Q.2 - C19.1 - NẠP LAN KHUYNH BỊ TÍNH KẾ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hừ!" Cung thị hừ lạnh một tiếng, được Lý ma ma giúp đỡ biến mất trong bóng đêm, Nạp Lan Tĩnh chưa bao giờ thấy qua Cung thị cường ngạnh như vậy. Sợ là một cái tát kia của Nạp Lan Diệp Hoa đã hoàn toàn đánh gãy tình ý cuối cùng của bọn họ!

Nhìn Cung thị rời đi, Nạp Lan Diệp Hoa sải bước vào nhà, Nạp Lan Tĩnh cùng Tứ di nương, Lục di nương cũng đi theo sau

"Thỉnh an lão phu nhân!" Mọi người hành lễ rồi ngồi xuống theo thứ tự!

"Chúc mừng đại tỷ tỷ!" Nạp Lan Khuynh mỉm cười, chân còn chút khập khiễng, đi về phía trước hai bước, trong mắt lại dấu hận ý, nếu không phải do Tam di nương, có lẽ chính nàng đã có thể tiến cung cùng Nạp Lan Diệp Hoa như trước, mà nàng, cũng có thể có cơ hội gặp mặt thái tử ca ca!

"Khuynh muội khách khí rồi, rốt cuộc cũng do phụ thân đại nhân đang được hoàng thượng yêu thích mà thôi!" Nạp Lan Tĩnh cười, mắt có chút híp, ngón tay nhẹ nhàng trượt, trong lòng lại suy nghĩ một việc khác!

"Mẫu thân ngươi đâu? Sao không thấy nàng ta?" Tâm tình lão phu nhân không tệ, nay Nạp Lan Tĩnh có phong hào, có thể ngồi ngang hàng cùng nha đầu Cung gia kia, rốt cuộc cũng là chuyện tốt, có lẽ đây là lần đầu tiên lão phu nhân dùng vẻ mặt ôn hòa hỏi thăm Cung thị!

"Hồi tổ mẫu, mẫu thân bị kinh hách, thân thể có chút không khỏe, sợ làm tổ mẫu lo lắng nên phụ thân liền cho mẫu thân về viện mình trước!" Âm thanh Nạp Lan Tĩnh ôn nhuyễn, lời nói ra không để người ta bắt được lỗi nào, Nạp Lan Diệp Hoa nhíu nhíu mày, trong lòng hắn thực loạn, trong đầu hắn đều là âm thanh Tương Bình Vương, uy nghiêm hoàng gia là điều đầu tiên mà hắn không thể chạm đến.

"Hừ, nó không khỏe đúng lúc lắm!" Lão phu nhân lạnh mặt, nhìn sắc mặt con mình không tốt, trong lòng lập tức đoán được vài phần, tất nhiên chính Tương Bình Vương kia làm con mình khó chịu, trong lòng càng đối với Cung thị khó chịu thêm vài phần, nay Nhị di nương mất, Tam di nương lại là người có tâm địa rắn rết, Tứ di nương Lục di nương xuất thân thấp kém, tư cách nói chuyện còn không có!

"Thân mình Ninh nhi khỏe hơn chưa?" Nạp Lan Tĩnh tựa hồ không nhìn thấy sắc mặt lão phu nhân, cười như không cười nhìn Nạp Lan Ninh đang ngồi ngốc một bên, gương mặt sưng sưng tựa hồ như đã không còn phấn nộn như ngày xưa!

"Hồi đại tỷ, Ninh nhi không ngại!" Nạp Lan Ninh cúi đầu, thân mình có chút cúi, qua nhiều ngày thế này, thân mình điều dưỡng đã tốt hơn nhiều, nhưng ánh mắt bọn hạ nhân giống như lợi kiếm, nhìn đến nàng không còn che nào che giấu, hơn nữa nàng còn bị Tam di nương cấm túc, ngày qua ngày của nàng thật không tốt chút nào!

"Ai, rốt cuộc đáng thương nhất là muội muội!" Nạp Lan Tĩnh chấm chấm khóe mắt, "Nhưng thật ra thái tử điện hạ hắn!" Nạp Lan Tĩnh nghĩ nghĩ, lại không nói gì thêm, tựa hồ như có việc không thể nói!

"Nhọc lòng đại tỷ lo lắng!" Nạp Lan Ninh không biết phải nói cái gì, chỉ có chút cúi đầu, vốn thân thể có vẻ mượt mà, nay lại có vẻ nhỏ nhắn, nhìn hình hài vẫn là một đứa nhỏ, nhưng Nạp Lan Tĩnh đã xác định rõ ràng, người trước mắt này còn muốn lớn hơn mình mấy tuổi!

"Được rồi, trời cũng đã tối, đều lui cả đi!" Mắt lão phu nhân có chút mị, Tôn ma ma chạy nhanh đến nhu nhu hai bên thái dương lão thái thái, canh giờ này có chút muộn rồi!

"Dạ!" Mọi người đáp ứng, lui xuống

Nạp Lan Tĩnh đi ra khỏi viện lão phu nhân đã thấy Lưu Thúy cùng Thu Nguyệt đã sớm đứng ở phía sau, thấy Nạp Lan Tĩnh đi ra liền nhanh chóng khoác áo lên. Tuy nói thời tiết tháng chạp có chút lạnh, nhưng hôm nay cũng không có gió lớn, Nạp Lan Tĩnh nắm thật chặt cổ áo, cũng không vội vã trở về!

"Tiểu thư, bên ngoài lạnh lẽo, người vẫn nên sớm trở về!"Lưu Thúy không biết tâm tư Nạp Lan Tĩnh, nhìn Nạp Lan Tĩnh thong thả đi, không có ý tứ trở về, hôm nay trời rét đậm nên nàng rất lo Nạp Lan Tĩnh bị lạnh.

"Thu Nguyệt!" Nạp Lan Tĩnh khoát tay, kêu Thu Nguyệt đến gần, nhẹ giọng phân phó vài câu!

"Dạ!" Thu Nguyệt lĩnh mệnh, liền lui xuống, Lưu Thúy có chút nhíu nhíu mày, đem áo choàng của mình khoác lên người Nạp Lan Tĩnh!

"Không được!" Nạp Lan Tĩnh sửng sốt, trên quần áo truyền đến từng trận ấm áp, nàng nhìn mũi Lưu Thúy đỏ bừng vì lạnh, trong lòng cũng không đành!

"Tiểu thư, nô tỳ biết không hợp quy củ, nhưng thân mình tiểu thư mới là quan trọng nhất!" Lưu Thúy giúp đỡ Nạp Lan Tĩnh, tuy nói nàng như vậy cũng không hợp quy củ, tiểu thư tuy lo lắng thân thể nhưng làm thế nào có thể lấy quần áo của nàng, nhưng bên ngoài trời lạnh, nếu Nạp Lan Khuynh vẫn không đến, thì không phải tiểu thư sẽ đông lạnh tại đây hay sao!

Lo lắng này của Lưu Thúy, Nạp Lan Tĩnh ghi tạc trong lòng, ngón tay nhẹ nhàng sửa sang lại quần áo, liền không nhiều lời nữa, chỉ là không tiếng động kéo Lưu Thúy lại gần thêm chút nữa!

"Đại tỷ!" Phía sau truyền tới âm thanh nữ tử! Nạp Lan Tĩnh cùng Lưu Thúy đồng loạt quay đầu, nhìn thấy Nạp Lan Khuynh được tỳ nữ đỡ chậm rãi đi tới, một thân nhung trang tuyết trắng bao toàn thân nàng, dưới ánh trăng càng phát ra rõ ràng!

"Thỉnh an đại tỷ!" Nạp Lan Tĩnh có chút cúi đầu, môi cười thản nhiên, trong lúc nhất thời, Nạp Lan Tĩnh nhất thời lại nghĩ đến Nhị di nương phong hoa tuyệt đại!

"Khuynh muội mau miễn lễ!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng đỡ Nạp Lan Khuynh, nếu không phải thân ảnh khập khiễng kia của nàng làm loạn phong cảnh, sợ là hiện tại sẽ là hình ảnh duyên dáng đến cỡ nào! "Khuynh muội giống như tiên tử từ trên trời giáng xuống, làm cho tỷ tỷ nhìn mà ngây ngốc!" Nạp Lan Tĩnh dùng khăn che miệng cười, tựa hồ trong mắt chỉ có tán thưởng!

"Đại tỷ chê cười!" Nạp Lan Khuynh cúi đầu, có chút nũng nịu, tựa hồ có chút thẹn thùng! Các nàng giống như nhớ lại trước kia, tỷ muội thân tình khăng khít!

"Bên ngoài trời lạnh, đại tỷ sao không quay về, đừng để thân mình bị tổn hại!" Khẩu khí Nạp Lan Khuynh mang theo ý dò hỏi, kỳ thực nàng vẫn đi theo Nạp Lan Tĩnh, trong lòng có nghi hoặc, lại không biết nên hỏi thế nào cho đúng, may mắn mọi người đều nói nàng đi đứng không tiện nên đi chậm một chút cũng không sai, nghĩ chắc Nạp Lan Tĩnh cũng không hoài nghi!

"Việc này!" Nạp Lan Tĩnh há miệng thở dốc, tựa hồ muốn nói điều gì, nhưng nhìn người trước mặt, liền có chút thở dài!

"Các ngươi qua bên kia đợi, ta cùng đại tỷ muốn nói vài câu!" Nạp Lan Khuynh nhìn Nạp Lan Tĩnh tựa hồ có chút ẩn ý, liền kêu tỳ nữ lui ra sau, Nạp Lan Tĩnh cũng cho Lưu Thúy lui qua một bên!

"Đại tỷ có tâm sự?" Nạp Lan Khuynh đi về phía trước từng bước, tựa hồ có chút quan tâm đối với Nạp Lan Tĩnh!

"Cũng không coi là tâm sự gì, tâm thần ta luôn không yên, nay trong viện nhiều lần gặp chuyện không may, Tam di nương tuy rằng bị cấm túc, nhưng nha đầu Thiến Vân kia cũng không thoát khỏi!" Nạp Lan Tĩnh hơi ngửa đầu, lại cũng không nói thẳng vấn đề, mà lại dẫn việc lên người Tam di nương!

"Đại tỷ lo âu đúng việc Khuynh nhi lo lắng, tất nhiên Tam di nương cùng Kiếm Hồn có cấu kết, bằng không việc này sao lại khéo như vậy!" Lời nói Nạp Lan Khuynh cơ hồ không cần nghĩ ngợi, nàng tự nhiên biết Kiếm Hồn cùng Tam di nương có liên quan, bức họa lúc trước là do Tam di nương kêu người giao cho Kiếm Hồn, hừ, lúc trước còn muốn lợi dụng mình, nói mình đồ giao cho Kiếm Hồn là của Nạp Lan Tĩnh, quả thực buồn cười đến cực điểm!

"Đúng vậy, nếu không có sự hỗ trợ của Khuynh muội, có lẽ đại tỷ tất nhiên cũng không thể toàn thân trở ra!" Nạp Lan Tĩnh gật gật đầu, trên mặt lộ ý cười, tựa hồ thật cảm tạ Nạp Lan Khuynh

"Tỷ tỷ sao lại nói vậy, nàng cùng muội rốt cuộc cũng có thù không đội trời chung!" Nạp Lan Khuynh nói xong liền có chút hối hận, nhưng nhìn Nạp Lan Tĩnh tựa hồ vẫn chưa nhớ tới việc ngày đó, mới có chút yên lòng, rốt cuộc việc lần trước mình đem đổi rượu cho Nạp Lan Ninh, Nạp Lan Tĩnh cũng không có chút nghi ngờ đối với mình!

"Chỉ là hôm nay nhìn sắc mặt Kiếm Hồn, hắn quả quyết sẽ không từ bỏ ý đồ, trong lòng ta luôn bất an, tựa hồ tối nay chắc chắn sẽ xảy ra sự tình gì!" Nạp Lan Tĩnh nắm chặt tay, tựa hồ có chút lo lắng!

Nạp Lan Khuynh trầm mặt, không cần Nạp Lan Tĩnh nói trắng ra nàng cũng có thể hiểu rõ ràng, chỉ sợ tối nay Kiếm Hồn đột nhập tướng phủ, chỉ là các nàng cũng không thể mạo muội bẩm báo Nạp Lan Diệp Hoa, việc này chỉ do các nàng phỏng đoán, nói tiếp, mặc dù nếu Kiếm Hồn thật sự nổi lên tâm tư đó, mọi người chỉ có thể bảo hộ Nạp Lan Tĩnh trong nhất thời, nhưng lại không thể không lo lắng đến thời điểm sơ sẩy, rốt cuộc có câu không sợ tặc trộm chỉ sợ tặc nhớ thương, phải dùng biện pháp gì chặt đứt niệm tưởng của Kiếm Hồn đây?

"Đại tỷ xin thả lỏng tâm, Kiếm Hồn kia rốt cuộc cũng không rõ ràng trong tướng phủ ta, chỉ cần chúng ta an bài thích đáng, tất nhiên có thể nghĩ đối sách!" Nạp Lan Khuynh tiến đến cầm tay Nạp Lan Tĩnh, trong lòng đã có tâm tư khác!

"Aiz, ngàn phòng vạn phòng trộm vô cùng khó, có lẽ Tam di nương và Kiếm Hồn đã có an bài, nay chúng tôi ngoài sáng, địch trong tối!" Nạp Lan Tĩnh hít thật sâu, nhu nhu mi tâm, tựa hồ có chút buồn!

"Hôm nay được thái tử điện hạ cứu giúp, nếu không sợ tối nay còn không biết sẽ nhiễu loạn ra thành cái gì rồi!" Nạp Lan Tĩnh bổ sung thêm 1 câu vô hại, lại khiến cho Nạp Lan Khuynh nheo mắt, thái tử giống như cái gai trong lòng Nạp Lan Khuynh, có lẽ mục tiêu sống hiện tại của Nạp Lan Khuynh chính là thái tử, Nạp Lan Tĩnh vô tình nhắc tới, lại khiến trong lòng Nạp Lan Khuynh nổi lên từng đợt sóng!

"Đại tỷ vừa mới mệnh nha đầu trở về để an bài trước?" Nạp Lan Khuynh cưỡng chế niệm tưởng trong lòng, tựa hồ chính là quan tâm Nạp Lan Tĩnh!

"Đúng vậy, dĩ nhiên ta kêu Thu Nguyệt trở về an bài trước, rốt cuộc hạ nhân này là vô tội, để cho nàng lui về phòng trước, không đi ra, nếu Kiếm Hồn thực sự đến đây, cũng không cần các nàng lỗ mãng ra tay làm nguy hại đến tính mạng chính mình!" Nạp Lan Tĩnh tựa hồ không có phòng bị đối với Nạp Lan Khuynh, có gì đều nói ra!

"Đại tỷ thật thiện tâm, an bài tốt vì các nàng, vậy có tính gì với chính mình?" Nạp Lan Khuynh có chút khẩn trương, có lẽ đối với nàng đây là cơ hội tốt, Nạp Lan Tĩnh cùng nàng rốt cuộc là lợi dụng lẫn nhau, nếu một ngày nào đó Tam di nương hoàn toàn rơi đài, Nạp Lan Tĩnh cùng nàng chắc chắn sẽ có một phen đánh giá, xem ra nếu muốn tiến vào phủ thái tử, chính nàng chỉ có thể phải dùng biện pháp!

"Aiz, tối nay cũng quá mức vội vàng rồi, không kịp an bài cẩn thận, chỉ cần đến ở tại viện mẫu thân trước! Ngày mai xem tình hình như thế nào rồi an bài tiếp!" Lời nói Nạp Lan Tĩnh cho Nạp Lan Khuynh một hy vọng, trong mắt nàng lại hiện lên tia tính kế!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro