vẫn có người Nhị hoàng tử, cũng không sợ bọn họ, dưới chân thiên tử, bọn họ cũng không dám càn rỡ!

"Chỉ là ca ca, còn một chuyện cần ca ca giúp một tay!" Lời nói Nạp Lan Tĩnh xoay chuyển, cũng là nói ra, "Hi vọng ca ca có thể ra lệnh cho người Lại bộ, thật tốt gây khó dễ cho Giang Tô Thượng Quan gia!" Nạp Lan Tĩnh có thâm ý khác nói một câu, Lại bộ là một nơi cực kì béo bở, không ít thương gia vì thuế ngân, sẽ đưa không ít đồ tốt cho quan phủ, nhưng nếu do Lại Bộ Thượng Thư tự mình ra lệnh, nghĩ đến những quan viên này cũng không dám che chở Thượng Quan gia nữa, hơn nữa những quan viên đều là người tinh anh, nếu như gây chuyện, dĩ nhiên sẽ có không ít chủ ý!

Nạp Lan Hiên không biết Nạp Lan Tĩnh đến cùng là có ý gì, nhưng vẫn đồng ý trước, "Đúng rồi Thu Nguyệt, tìm người trừ bỏ mấy người này, sau đó phái người của chúng ta lên đài!" Nạp Lan Tĩnh viết nhẹ lên lòng bàn tay Thu Nguyệt mấy cái tên, toàn bộ đều là chưởng quản mấy cửa hàng, vốn Nạp Lan Tĩnh tính toán bồi dưỡng người mới, để cho bọn họ đối với cửa hàng sẽ hiểu rõ, về sau, sẽ chậm rãi thay mấy lão nhân này, nhưng bây giờ nàng đã không có thời gian đợi thêm nữa, bây giờ nàng không phải muốn bọn họ có thể khiến cửa hàng kiếm thêm bạc, chỉ cần không đóng cửa là tốt, nàng muốn những nơi đó thuộc về thế lực của nàng, nàng nhất định phải định đoạt!

Nạp Lan Tĩnh dạn dò Thu Nguyệt cẩn thận một chút, quan trọng nhất là đề phòng người Thái tử, Thu Nguyệt phân phó tiếp xuống, chỉ chốc lát sau liền chạy về, Nạp Lan Tĩnh để cho Nạp Lan Hiên chờ Cung thị tỉnh lại bẩm báo một tiếng, các nàng rất nhanh sẽ trở lại!

Thời tiết rất nóng, hơn nữa lúc này, sợ bách tính đều ở trong nhà nghỉ ngơi, trên đường người đi lại cũng rất ít, ngựa cũng mệt mỏi vô cùng, tiếng thở dốc nặng nề, xe ngựa bên trong để không ít khối băng, nếu không bọn họ nhất định không chịu nổi.

"Tiểu thư?" Xe ngựa càng chạy càng xa, rốt cuộc Thu Nguyệt có chút lo lắng, dựa vào lần trước Nạp Lan Tĩnh gặp phải mấy lần ám sát, nàng chính là biết được người trong phủ Đức Thuận Vương là một người cực kỳ âm hiểm, hôm nay phải đi, trong lòng của nàng có chút lo lắng!

"Yên tâm, hắn không dám!" Nạp Lan Tĩnh khinh thường cười một tiếng, Nguyệt Nhất vì mạng sống mà giả trang bao nhiêu năm, có thể thấy được hắn sợ như thế nào, hôm nay đi theo sau xe ngựa nàng nhất định có người của Thái tử, nếu hắn đối phó nàng, sợ là nhất định sẽ hiển lộ thực lực của bọn họ, Hoàng đế vốn là bởi vì chuyện lần trước đối với phủ Đức Thuận Vương nổi lên nghi ngờ, hắn sẽ không dám làm gì đâu!

Khi đến ngoài cửa phủ Đức Thuận Vương, cửa chính đóng chặt, mang theo vài phần tiêu điều, Nạp Lan Tĩnh có thâm ý khác cười một tiếng, đến tột cùng cửa này là trong ngày thường đều đóng chặt, hay là có người nghe ngóng tin tức bọn họ sẽ đến, cố ý đóng lại.

"Gõ cửa, dùng sức gõ!" Nạp Lan Tĩnh đứng ở ngoài cửa, lạnh lùng bỏ lại những lời này, mọi người nhanh gõ cửa, âm thanh như vậy giữa trời nóng bức, làm cho người ta dâng lên mấy phần phiền não, nhìn cửa chính không nhúc nhích, trong lòng hừ lạnh, đến lúc đó nàng muốn nhìn một chút, Đức Thuận Vương có thể chống đỡ tới lúc nào!

Hơn nữa, ông ta là một Vương Gia thất thế, trong ngày thường biểu hiện mềm yếu như vậy, hôm nay cho dù nàng phá hủy cửa chính của ông ta, ông ta cũng không dám nói gì!

Một lát sau, rốt cuộc cửa cũng mở, từ bên trong một ông lão chạy ra, thân thể hơi còng, hơi híp mắt, như không chịu nổi ánh mặt trời chói chang, "Ai vậy?" Giọng nói của ông ta mang theo vài phần khàn khàn, nói xong còn ho khan vài tiếng, mất không ít hơi sức!

"Vương phi chúng ta cầu kiến Đức Thuận vương gia!" Thu Nguyệt đi lên phía trước, lễ độ nói với ông lão!

"Cái gì? Ngươi nói cái gì?" Lão đầu kia tốn sức đi về phía trước, hình như là nghe không rõ ràng Thu Nguyệt đang nói cái gì, âm thanh nâng lên, càng thêm khoa trương đặt tay ở sau bên tai, giống như muốn nghe rõ ràng!

Nạp Lan Tĩnh nhìn lão già kia, không giống như đang giả bộ điếc, chỉ là mặc kệ ông ta điếc thật hay giả điếc, Nạp Lan Tĩnh mang theo Lưu Thúy đi tới, giọng nói chậm rãi vang lên, "Nghĩ đến lúc này Vương Gia đang nghỉ ngơi, Bổn vương phi cũng không tiện quấy rầy lão nhân gia ông ta, trong lòng rất áy náy, Nguyệt Nhất Quận chúa gặp chuyện không may, đến cùng là có liên quán đến Bổn Vương phi, hôm nay cố ý tới đây tế điện!"

Nạp Lan Tĩnh cũng không quan tâm ông ta có thể nghe thấy hay không, dùng giọng điệu bình thường nói ra, mang trên mặt mấy phần áy náy, chỉ là nói xong liền nháy mắt với Thu Nguyệt, ba người liền muốn đi vào trong!

"Các ngươi làm cái gì, các ngươi!" Người của lão già bị đụng một chút, như chạm cái liền không chịu đựng được, nhưng lúc này Nạp Lan Tĩnh đã đi vào rồi, ông ta chỉ có thể đối với bóng lưng Nạp Lan Tĩnh kêu mấy câu!

"Xin hỏi vị này chính là Tiêu Dao Vương phi?" Nạp Lan Tĩnh đi chưa được mấy bước, nhìn thấy một gã sai vặt lên tiếng hỏi thăm, nhìn thấy nam tử này ra ngoài, lão già không nói nhiều lời, mới vừa rồi còn yếu không chịu được gió, vào lúc này một mình đóng cửa chính vừa dầy vừa nặng!

"Không tệ!" Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, mới vừa rồi tiến vào gấp, ngược lại không có chú ý, hiện tại mới phát hiện phủ Đức Thuận Vương rất lớn, nhưng hình như không có ai chăm sóc, trong sân có vẻ tiêu điều, rất nhiều cỏ dại mọc dài, hoàn toàn không nhìn thấy một tia quý khí, hơn nữa, viện to như vậy, một hạ nhân cũng không có, đây cũng quá nghèo túng đi!

"Vương Gia nghe nói Tiêu Dao Vương phi đặc biệt đến xem Nguyệt Nhất Quận chúa, đặc biệt sai nô tài dẫn đường cho Vương phi!"

Khi người kia nói, vẫn khom người, rốt cuộc cũng là nô tài Vương phủ, cử chỉ đúng đắn, không thấy có một tia thất lễ!

Nạp Lan Tĩnh đi theo phía sau gã sai vặt này, chỉ là càng đi càng chênh lệch, trước mặt cỏ dại càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng hình như dài qua đầu gối rồi, thật may có đá xanh lát đường, nếu không nói không chừng cũng sẽ bị cỏ dại che giấu đi!

Khi đến một sân nhỏ, thấy được cả trên đầu tường kia cũng có mạng nhên lớn như vậy, nếu như ban đêm nhìn thấy cảnh tượng này, có thể dọa không ít người, Thu Nguyệt theo sát trước mặt Nạp Lan Tĩnh, thận trọng nhìn khắp bốn phía, loại địa phương này cho dù là không có ai, ngộ nhỡ xảy ra một con rắn độc hoặc là cái gì, cũng sẽ thương tổn được Nạp Lan Tĩnh!

Cuối cùng cũng tới một chỗ giống như cánh cửa, người nọ két một tiếng mở cửa ra, tư thế xin mời, Nạp Lan Tĩnh bước tới phía trước một bước, Lưu Thúy cùng Thu Nguyệt muốn đi theo vào, nhưng bị người nọ cản lại, nói là Vương Gia phân phó, chỉ có thể để Nạp Lan Tĩnh một mình đi vào!

"Không sao, Thu Nguyệt ngươi bên ngoài sân coi chừng, nếu như ta không thể bình an ra ngoài, liền bắn hỏa tiễn, một người cũng đừng nghĩ chạy!" Nạp Lan Tĩnh cho Thu Nguyệt ánh mắt, nói xong trong mắt mang theo vài phần sát ý, dù sao Nguyệt Nhất mấy lần đều đối với Nạp Lan Tĩnh hạ sát, nàng lại cũng không dám bảo đảm lần này Nguyệt Nhất có thể nghĩ như mình, những lời này nàng nói cho Thu Nguyệt, cũng nói cho người trong nhà kia nghe!

Lúc Nạp Lan Tĩnh đi tới, gã sai vặt nhanh đóng cửa lại, Nạp Lan Tĩnh nghe tiếng động, đến khi quay đầu, lại phát hiện trong phòng trống rỗng cũng chỉ có một mình nàng, Nạp Lan Tĩnh đi về phía trước mấy bước, ngược lại căn nhà này cực kỳ bình thường, hơn nữa đồ dùng cũng cũ kỹ, chỉ là, nhìn hình như còn có quà tặng!

Nạp Lan Tĩnh xoay người lại đi, nhanh chóng đi tới, mới phát hiện nơi này trừ phòng ngoài quả thực có một gian khác, quà tặng trên mặt đất phủ lên cái mền màu đỏ vừa dầy vừa nặng, bốn phía để mặt hàng thượng đẳng, đó là một hành lang dài hẹp, xuyên qua hành lang chỉ thấy bên trong là một nội thất, nến là làm từ vàng, ánh sáng phía trên cũng không phải là ánh nến bình thường, mà là từng viên dạ minh châu, thùng băng cũng là vàng làm thành, phía trên điêu khắc Song Long Hí Châu, mà một nam tử mặc áo đỏ nằm trên giường!

Đôi mắt hắn như vẽ, rèm che giường màu đỏ, quần áo màu đỏ, khiến cho người không khỏi ngửi thấy được một cỗ nhàn nhạt mùi máu tươi, hắn hơi mở mắt ra, đều nói mặt mày như vẽ, đại khái chính là nói hắn, hắn tà tà cười một tiếng, một thân màu đỏ càng thêm mấy phần yêu mị, Nạp Lan Tĩnh không khỏi cảm thán, nếu như hắn là một cô nương, nhất định khiến bao thiếu nữ chết tâm!

Nếu nói là yêu mị, Nhị hoàng tử cũng có thể coi là một người, nhưng nếu so với người trước mắt, cũng là ít đi mấy phần âm nhu chi khí, khuôn mặt này, đủ để bất cứ cô nương nào ghen tỵ mà nổi giận!

"Nghĩ đến vị này chính là Nguyệt Nhất Quận chúa, hoặc là Thế tử?" Nạp Lan Tĩnh hơi cười một tiếng, hai lần trước vội vã gặp mặt, đều không thể nhìn thấy dung mạo của hắn, không nghĩ tới lần này ngược lại may mắn có thể nhìn thấy hình dáng hắn!

Người trên giường chậm rãi ngồi dậy, cho dù mềm mại không xương cũng không thể hình dung bộ dáng hắn bây giờ, giống như là một vũng nước, chất thành bộ dạng hắn bây giờ, hắn đưa ra ngón tay trắng đẹp đẽ, chậm rãi chỉnh sửa một chút quần áo màu đỏ, phong tình vạn chủng đứng lên, lộ ra bên ngoài kia giống như chân nhỏ của nữ nhân, nhẹ nhàng đạp trên mặt đất, quỷ dị xuất hiện không nói ra được mị hoặc !

"Đều nói mỹ nhân rắn rết, đại khái đếu có tâm địa ác độc như vậy đi!" Nạp Lan Tĩnh nói lời dò xét, hình như hắn cũng không tức giận, khi Nạp Lan Tĩnh quan sát hắn, hắn cũng đang quan sát lại nàng, không thể không nói Nạp Lan Tĩnh chân chính là một mỹ nhân, mắt khác hắn bày rất nhiều trang sức nữ nhân, nghiêng một ít, không biết từ đâu lấy ra một cây ngân châm, lè lưỡi nhẹ nhàng liếm một cây kim, giống như cực kỳ hưởng thụ!

Nhìn một màn trước mắt này, cho dù là sắc mặt Nạp Lan Tĩnh như thường, trên người cũng không khỏi nổi lên một ít ghê tởm, khẩn trương của nàng có lẽ chỉ có thể dùng ghê tởm để hình dung, Nạp Lan Tĩnh muốn mở miệng nói gì, ngân châm kia đột nhiên bắn qua, ở dạ minh châu chiếu rọi xuống, Nạp Lan Tĩnh cảm nhận được một đạo ngân quang, bị nam tử liếm trôi qua đầu ngón tay, phát ra cảm giác lạnh lẽo, an tĩnh dừng ở mi tâm của Nạp Lan Tĩnh, giống như Nạp Lan Tĩnh không cẩn thận khiến ngân châm kia xuyên qua cái trán của nàng!

Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng nhếch miệng, trên mặt không có một chút sợ hãi, "Chúng ta có thể hợp tác!" Cuối cùng Nạp Lan Tĩnh mở miệng trước, nàng nhìn chằm chằm biến hóa trên mặt nam tử, hơi nhíu chân mày, hình như đang đang suy nghĩ cái gì!

"Nếu ta đây không đồng ý?" Trong phút chốc ngân châm dừng ở đằng trước ánh lạnh hình như càng đậm, nam tử lạnh lùng nói một câu, thân phận của hắn từ xưa tới nay chưa từng có ai biết được, để tránh tên cẩu Hoàng đế kia, bọn họ ẩn nhẫn nhiều năm, hôm nay nhất định sẽ không để người ta tiết lộ ra ngoài, mà trên đời, chỉ có miệng người chết mới có thể khiến cho người ta yên tâm!

"Ngươi sẽ đồng ý!" Nếu bàn về khí thế, Nạp Lan Tĩnh không chút nào bại bởi một thân áo đỏ của hắn, từ lúc hắn ra tay trước đối phó nàng, hắn cũng đừng mơ tưởng có thể toàn thây mà lui, Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng nhìn chằm chằm người ở trước mắt, hiện tại so chính là định lực!

"Ngươi đang cầu xin ta sao?" Nam tử chợt tà mị nở nụ cười, nụ cười kia mang theo vài phần lỗ mãng, ánh mắt mang theo vài phần xem xét, không ngừng quan sát nữ tử trước mắt này, hôm nay Nạp Lan Tĩnh cũng chỉ là lợi dụng lòng nghi ngờ của Hoàng đế, khiến bọn họ không thể không hợp tác cùng Nạp Lan Tĩnh nhưng cũng nói lại, Nạp Lan Tĩnh muốn cầu cạnh hắn, sẽ không lãng phí sức lực.

"Ngươi càng sợ thua!" Nạp Lan Tĩnh nhẫn tâm vạch trần ngụy trang của hắn, trong trò chơi, người nào chiếm quyền chủ động sẽ thắng, Nạp Lan Tĩnh chợt tiến đến, cho dù thân thể Hoàng đế khó chịu, người phía dưới của ông ta cũng sẽ bẩm báo cho ông ta, như vậy hắn liền bại lộ mình, mà Nạp Lan Tĩnh không giống vậy, nếu hắn không đồng ý hợp tác cùng Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Tĩnh cũng sẽ không có tổn thất gì!

Ánh mắt nam tử chợt thay đổi, trong tay âm thầm dùng sức, đạo ánh lạnh thay đổi phương hướng, vành tai Nạp Lan Tĩnh chợt đau nhói, nàng bình tĩnh lấy khăn, nhẹ nhàng lau, nhìn trên cái khăn có một ít máu, trong mắt lóe lên một tia sát ý!

"Tự cho là thông minh!" Nam tử hừ lạnh một tiếng, chẳng biết từ lúc nào ngân châm kia lại trở về trong tay của hắn, hắn nhìn trên đầu mũi châm điểm một ít màu đỏ, mang theo vài phần hài lòng!

"Ngươi hình như cũng không biết thế nào là phải trả giá?" Bởi vì ngân châm xẹt qua, vết thương cũng không sâu, Nạp Lan Tĩnh để khăn xuống, mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm nam tử, mấy lần hắn ra tay với chính nàng, mình là bởi vì biết sau này hắn còn hữu dụng, cũng chỉ cho người ta động thủ cảnh cáo hắn mấy lần, nhưng bây giờ, rốt cuộc nên dạy dỗ hắn một phen!

"Thu Nguyệt, bắn tên!" Nạp Lan Tĩnh chợt nâng giọng, sắc mặt nam tử khẽ  đổi, muốn ngăn cản nhưng vẫn chậm một chút, Lưu Thúy ngoài cửa sau khi nghe, vội vàng nháy mắt cho Thu Nguyệt, cho dù bọn họ đau lòng Nạp Lan Tĩnh, sợ có chuyện gì xảy ra, nhưng bây giờ bên trong có chuyện gì xảy ra họ cũng không biết, hơn nữa, họ cũng tin tưởng, quyết định của Nạp Lan Tĩnh, trước tới nay luôn chính xác nhất.

Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng cười, nàng chắc chắn sẽ không để ngừơi ta khi dễ dễ dàng, Nạp Lan Tĩnh không chỉ ác với người khác, đối với mình cũng ác, như vậy mới có thể thắng!

Giọng nói Nạp Lan Tĩnh dừng lại không lâu, tên lửa từ cửa sổ bắn ra ngoài, trong mật thất lúc này, bên ngoài đã đốt, nồng nặc khói đen, không ngừng tràn tới đây, càng ngày càng đậm, mà nhìn Nạp Lan Tĩnh hoàn toàn cũng không có ý tứ dừng tay.

Cuối cùng nam tử cũng không ngồi yên, "Ngươi quả thực là ngu xuẩn, lửa này sẽ không đốt tới phòng này, cho dù khói dầy đặc thì như thế nào, muốn ra khỏi phòng này cũng không khó, nhìn bộ dáng ngươi như vậy, hoàn toàn cũng không có công phu!" Nam tử mang theo vài phần cười tà, thân thể dựa rất gần Nạp Lan Tĩnh, hắn nhẹ nhàng ở bên tai Nạp Lan Tĩnh nói vài câu, mang theo vài phần mập mờ!

"Hừ, thật sao? Đến lúc đó có thể thử xem, nếu ta không thể bình an đi ra ngoài, ta dám cam đoan, đừng nói là phủ Đức Thuận Vương sẽ chịu dính líu, chính là Đức Thanh Vương tại một dãy Giang Chiết phía xa cũng sẽ không thoát khỏi liên quan!" Giọng nói Nạp Lan Tĩnh rất lạnh, cho dù khói độc tràn ngập, giọng nói nàng vẫn thanh tỉnh.

"Ngươi!" Khi Nạp Lan Tĩnh nói ra danh Đức Thanh Vương, cuối cùng sắc mặt nam tử cũng thay đổi một cái, ánh mắt của hắn nhìn Nạp Lan Tĩnh mang theo vài phần dò xem, suy cho cùng nữ nhân này là quá thông minh, giữ lại có lẽ sẽ gieo họa, nhưng là bây giờ lại đúng như nàng nói, hoàn toàn giết không được!

Nạp Lan Tĩnh lui về sau một bước, trong mắt mang theo vài phần ý lạnh, "Ngươi!" Nam tử chợt trợn to hai mắt, hắn không thể tin được, hắn lại bị Nạp Lan Tĩnh ám toán, khi hắn nghiêng người đến gần Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Tĩnh thế nhưng len lén dẫn châm trên người nàng bắn về phía bắp đùi nam tử, nam tử cắn răng, đồng dạng dùng ngân châm, không thể không nói, Nạp Lan Tĩnh càng thêm cao minh, hắn cũng chỉ ỷ vào võ nghệ đả thương Nạp Lan Tĩnh, không thể không nói, khinh địch là tối kị trong việc dung binh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro