20. Spring, Only For Me

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"I don't need anything nor cherry blossoms.
I want to be with you, right next to you, until the spring passes. I wish everyone else would disappear."
- 나만, 봄 (Spring, only for me) by Bolbbalgan4

Tạm dịch:

"Em chẳng cần bông hoa anh đào nào hết.
Em chỉ cần ở bên anh, ngay bên cạnh anh, cho đến khi mùa xuân đi qua. Em ước những người khác đừng bước tới."
- 나만, 봄 (Spring, only for me) bởi Bolbbalgan4

•••

Bạn có nghe nói rằng đôi khi chúng ta phải nằm mơ để chúng ta không phải xa nhau quá lâu? Nếu hai người ở trong giấc mơ của nhau, họ có thể ở bên nhau mọi lúc. Ít nhất, đó là những gì A.A. Milne, tác giả của Winnie the Pooh, cho biết.

Win đi xuống cầu thang để kiểm tra xem cậu có phải đã mơ vào đêm qua không. Cậu đã ngửi thấy rõ mùi nước hoa của Bright và cảm nhận được bàn tay to lớn đang an ủi chạm vào mình. Thời điểm Win mở mắt sáng nay, mọi thứ hoàn toàn tĩnh lặng. Nếu thực sự là đang mơ, thì cậu phải nhớ Bright đến mức nào chứ

Ming và Ice trong phòng khách. Cả hai đều xoay đầu về phía cậu em trai với khuôn mặt sưng húp khi vừa thức dậy.

"Buổi sáng tốt lành." Ming chào cậu với một nụ cười ấm áp. Thật vui khi thấy em trai cô cuối cùng cũng ra khỏi phòng sau một ngày chui rúc trong đó. "Bữa sáng của em đã sẵn sàng. Chị sẽ hâm nóng lại cho em nhé."

Win quét mắt khắp căn nhà, phớt lờ các chị gái của mình. Vậy là cậu đã mơ về Bright đêm qua.

Ice, nhấp một ngụm nước cam, nhếch mép. "Em đang tìm gì vậy, Nong Win? Bạn trai của em đã đi làm sáng nay. Hôm nay anh ta có buổi chụp hình."

Win mở to mắt. "Tối qua anh ấy thực sự ở đây à, Phi???"

"P'Ming, Nong Win nghĩ rằng em ấy đang mơ." Ice báo cho Ming.

Ming cười khúc khích. Cô biết đó là một bất ngờ đối với Nong của cô. "Chị xin lỗi, Nong. Chị đã gọi điện cho anh ta tối qua khi đang pha sữa ấm cho em vì chị cảm thấy không chắc liệu sữa đó có giúp được gì cho em không. Sữa chắc chắn không có tác dụng rồi." Ming nói. "Nong Bright nói với chị rằng khi anh ta bước vào phòng của em, em vẫn đang cố gắng nhắm mắt lại nhưng vẫn mở to khi anh ta leo lên giường."

"Em rất ngạc nhiên, Phi. Em nghĩ anh ấy là Mick."

"Điều quan trọng là đêm qua em ngủ rất ngon." Ming kết thúc cuộc nói chuyện và đi đến tủ đựng thức ăn để hâm nóng đồ ăn cho Win.

Ice vỗ nhẹ vào chỗ trống bên cạnh cô. "Ngồi đây."

Win làm theo lời chị gái. Cậu ngó qua những gì Ice đang xem, bộ phim truyền hình Hàn Quốc, trong khi tâm trí của cậu thì đã bay xa đi một nơi khác. Cậu nhớ lại khoảnh khắc định đẩy Bright ra đêm qua. Cậu thật thô lỗ mà.

"Nếu em lo lắng nhiều như vậy, tại sao không đi tìm anh ta?" Ice hỏi. Cô nhận thấy Win đang cau mày. Cậu trầm ngâm suy nghĩ.

"Em không được phép xuất hiện ở nơi công cộng, ít nhất là trong một tuần, P'Ice."

"Chị không nói về nơi công cộng."

Win cảm thấy báo động. Cậu chưa bao giờ trực tiếp nói cho gia đình biết cậu đang ở đâu nếu cậu không về nhà trong một thời gian. Cậu nghĩ rằng họ có thể coi như Win đang ở trong căn hộ của riêng mình.

"Hai người không có chỗ riêng để gặp nhau sao?" Ice hỏi lại. "Một nơi nào giống như... căn hộ của em?"

Win nhẹ nhõm vì Ice nghĩ là căn hộ của Win. Win mỉm cười khi Ice nhướng một bên lông mày, chờ đợi phản ứng của cậu.

"Hoặc căn hộ của anh ta."

"Ah. Là..." Win không nói nên lời. Chị cậu biết rồi.

Ming liếc nhìn em gái mình. Cô liếc mắt ra hiệu cho cô em gái mình nên ngậm miệng lại. Nhưng đã quá muộn, em gái đã làm lộ mọi thứ họ biết.

"Dù sao thì, em sẽ không gặp anh ấy cho đến khi mọi thứ trở lại bình thường, Phi. Em không biết làm thế nào với tình huống hỗn loạn ở bên ngoài." Win nói. "Và em phải chuẩn bị sẵn tinh thần đón nhận những tin đồn sẽ ảnh hưởng đến công việc của em."

Ming trở lại phòng khách và bắt đầu một chủ đề khác, trong khi Win đang ăn sáng.

"Nong Bright xuất hiện trong nháy mắt, phải không, Ice? Chị đã rất ngạc nhiên." Ming nói.

"Điều thú vị nhất là khi anh ta nói rằng tốt hơn không gặp Nong Win ngay bây giờ vì Nong Win có thể từ chối anh ta." Ice cười. "Nhưng những gì anh ta nên làm lại không như lời nói? Anh ta đã đến đây."

Win giữ im lặng. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng Bright sẽ đến giải cứu cậu ngay lập tức.

"Sau khi em bình tĩnh lại, hãy đến thăm anh ta na, Nong." Ming đề nghị.

Win gật gù đầu lên xuống, một dấu hiệu của thỏa thuận. "Vâng, sau nha, Phi."

Chị lớn nhất của Win đã có mặt tại thời điểm đến qua. Nhưng thực tế, sự hiện diện của Bright đã đủ khiến em trai mình bình tĩnh và ngủ thiếp đi đã làm cả gia đình kinh ngạc.

Bốn ngày trôi qua và Bright luôn để mình bận rộn với công việc. Win không liên lạc với anh. Anh chị em của Win cũng không gọi cho Bright, vì vậy anh cho rằng tình trạng của Win đã tốt hơn lần cuối cùng Bright gặp Win.

Bright kiệt sức. Anh ấy đã đi chơi với bạn bè hàng ngày để anh không phải làm phiền Win bằng tin nhắn vì anh rất nhớ Win, anh có thể khủng bố tin nhắn của cậu bằng nhiều câu hỏi, hỏi liệu em ấy có ổn hay không, hoặc em ấy đã ăn sáng chưa, điều đó sẽ gây áp lực khi Win đang cần ở một mình.

"Nhìn cậu thật mệt mỏi." Fluke nói. "Trực tiếp về nhà đi. Tối nay chúng ta không đi chơi."

First đồng ý. "Tôi cũng sắp hết tiền. Bọn này thực sự đã tốn rất nhiều tiền để đi bar. Tôi từ bỏ, Bright." Bright tặc lưỡi mặc dù anh hiểu rằng những người bạn của anh đã hy sinh thời gian và tiền bạc để đồng hành cùng anh. "Tôi biết. Tôi sẽ trở về căn hộ của mình và nghỉ ngơi một chút."

Vì vậy, Bright về căn hộ của mình trước nửa đêm. Sự thôi thúc phải nhắn tin hỏi thăm Win ngày hôm nay lớn đến mức anh phải tắt điện thoại và để nó trên phòng ăn trước khi đi ngủ.

Đèn đã tắt trong khi mắt Bright vẫn sáng. Anh luôn nghĩ rằng anh cần Win ở bên làm sống động cuộc sống của mình. Bây giờ Win đang gặp phiền phức, Bright ước rằng anh có thể làm điều gì đó cho Win, giống như Win đã liên tục làm cho anh.

Ý nghĩ đó đánh gục Bright. Nó ám ảnh anh mỗi đêm. Anh ấy đã không thể giúp cậu được trong thời điểm khó khăn này vì anh ấy không có cơ hội. Win đã không cho anh cơ hội đó. Tại sao em ấy không dựa dẫm mình nhiều hơn?

Bright chìm vào giấc ngủ không lâu khi anh miên man hối hận vì đã trở thành một chàng trai chẳng ra gì mặc dù anh đã có quan hệ tình cảm với Win.

Bright có thói quen khi ngủ là nằm ngửa và ôm một thứ gì đó trên người, cho dù đó là một chiếc chăn, miếng đệm lót hay đồ chơi sang trọng. Nếu ai đó lấy mất nó, anh ấy sẽ không ngủ ngon và thức dậy chỉ để tìm một cái gì đó để ôm một lần nữa. Trước ngực anh hiện tại đang ôm một chiếc xe đồ chơi.

Đêm khuya, có chuyện xảy ra. Vật để trên ngực biến mất khỏi vòng tay của anh. Khi đang say giấc, cánh tay của Bright lần mò trên bụng và ngực nhưng anh không tìm thấy món đồ của mình. Anh mở to mắt ngay lập tức và bối rối bật dậy. Anh di chuyển tìm kiếm gối ôm trong bóng tối nhưng cơ thể của anh va vào một thứ gì đó cứng hơn cái gối.

Vì sợ hãi, Bright quay sang tủ đầu giường để bật đèn.

"Nnnggg..."

Bright vội vàng tắt đèn khi nghe thấy tiếng lầm bầm quen thuộc, phàn nàn về ánh sáng. "Anh xin lỗi." Anh ấy xin lỗi ngay lập tức.

Gối đã bị người khác ôm. Ai đó không thể ngủ nếu không có hai cái gối ở bên phải và trái của mình. Tuy nhiên, vì cậu thường ngủ chung với Bright, nên chỉ cần một chiếc gối và một gối ôm hình người tên Bright là đủ.

Bright mỉm cười nhẹ nhõm khi thấy Win đang ngủ trên giường của mình, xoay lưng về phía anh, ôm chặt cái gối của Bright. "Em đến đây khi nào vậy, hmm?" Bright nhỏ giọng hỏi.

Những ngón tay dài của Win đang siết chặt ngón tay Bright khi anh cố luồng tay mình vào để ôm đứa nhỏ. Đứa lớn cười khúc khích. "Em đúng là một đứa bé." Anh vừa nói vừa dùng tay còn lại ôm chặt Win vào lòng.

"Chào mừng trở lại na."

Buổi sáng hôm sau khi Win giật mình tỉnh giấc trong phòng ngủ của Bright thì không suôn sẻ như Bright tưởng tượng. Thật sự mà nói, cậu đã rất sốc giống như những người say rượu quên mất tối qua mình đã đi đâu và tỉnh dậy trong một nơi không phải nhà mình vậy...

Khoảnh khắc khi Win mở mắt ra và thấy mình đang được ai đó ôm, cậu đẩy Bright ra lập tức khiến Bright cũng bị đánh thức.

Điều đầu tiên Bright nói là... "Shia! Ai Win! Mới sáng sớm mà em làm gì vậy?"

Đôi mắt Win mở to, dịu đi khi nhận ra đó là Bright. "Phi...?!" Win đến gần Bright và ôm lấy má anh. "Em xin lỗi na... Em rất kinh ngạc. Em quên mất mình đang ở trong căn hộ của anh."

"Em nghĩ em ở đâu, huh? Và em nghĩ anh là ai?" Bright bực bội. "Em tưởng tối hôm qua anh không giật mình à? Em giống tên ăn trộm vậy!"

Win cười khúc khích. "Em xin lỗi, Phi. Em thật sự không ngủ được nên mới đến."

"Huh? Em không ngủ được 4 ngày và đến đây tối qua mà không báo trước? Em thật độc ác." Bright phàn nàn. "Em thật phiền phức. Đừng chạm vào anh."

Win bỏ má Bright ra trong khi cười toe toét. Cậu không có ý làm phiền Bright vào sáng sớm nhưng không thể trách được mà.

Bright đứng dậy và rời khỏi phòng ngủ. Anh bước vào phòng sau một lúc với ly sữa tươi trên tay. "Cho em."

Một nụ cười nở trên khuôn mặt của Win. Cậu cầm lấy ly và uống một hơi cạn sạch.

"Em khát à?"

Win không trả lời. Cậu đưa lại chiếc ly rỗng cho Bright.

"Em ở yên đó. Đừng nhúc nhích." Bright hét lên khi thấy Win chuẩn bị bật dậy khỏi giường. Win choáng váng như một tên trộm bị cảnh sát bắt quả tang. "Anh rửa cái ly này rồi quay lại. Em không được rời giường."

Đôi mắt của Win dõi theo từng cử động của Bright khi anh trở lại phòng và ngồi bên cậu trên giường. Cả hai tựa lưng vào gối đầu giường.

"P'Day đã gọi cho em chưa?"

"Vẫn chưa, Phi."

"Tất nhiên. Còn chưa đến một tuần."

"Ừm."

"Mọi thứ sẽ ổn thôi."

"Em nghĩ rằng... có lẽ chính tay mình đã hạ bệ sự nghiệp của mình rồi nhỉ? Em nên cẩn thận hơn."

"Anh không nghĩ vậy." Bright trả lời Win. "Em không làm gì sai."

"Những tin đồn..."

"Nghe này." Bright nắm lấy tay Win và ôm lấy nó bằng hai tay. "Mọi người cho rằng em quay lại với cô ấy vì họ biết hai người đã từng là một cặp. Dù sao, nếu cô ấy không phải là bạn gái cũ của em, họ vẫn sẽ cho rằng hai người đang hẹn hò. Tất cả đều như nhau."

Win thở dài. "Nhưng em đang yêu đương với anh."

"Nhưng họ không biết chuyện của chúng ta." Bright nói. "Và chúng ta sẽ không nói về chuyện chúng ta ở đây. Trước hết phải giải toả suy nghĩ của em đã." Anh chuyển chủ đề ngay lập tức.

Win đồng ý. Cậu im lặng, sẵn sàng nghe thêm từ Bright.

"Nếu em nghĩ rằng em cần phải làm rõ tin đồn này, em phải nói chuyện với P'Day trước. Nhưng nếu em không nghĩ như vậy, thời gian sẽ bình thường hóa mọi thứ." Bright cố vấn cho Win. "Tin đồn này sẽ không ảnh hưởng đến sự nghiệp của em."

"Một số người bỏ đi vì họ không muốn em có bạn gái." Win tuyên bố. "Một số người trong số họ thì muốn em một cặp với anh."

"Ồ, họ không biết." Bright cười khúc khích. "Họ sẽ hối hận khi biết chuyện của chúng ta và nhiều người sẽ ra đi vì họ không muốn em ở bên anh."

Win ước gì mình có thể mỉm cười trước sự thật mà Bright đã nói. Cậu thở ra nặng nhọc, tưởng tượng ra tình hình ngoài kia.

"Em biết không, Ai Win, hiện tại em đang nghĩ gì, tất cả đều ở trong đầu em. P'Day bảo em giấu nhưng vì không nói nhiều nên suy nghĩ của em tiêu cực đi, thực ra sự thật là cô ấy muốn đợi báo chí nguôi ngoai thôi." Bright giải thích.

Win ngoan ngoãn nghe anh nói. Cậu vô thức gật đầu. Trán nhăn lại khi cậu phân tích những gì mình đang nghe.

"Em không phải là anh. Hồi đó anh bất cẩn nên gây ra hiểu lầm, nhiều người bỏ rơi anh. Em có nhớ khi anh và người yêu cũ chia tay một thời gian không? Cứ như cả thế giới chống lại anh vậy dù đó là giai đoạn đầu của đỉnh cao sự nghiệp. Anh đã phá hỏng nó." Bright nhớ lại kinh nghiệm của mình trong vài năm qua. "Chưa kể đến việc anh đã bất cẩn hôn người yêu cũ của mình ở nơi công cộng vì lý do nửa vời cách đây vài tháng."

Win chợt nhớ lại kỷ niệm. "A, nụ hôn đó..."

"Em không phải là một người mới nữa. Em có người hâm mộ của riêng mình, thị trường của riêng em. Sự nghiệp của em đã thành lập. Những người ở lại với em nhiều hơn những người đã rời bỏ em." Bright tiếp tục. "Và em có anh. Hãy để anh giúp em. Hãy nói cho anh biết anh nên giúp em như thế nào vì anh sẽ làm bất cứ điều gì."

Win lắc đầu nhanh chóng. "Đừng nói như vậy, Phi. Anh phải lo cho sự nghiệp của chính mình."

Bright nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay trong tay anh. "Em đã rất cẩn thận rồi, Win. Không sao đâu, anh sẽ ở bên em. Luôn luôn. Đó là những gì em đã dạy cho anh. Bây giờ đến lượt anh."

Win cười khổ ngắm nhìn cách Bright vuốt ve bàn tay của mình. Bright không phải lúc nào cũng dịu dàng như thế này. Anh ấy sẽ không hay nói những lời lãng mạn nhưng Win biết rằng Bright chân thành muốn thực hiện vai trò của mình với tư cách là bạn trai của cậu như thế nào.

"Em hiểu được, Phi." Win đáp. Cậu rụt tay lại. Rồi duỗi tay ôm eo Bright và đặt cằm lên vai Bright. Bright rất bối rối với hành động đột ngột của Win. Anh nhìn thoáng qua vai và cảm nhận bên tai mình có hơi thở thật ấm áp. Bây giờ chắc hẳn hai tai anh đã chuyển sang màu đỏ. "Em đang làm gì đấy?"

"Hôm nay chiều chuộng em đi."

"Không."

"Anh thẹn thùng, Phi."

"Anh giống thẹn thùng lắm hả?"

"Không nhìn ra anh thẹn thùng gì cả."

Bright tròn mắt. Anh ấy đã quên rằng Win là một người biết quan sát và hiểu rõ về anh như thế nào vì cậu đã sớm tìm hiểu về anh rất lâu rồi, trước khi họ trở thành người yêu.

Bright quay đầu nhìn Win, người đang rất gần anh. Quá gần, Bright không thể đi khoảng cách giữa mặt của Win và anh. "Em có thể cười cho anh xem không?"

"Em đã mỉm cười với anh trước đó rồi mà."

"Khi chúng ta nói về những tin đồn, em mỉm cười nhưng là miễn cưỡng." Bright nói. "Em có thể mỉm cười với anh không? Chỉ dành cho ann, vì em yêu anh."

Win hít một hơi thật sâu và mỉm cười thật tươi, nụ cười thật sự. "Em đang cười nè. Hôm nay anh sẽ làm hỏng em chứ?"

Bright lật cơ thể của mình để đối mặt với Win. "Anh không biết thế nào để làm hỏng em. Nhưng anh sẽ làm những gì em muốn."

Win cười khúc khích. Cậu nhảy lên Bright, khiến người đàn ông lớn tuổi nằm dài xuống giường. "Chơi với em đi."

"Fifa?"

"Không."

Bright cười nhẹ nhàng. "Anh phải đến văn phòng trước 11 giờ sáng. Anh không thể chơi với em."

"Không phải bây giờ?"

"Không phải bây giờ." Bright trả lời. Anh kiểm tra đồng hồ trên tường. Đã qua giờ ăn sáng. "Đừng nói em không đói."

"Em chưa nói em không đói." Win thả một nụ hôn chuồn chuồn lên đôi môi của Bright trước khi đứng dậy từ cơ thể của Bright. "Anh có nên nấu gì đó cho em?"

"Ý anh là một cốc mì à."

Win cười. Cậu không giỏi nấu ăn còn Bright thì khá tốt. Nếu Bright mệt mỏi với công việc và Win rãnh, Bright sẽ yêu cầu Win đặt thức ăn trên app. Nếu Win cạn kiệt sức thì Bright sẽ nấu, anh sẽ nấu một cái gì đó đơn giản để Win ăn. Win rất thoải mái khi được bên Bright.

Mỗi khi Win cố gắng nấu món gì đó và nó rất khó tệ, Bright lại cổ vũ cậu là nó không tệ đến vậy. Bright sẽ ăn hết. Win tự hỏi bản thân rằng liệu những gì cậu làm với Bright trong suốt thời gian qua có đủ để đền đáp tình yêu mà cậu đã nhận được hay không.

Những lời cuối cùng mà Bright nghe được từ Win trước khi gọi điện cho ai đó là... "Anh để cốc mì ở đâu? Em không tìm thấy nó ở chỗ thường ngày."

Bright không trả lời vì đang có cuộc gọi khẩn cấp. "P'Guy, em không thể đến văn phòng hôm nay. Anh có thể hủy đăng ký buổi học nhạc cụ của em được không?"

"Huh, tại sao?"

Khi bước ra khỏi phòng ngủ đến chỗ Win đang ở, Bright trả lời Guy, "Ai Win ở đây."

Win quay đầu về phía Bright khi nghe thấy tên mình được nhắc đến. "Khrab?"

"Cuối cùng em ấy cũng quay lại căn hộ của cậu?"

"Ừm. Hôm nay em sẽ dành thời gian cho em ấy."

"Aw, anh nói phải đến văn phòng." Win phản đối.

"Ok, ok. Anh sẽ tìm một lý do cho sự vắng mặt của cậu."

Bright cúp máy. Anh đặt nó trên nóc tủ lạnh gần đó. Anh ấy đã đẩy cốc mì cho Win. "Đã đến lúc em phải chiều chuộng anh. Em đã khiến anh đau khổ vì lo lắng cho em trong nhiều ngày. Trả công đi."

"Tối nay."

"Không, anh muốn bây giờ." Bright nắm lấy tay Win và kéo cậu vào phòng ngủ.

"Nhưng em là người muốn được chiều chuộng, Phi." Win phàn nàn. "P'Bright~~~~"

Lúc họ bước vào phòng ngủ, Bright từ từ đẩy Win vào tường. "Anh sẽ không làm hỏng em bởi vì anh không biết làm thế nào."

"Tất cả mọi thứ mà anh luôn làm với em, nó đang làm hỏng em."

"Anh sẽ không làm điều đó. Anh không muốn chịu sự kiểm soát của em."

"Em chưa bao giờ khống chế anh, Phi."

"Em luôn muốn anh ở trong tầm kiểm soát của em."

Giọng nói của cả hai đã trở nên nhẹ nhàng và mềm mại hơn. Giọng nói giảm xuống và thực tế là không còn nghe được nữa.

Win nhìn sâu vào mắt Bright, Bright cũng nhìn vào mắt Win. Cậu từ từ vòng tay qua cổ Bright. "Không phải em luôn nằm trong tầm kiểm soát của anh sao?" Cậu thì thầm.

Người đàn ông đứng trước Win chỉ cách vài cm đã bị những lời nói của Win làm cho nóng bức. Đồng tử anh giãn ra. Không có cơ hội để trì hoãn nữa. Anh ôm lấy đầu của Win kéo khuôn mặt của cậu lại gần mình. Gần đến mức không còn khoảng cách giữa họ nữa.

Không có khoảng cách, giải pháp duy nhất để duy trì nhịp thở là họ phải hòa làm một.

Môi của họ mút lấy nhau. Họ đói khát. Chỉ mới vài ngày kể từ lần cuối cùng họ ăn nhậu thôi nhưng cả hai đã có khát đến mức mất lý trí. Không cách nào để làm chủ bản năng tình dục của họ.

•••

https://www.youtube.com/watch?v=AsXxuIdpkWM

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro