Chapter 79: Dragon Pox (September 28, 2003)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Blaise trao đổi ánh mắt lo lắng với Pansy. Draco là một mớ hỗn độn. Pansy đã không thấy Darco trong tình trạng như vậy kể từ lệnh cấm liên lạc đáng nguyền rủa được đưa ra. Hermione và Rina bị nhiễm thủy đậu và Draco lo sợ cho tính mạng của họ.

Pansy và Blaise đã cố gắng trấn an Draco và bắt cóc anh đến một quán rượu muggle, nhưng chỉ thành công trong việc lôi kéo một Draco say xỉn thay vì chỉ một Draco quẫn trí.

"Nhìn này, Draco, loại thuốc trị thủy đậu đã có từ năm 1598. Hermione bị bệnh, nhưng cô ấy sẽ không chết, và Rina cũng vậy. Bệnh thủy đậu dễ xảy ra hơn đối với trẻ em dưới sáu tuổi". Pansy nói lần thứ mười một.

Draco trông như thể sắp khóc trong ly rượu whisky của mình. Anh loay hoay với chiếc nhẫn đám cưới của mình.

"Chết tiệt, điều đó tệ hơn rất nhiều đối với người lớn, và ông tôi đã chết vì bệnh thủy đậu. Và đó là vào năm 1968, rất lâu sau khi cái gọi là loại thuốc này được phát minh."

"Ông của cậu đã già rồi" Pansy cố gắng trấn an anh.

"Ít nhất chúng ta có lợi thế hơn ông cậu" Blaise nói.

Draco nhìn lên khỏi ly của mình. "Tôi không thể thấy bất kỳ lợi thế đẫm máu nào."

"Chà, cậu chưa bị thủy đậu. Vì vậy, cậu sẽ phải tránh xa cô ấy trong tám tuần cách ly thủy đậu. Đó là 60 ngày. Hãy tưởng tượng Hermione mắc thủy đậu vào năm tới, khi lệnh cấm sẽ được dỡ bỏ. Điều đó còn tồi tệ hơn"

Draco rên rỉ.

"Và suctum của cậu và tất cả mấy cái đấy, cậu thực sự không đủ khả năng để mắc bệnh đậu thủy đậu. Ai biết được, nếu thuốc thậm chí có ảnh hưởng đến cậu hay không?"

Draco lắc đầu. "Khi tôi ở trong phòng giam đẫm máu đó, họ đã cố cho tôi ăn veritasserum

 (được sự thật) và lần nào tôi cũng nhổ ra."

"Vì vậy, cậu đang nói, rằng tôi không thể giúp Hermione trong mọi trường hợp." Draco thở dài. "Theo một cách an ủi kỳ lạ. Tôi vẫn mong bố mẹ em ấy có thể giúp em ấy. Hoặc rằng em ấy sẽ không từ chối yêu tinh vì sợ phải chịu trách nhiệm cho sự phát triển của một căn bệnh lai giữa các loài... "

"Luna ở với cô ấy, và Longbottom và Weaselette mang thức ăn đến trước cửa nhà cô ấy." Blaise nói với Darco.

Pansy lắc đầu nhẹ khiến Draco không nhận ra. Blaise nhìn cô dò hỏi.

"Nhưng Luna chỉ có một mình, và cô ấy sẽ tự mình chăm sóc Hermione và Rina trong tám tuần. Rina là một đứa nhóc."

"Điều đó không hoàn toàn đúng," Blaise không đồng ý. "Em ấy là một cô bé khỏe mạnh, với lượng chất béo vừa phải."

Pansy nhìn anh. "Làm sao cậu biết điều đó? Và nó có hơi kinh dị khi phát ra từ miệng cậu đấy" Điều đó cô cần nhắc nhở cậu rằng cậu nên cẩn thận hơn với những gì cậu nói xung quanh cô. Blaise không chỉ là một Slytherin nào đó thôi đâu.

Blaise găn chính mình. "Cậu hẳn không biết Tatki và tôi đã cùng nhau đến nhà Hermione như thế nào để sắp xếp hợp đồng yêu tinh nhà cô ấy? Sau đó tôi có quen với Luna và khi chúng tôi tình cờ gặp nhau, chúng tôi nói chuyện này nọ. Em ấy có một kiến ​​thức rộng lớn về các sinh vật huyền bí ".

Draco chỉ chớp mắt hai lần trước biểu cảm 'tình cờ gặp nhau', còn lại thì anh chọn im lặng. Ngay cả khi say rượu, anh vẫn kiểm soát bản thân tốt hơn Blaise.

"Tình cờ gặp Luna sẽ cho cậu hiểu biết về Rina như thế nào vậy hả?" Pansy lắc đầu. Blaise sẽ không kéo dài một phút dưới sự giám sát của thần sáng, ít nhất là không khi nó đến với Luna.

"Em ấy là mẹ đỡ đầu của Rina và thường xuyên đưa đứa bé đi dạo và đó là cách tôi biết."

Ít nhất thì cậu ấy không đề cập đến việc Luna thường đến một sân chơi muggle và rằng họ sẽ gặp Draco ở đó. Họ đã cẩn thận về điều đó và theo những gì Pansy biết, chưa có thần sáng nào khác nhận ra. Pansy đánh giá cao rằng bạn bè của cô đã không để cô vào bí mật đó. Họ cố gắng không ép Pansy đứng về phía họ, nếu điều đó có thể giúp được. Và cô rất biết ơn, cô chỉ biết rằng nếu nó rơi xuống đầu mình, cô sẽ bị nghi ngờ là biết.

Nội bộ thần sáng đã trở thành một nơi tốt hơn cho cô, kể từ khi Ron Weasley rời đi để chơi quidditch chuyên nghiệp, nhưng đó vẫn là một cuộc đấu tranh khó khăn trong hầu hết thời gian. Khi Ron rời khỏi, Dawlish đã cho cô vào bộ phận của Harry Potter, và điều đó thật sự làm phiền cô, Pansy chắc chắn. Và những nhiệm vụ đầu tiên là những điều kinh khủng nhất cô gặp phải. Nhưng sau khi họ suýt thất bại trong một vụ bắt giữ khi họ lớn tiếng tranh cãi về Draco, họ đã âm thầm đồng ý rằng sẽ không bao giờ thảo luận về chủ đề đó nữa. Bây giờ họ đã làm việc cùng nhau tốt một cách đáng ngạc nhiên. Pansy phải thừa nhận rằng Potter có linh cảm siêu phàm, còn cô thì rất giỏi trong việc khai quật bằng chứng. Họ là một đội rất thành công.

Pansy nhấm nháp ly whisky của mình và thở dài. Cô đặt ngón tay lên ly và vẽ những vòng tròn, nhưng dừng lại khi nó làm chiếc ly lắc lư với âm vực trầm.

"Nhổ ra đi, Pansy," Blaise huých cô.

"Chỉ có Longbottom là người mang thức ăn đến vào chiều nay" cuối cùng cô nói

"Gì?" Draco bị xé xác vì sự soi xét dưới đáy ly rượu whisky của mình. "Tại sao?"

"Rõ ràng là vợ cậu đã thất tình với Ginny Weasley, và vì cả hai đều nóng nảy.... Theo cáo buộc, điều đó thật khủng khiếp, một Hermione đang lên cơn sốt, cô ấy nhợt nhạt với nốt thủy đậu và cái đầu đỏ rực lửa đối diện nhau, bắn ra ma thuật.... Cho đến khi Luna bước vào ".

"Luna không bị thương, phải không?" Blaise hỏi.

"Không, cả hai bên sẽ không bao giờ làm tổn thương Luna. Họ tự phục hồi, nhưng thiệt hại đã xảy ra."

"Nhưng tại sao? Weaselette là trung lập."

"Chà, chỉ trên bề mặt. Theo Longbottom, Luna đã khuyên Hermione để Ron Weasley giúp cô ấy, vì cô ấy đang bị bệnh nặng, và điều đó sẽ giúp cô ấy thoát khỏi tình trạng tình dược sớm hơn. Và Hermione hoàn toàn vẽ ra ranh giới ở đó, ngay cả khi điều đó có nghĩa là cô ấy sẽ có ít người giúp đỡ hơn."

"Trừ khi tính khí của em ấy trở nên tốt hơn, em ấy sẽ không tinh tế với ai cả." Draco trầm ngâm.

"Phát ngôn của thế kỷ" Blaise cười khúc khích.

Draco vò đầu bứt tóc. "Tại sao em ấy lại cứng đầu như vậy. Tôi chắc chắn không muốn em ấy chấp nhận sự giúp đỡ của Weasel, nhưng em ấy có thể nghiến răng chịu đựng Weaselette, ít nhất là cho đến khi em ấy khỏe hơn. Còn Longbottom thì sao?"

Pansy cảm thấy một cơn bừng bừng xuất hiện trên má. Hy vọng rằng những người khác sẽ không thấy điều đó. "Neville đẳng cấp hơn nhiều. Anh ấy không bao giờ bình luận về tình trạng lộn xộn của tình dược đâu. Khi họ bàn bạc, anh ấy chỉ đứng dậy và bỏ đi". Cô đã kìm chế không cho trằn trọc vào giây phút cuối cùng, khi cô nhận ra rằng cô đã gọi là Neville mà không phải Longbottom.

"Còn cậu, Pansy?" Blaise hỏi, dường như không biết gì về sai lầm của cô bạn mình.

Pansy nhún vai. "Mọi người đều biết tôi đứng ở đâu trong chuyện này. Có lý do gì mà tôi không được chỉ định để đảm bảo lệnh cấm liên lạc".

"Cậu có thể tinh tế hơn về điều này." Blaise chỉ trích cô ấy. "Vậy thì Draco có thể nhìn thấy Hermione mọi lúc cậu làm nhiệm vụ."

"Blaise, thật điên rồ. Quá rủi ro, một từ trong số này lọt vào tai những người ngoài kia, và họ có thể sẽ tìm thấy một đoạn nào đó khó hiểu trong luật phù thủy dẫn đến việc tôi bị gửi đến Azkaban và cây đũa phép của Hermione sẽ bị bẻ gãy và Pansy bị sa thải trong sự ô nhục." Draco mắng anh ta.

"Nó chỉ...." Blaise lắc đầu. "Tôi không biết cậu chịu đựng nó như thế nào. Cậu đã không gặp cô ấy trong một thời gian dài như vậy, và lệnh cấm thì còn quá lâu."

"Chính xác là 479 ngày. Và điều đó khiến tôi tiếp phát điên lên mất" Draco nói. "Cay cú và bướng bỉnh. Tôi không muốn họ thắng. Chúng tôi sẽ vượt qua điều này, Hermione với cây đũa phép của cô ấy, các yêu tinh trong nhà đều có hợp đồng, tôi tự do và không phải ở Azkaban. Hermione sẽ tiếp tục châm ngòi cho hội đồng và thực hiện các cải cách, và quan trọng nhất là chúng tôi sẽ sống hạnh phúc mãi mãi về sau.... Và tôi hy vọng tất cả những người đồng cảm với Voldemort và tất cả những người tôn thờ Thánh Potter sẽ nghiến răng về điều đó chừng nào chúng tôi còn sống".

Blaise và Pansy bật cười vì điều đó.

"Chà, cả hai bạn đều có đủ sự chiều chuộng, đó là điều chắc chắn. Các thần sáng cực kỳ ghét bị giao cho Hermione. Cô ấy luôn nghĩ ra một cái gì đó để làm phiền họ. Chà, tất cả mọi người trừ Nev... Longbottom, người hầu như không bao giờ được lên lịch để xem cô ấy." Pansy tâm sự. Cô có thể đã tự tát mình. Hẳn là do là whisky.

"Tôi đã nghĩ, tình yêu cuối cùng cũng đến nhỉ, Draco" Blaise trêu chọc.

Những ngón tay của Draco đã tìm lại được nhẫn cưới của mình. "Tình yêu," anh nói. "Từ đó dường như không đủ. Một từ nhỏ cho một cảm giác thay đổi cuộc sống như vậy. Như một từ nhỏ cho nhịp điệu định mệnh cuộc đời tôi."

"Chà, điều đó thật tuyệt vời, Draco." Blaise nhận xét. "Tôi có được phép của cậu để sử dụng câu nói đó không?"

Đôi mắt Draco long lanh trong giây lát. "Nếu nó có ích."

Anh nhún vai. "Tôi vẫn nghĩ rằng cậu nên hành động bằng cách làm điều gì đó cho cô ấy hơn là cố gắng tỏ ra hài hước."

Sự quan tâm của Pansy đã được thúc đẩy. Có lẽ sự quan tâm của Blaise đối với Luna nghiêm trọng hơn nhiều so với những gì cô ấy nghĩ, nếu cậu ấy tìm kiếm lời khuyên của Draco.

Blaise nói: "Đó chỉ là hành động đưa tôi vào vùng lãnh thổ chưa được khám phá, chứ không phải hành động như khi thực hiện một hành động" Blaise nói.

"Nó đáng để thử." Nụ cười của Draco là thật lòng, nhưng Pansy nghi ngờ rằng anh cũng có động cơ thầm kín.

Cô nghĩ rằng cô biết nơi anh đang cố gắng dẫn Blaise.

"Tôi có một ý tưởng" cô nói. "Tôi sẽ tiếp quản một số ca của Nev... Longbottom, để anh ấy có nhiều thời gian hơn để giúp đỡ và cậu, Blaise, hãy tham gia cuộc chia cách và giúp đỡ Luna."

Draco và Blaise đều nhìn cô sắc lạnh. Lần này chắc chắn họ đã nhận thấy sự trượt chân của cô. Pansy cố giữ vẻ mặt của mình bình tĩnh và hy vọng rằng họ sẽ cho cô uống rượu.

"Tôi có thể chăm sóc Rina và giúp Luna làm việc đó" Blaise cuối cùng nói. "Ý tôi là việc chăm sóc một em bé 10 tháng tuổi không khó đến vậy."

Pansy bắt gặp đôi mắt của Draco, đôi mắt ấy đã mở to ra một phần nhỏ. Chà, nếu Blaise không biết gì về việc chăm sóc trẻ em thì điều đó có nghĩa là anh ta có quyền bị vô hiệu hóa. Cô có hai em gái kém cô sáu và tám tuổi, cô biết việc chăm sóc em bé có thể khó khăn như thế nào.

Blaise lắc đầu. "Nhìn tụi này nè. Tụi mình là những lời bào chữa thảm hại của những con rắn. Đang săn đuổi sư tử." Anh nháy mắt với Pansy, và Pansy biết rằng bạn bè của cô sẽ không ngừng trêu chọc về sự trượt lưỡi của cô.

"Luna là một Ravenclaw." Pansy cố gắng làm chệch hướng.

"Nhưng thực tế em ấy đã được nhận nuôi bởi những tên ngốc DA đó. Nhà Ravenclaws đã quá hạn hẹp để có thể nhìn thấy sự xuất sắc của em ấy."

"Đội tòa soạn điều tra bắt đầu sau DA" Draco nói đùa.

"Ôi chúa ơi, con chó cái Umbridge đó" Pansy nhớ rất rõ về bà ấy. Bà ấy đã để lại cho nhà Slytherins sự lựa chọn nhỏ trong việc tham gia khóa học được hỗ trợ bởi bộ của cô ấy, giống như anh em Carrows. Đặt tên cho cha mẹ hoặc người lớn hơn và trẻ hơn. Đó là một động lực thậm chí còn tốt hơn sự dụ dỗ để trở lại nhà Gryffindors. "Trong nhận thức muộn màng, tất cả các cuộc tranh cãi có vẻ rất nực cười và không quan trọng."

Draco mỉm cười với cô. "Tôi nghĩ Longbottom đang ở với Hannah Abott, Pansy." Anh chắc chắn sẽ không cho qua chuyện này.

Blaise nhận xét: "Chắc chắn cậu ta đang tuyệt hơn rất nhiều so với khi còn là một cậu bé. Tôi không thể chê được sở thích của cậu, Pansy."

Pansy trừng mắt nhìn họ.

"Tất cả chúng ta đều thông theo những cách khác nhau" Blaise vẫy tay chào người phục vụ. "Draco có một dòng thời gian, tôi có chút hy vọng, và Pansy có lẽ là kẻ thảm hại nhất trong nhóm của chúng ta. Tôi nghĩ rằng đó là một lý do chính đáng để say xỉn, trước khi tôi đi và cách ly bản thân. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro