Chương 79: Bánh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn sinh nhật, tất nhiên phải có tiết mục tắt đèn thổi nến.

Lúc không gian trở thành một màu đen với những ánh nến sáng yếu ớt, đôi mắt của Kaze Sora ánh lên những đốm nhỏ như bầu trời sao đêm.

Họ nhìn đến ngây ngẩn, bất giác không làm gì khác nữa, chỉ ngồi đó một cách ngây ngốc.

Bởi vì lúc này đây cô ấy đang ở ngay bên cạnh, trên mảnh đất này.

Kí ức cứ bay qua vùn vụt trong trí óc, như một cuộn băng chạy hết cuộn này đến cuộn kia, không có một chút đứt quãng.

Cô ấy cười, cô ấy nói, cô ấy khóc...

Mọi thứ cứ như ngày hôm qua.

Sora không nhận ra điều gì khác thường, nhìn chiếc bánh kem trước mắt, hào hứng nói: "Hát đi!"

"Hahi, Sora-chan nói đúng!" Haru cũng rất mong đợi: "Tớ sẽ bắt nhạc nha! Hai, ba!"

"Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy birthday to Ryohei."

Sasagawa Ryohei thổi nến.

Bóng đêm bao phủ trong phút chốc, không gian tĩnh lặng không có một tiếng động nào. Kaze Sora cảm thấy có một bàn tay lướt qua mái tóc của mình, sau đó căn phòng sáng lên.

Cô ngây ngẩn một chút, xem như bản thân nghĩ nhiều, cười tủm tỉm nhìn nhân vật chính.

Sasagawa Ryohei vẫn cười ngây ngô như năm nào. Hắn cầm trên tay một con dao nhỏ, cắt ra phần kem phủ hoa hồng, đặt vào đĩa và đưa cho cô:

"Cho em!"

Hắn vẫn nhớ rõ, cô ấy thích ăn kem.

Sora kinh ngạc tiếp nhận, nhưng cũng không nghĩ nhiều, để ở phía trước. Cô nhấp một ngụm Coca, thích ý híp mắt lại.

Mỗi người đều đã có một phần bánh ngọt, cô cũng bắt đầu ăn. Vị ngon ngọt trong khoang miệng truyền đến khiến cô thoả mãn than nhẹ một tiếng.

Lambo Bovino ở bên cạnh, ỷ vào mình là một đứa trẻ, há miệng ra: "Lambo-san cũng muốn ăn kem!"

Sợ hãi hôn môi gián tiếp với một đứa trẻ tám tuổi? Không có chuyện này!

Vì thế Kaze Sora rất tự nhiên đưa thìa qua. Lambo cũng rất tự nhiên cắn xuống.

Mấy chục con mắt chăm chú nhìn hắn.

"A ha ha ha, Sora-chan thích trẻ con nhỉ!" Yamamoto cười phá vỡ bầu không khí mà chỉ có đàn ông mới hiểu.

"Ừ, tại vì chúng rất đáng yêu."

"Thật vậy sao?" Thanh âm non nớt của một cậu bé đáng yêu vô tội vang lên. Sora quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trước mắt có một cậu bé mặc quần áo siêu nhân ngồi chiễm chệ trên ghế, mái tóc quả dừa và đôi mắt đen to tròn chớp chớp ngây thơ: "Chị Sora, em cũng muốn~"

Khoé miệng của Kaze Sora cứng đờ.

Những người đàn ông cũng cứng đờ.

Biểu tình trên gương mặt của Fon cũng như video bị lag, tan vỡ một vài giây rồi trở lại như bình thường.

Sasagawa Kyoko nhìn một hồi, thấy Sora không có động tác liền nói: "Reborn, ăn của chị đi."

Reborn không nhìn bánh của Sasagawa Kyoko, chỉ chớp mắt nhìn cô: "Chị Sora?"

"A ha ha ha..." Sora giả bộ tự nhiên nhạt nhẽo cười mấy tiếng, sau đó xắt một miếng lên đưa qua: "A."

"Oằm." Reborn ngậm thìa.

Sora cố gắng rút ra nhưng tên này ngậm như chó giữ của vậy, không nhả. Một vài giây sau hắn mới làm như không có chuyện gì cười nói: "Ngon quá!"

"À ừ." Sora cứng đờ đáp.

"Chị không ăn nữa à?" Reborn tò mò hỏi.

"...A." Cô máy móc xắt bánh, đưa lên miệng, run rẩy ăn.

Mẹ ơi, nước miếng của Reborn...

Những người đàn ông: Có một câu đcm không biết có nên nói hay không :).

[Tinh! Reborn đã gửi tới nhóm của bạn một hình ảnh.]

[Reborn]: Image.

Các thành viên hầu như đều có mặt đủ cả. Khi nghe tiếng chuông tin nhắn, cả bọn làm như không có chuyện gì tiếp tục cười nói. Ngược lại, hai nhân vật vắng họp với lí do nhàm chán nằm trên giường mở ra xem.

Bọn họ nhìn Kaze Sora đút bánh cho Reborn, nhạt nhẽo cười hai tiếng.

Hibari Kyoya seen.

[Rokudo Mukuro]: :)

...

"Boss, cà phê của ngài." Romario đặt lên bàn một tách cà phê. Dino Cavallone ngẩng đầu lên từ đống văn kiện, cầm ly lên, nhấp một ngụm.

[Tinh!]

Thấy có tin nhắn đến, hắn tò mò bấm vào. Khi nhìn thấy bức ảnh này, Dino Cavallone nhịn không được sặc một ngụm cà phê.

"Phốc!"

[Dino Cavallone]: What?!

Không thể tin được, đã tiến triển đến bước này rồi sao!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro