Chương 8: Tôi Có Thể Chữa Khỏi Chứng Lãnh Cảm Của Cô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thấu Kì Sa Hạ không trả lời, chính là ngồi xuống, mở ra nắp đàn, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua các phímtrắng đen, tiếng đàn vang lên.

Chu Tử Du tựa vào bên cạnh tường, lẳng lặng nhìn Thấu Kì Sa Hạ đàn, mặc kệ là namnhân hay nữ nhân, chỉ cần biết đánh đàn đều gia tăng thêmkhí chất bản thân. Phía trước Thấu Kì Sa Hạ đã muốn là cực phẩm, huống chi biết đánh đàn Thấu Kì Sa Hạ lại càng không phải tầmthường. Như vậy điềmtĩnh đoan trang biểu tình, như vậy tao nhã dáng người, như vậy xinh đẹp ngón tay, Chu Tử Du nhìn Thấu Kì Sa Hạ mang theo rất nhiều phức tạp cảmxúc.

Không có một người giống Thấu Kì Sa Hạ như vậy có thể làmcho mình theo đáy lòng bội phục, cũng không có một người có thể giống Thấu Kì Sa Hạ như vậy dễ dàng gợi lên tự ti cất giấu ở đáy lòng mình. Cảmgiác cái loại tự ti từ đáy lòng tràn ra là thống khổ. Giờ khắc này, Chu Tử Du không thể không thừa nhận chính mình ghen tị Thấu Kì Sa Hạ, mọi thứ của Thấu Kì Sa Hạ đều là chính mình khát vọng mà không thể chạmtới, gia thế cường đại ngạo nhân, dung nhan cùng khí chất tao nhã mê người, hàmdưỡng nội liễm. Thật sự làmcho người ta ghen tị, rõ ràng đều là nữ nhân, lại kémxa như vậy.

Thượng đế thật là thiên vị. Bởi vì nàng có chính mình muốn mà không đạt được, cho nên chính mình mới không tự chủ bị nàng thu hút...

"Cô có muốn thử hay không?" Thấu Kì Sa Hạ phát hiện Chu Tử Du thực chuyên chú nhìn mình, cảmxúc trong mắt Chu Tử Du làmcho mình xem không rõ.

"Tôi không biết đàn, từ nhỏ không học qua, nhưng tôi có học vũ thoát y. Những thứ tôi học đều không đáng nhắc tới, cả bản thân mình cũng là." Chu Tử Du nhìn Thấu Kì Sa Hạ nhẹ nhàng nói, phần lớn là tự ta trào phúng, mà không phải đố kị Thấu Kì Sa Hạ.

Thấu Kì Sa Hạ hơi sững sờ, nàng không nghĩ tới Chu Tử Du như vậy thẳng thắn. Quần áo cùng vật phẩmcủa Chu Tử Du đều thuộc loại đắt tiền. Những thứ này không phải bình thường tuổi trẻ nữ tử có thể mua được, trừ phi gia thế giàu có, bằng không thực dễ dàng liền đoán được những xa xỉ phẩmtừ đâu mà có. Dù sao tuổi trẻ và sắc đẹp chính là lợi thế của nữ nhân. Thấu Kì Sa Hạ đối với những nữ tử dùng thân thể đổi lấy hư vinh không có đặc biệt cảmgiác, mỗi người đều có bất đồng theo đuổi. Chính là Thấu Kì Sa Hạ nghe Chu Tử Du như vậy trực bạch tiết lộ, ngược lại có chút kinh ngạc, nàng trực giác Chu Tử Du cùng những hư vinh nữ nhân khác có chút bất đồng.

"Tôi có thể dạy cô." Thấu Kì Sa Hạ không có truy vấn, cũng không có vạch trần, chính là chuyển qua đề tài khác. Thấu Kì Sa Hạ không phải là người không thực tế. Sự thật thượng, nàng thuộc loại linh hoạt mẫn tiệp, sẽ không khó xử người khác, nàng không biết là Chu Tử Du có nguyện ý mình hỏi nàng những việc riêng tư hay không. Đương nhiên, nếu Chu Tử Du nghĩ muốn nói, Thấu Kì Sa Hạ cũng đồng ý lắng nghe.

Chu Tử Du không biết Thấu Kì Sa Hạ là không để ý vẫn là nghe không hiểu ámchỉ của mình, nhưng là chuyển khai đề tài tuyệt đối là thức thời phương pháp.

Ngón tay của Chu Tử Du lướt nhẹ trên phímđàn, chính mình cũng có thể học đánh đàn sao? Ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống, âmthanh vang lên trong tai nghe được cảmthấy có chút mới mẻ.

Thấu Kì Sa Hạ nhìn Chu Tử Du cẩn thận chạmvào từng phímđàn, giống tiểu hài tử nghĩ muốn thân thủ khámphá một món đồ chơi lại có đó sợ hãi bộ dáng, thật sự là cực kỳ đáng yêu. Thấu Kì Sa Hạ mỉmcười, bàn tay đặt lên mu bàn tay của Chu Tử Du, dẫn dắt ngón tay nàng ở trên phímđàn nhẹ nhàng đàn lên.

Chu Tử Du có thể cảmgiác được độ ấmtừ bàn tay của Thấu Kì Sa Hạ truyền đến, ấmáp mềmmại, cảmgiác này thực kỳ diệu, đồng thời, Thấu Kì Sa Hạ dựa vào gần. Đây là lần thứ hai thân thể của các nàng tiếp xúc gần như vậy, mùi hương đặc hữu trên người Thấu Kì Sa Hạ tràn ngập, quấn quanh chóp mũi, Chu Tử Du cũng không bài xích cảmgiác này.

Thấu Kì Sa Hạ đột nhiên ý thức được, chính mình kỳ thật cũng không dễ dàng cùng người khác thân thiết, chính là lại như thế thân cận một nữ nhân chỉ mới gặp qua ba lần, cảmgiác thật bất khả tư nghị. Cũng không chỉ có Thấu Kì Sa Hạ mới có mùi thơm, trên người Chu Tử Du cũng có một cỗ nhàn nhạt hương vị, Thấu Kì Sa Hạ cũng chú ý tới. Mùi hương của Chu Tử Du cùng diện mạo của nàng giống nhau, không làmcho người ta chán ghét, Thấu Kì Sa Hạ thầmnghĩ.

Kỳ thật Thấu Kì Sa Hạ ở dẫn lang nhập thất đi, Chu Tử Du nghĩ thầm.

——— —————— —————— —————— —————–

Chu Tử Du liếc trộmhướng Thấu Kì Sa Hạ, cho dù khoảng cách gần như vậy, luôn luôn để ý đều chọn không ra khuyết điểm. Thấu Kì Sa Hạ nữ nhân này thật sự hoàn mỹ. Như vậy hoàn mỹ nữ nhân, Chu Tử Du không hy vọng nàng có khuyết hãm, nàng bị lãnh cảmkhông sao cả, chính mình hội giúp nàng chữa trị, Chu Tử Du cảmthấy Thấu Kì Sa Hạ như vậy nữ tử trời sinh chính là làmcho người ta sủng ái hoặc là thờ cúng, nàng nên có được tất cả hạnh phúc.

Kỳ thật Chu Tử Du cảmthấy đầu óc của mình nhất định là ngập nước rồi, bằng không như thế nào sẽ có ý tưởng như vậy, vạn nhất chữa khỏi Thấu

Sa Hạ, tiểu tamnhư mình định chắc thất nghiệp, Chu Tử Du mới sẽ không làmchuyện tổn hại đến lợi ích bản thân. Chu Tử Du khắc chế chợt lóe mà qua điên cuồng ý tưởng, vẫn là không cần suy nghĩ tiếp ý tưởng dọa người này, trước không nói Thấu Kì Sa Hạ thoạt nhìn bảo thủ lại khắc chế khó động, hơn nữa vạn nhất bị Hàn Sĩ Bân biết, hắn tuyệt đối sẽ không tha cho mình, chính mình vẫn là không cần động thổ trên đầu thái tuế, này giống như chơi với lửa, bị chết cháy lúc nào không hay.

Chính là, có chút điên cuồng ý tưởng một khi xuất hiện liền không dễ dàng dập tắt. Cố tình ý tưởng này là sinh ra ở đạo đức cảmnông cạn Chu Tử Du, nó liền giống một trái bomhẹn giờ tùy thời tùy khắc bùng nổ.

Chu Tử Du nhìn Thấu Kì Sa Hạ đạmnhã nghiêmtúc sườn mặt, tà ác suy nghĩ không thể khống chế. Nàng không tin nhân sinh có thể thiếu dục vọng, con người chính là bị các loại dục vọng khống chế. Chính là có người hội khắc chế dục vọng bản thân, có người hội phóng túng dục vọng bản thân. Cho nên nàng không tin Thấu Kì Sa Hạ hội không có hammuốn, chỉ có thể nói Hàn Sĩ Bân không biết cách đột phá. Một cái cấmdục nữ nhân, một khi bị khai phá, lại hội biến thành dạng gì, Chu Tử Du cũng rất muốn biết.

Thấu Kì Sa Hạ như trước còn thật sự ôn nhu dẫn dắt Chu Tử Du ngón tay di động tới lui, nàng là trên đời tối kiên nhẫn, tối tao nhã lão sư.

Chu Tử Du có dự mưu đột nhiên quay đầu lại, làmcho môi của mình thiếp thượng Thấu Kì Sa Hạ mềmmại đôi môi, tựa hồ chính là ngoài ý muốn bình thường.

Thấu Kì Sa Hạ bị tập kích bất ngờ có chút cả kinh phản ứng không kịp, nàng không biết Chu Tử Du vì sao hội đột nhiên quay đầu, mà lại khéo léo làmcho môi của hai người thiếp hợp.

"Thực xin lỗi, tôi chính là đột nhiên nghĩ muốn quay đầu lại nhìn cô." Chu Tử Du thanh thuần thoát tục vẻ mặt như vậy chân thành, như vậy vô tội, vô tội rồi lại có vẻ như vậy vô thố.

Vốn Thấu Kì Sa Hạ đang hoài nghi Chu Tử Du có phải hay không cố ý. Hiện tại có thể xác định Chu Tử Du tuyệt đối cố ý, phàmlà quá mức diễn xuất tổng lộ ra có chút không thật, có câu hăng quá hóa dở chính là phù hợp với thời khắc này. Giờ phút này Thấu Kì Sa Hạ trong lòng đều nghĩ muốn hoan hô ủng hộ Chu Tử Du cao siêu diễn kĩ, chỉ có thể thuyết minh nữ nhân này trời sinh có năng lực gạt người. Thượng đế lại có trợ trụ vi ngược hiềmnghi, sinh ra nàng một bộ dáng lừa gạt thiên hạ.

"Chính là ngoài ý muốn, không cần để ý." Thấu Kì Sa Hạ thản nhiên nói, làmnhư không thèmđể ý. Nàng cảmthấy được khó hiểu, rõ ràng bình thường bản thân không thích nói dối, lại tiếp tục theo nàng diễn xuất. Kỳ quái là chính mình đối Chu Tử Du cũng không có sinh ra nửa điểmchán ghét. Có lẽ Chu Tử Du hợp ý mình, tuy nhiên hành động của nàng quả thật khó hiểu.

Chu Tử Du không nghĩ tới Thấu Kì Sa Hạ như thế đạmđịnh, trong lòng có chút không phục. Thật có thể làmđược *thái sơn băng vu tiền, mặt không đổi sắc* sao? Chính mình phải huy động không biết nhiều ít dũng khí, mới dámra tay, mà Thấu Kì Sa Hạ phản ứng hoàn toàn ngoài ý muốn, làmcho Chu Tử Du không hài lòng. Ít nhất phải có điểmtiểu nữ nhân ngượng ngùng mới đúng!

"Thấu Kì Sa Hạ, cô thật sự bị lãnh cảmsao?" Chu Tử Du đột nhiên hỏi.

Thấu Kì Sa Hạ hiển nhiên không thể thích ứng Chu Tử Du đột ngột hỏi vấn đề này. Nàng không biết Chu Tử Du vì sao đối với tư ẩn của mình là như thế tò mò. Đối với giao tình của hai người, ba lần bốn lượt hỏi như vậy thực thất lễ, làmcho Thấu Kì Sa Hạ cảmthấy trả lời cũng không được, không trả lời cũng không xong.

"Thật sự?" Chu Tử Du hỏi lại lần nữa, Chu Tử Du mới mặc kệ chính mình có thể hay không thất lễ, cơ bản thượng, nàng nắmchắc Thấu Kì Sa Hạ sẽ không trực tiếp chửi mình.

"Cô vì sao đối với vấn đề này có hứng thú như vậy?" Thấu Kì Sa Hạ hỏi, trong lòng đối với đề tài này phi thường mất tự nhiên kháng cự trả lời. "Tôi nghĩ mình có thể giúp cô, nói không chừng tôi có thể chữa khỏi chứng lãnh cảmcủa cô." Chu Tử Du trực tiếp bộc lộ.

Thấu Kì Sa Hạ cảmthấy nói không nên lời xúc động khi nhìn thấy khuôn mặt đơn thuần của Chu Tử Du đối chính mình nói tôi có thể chữa khỏi chứng lãnh cảmcủa cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro