Mùa Đông 6, 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 (Sáu)

Sau khi Baek Do Yi nêm gia vị, ngọn lửa trong lòng Jang Se Mi bùng lên, cô hoàn toàn biến đổi từ một chú cún con có trái tim ấm áp thành một con thú nguy hiểm, có khả năng phát hỏa mọi lúc mọi nơi.

"Do Yi, em muốn ~~~"

"Se Mi, dừng lại! Đây là văn phòng!"

"Không sao đâu, em đã khóa cửa rồi, đừng lo lắng."

"Xì~~~"

Nhóm tin đồn nhỏ trong công ty suy đoán, chủ tịch Baek gần đây đã uống một ít thần dược, khiến bà giống như hồi xuân, dáng vẻ rạng rỡ nhưng cũng cảm thấy có chút mệt mỏi. Hơn nữa, vào mùa đông lạnh giá, chủ tịch thường chọn váy hơn là quần, sắc hồng trên mặt còn đọng lại rất lâu.

Baek Do Yi có một nữ thư ký mới tên Yin, trẻ trung, xinh đẹp, hoạt bát và vui vẻ, cô ấy phụ trách công việc đối ngoại của Baek Do Yi, ngày đầu tiên cô đến, lòng ghen tị của Jang Se Mi đã bị lật tẩy.

"Se Mi, em đang nghĩ gì vậy? Tại sao em lại phớt lờ tôi?"

Baek Do Yi ký vào văn kiện do Thư ký Yin gửi đến, sau khi đóng cửa lại, bà chạm vào vai Jang Se Mi, ngồi vào trong ngực cô.

Jang Se Mi sắc mặt lạnh lùng, thờ ơ với cái ôm của Baek Do Yi.

Baek Do Yi hôn lên vành tai cô, xoa xoa tai cô: "Hôm nay có bữa tiệc, em có thể tham dự cùng tôi."

"Thư ký Yin không đi cùng người sao?"

"Cô ấy cũng sẽ đi, và em cũng vậy."

Jang Se Mi đẩy người trên mình ra, tâm trạng chán nản, Baek Do Yi, Baek Do Yi, bát nước của người thật phẳng(?).

Jang Se Mi chưa bao giờ nghĩ rằng mục tiêu của thư ký Yin trong ván cờ này lại là mình.

Tối hôm đó, ba người thay một bộ váy mới tinh đi đến địa điểm tổ chức bữa tối, Jang Se Mi dọc đường im lặng, trong khi Baek Do Yi và Thư ký Yin vui vẻ trò chuyện, Jang Se Mi thở dài rằng tuổi trẻ thì tốt, làm mặt mũi dễ thương như vậy.

Baek Do Yi vừa bước vào địa điểm đã trở thành tâm điểm chú ý, Jang Se Mi tự động bỏ cuộc, trốn vào một góc và bắt đầu uống rượu.

"Chị, trên mặt chị có gì đó kìa."

Jang Se Mi ngước lên liền thấy Thư ký Yin mỉm cười ngọt ngào với mình.

Cô còn chưa kịp phản ứng thì khuôn mặt Thư ký Yin đã ở rất gần, gần đến mức cô có thể nhìn thấy rõ ràng chút lông tơ trên mặt cô ấy.

"Được rồi, nó hết rồi."

"Cảm ơn."

Jang Se Mi đỏ mặt, nhanh chóng quay mặt đi và uống một ly rượu.

"Chị, uống với em một ly."

Jang Se Mi nâng ly chúc mừng đáp lại, cô uống quá nhanh nên bị nghẹn, ho dữ dội, Thư ký Yin tiến tới nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào lưng cô.

"Chị, chị đẹp quá."

Jang Se Mi đã quá say, sau vài ly, đôi mắt cô mờ đi, không biết liệu đó có phải là ảo giác hay không, khi Thư ký Yin đỡ cô dậy, bàn tay của cô ấy dường như đang chạm vào bộ phận nhạy cảm của cô.

Cô đẩy thư ký Yin ra, loạng choạng đi tìm Baek Do Yi, lúc cô ngẩng đầu đã thấy Baek Do Yi bị một người đàn ông trung niên vây quanh, hai người vừa nói vừa cười, người đàn ông này còn đưa tay ôm lấy eo bà, trong mắt hắn là tham lam dục vọng, Baek Do Yi cũng không có cự tuyệt, cúi đầu cười nịnh nọt.

Cô hiểu rất rõ ánh mắt đó, Jang Se Mi hiểu rằng đôi mắt của cô cũng như thế này mỗi khi trái tim rung động, như muốn một ngụm ăn Baek Do Yi vào bụng.

Thư ký Yin đi theo đỡ Jang Se Mi: "Chị, chị say rồi, em đưa chị về."

Jang Se Mi rưng rưng nước mắt, lúc quay người lại, cô không biết Baek Do Yi từ ​​đầu đã theo dõi mình, giờ phút này trong lòng bà cũng đang khóc vì cô.

Sau khi về nhà, thư ký Yin nhất quyết ở lại chăm sóc cô nhưng Jang Se Mi đã lịch sự từ chối. Cô nghĩ sau buổi tiệc, người đàn ông đó cũng sẽ đưa Baek Do Yi về nhà, liệu ông ta có ở lại không?

Baek Do Yi có dịp diễn xuất để cạnh tranh với Jang Se Mi. Sau khi Jang Se Mi rời đi, bà từ chối lời mời của người đàn ông và trở về nhà, theo Baek Do Yi, Jang Se Mi đã làm một điều gì đó bí mật không thể nói ra với thư ký Yin, điều đó đã khiến Baek Do Yi âm thầm bị tổn thương.

Hóa ra bà đã chiêu mộ được một tình địch mạnh mẽ cho mình, Thư ký Yin, cô thật tốt, ngoài mặt tỏ ra quan tâm đến tôi, nhưng lại có ý đồ xấu với Jang Se Mi. Jang Se Mi, sao em có thể để người phụ nữ khác chạm vào cơ thể mình ngoài tôi? ! !

(Bảy)

Sau một đêm mất ngủ, Baek Do Yi tức giận chạy đến công ty, dưới mắt có quầng thâm to nên bà phải đeo kính râm che lại, muốn tra hỏi trực tiếp Jang Se Mi nhưng cô ấy suốt ngày đêm vẫn không xuất hiện.

Thư ký Yin nán lại ở trước mặt Baek Do Yi cả ngày, nụ cười trong sáng không hề thay đổi khiến bà đau đầu khó chịu, may mắn thay hôm nay Thư ký Yin đã thay quần áo mới, điều này có thể chứng minh tối qua khi đưa Jang Se Mi về cô ấy có về nhà, bọn họ không ở cùng nhau, điều này khiến Baek Do Yi yên tâm.

Tan làm, Baek Do Yi một mình tháo kính râm, đứng trước cửa sổ lớn cao từ trần đến sàn, nhìn cảnh náo nhiệt ngoài cửa sổ, bỗng cảm thấy cô đơn.

Jang Se Mi, em thật tàn nhẫn, em vừa nói đến rồi đi, để lại cho tôi tấm lưng xinh đẹp, để lại tôi sự cô đơn và đa cảm.

Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi. Sau khi lấy lại bình tĩnh, Baek Do Yi lau nước mắt, ngồi chờ chết không phải phong cách xử lý sự việc của bà, Jang Se Mi, em không thể thoát khỏi tầm tay của tôi.

Baek Do Yi lấy điện thoại di động ra bấm số của Jang Se Mi.

Lần đầu tiên không có người trả lời, lần thứ hai vẫn như vậy, mãi đến lần thứ ba Baek Do Yi mất kiên nhẫn, đầu bên kia điện thoại lại truyền đến giọng nói lười biếng của Jang Se Mi.

"Sao hôm nay em không đến làm việc?"

"Ồ, khó chịu."

"Em xin nghỉ phép à? Tôi có đồng ý không?"

"KHÔNG."

Dựa vào sự ưu ái của bà, Jang Se Mi trả lời một cách thực tế, nhưng lời nói của cô vẫn đầy tức giận.

"Jang Se Mi, em cho rằng tôi là ai? Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi!"

"Thật xin lỗi, chủ tịch Baek, tôi thấy mình không thích hợp với công việc này, tôi xin từ chức."

Thái độ của Jang Se Mi khiến Baek Do Yi tức giận phát run: "Jang Se Mi, tôi ra lệnh cho em đến công ty ngay bây giờ. Nếu bảy giờ em không đến, em sẽ chết với tôi!!!"

Baek Do Yi đưa ra tối hậu thư, bà không chắc Jang Se Mi có tới hay không, sau khi cúp điện thoại, bà tắt hết đèn, ngồi trong bóng tối chờ cô.

Jang Se Mi vật lộn hồi lâu và cuối cùng cũng đi được. Cho đến bây giờ cô cũng không biết mình tức giận vì điều gì, có lẽ là tính chiếm hữu, cô không chịu nổi những người đàn ông khác xu nịnh Baek Do Yi.

Mở cửa ra, trời tối đen như mực. Jang Se Mi sửng sốt trong giây lát, bị Baek Do Yi lao tới ghim vào tường.

"Jang Se Mi!"

Chiều cao giữa hai người có sự chênh lệch rất lớn, Jang Se Mi khuỵu gối còn Baek Do Yi kiễng chân lên vẻ mặt âm trầm, giống như muốn ăn thịt cô, tựa hồ thực sự tức giận vì sự lạnh lùng của cô, Jang Se Mi không dám cử động, yếu ớt đáp: "Chủ tịch Baek..."

"Chủ tịch Baek? Em lại gọi tôi là chủ tịch Baek?"

"Do Yi..."

Baek Do Yi tựa vào vai cô cười khổ, Jang Se Mi tỏ ra yếu đuối ôm lấy lưng bà.

"Jang Se Mi, tối qua em và thư ký Yin có vui không?"

Nghe vậy, cơn tức giận vốn đã nguôi ngoai của Jang Se Mi lại bùng lên, cô dùng thủ đoạn ác độc nhéo vào eo Baek Do Yi không hề nhẹ, khiến Baek Do Yi đau đớn kêu lên.

"Còn người thì sao? Người đã qua đêm với người đàn ông đó à?"

Baek Do Yi đẩy Jang Se Mi xuống cắn vào cổ cô. Hai người bắt đầu tranh đoạt, điên cuồng kéo quần áo đối phương, trong bóng tối không còn nghe được gì ngoài tiếng thở hổn hển, cho đến khi môi Jang Se Mi bị cắn chảy máu, khơi dậy khát vọng chinh phục trong cô, dưới áp lực của sức mạnh, cô đẩy Baek Do Yi ra sau.

Baek Do Yi rõ ràng cảm nhận được cơ bắp trên cánh tay của Jang Se Mi, hung dữ trừng mắt nhìn cô, nhưng cô vẫn cởi quần lót bà ra trước.

Quần áo vương vãi khắp sàn, lưng của Baek Do Yi bị ép vào tường, hai tay bị Jang Se Mi đỡ lấy, hai người trần truồng, cô điên cuồng tàn phá cơ thể Baek Do Yi, bà đau đớn hét lên. Âm thanh khiến Jang Se Mi càng hưng phấn hơn, mãi đến khi tay Baek Do Yi chạm vào công tắc, Jang Se Mi mới mở mắt và nhìn thấy vết răng đỏ trên ngực bà thì cô mới buông ra.

"Jang Se Mi, em thật đáng ghét!"

Baek Do Yi mềm nhũn ngã xuống đất bắt đầu khóc, Jang Se Mi bất lực ngồi xổm xuống an ủi nhưng bị bà đẩy xuống đất, ngã trước đống quần áo, Jang Se Mi tò mò nhặt chiếc quần lót của Baek Do Yi lên, phát hiện ra đó là kiểu dáng ren đen gợi cảm mà cô chưa từng thấy trước đây nên nghĩ rằng nó có liên quan đến người đàn ông đó liền nổi cơn ghen.

Jang Se Mi không để ý đến tiếng khóc của Baek Do Yi, mạnh mẽ bế bà lên đi đến ghế sofa. Cô đặt tay lên ngực Baek Do Yi, xoa mạnh, miệng luồn vào trong Baek Do Yi, đầu lưỡi trêu chọc,  Baek Do Yi ngẩng đầu đáp lại, chịu đựng sự yêu thích khó chịu này.

Máu từ môi Jang Se Mi chảy ra trên mọi bộ phận trên cơ thể Baek Do Yi, giờ phút này Baek Do Yi có chút hối hận khi gọi cô đến, cô giống như một con sư tử điên, một con sư tử không thể kiểm soát được.

Jang Se Mi không dừng lại cho đến khi Baek Do Yi đạt đến cao trào, rỉ ra chất nhầy từ tay Jang Se Mi. Cô nhếch đôi môi đầy máu, nằm trên ngực Baek Do Yi thở hổn hển.

Baek Do Yi xấu hổ đến cực điểm, bà quay mặt đi, im lặng khóc. Baek Do Yi muốn đẩy Jang Se Mi ra, nhưng lại cảm thấy toàn thân đau nhức không còn chút sức lực nào.

"Quần lót mới của người có làm hài lòng người đàn ông đó không?" Jang Se Mi bò đến bên tai Baek Do Yi hỏi.

Baek Do Yi tức giận cắn vào vai Jang Se Mi, cắn mạnh đến bật máu: "Đó là điều tối qua tôi đã chuẩn bị cho em, nhưng em lại làm như vậy với tôi, Jang Se Mi, tôi ghét em."

Sau đó Jang Se Mi mới nhận ra sự thật, trò hề kết thúc với lời xin lỗi điên cuồng của Jang Se Mi và tiếng khóc thầm lặng của Baek Do Yi.

"Do Yi, thực xin lỗi!"

"Jang Se Mi, em có yêu tôi không?"

Yêu? Jang Se Mi chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này, cô trừng phạt Baek Do Yi như thế này vì ghen tuông, chắc chắn là tình yêu.

"Người...người có yêu em không?"

"Em không thấy từng bước tôi đi về phía em sao?"

Jang Se Mi ngồi dậy, đỡ Baek Do Yi đang khóc và lau nước mắt cho bà. Đúng vậy, lẽ ra Baek Do Yi phải hiểu điều này từ lâu rồi.

"Do Yi, tối hôm qua em nhìn thấy ánh mắt người đàn ông đó nhìn người, em ghen tị nên mới đối xử với người như vậy, thật xin lỗi."

"Tôi cũng vậy, không ngờ mục tiêu của Thư ký Yin lại là em. Tôi còn tưởng rằng em đã phản bội tôi..."

"Baek Do Yi, em không biết đứng cạnh người như thế nào, em sợ mất người, nhìn sự xuất sắc của người và ngưỡng mộ sự quyến rũ của người..."

"Jang Se Mi, từ lần đầu tiên nhìn thấy em, trong lòng tôi đã không còn có thể chứa được bất kỳ người nào khác."

Nhìn nhau đầy vết sẹo, cả hai ôm nhau thật chặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro