Chapter 86: The art of avoiding wrackspurt infestation (August 27, 2004)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn vào cô dâu chú rể không ai có thể phủ nhận họ là một cặp đôi hạnh phúc. Và thời tiết cũng tuyệt vời như vậy. Bữa tiệc trong khu vườn của Lovegoods mang đầy màu sắc và nhộn nhịp, những làn gió nhẹ, thật nhiều rượu sâm panh và tràn đầy tiếng cười nói. Ron vừa ký hợp đồng chơi cho đội tuyển Anh ở vị trí thủ môn. Cậu ấy chắc chắn không hối hận khi rời khỏi bộ phận thần sáng.

Có đủ Gryffindor ở đây để cân bằng đám Slytherin của Blaise. Đó sẽ là một tình huống có khả năng biến động, nhưng Luna và Blaise đã giải quyết vấn đề khá cởi mở trong lời mời của họ. "Chúng tôi vui lòng yêu cầu các vị khách không nhượng bộ trước sự can thiệp của những kẻ phá hoại. Cô dâu sẽ cung cấp thuốc chống say cho bất cứ ai có nhu cầu."

Và chú rể đã hứa sẽ tống cổ bất cứ ai nghĩ đến việc châm ngòi cho sự cạnh tranh giữa các nhà. Blaise đã khá thẳng thắn về điều đó, không phải trong lời mời mà cậu ấy đã thông báo cho mọi người thuộc nhà Gryffindor về sự thật rằng cách đối xử của cậu ấy sẽ kém nhân từ hơn so với Luna.

Vì vậy, Gryffindor và Slytherin thực sự trộn lẫn với nhau, nâng ly với cô dâu chú rể và cụng ly với nhau, thông báo với nhau rằng họ sẽ làm điều đó 'vì cô dâu'. Ron thấy Ginny nói chuyện với Daphne Greengrass và em gái của cô ấy, và Harry đã có một cuộc trò chuyện với Theo Nott, bản thân nó đã là một phép màu. Ron không nhớ đã từng thấy Theo Nott nói chuyện với ai ở trường chưa.

Mặc dù vậy, Ron đã cố gắng gắn bó với các Gryffindor. Hermione có mặt ở đây, và rõ ràng là các Slytherin quan tâm đến con gái cô. Rina là cô bé tung hoa và cô bé đã làm mọi người bật cười, khi cô bé cau mày kiên quyết trên khuôn mặt nhỏ nhắn của mình – một cái cau mày khiến cô ấy trông giống Hermione thay vì Malfoy trong tích tắc – và thay vì nhẹ nhàng rải những cánh hoa thì cô bé lại ném chúng xuống đất bằng một những cái vung tay dứt khoát, như thể cô bé muốn trừng phạt chúng vì một hành vi phạm tội chết người nào đó.

Ron đã nghe nhiều hơn một lời nhận xét, rằng Rina trông giống như Draco và điều đó thật buồn cười. Cậu ấy không nghĩ nó buồn cười chút nào. Nhìn Rina bùng lên sự căm ghét Malfoy trong cậu. Cậu đã đính hôn với Hermione chưa đầy một tháng và vẫn cố gắng ghi dấu ấn của mình lên cô một cách không thể hủy bỏ.

Cậu trò chuyện với Seamus và Dean và ngưỡng mộ cậu con trai mới nhận nuôi của họ, David. Đến lượt Seamus chăm sóc đứa bé và cậu ấy phải kiêng uống rượu. Ron nói với họ rằng cậu ấy nghĩ điều này hơi phóng đại, nhưng Dean đã cười. Seamus thừa nhận rằng cậu ta đã đốt chiếc đồng hồ âm nhạc của đứa bé trong lần cuối cùng cậu ta uống say trong một bữa tiệc. Dean vỗ về chồng và hứa sẽ kiêng cữ trong đám cưới tới.

Ron hơi tự ái và nhận xét rằng có những chiếc đồng hồ âm nhạc sẽ bị đốt cháy nếu chơi sai bài hát. Ron đã kết nối lại với Padma, Ravenclaw duy nhất có hôm nay, thậm chí cậu còn say mê tán tỉnh cô nàng một chút.

Khi một số món ăn đã vơi đi, Blaise đứng dậy, nâng ly của mình.

"Như các bạn dễ thấy, tôi là chú rể chứ không phải phù rể. Nhưng người đàn ông mà tôi muốn trở thành phù rể của tôi hôm nay không có mặt và Theo chỉ đồng ý đóng vai thay cho cậu ấy, nếu cậu ấy không phải phát biểu."

"Luna ổn với điều đó. Cô ấy nói với tôi rằng dù sao tôi cũng thích được chú ý và rằng tôi nên tận dụng tối đa điều đó".

Luna mỉm cười hạnh phúc với Blaise và Ron tự hỏi, không phải lần đầu tiên, làm thế nào mà cặp đôi không tưởng này lại trở thành như vậy.

"Luna luôn luôn đúng và tôi muốn tận dụng tối đa điều đó, nhưng tất nhiên là chỉ để khoe khoang về cô dâu tuyệt vời của tôi và những người đã giúp đỡ chúng tôi."

"Nâng ly của bạn lên!"

"Gửi Xenophilus vì đã thực sự cho phép tôi kết hôn với con gái của ông ấy! Rất mừng vì ông ấy đã tới!"

Mọi người vỗ tay và bố của Luna thực sự trông rất hạnh phúc.

"Gửi những Limpiepinkies bằng cách nào đó đã bám lấy chúng tôi, mặc dù tôi thậm chí không chắc mình muốn tụi nó như vậy!"

Điều đó đã thu hút khá nhiều tiếng cười khúc khích.

"Gửi Tatki, yêu tinh thân yêu của tôi, người đã được thuyết phục để được trả tự do, chỉ để tôi có thể đến gần Luna hơn. Tôi ngưỡng mộ sự hy sinh của cậu."

Blaise giục chàng yêu tinh đứng dậy và Tatki bối rối kéo đôi tai dài của anh ta.

"Vì điều này là cần thiết trong bất kỳ sự kiện phù thủy nào, tôi cũng nâng cốc chúc mừng Potter." ...

Blaise tạm dừng một cách kịch tính.

"Đừng sợ, Harry. Tôi sẽ không đề cập đến bất kỳ điều thông thường nào được đề cập trong sự hiện diện của cậu. Tôi chỉ muốn cảm ơn cậu và Ginny vì đã làm bạn với Luna. Tôi biết điều này đã biến em ấy thành một Gryffindor danh dự, nhưng tôi cam chịu điều đó. Và tôi rất kỳ vọng rằng vào một thời điểm nào đó trong cuộc đời cậu, cậu sẽ được biết đến với tư cách là chồng của kẻ săn đuổi nổi tiếng từ Holyhead harpies! Gửi Ginny, người trang điểm cho cô dâu! Ý tôi là Potter!"

Nhiều người cười nhạo điều này, Harry to tiếng nhất. Anh cúi xuống và hôn vợ mình, thì thầm điều gì đó, khiến em gái Ron cười toe toét. Ron cố lờ đi cơn ghen nhỏ nhoi. Anh ấy không buồn vì Harry và Ginny đã kết hôn một tháng trước. Anh ấy đã không.

"Gửi Pansy, chỉ vì đã nắm tay tôi, khi tôi tuyệt vọng không bao giờ giành được Luna. Những tâm hồn đồng điệu, phải không Pansy?"

Parkinson đỏ mặt.

"Gửi người đàn ông, người sẽ là phù rể của tôi, nếu hoàn cảnh không ngăn cản điều đó. Cậu ấy biết tất cả những nỗ lực công phu và rất vô ích của tôi để tán tỉnh Luna. Khi tôi trút hết gánh nặng cho cậu ấy, khi Luna đã bỏ qua một món quà trang sức đắt tiền khác của tôi, cậu ấy chỉ nhìn tôi và lắc đầu...."

"'Blaise', cậu ấy đã nói, 'Cậu thật là một thằng ngốc. Cậu thậm chí không muốn Luna bị ấn tượng bởi đồ trang sức xuề xòa này, bởi vì đó không phải là con người của cô ấy. Hãy làm điều gì đó tốt hơn với số tiền của cậu.' Vì vậy, bây giờ tôi chính thức bị cuốn hút vào việc chi tiền cho tất cả các loại nghiên cứu về sinh vật huyền bí. Gửi Duncan Miller."

Ron gần như nghẹt thở. Anh không biết rằng Blaise là bạn thân của Malfoy. Anh không nhớ là đã thấy họ đi cùng nhau thường xuyên như vậy ở trường. Cả Slytherin và Gryffindor đều phản ứng bằng một sự im lặng khó xử. Ron quắc mắt nhìn Hermione đang nhe răng cười với Blaise. Cô ấy đã nâng cốc lên như Parkinson. Luna đã cười, và cô ấy cười!

Blaise quắc mắt với những người bạn Slytherin của mình. "Nó tệ, mọi người biết đấy, đặc biệt là không chỉ bằng cách nhắc đến cậu ấy." Các học sinh Slytherin nâng cốc của họ một cách lịch sự trong khi các học sinh Gryffindor nghịch nghịch cốc của họ, một sự thật mà Blaise phớt lờ.

"Gửi Theo, người giúp tôi rất nhiều. Cậu ấy đã mang đến những chiếc nhẫn, nói những điều đúng đắn, sắp xếp những món quà. Ngoài việc kiềm chế nói lên bài phát biểu của phù rể, nhưng điều đó có nghĩa là tôi có thể nói chuyện, vì vậy cậu ấy đơn giản là người giỏi nhất."

Theo Nott nhìn xuống chân mình, trong khi vị hôn thê Daphne Greengrass cười rạng rỡ với anh.

"Điều tiếp theo sẽ làm mọi người ngạc nhiên. Nhưng căn bệnh thủy đậu cần được đề cập danh dự. Thủy đậu và Hermione Granger-Malfoy đã đưa chúng tôi đến với nhau. Tôi sẽ không bao giờ quên được trải nghiệm tuyệt vời khi được giảng giải bởi một Hermione rất xanh xao và đang phát sốt rằng sẽ tốt hơn rất nhiều nếu có một loại vắc-xin chống thủy đậu. Tôi đã phải tự học về vắc-xin và tôi đồng ý với quan điểm của chúng tôi là Hermione – điều đó có nghĩa là cô ấy nhận được sự hỗ trợ đầy đủ của tôi trong lần tái trình tiếp theo của cô ấy lên wizengamot. Gửi Hermione và những người nghiên cứu về vắc-xin!"

Hermione cười mặc dù bị gọi là một kẻ ngốc. Cô chưa bao giờ thích bị gọi như vậy. Ron buồn bã lắc đầu.

"Gửi Rina, cô bé tung hoa đáng yêu. Những cánh hoa đó chắc chắn sẽ ở lại trên mặt đất." Điều đó đã khiến mọi người bật cười.

"Còn một ly chúc mừng cuối. Gửi tới người vợ đáng yêu của tôi, phù thủy tốt bụng nhất, người tìm ra Limpiepinkies, chuyên gia đẩy lùi các cuộc tấn công và đối với sự thất vọng của tôi, một Gryffindor danh dự. Gửi em, Luna!"

"Nâng ly, nâng ly" một số Slytherin hét lên.

"Các cậu cũng có thể uống đến say mèm, nhưng điều đó không thực sự cần thiết. Tôi tin rằng Luna sẽ làm hết sức mình trong những năm tới!"

Bài phát biểu của Blaise đã được theo sau bởi một tràng pháo tay và Ron cũng đã vỗ tay.

"Nếu Blaise muốn Malfoy trở thành phù rể nhất của cậu ấy, tại sao cậu ấy lại không mời Malfoy? Nó có thể có một chút khó xử, nhưng vẫn ổn" Seamus hỏi. Ron cảm thấy nhẹ nhõm vì chính anh không phải hỏi câu hỏi đó. Anh khó có thể tin rằng Luna sẽ vui mừng về điều đó, nhưng biết Luna và khả năng nhìn qua sự bất bình trong quá khứ, cô có thể đã đồng ý.

Cha Luna Luna đang bệnh. Neville nói với Seamus. Họ đã không muốn chờ đợi. Và Luna muốn Rina sẽ tung hoa trong ngày trọng đại này.

"Ngay cả khi họ chờ đợi, họ có thể hầu như không mời Hermione và Malfoy cả sau khi lệnh cấm được giải trừ." Ron nhận xét.

Neville chớp mắt với Ron, khuôn mặt cậu đầy vẻ ngượng ngùng.

"Chà, Hermione sẽ ly hôn, bây giờ các yêu tinh đã được sắp xếp không phải sao" Ron nói với cậu. "Cô ấy chỉ bướng bỉnh về điều đó và không muốn thừa nhận rằng cô ấy đã bị lừa và bị đánh tình dược."

"Ron" Harry nói, giọng cậu nghe có vẻ mệt mỏi. "Đừng".

"Chúng ta đã hứa với Luna sẽ không nuông chiều Wrackspurts theo bất kỳ cách nào" giọng nói của Ginny đầy cảnh báo.

Neville lắc đầu khá kịch liệt.

"Nó là gì vậy?" Ron hỏi.

"Điều đó sẽ không xảy ra, Ron" Neville nói với anh "Không có cách nào điều này sẽ xảy ra."

Bây giờ Neville đã phải đối mặt với sự tức giận kết hợp của Harry, Ginny và Ron, nhưng anh đã phớt lờ họ, đặt chiếc ly của mình xuống bàn và đứng dậy, một thực tế rằng nó chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của mọi người, nếu chỉ vì chiều cao của anh.

"Tỉnh dậy đi Ron."

Ron cảm thấy một sự tức giận. Tại sao ngay cả việc đề cập đến Malfoy sẽ làm hỏng một ngày hoàn hảo như thế này. Anh sẽ không thua Malfoy. Anh là một anh hùng chiến tranh, một người đàn ông sắp bắt đầu một sự nghiệp Quidditch xuất sắc, không có cách nào một tên tội phạm, một người thậm chí không thể làm phép thuật nữa, một người Giữ lại sự nghiệp của Hermione sẽ chiến thắng anh.

Neville hít sâu. "Nhìn này, nó thực sự không khó khăn. Mình đã tiếp cận vấn đề này bởi Phương pháp được chấp thuận của Luna Zabini Née Lovegood và mình đã lập một danh sách các kết quả có thể xảy ra, về bất cứ điều gì có thể xảy ra sau khi lệnh cấm liên lạc kết thúc."

Nevilla giơ ngón trỏ. "Đầu tiên: Malfoy bị giám sát, không bao giờ có bất kỳ tình dược hay bất cứ điều gì khác liên quan. Hermione yêu cậu ấy. Mình thậm chí không cần phải đánh vần những gì sẽ xảy ra, đúng chứ?"

"Thứ hai, không bao giờ có bất kỳ tình dược nào liên quan trong việc này, nhưng sự chia ly đã dẫn đến một sự ghẻ lạnh. Hermione không yêu cậu nữa. Nhưng có những yêu tinh, và có một khả năng, bằng cách nào đó, một cuộc ly hôn sẽ làm mất các vấn đề về yêu tinh một lần nữa. Vì vậy, ngay cả khi cảm xúc đã trở nên cũ kỹ, họ vẫn có thể quyết định thử nó, nếu không phải cho các yêu tinh - đó là kịch bản A, sau đó là cho con của họ, kịch bản B" Neville đánh dấu vào ngón giữa và ngón đeo nhẫn của mình.

"Thứ ba, nếu tình dược tham gia vào việc này, nhưng yêu tinh vẫn ở đó và cả Rina cũng vậy." Neville đã giơ ngón tay cái lên.

"Nuôi dưỡng một đứa trẻ một mình. Cậu ấy đã làm tốt công việc cho đến nay. Hermione đã giành chiến thắng và ở lại với Malfoy, không phải khi cậu nhận ra, cậu ấy là nạn nhân của tình dược, thậm chí không phải vì lũ yêu tinh đẫm máu nào cả."

Neville mím môi. "Vì hy sinh hạnh phúc cá nhân cho một nguyên nhân lớn hơn không phải là điều Hermione Granger làm? Chúng ta đang nói về người phụ nữ đã phải bỏ qua cha mẹ mình để cô ấy có thể săn lùng Horcruxes với Harry."

"Điều đó quan trọng hơn nhiều so với lũ yêu tinh" Ron lập luận. "Mình đã chắc chắn rằng cô ấy sẽ không hy sinh hạnh phúc suốt đời của mình cho yêu tinh. Và dù sao thì tình huống của Yêu tinh đã được giải quyết, mình chắc chắn."

Neville đã không từ chối trả lời "Khả năng tiếp theo, tình dược có liên quan, và mặc dù có yêu tinh hay Rina đi chăng nữa, Hermione quyết định bỏ Malfoy vì điều đó. Không ai có thể đổ lỗi cho cậu ấy vì điều đó."

"Thấy chưa. Cô ấy sẽ cần sự giúp đỡ sau đó, bởi vì cô ấy sẽ bị tàn phá vì những chuyện này. Và Harry và mình sẽ ở đó vì cô ấy."

"Bạn là một tên ngốc" Neville gần như la lên. "Từ khi nào mà Hermione lại đối xử tốt với một người tiếp cận cậu ấy bằng một sự hạ mình 'Tôi nói rồi mà.' Cậu nên có được điều này, Ron. Dù kịch bản là gì thì cậu hoàn toàn không có cơ hội. Không có cơ hội. Có lẽ cậu sẽ thật may mắn, nếu Hermione nói chuyện với cậu một lần nữa vào một lúc nào đó trong cuộc sống của cậu."

Ron chấn động. Anh không biết những gì đang diễn ra. Tóm lại, đôi mắt anh gặp Padma, người đã theo dõi cuộc nói chuyện này với sự quan tâm.

"Cậu đã làm tất cả những bài viết này, Harry và cậu. Cậu nên tiếp cận cô ấy, và quan sát cậu ấy thật nỗ lực để có được bằng chứng thực sự, nếu tình dược có liên quan, thay vì thực hiện một cuộc tấn công hợp pháp toàn lực .... cậu nghĩ rằng Malfoy đã cướp đi ý chí tự do của chính Hermione và tất cả mọi người? Cậu có thể đưa ra như một giải pháp là buộc cậu ấy theo luật pháp vào một sự tách biệt mà cậu ấy chắc chắn không muốn ..."

Harry đã không có chút phản khan nào, Ron nhận thấy nó. Khuôn mặt cậu ấy đã chùn bước. Harry gần như thể định nghiến răng. Ron đã muốn đấm Neville. Cậu ấy nhận được gì để nói những điều này?

Từ khóe mắt, Ron thấy Luna nói chuyện với Parkinson và chỉ vào bàn của họ. Parkinson gật đầu và bắt đầu đến.

"Mình không biết, tại sao cậu sẽ bảo vệ Malfoy, Neville. Nó là một tử thần thực tử và một cơn ác mộng ở trường." Hannah lên tiếng, dì cô đã bị lũ tử thần thực tử giết trong trận chiến. Ron gật đầu với cô.

Nhưng Neville phản bác. "Đây không phải là về Malfoy, Hannah. Đây là về Hermione, người bạn lâu nhất của tôi, người đã cứu tôi vô số lần, hơn tôi có thể nói, và không chỉ trong các mấy cái thứ thuốc phượng hoàng mà mọi người đang nghĩ"

"Có phải sự bảo vệ của cậu đối với Parkinson đã khiến cậu hướng về Hermione cũng không?" Hannah hỏi. Khuôn mặt cô ấy cau có.

Khuôn mặt Neville trầm xuống. Anh ta đã không nhận ra rằng Parkinson đã bước gần đến phía họ.

"Parkinson là một thần sáng tuyệt vời. Nếu tôi nói như vậy thì đó chỉ là sự thật. "

Ron lắc đầu. "Parkinson muốn đưa Harry cho Voldemort, nhớ không?" Anh không quan tâm rằng cô ấy có thể nghe thấy.

Neville đập tay vào bàn một lần nữa, khó khăn. "Cậu đang đánh giá cô ấy chỉ vì một câu nói mà cô ấy bật ra soa, khi cô ấy làm nó chỉ để bảo vệ cho cuộc sống của cha mẹ, anh chị em và Merlin biết có bao nhiêu anh em họ cơ chứ?"

"Cô ấy đã tham gia vào các trò khốn nạn của anh em Corrow như tất cả các slytherin khác" Ron nói. Từ khi nào Neville trở thành một người yêu lũ rắn đến vậy? Khuôn mặt Parkinson nói với Ron rằng cô đã nghe thấy. Khuôn mặt cô đỏ ửng.

Hàm Neville Neeville cắn chặt. "Đừng có nói gì về năm thứ 7, cậu không biết cái quái gì cả. Cậu đã bỏ đi cùng Harry và cậu chẳng biết cái mẹ gì đã xảy ra"

"Điều đó hoàn toàn đúng, Ron, xin lỗi." Seamus xen vào, giống như Ron muốn vạch ra những phản đối của mình. Anh im lặng. Có lẽ anh thực sự không có ý tưởng.

"Mình không giữ điều đó chống lại Pansy, Ron, và cậu cũng không nên." Harry rõ ràng đã quyết định đứng về phía những con đường mòn này. Harry gật đầu với Parkinson, người hiện đang ở trong tầm tai. Neville quay lại và khuôn mặt của anh mang đến một màu đỏ đáng báo động.

"Neville nói đúng. Pansy là một thần sáng tuyệt vời. Và chúng tôi đã luôn là một đội tuyệt vời, đúng không pansy? "

Pansy nhìn có vẻ bối rối và cô bắn một cái nhìn ngắn vào Neville, người cuối cùng đã im lặng.

"Cảm ơn bạn, Harry," cô nói bằng một giọng nghe vô cùng nhỏ và rụt rè.

"Hãy để tôi đoán," Harry nói. "Luna đã kêu cô đến đây để đảm bảo, chúng tôi sẽ không bị choáng ngợp bởi lũ Wracketspurts." Cậu mỉm cười, mặc dù Ron có thể thấy rằng đó là một nỗ lực hết sức của cậu. Khuôn mặt Harry vẫn còn nhợt nhạt.

"Chính xác là như vậy" Parkinson dường như đã tìm thấy sự tự tin của mình một lần nữa.

"Tôi sẽ nói với Luna, tôi xin lỗi," Neville nói với cô. "Tôi đã để chúng nó ảnh hưởng. Có lẽ tôi nên được điều trị để chống lại lũ Wracketspurt. "

Anh bật gót chân và bỏ trốn. Ron bị cám dỗ tham gia cùng anh. Tâm trạng của anh rất rõ rang cho đến hiện tịa, nhưng không có phép thuật nào giúp lũ Wracketspurt chống lại việc đề cập đến Malfoy.

Anh lảng vảng tới chỗ Luna và nhận ra rằng Hermione đang nói chuyện với cô ấy, cùng với đứa bé trên tay. Malfoy đã tạo một phiên bản nhỏ của mình. Ron không biết làm thế nào anh ta đã làm điều đó, nhưng anh chắc chắn về điều đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro