There is no place I can hide

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Fic này được dịch dưới sự cho phép của tác giả ❤❤❤"


Link truyện:https://archiveofourown.org/works/42427098

Anh không bao giờ mong đợi bản thân sẽ ở nơi này, hai tay bị trói bằng khăn mềm đặt ở trên đầu và sự tập trung ngày càng giảm dần theo từng giây trôi qua, nhưng anh không bao giờ hối hận về điều đó. Đầu anh đang lân lân, tâm trí đã nhường chỗ cho làn sương mù dễ chịu khiến mọi thứ biến mất, chỉ tập trung vào một thứ quan trọng: Porchay. Đôi bàn tay dịu dàng của cậu lướt lên xuống hai bên hông anh, vuốt ve đùi anh, lướt qua cơ bụng anh để lại vô số dấu hôn trên làn da bỏng rát ở mọi nơi cậu chạm vào. Kim ngày càng mất kiên nhẫn. Tất nhiên, cảm giác bàn tay của Porchay chạm vào từng inch trên cơ thể mình cảm giác thật tuyệt vời, nhưng có một thứ khiến anh cảm thấy tuyệt vời hơn chính là dương vật của mình.

"Anh đang im lặng một cách khủng khiếp đấy, vẫn chưa muốn à? " Một bàn tay đặt lên mặt anh, âu yếm vuốt ve quai hàm anh, ngay cả khi bàn tay kia đang mài mòn tuyến tiền liệt của anh một cách tàn nhẫn, thậm chí không cố gắng che giấu nó với lý do kéo dài anh ra. Porchay không biết xấu hổ khi thoát ra khỏi tầm mắt của Kim,anh đang cố gắng giữ bình tĩnh, chiếc quần nóng bỏng và tiếng thở dốc nhẹ thoát ra khỏi phổi của anh, mặc dù anh đã cố gắng kiềm chế chúng. Anh đang cố gắng giữ miệng mình lại, nhưng anh biết mình sẽ không tồn tại được lâu nếu Chay cứ tiếp tục nhịp điệu này. Kim lắc đầu nguầy nguậy khi não anh cuối cùng cũng hiểu được câu hỏi, trên bờ vực tan ra khỏi tai anh.

"Ý của anh là không muốn sao?" Chay khẽ cười, phả hơi lạnh vào đầu dương vật ướt át của Kim trêu chọc chỉ để thấy anh rùng mình hơn, các cơ căng cứng cố gắng vô ích để ngăn điều đó xảy ra. "Vì vậy, anh sẽ bắt em làm tất cả công việc này? Đây không phải là điều mà một cậu bé ngoan nên làm ". Giọng điệu của cậu ta thay đổi một cách tinh tế, vẫn vui tươi, nhưng một cái gì đó xấu xa xuất hiện đằng sau tất cả niềm vui sướng. Nó nghe chắc hơn, giọng hơi khàn vì nuốt dương vật của Kim xuống cổ họng chưa đầy một phút trước. Đôi mắt anh tối sầm lại, nhìn chằm chằm vào cậu, và tên khốn kiếp Porchay đã biết hết mọi điểm yếu của anh. Anh thút thít, tạo ra âm thanh đầu tiên lớn hơn tiếng thở dài kể từ khi họ yên vị trên giường, và môi Porchay căng lên thành một nụ cười tự mãn, tạo cho tuyến tiền liệt của anh một cú thúc mạnh nữa. Hơi thở của Kim dồn dập và đột nhiên cảm giác trở nên nhanh chóng đến mức không thể chịu nổi. Kim rên rỉ gọi tên cậu:

"Chay." Là tất cả những gì anh đang cố gắng nói, môi dưới đang đỏ và sưng lên vì cắn nó quá mạnh để kìm nén những tiếng rên xấu hổ dương vật anh run lên vì cần được giải phóng. Porchay có thể dễ dàng nhìn thấy dương vật của anh đang co giật một cách háo hức ngay trước mặt mình, bật ra một tiếng cười nhỏ, biết rõ rằng Kim sẽ không thể ra ngay bây giờ, nếu không có một bàn tay vuốt ve anh, ngay cả khi dương vật của anh đỏ bừng và tức giận. sẵn sàng bùng nổ sau cú chạm nhẹ nhàng nhất.

"Anh muốn ra?" Chay mỉm cười trước cái gật đầu dứt khoát của Kim, chưa muốn nhượng bộ, cố chấp nắm chặt để kiểm soát mọi chuyện. "Điều này cậu sẽ không làm." May mắn thay, Porchay đã khá giỏi trong việc giải thoát Kim khỏi thực tế phũ phàng trong năm qua, vì cậu nhận ra rằng Kim đang bị mắc kẹt nghiêm trọng như thế nào trong vòng vây của các hạn chế, gia tộc, sự kiểm soát và lo lắng. Anh đưa tay rời khỏi cơ thể của Kim, nhìn thấy chính xác thời điểm anh đầu hàng.

"Đ-đợi đã." Mắt Kim ngấn nước ngay lập tức và anh bật ra tiếng nấc nghẹn ngào, bất giác trằn trọc. "Hãy chạm vào anh, Chay,xin em đó!" Cũng giây phút đó, Porchay nuốt tiếng nấc của mình, im lặng đáp anh bằng một nụ hôn sâu. Bàn tay sạch từ từ bôi trơn lên mặt anh, nâng niu nó một cách nhẹ nhàng, trong khi Kim rên rỉ, cuối cùng hoàn toàn phục tùng lòng thương xót của cậu, cúi xuống chạm vào cậu sau khi có cảm giác hơi sợ hãi vì mất cậu.

"Suỵt, em hiểu rồi." cậu xoa nhẹ mái tóc anh, đẩy vài sợi ra khỏi khuôn mặt đẫm mồ hôi. Ngay cả khi tay còn lại của Porchay vẫn tiếp tục ở nơi nó rời đi, ba ngón tay khám phá bên trong mềm mại của Kim, khiến anh rên rỉ, thút thít và thậm chí kêu lên vài lần. Cậu mỉm cười trìu mến, nhìn vào ánh mắt mờ ảo của Kim khi anh chìm sâu hơn vào khoảng không. "Anh đã làm tốt, bây giờ anh có thể thư giãn."


Nhịp thở của Kim ngày càng trở nên thất thường với những cú thúc của Chay ngày càng nhanh và anh vẫn không thể chạm vào dương vật của mình, bóng nhẫy bởi nước bọt và nước bọt, nhấp nhô theo từng chuyển động của Chay. Nhưng bây giờ anh đang ở trong một vũ trụ, anh ấy biết mình phải làm gì.

"Anh có thể-...?" Kim đang thở nặng nhọc, không còn vẻ lạnh lùng và tính toán thường ngày khi anh bắt đầu cầu xin được ra. "Xin em đó Chay" Trong trạng thái đó, tất cả những gì anh ta cần là sự xác nhận của Porchay.

"Vâng, anh có thể Kim." Tiếng thở ra nhẹ nhõm tuyệt đối thoát ra khỏi Kim khiến Chay cười khẽ và cậu bắn vào cơ bụng đang co thắt của anh. Vòng tay ôm lấy dương vật chắc nịch nặng trĩu đầy kích thích, cậu cứ hôn lên cơ thể Kim đang quằn quại và run rẩy dưới mình. Không mất nhiều thời gian để anh ưỡn lưng ra khỏi giường, các cơ căng cứng, miệng há ra hét lên khó thở sau nửa tiếng đồng hồ. Porchay đã giúp anh vượt qua đỉnh điểm của mình, nhẹ nhàng chạm vào đỉnh đầu bằng đôi môi của mình, cất giọng để Kim có thể nghe thấy cậu ngay cả trong làn sương mù khoái cảm.


Kim rên rỉ một chút trước những cú thúc liên tục vào tuyến tiền liệt của anh nhưng không thể mềm lòng hơn vì toàn bộ sức lực chỉ còn lại trên cơ thể anh với sợi tinh dày màu trắng bao phủ bụng anh. Anh đang từ từ chớp mắt, cố định thần lại thì Chay cười khúc khích.


"Chúng ta vẫn chưa xong đâu anh,em vẫn chưa bắn".

Đêm nay vẫn còn dài.

"Cảm ơn sự ủng hộ của m.n rất nhiều 😘🌹"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro