lời nói đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời đầu tiên mình xin gửi lời chào tới những độc giả đã theo dõi truyện và ủng hộ sang tận đây!

Đây là bộ truyện mình đã ấp ủ từ rất lâu. Những ý tưởng đầu tiên được nhen nhóm từ năm mình vừa mới bước vào môi trường cấp ba, còn bây giờ thì nhóm F4 Lâm Lục Lục Tống có thể gọi mình là chị được rồi 🤦‍♀️

Trong khoảng thời gian dài như vậy, mình đã chỉnh lý, up đi up lại không biết bao nhiêu lần mà vẫn không vừa lòng, chưa kể có một khoảng thời gian mình bị writeblock cực mạnh, mới ra được To My Youth của ngày hôm nay.

Nói qua một chút về ý tưởng ban đầu của mình.

Nói thật thì hồi ấy mình suy nghĩ khá đơn giản, mình tập trung khai thác những mặt mâu thuẫn hiển nhiên, từ Đông Tây Nam Bắc tới tốt xấu giàu nghèo, sao cho 4 nhóm chúng nó phải thật khác nhau, sau đó nảy sinh mâu thuẫn, trải qua vài bài học để qua đó rút được sợi dây kinh nghiệm, đồng cảm cho nhau, thấu hiểu lẫn nhau, trở nên hoàn thiện hơn. Cụ thể:

- Bắc Viễn: ngôi trường top 1, đào tạo ra những học sinh xuất sắc nhất, vượt bậc nhất, là một môi trường cạnh tranh cực kỳ khốc liệt, đại diện cho mặt "Tốt".

- Nam Du: nơi những chuyện như bắt nạt, bạo lực học đường là một điều cực kỳ hiển nhiên. Đây là nơi chỉ có thể dùng thực lực (nắm đấm) để nói chuyện, có thể động thủ tuyệt đối không động khẩu, đại diện cho mặt "Xấu".

- Đông Dương: "Hòn ngọc viễn Đông", trường quốc tế. Ở đây áp lực học hành không quá nặng nề, quan trọng là học sinh được tự do thoải mái làm những điều mình thích, đề cao cái "tôi" cá nhân tự do, đại diện cho mặt "Giàu".

- Tây Lễ: một ngôi trường tuy có tiếng nhưng lại cô cùng bình thường, cơ sở vật chất hầu như là được nhà nước tài trợ. Kế đó, học sinh ở đây thuộc rất nhiều tầng lớp: con thương binh liệt sĩ, khuyết tật, hộ nghèo cũng có mà khá giả cũng có, nhưng đặc điểm chung thường là nhút nhát, dễ bị bắt nạt, đại diện cho mặt "Nghèo".

Đối với những bạn đã đọc qua 4 pages của hồi 1, chương I chắc hẳn bây giờ đang rối lắm phải không ạ? =)))))))))))))) Vâng, sau n lần chỉnh lý kỹ càng, một Tây Lễ hiện tại các bạn thấy đây lại là một môi trường với nhiều định kiến không tốt, vẫn tồn tại bạo lực nhưng có hạn mức, có các quy định quy ước ngầm quản chế, còn Nam Du thì lại rộng rãi khang trang và phồn thịnh hơn cả, một Bắc Viễn tóm đại một người cũng có thể là học bá và Đông Dương, ờm, không sai biệt là mấy, vẫn young and rich =))))))))))))))))

Tây Lễ và Nam Du là hai khu mình để tâm hơn cả, vì nó là hai mặt không ổn nhất, có thể phá vỡ mặt logic của truyện. Ví dụ như: tại sao một trường tệ hại như Tây Lễ lại có thể nằm top 4 trường trọng điểm được cơ chứ?

Đó là điểm thứ nhất. Điểm thứ hai mình muốn nói tới, đó là về bối cảnh của truyện.

Nhắc đến thanh xuân vườn trường, thường thì người ta sẽ lấy bối cảnh tại Trung Hoa, hoặc là đặt tại chính Việt Nam mình. Tuy nhiên, hai cái này vẫn ít phổ biến hơn cách thứ ba: bối cảnh giả tưởng. Ở một thế giới giả tưởng, vấn đề logic không quá nặng nề, bạn muốn gì thì viết nấy, cho thành phố này giàu nứt đố đổ vách hoặc cho tỉnh kia nghèo rớt mồng tơi, không ai cản được bạn. Và với một đứa cực kỳ ngại vấn đề logic như mình mà nói thì cứ là tự nghĩ thì tốt hơn. Bối cảnh của TMY được mình đặt tại một quốc gia độc lập về chủ quyền lãnh thổ tên gọi Zodic. Nước này nhỏ thôi, có 4 thành phố, tọa tại khu Bắc là thành phố N, khu Nam có thành phố S, khu Tây có thành phố W, khu Đông là thành phố E (xuất phát điểm vừa để cho độc giả đỡ rối não vừa để cô tác giả não tiên cá 1 năm mới lết được 1 chương dễ nhớ), mỗi thành phố sẽ lại chia ra thành các tỉnh, các quận. Mọi người cứ tưởng tượng là trên quả địa cầu to vật vưỡng này, mọt thứ đều là thật, sau đó thêm một chấm nhỏ xíu mang tên Zodic vào là sẽ ra được bối cảnh cô tác giả đang hướng đến :)

Tiếp đó, về sự phân hóa khí hậu, địa hình ở 4 khu Đông Tây Nam Bắc.

Phía đông Zodic giáp biển, là nơi hoạt động giao thương, du lịch diễn ra cực kỳ tấp nập. Có rất nhiều người nước ngoài, sau khi đến đây công tác, du lịch đã phải lòng cảnh sắc và con người nơi đây nên quyết định định cư lâu dài (page 2, hồi 1, chương I). Vì giáp biển nên khí hậu phía đông có thể nói là khá ôn hòa.

Phía tây Zodic thì địa hình phân hóa hơn một chút, cao hơn mực nước biển ít nhất 700, 800m, càng tiến vào sâu thì địa hình càng được nâng cao, dốc càng tợn. Được cái địa hình này đón gió, khuến cho khí hậu phía Tây không quá khắc nghiệt, thảm thực vật phong phú, ẩm thực đa dạng.

Khu Bắc thì chủ yếu là đồng bằng trù phú màu mỡ, địa hình cực kỳ đắc địa. Đa phần những công trình, đầu não quan trọng của cả nước đều tụ hội hết về đây. Trong bốn khu thì khu Bắc có bốn mùa phân hóa rõ rệt nhất, có mùa đông lạnh nhất và dài nhất.

Phía nam thì như đã nói, đất rộng người thưa, nguyên do là bởi vì địa hình nơi đây bị chia tách, phân xẻ bởi hệ thống sông ngòi quá dày đặc. Đất đai rộng lớn, màu mỡ nhưng chi phí đầu tư quá lớn, nhất là ở khoản vận chuyển, vì vậy nên vẫn bị bỏ ngỏ. Bởi vì có một dãy núi cao chạy theo hướng tây bắc - đông nam vắt ngang chặn lại gió bắc nên ở đây gần như không có mùa đông, chỉ có mùa nắng và mùa nóng. Mùa nắng đỉnh điểm của phía nam là vào khoảng tháng 8 tháng 9, vậy nên học sinh các trường ở đây thường học chậm hơn 2 tháng so với giáo trình của cả nước (page 3, hồi 1, chương I).

Thực ra, ban đầu mình không hề có dụng ý mô phỏng bối cảnh thực của Việt Nam để tạo cảm giác gần gũi hay gì cả, mình chỉ đơn giản quy ước sao cho 4 vùng khác biệt nhất có thể, nếu đã có chỗ cao thì phải có chỗ trũng, có núi phải có biển, có rừng phải có hồ... Thế nên viết tới viết lui thế nào lại trùng hợp áp đúng 4 đặc điểm vào 4 miền của Việt Nam 🤦‍♀️

Được rồi, khái quát về bối cảnh đã xong, khái quát về môi trường thì ở 4 page đầu của chính truyện đã có rất rõ rồi, mình xin hẹn mọi người ở phần tới: khái quát nhân vật, character checklist.

Lưu ý, nếu mọi người có thắc mắc gì liên quan đến phạm vi bối cảnh, tuyến nhân vật hoặc chi tiết truyện có thể comment tại đây.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro