Chương 35: Món quà trước sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 35: Món quà trước sinh nhật

Phố buôn bán.

Buổi tối náo nhiệt, ở phố buôn bán khắp nơi mở ra nhiều sạp hàng.

Dòng người đi đi lại lại, Sawada Tsunayoshi cùng 'thiếu nữ' Toruzen bước chân cùng nhau dạo đi trên đường.

"... Toruzen, ngươi..."

Sawada Tsunayoshi cả người cứng đờ bị Toruzen dắt đi, hắn có thể cảm nhận được xung quanh ánh mắt dừng ở trên người 'thiếu nữ' bên cạnh.

"Ân?" Toruzen vừa mua xong một túi thịt nướng, trong miệng ngậm một cây, nghiêng đầu chớp mắt.

Sawada Tsunayoshi nghẹn lại, hắn rầu rĩ vò đầu: "Vì sao Reborn lại muốn ngươi nữ trang a?"

"Bởi vì Reborn đang dạy ta hoá trang nha, mà lúc này là dạy tới như thế nào mặc nữ trang không bị người phát hiện giới tính thật."

Toruzen sờ sờ mặt, lẩm bẩm nói: "Hắn nói dung mạo của ta đã là hoàn hảo xuất sắc cải trang, dù mặc nam trang hay nữ trang cũng đều khó có thể phân biệt."

"Tỷ như hiện tại, rất xinh đẹp đúng không?"

Toruzen nghiêng đầu cười cười nhìn hắn.

Sawada Tsunayoshi trên mặt độ nóng bị gió đêm thổi trút đi, hắn bình tĩnh lại, như thường ngày qua lại mà nói: "Ân, Toruzen ngươi mặc cái gì cũng đẹp cả."

"Chỉ là... Toruzen mặc nữ trang, ngươi không có chút khó chịu sao?" Sawada Tsunayoshi thật ra muốn hỏi hắn có cảm thấy thẹn hay không, dù sao làm nam sinh lại đi mặc nữ trang, nếu bị người khác nhìn thấy thì phải làm sao bây giờ a...

Toruzen ăn xong một cây thịt nướng, bình tĩnh trả lời: "Không, cảm giác bình thường."

"A? Tsuna, tới cùng nhau ăn Takoyaki đi!" Toruzen kéo cánh tay Sawada Tsunayoshi tới xe hàng bán bánh Takoyaki.

Sawada Tsunayoshi bất đắc dĩ mỉm cười đi theo, mái tóc dài theo 'thiếu nữ' bước chân mà lay động, sợi tóc xẹt qua cọ vào gò má hắn, làm cho Sawada Tsunayoshi hơi ngứa ngáy sờ sờ.

"Này là tóc giả sao?" Sawada Tsunayoshi sờ sờ sợi tóc của Toruzen.

Toruzen mua xong hai hộp bánh Takoyaki, nghe vậy gật đầu: "Ân, mua rất mắc đâu."

"Nhìn giống thật quá..." Sawada Tsunayoshi cảm nhận xúc cảm mềm mại trên đầu ngón tay.

Sawada Tsunayoshi cùng Toruzen kéo nhau đi dạo phố đêm, đi đi trên đường liền ăn rất nhiều món đồ ăn vặt.

Toruzen càng là thích ăn thịt nướng, Sawada Tsunayoshi tay phủng mấy cái bao đồ ăn vặt, nhìn thiếu niên bên cạnh ăn vui vẻ, trong mắt mang theo bất đắc dĩ cùng ôn nhu.

"Miệng dính một chút nước sốt kìa.." Sawada Tsunayoshi từ túi lấy hai ba trương khăn giấy đưa cho Toruzen.

Toruzen hai tay đều cầm đồ, liền nói: "Ngươi giúp giúp ta lau một cái."

"A, hảo..." Sawada Tsunayoshi hơi rũ mắt tới gần, tay nhẹ nhàng lấy khăn lau vụn thức ăn ở bên khoé môi thiếu niên.

Lau xong rồi, Sawada Tsunayoshi bỗng nghe Toruzen bên cạnh cảm thán: "Mới đây cũng đã một năm rồi... Ta cùng Tsuna làm bằng hữu với nhau đã hơn một năm."

"Một năm này xảy ra thật nhiều chuyện, từ việc ngươi trên đầu bốc hoả bạo quần áo đối Sasagawa đồng học tỏ tình giữa trường, rồi tới Reborn trở thành gia sư của ngươi, và Gokudera trở thành thuộc hạ của Tsuna, đến Takeshi cũng hay đi cùng ngươi..."

"Rồi có Lambo và những người khác xuất hiện trong nhà của Tsuna..."

Toruzen rũ mi mắt xuống, mơ hồ nói: "Nhiều người như vậy ở bên cạnh Tsuna, ta rốt cuộc an tâm rồi..."

Sawada Tsunayoshi ngẩn ra nhìn bên cạnh 'thiếu nữ', hắn đột nhiên không biết làm sao, không rõ vì sao trong lòng hoảng hốt.

Sawada Tsunayoshi mím môi, nhẹ giọng nói: "Còn có Toruzen nữa, ngươi lần đầu tiên xuất hiện ở ta bên cạnh, trở thành ta bằng hữu, trợ giúp ta thật nhiều thật nhiều..."

"Này không giống nhau."

Toruzen bình tĩnh đánh gãy.

Sawada Tsunayoshi ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt mèo đã mở to ra nhìn hắn.

Sawada Tsunayoshi luôn nhìn thấy đôi mắt mèo kia mang theo bao dung mà ôn nhu khi nhìn hắn, chưa từng có cái gì cảm xúc, mà chỉ có duy nhất ôn nhu mà bao dung toàn bộ sai lầm trên người của Sawada Tsunayoshi.

Nhưng mà giờ phút này, Sawada Tsunayoshi lại phát hiện Toruzen trong mắt phảng phất bị một loại vầng sáng mạ lên một tầng nhàn nhạt ám sắc, xinh đẹp, thần bí, giấu kín hắn xem không hiểu cảm xúc.

Chỉ là trong giây lát lướt qua, 'thiếu nữ' đôi mắt trở lại bình thường. Giống như lúc nãy chỉ là ảo giác của Sawada Tsunayoshi.

"Tsuna." Toruzen hơi mỉm cười, như bình thường đối hắn nói: "Mọi người đều ở bên cạnh Tsuna đâu, ngươi tương lai sẽ có rất nhiều đồng bạn ở bên cạnh, sẽ không cô đơn..."

Chí ít, khi không có hắn, thỏ trắng nhỏ vẫn sẽ sống hạnh phúc.

"Toruzen..." Sawada Tsunayoshi hé môi, muốn mở miệng nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ là khô cằn nói: "... Hôm nay ngươi hảo kỳ quái."

"Kỳ quái?" Toruzen giả vờ nghi hoặc.

Sawada Tsunayoshi do dự, "Chính là... Cảm giác, Toruzen ngươi..."

"Tsuna." Toruzen lên tiếng.

Sawada Tsunayoshi nhìn hắn.

Toruzen từ trong giỏ xách lấy ra một lọ hạc giấy, bên trong tràn đầy những con hạc giấy được xếp nhiều sắc màu.

"Tặng cho ngươi, quà sinh nhật."

Toruzen mỉm cười, ôm lọ thủy tinh chứa đầy hạc giấy đưa cho Sawada Tsunayoshi.

Sawada Tsunayoshi ngẩn ra, tay nhận lấy món quà: "... Nhưng hôm nay đâu phải sinh nhật của ta..."

"A, món quà này là tặng trước cho ngươi sinh nhật năm nay." Toruzen thầm nói: "Dù sao thời gian chờ sinh nhật của ngươi tới thời điểm..." Ta không biết ta có thể tham gia được hay không.

"Một lọ hạc giấy đều là ta gấp đó, mất rất nhiều công sức đâu." Toruzen cười tủm tỉm nói: "Ngươi phải trân trọng nó đó, ngu ngốc Tsuna."

"Ân..." Sawada Tsunayoshi nhận lấy món quà, trong mắt chứa đầy sao trời lấp lánh.

Làm cho Toruzen không nhịn được dời tầm mắt, phạm quy a, tiểu thỏ trắng thật sự quá đáng yêu, làm hắn không nỡ đâu...

Chỉ là, trực giác nói cho hắn biết, thời gian của hắn không còn nhiều rồi, sắp tới là phải hoàn thành nhiệm vụ thôi...

Hai người tiếp tục đi dạo phố, Sawada Tsunayoshi cả người đắm chìm trong sự vui sướng nhận được món quà do bằng hữu tặng.

Trên đường đi, hai người thiếu niên 'thiếu nữ' vui vẻ trò chuyện, không khí hài hòa mà ấm áp.

"Thật là ngoài ý muốn khi thấy Đệ Thập tương lai đâu..."

Trong đám người đi lại, một thiếu niên tóc tím dứa đầu, đang dùng ánh mắt xem kỹ cùng lạnh băng nhìn hai người phía xa.

Thiếu niên đứng đó, nhưng xung quanh người đi đường đều tựa như không nhìn thấy hắn, thậm chí khi có vài người đi tới gần đều sẽ bất tri bất giác tránh khỏi phạm vi gần đó.

Toruzen đang lấy xiên thịt bỏ vào trong miệng Tsuna, hắn như có cảm giác mà quay đầu nhìn ra phía sau.

Hai người tầm mắt ở trong không khí đụng vào cùng nhau sau, Toruzen hơi hơi gợi lên khóe môi, đối với thiếu niên đầu dứa nhẹ nhàng cười, đối phương hiển nhiên không nghĩ tới Toruzen sẽ đột nhiên đối chính mình mỉm cười, vì thế thực rõ ràng ngẩn ra một chút.

"Kufufufu... Có thể nhìn xuyên qua ảo thuật sao? Nữ nhân kia cùng Sawada Tsunayoshi quan hệ là như thế nào?"

Thiếu niên đầu dứa nghiêng đầu, tròng mắt dị sắc nhìn hướng bọn họ dần dần biến mất, cho tới khi không nhìn thấy mới thu hồi lại.

Thiếu niên chậm rì rì lẩm bẩm, "... Là đang yêu đương sao?"

Cứ vậy, một cuộc hiểu lầm như vậy xuất hiện...

.

Mấy ngày trước Reborn kéo Toruzen ở trong nhà đi vào rừng, chính là huấn luyện ở trong rừng, đám người Sawada Tsunayoshi đều bị hành lên hành xuống.

Toruzen vì cứu một lần Tsuna suýt té ngã mà quần áo đều dính đầy bùn đất.

Dino thì khỏi nói, bị ma quỷ Reborn ám toán, đồng dạng té xuống bùn đất giống bọn họ, rồi tới Gokudera Hayato muốn cứu Sawada Tsunayoshi nhưng trượt chân đồng thời té nhào vào trong, đến Yamamoto Takeshi thì vui vẻ ha hả tự động nhảy vào.

Toruzen vẫn còn nhớ cái ngày đó, cả đám toàn thân dính bùn đất, ánh mắt ai oán trừ Yamamoto Takeshi nhìn Reborn ngồi uống trà nhàn nhã.

Tới rồi cửa trường, hắn liếc mắt một cái liền thấy được Hibari Kyoya, dựa theo lệ thường giơ lên tay hướng đối phương vấn an: “Nha, buổi sáng tốt lành a Hibari!”

“……” Hibari đôi mắt híp lại, nhìn hắn một cái liền xoay đầu đi không hề để ý tới.

Kinh ngạc, hôm nay Hibari cư nhiên không đánh chính mình!

Toruzen nhìn nhìn bầu trời thái dương, phát hiện thái dương cũng không có từ phía tây dâng lên, hắn vây quanh Hibari Kyoya dạo qua một vòng, cuối cùng đem tay phóng tới hắn trên trán: “Không phát sốt a…… Chẳng lẽ là bị người ngoài hành tinh bám vào người?”

Hibari Kyoya mặt tối sầm, vung lên tonfa đối với Toruzen liền trừu qua đi.

“Hibari quả nhiên vẫn là Hibari, một chút cũng chưa biến a!” Toruzen tránh thoát công kích, quay đầu chạy vào khu dạy học.

Hibari Kyoya không nói chuyện, nhìn chung quanh cho nhau đưa chocolate học sinh, sắc mặt tựa hồ càng đen.

Tiến phòng học Toruzen đã bị ập vào trước mặt ngọt nị hương vị trấn trụ.

“Shimizu đồng học, thỉnh nhận lấy ta chocolate!”

Một đám nữ sinh giơ lên cao chocolate, có thậm chí thiếu chút nữa chọc đến hắn trên mặt, làm Toruzen theo bản năng ngửa ra sau.

“Cảm ơn các ngươi…… Bất quá ta cảm giác muốn ăn xong khả năng muốn đã lâu.” Toruzen gãi gãi tóc, nhiều như vậy thiện ý làm hắn không đành lòng cự tuyệt, cũng không nghĩ cự tuyệt đồng thời lại bật cười, “Cảm giác sẽ đến sâu răng đâu ha ha ha.”

“Nếu các ngươi không ngại nói, ta mỗi ngày ăn một chút có thể chứ?”

Bọn họ sửng sốt, theo sau trên mặt tràn ngập cảm động: "Shimizu đồng học…… Ngươi là thiên sứ sao!”

“Ma ma ta phải gả cho người này!”

Thiên đường cùng địa ngục chỉ có một đường khoảng cách, lúc này, bọn họ bên tai vang lên đến từ địa ngục thanh âm: "Tụ tập, cắn sát!”

Hibari Kyoya lạnh mặt triều bọn họ vọt lại đây, trong ánh mắt mang theo lửa giận, mọi người thậm chí có thể nhìn đến hắn chung quanh kia màu đen dày đặc…… Sát khí?

Đáng sợ Hibari tiền bối muốn giết bọn họ đi?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro