Chap 1: Cut out

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai mươi năm sau trận chiến ở Hogwarts .... Harry là người đứng đầu cực quang và lo lắng về trường hợp những đứa trẻ Muggleborn gặp nạn, Ron là một thủ môn Quidditch nổi tiếng. Cả hai đã không nói chuyện với Hermione trong nhiều năm và chắc chắn không phải với chồng cô, Draco Malfoy. Narcissa Malfoy giờ đây phải đấu tranh với lời nguyền, Neville và Luna cố gắng làm bạn với tất cả mọi người.Chìa khóa để giải quyết vấn đề có thể nằm trong quá khứ, thời điểm mà không ai thực sự muốn xem lại và một số thì không.

--------------------------------------------------------------------------

Khi Harry bước vào nhà bếp tại Grimmauld*, anh thấy Ron đã thức dậy mặc dù bây giờ vẫn còn khá sớm. Anh cố gắng đè nén lời nguyền rủa của mình xuống.

Vị khách bất ngờ của họ ngồi quay lưng về phía Harry và ôm cốc cà phê mà em gái đã pha cho cậu. Rõ ràng, cậu ta vẫn chưa đủ tỉnh táo để thực hiện câu thần chú chống nôn nao.

Harry tiếc cho Ron và anh sẽ cố gắng hết sức để an ủi người bạn của mình, khi cậu ta vừa mới kết thúc với vợ, nhưng Harry đã đoán rằng Ron vẫn sẽ còn đang ngủ.

Harry chỉ vào đồng hồ, hy vọng rằng Ginny sẽ để ý tới.
"Anh thực sự cần phải đi bây giờ" Harry nói với vợ, với suy nghĩ anh có thể lẻn ra ngoài trước khi Ron nhận ra anh đã biến mất. Nếu Ron biết nơi anh phải đến thì tâm trạng của cậu ấy sẽ còn tệ hơn.

Ginny gật đầu lia lịa và Harry thốt ra lời cảm ơn trước khi bắt đầu nhón gót đi ra ngoài. Anh ấy có thể tin tưởng vào việc uống một cốc cà phê hoặc trà.

Nhưng bằng cách nào đó, với một bộ não có lẽ đã bị đè nén bởi đau buồn, hối hận, tức giận và một lượng lớn hỏa hoạn, Ron vẫn nhận ra anh và quay người lại.

Harry cảm thấy như bị tóm khi ánh mắt của Ron rơi vào chiếc áo khoác và chiếc cặp mà anh đang xách, mặc dù không có gì lạ khi anh luôn phải đi làm vào sáng sớm.

Anh nói một cách cứng nhắc: "Mình có một cuộc gặp lúc tám giờ."

"Đang là dịp LỄ đấy, khốn nạn" Ron nói. "Ai lại đi tổ chức một cuộc gặp vào lúc tám giờ cơ chứ?"

Harry cảm thấy má mình đỏ bừng. Ngay cả sau ngần ấy năm, anh vẫn cảm thấy khó khăn mỗi khi nói dối người bạn thân nhất của mình. Anh nguyền rủa thời điểm mà người bạn của anh nhắc lại về "những khác biệt không thể hòa giải" với người vợ thứ ba của cậu.

Anh thở dài đáp.
"Narcissa Malfoy."

"Gì cơ?"

"Bà ấy đã dọn dẹp những Đồ vật hắc ám kể từ khi Lucius chết. Nhiệm vụ của mình, với tư cách là một Thần Sáng đứng đầu, là phải thu thập chúng, một khi bà ấy đã tuyên bố chúng an toàn, và tiêu hủy chúng".

Ron cau mày.
"Điều này có liên quan đến sự nghi ngờ của bồ về các hoạt động mới của lũ Tử thần Thực tử?"

"Dĩ nhiên là không. Đây là một cuộc hẹn thường xuyên, Ron. Bà Malfoy chẳng có ích lợi gì. " Ginny lên tiêng.

"Tuy nhiên, các Thần Sáng có thể quan sát một số..." Ron vẫy tay một cách không rõ ràng, "... bà già. Điều đó có thể dẫn bồ đến vấn đề về những tai nạn mà bồ đã nói với mình. "

Harry thở dài. "Tụi mình thực sự đã thảo luận về điều này trong nội bộ và tụi mình có đủ tuyệt vọng để thử điều đó."

Anh không ngạc nhiên khi nhìn thấy ánh mắt của Ron. Anh thường thảo luận mọi thứ với Ron, và đó là một thói quen đã được chứng minh là khó có thể phá vỡ. Và việc nói về công việc của anh đã khiến Ron phân tâm khỏi những vấn đề của chính cậu, khi cậu ấy đến muộn vào đêm qua.

Tuy nhiên, Harry đã bắn cho người bạn của mình một cái nhìn cảnh cáo khi cậu định mở miệng. Harry biết Ron sẽ gợi ý ai để quan sát. Và quan sát Draco Malfoy sẽ khiến Harry rơi vào tình thế khó khăn.

"Pansy đang đợi anh, darling" Ginny nói.

Ron chế giễu. "Parkinson bloody Pansy. Người đứng thứ hai sau Thần Sáng đứng đầu ha"
"Pansy Longbottom, Ron, bồ biết điều đó. Và cô ấy xứng đáng được thăng chức. Mình nên làm điều đó nhiều năm trước. Giờ mình phải đi."

Vì không có ích lợi gì để lẻn ra ngoài nữa, Harry đi qua bàn và hôn nhanh vợ mình.
Mắt họ chạm nhau và Ginny gật đầu. Cô ấy sẽ chăm sóc Ron.
Harry rời khỏi nhà và biến mất.

***

Pansy đã đợi sẵn, và họ cùng nhau đi đến cổng thái ấp.

"Chào Harry," Pansy nói. "Chúc mừng năm mới! Anh có một đêm giao thừa vui vẻ chứ?

"Chúng tôi đến Hang Sóc và như thường lệ, nó rất ồn ào. Còn cô?"

"Neville và tôi ở với... bạn bè."

Harry muốn đảo mắt. Như thể anh không biết ấy.

"Cô có ăn mừng việc thăng chức của mình không?"

"Ý anh là việc thăng chức quá chậm của tôi?". Pansy cười toe toét. "Những lời đó là của Neville, không phải của tôi."

"Tôi biết, cậu cũng tình cờ nói điều đó với tôi."

Pansy bật cười. "Tôi đã nghi ngờ. Vậy, tại sao anh lại mang tôi theo? Cuộc gặp này có thực sự cần đến người đứng đầu các Thần Sáng và phụ tá không?"

Harry lắc đầu. "Không, đó là một ân huệ cho bà Malfoy."

Pansy nhướng mày. "Làm sao?"

"Cô ở một vị trí tốt hơn nhiều để nói với bà ấy những gì bà ấy thực sự muốn biết. Cô biết.... về những người bạn của cô..."
Tay Harry lướt qua song sắt của cánh cổng.

"Narcissa Malfoy giao các Đồ vật ma thuật hắc ám cho anh trong tất cả mọi người chỉ để đổi lấy thông tin về Draco?", Pansy hỏi.

"Suỵt." Harry khiến cô ấy im lặng. "Đừng nhắc đến tên cậu ta"

"Tôi không hiểu. Bà ấy chỉ cần đến đó và tự mình hỏi cậu ta. Dr... Ý tôi là, cậu ta sẽ tự mình nói. Cậu ta không bao giờ muốn kết thúc với mẹ mình. Cậu ta thậm chí còn có thể sẽ hát với niềm vui đó"

"Cậu ta hát sao? Tôi khó có thể tin được điều đó".

"Anh sẽ ngạc nhiên đấy."

Harry nhăn mặt. "Tôi sẽ cố gắng không hình dung ra điều đó. Dù sao, tôi nghĩ cô biết? Bà ấy là một Pureblood và đó là tất cả"

"Biết gì cơ?"

"Thì, cô biết đấy, anh ấy không chỉ bị từ chối ... Anh ấy đã bị "loại bỏ"?"

""Loại bỏ" trong lời nguyền á? Lucius Malfoy đã đi xa đến vậy sao?" Đôi mắt của Pansy mở to.

"Công bằng mà nói, điều đó hoàn toàn có thể xảy ra, ông ấy đã vô tình làm điều đó. Không dễ để nói về nó, bởi vì không ai biết được phép thuật của lời nguyền có thể xảy ra như thế nào. Nếu tôi hiểu đúng, đó là một vấn đề về từ ngữ. Ông cố Sammael Malfoy đã nỗ lực rất nhiều để bảo vệ cái tên Malfoy và sự thuần khiết của dòng dõi. Và Lucius đã cố gắng sử dụng từ ngữ chính xác và cần thiết để kích hoạt lời nguyền "loại bỏ", khi ông từ chối.... anh ta."
Harry quan sát khuôn mặt cô. Sự ngạc nhiên của cô ấy có vẻ chân thật.

"Tôi nghĩ cô biết, tôi nghĩ rằng mọi người đều biết."

Pansy chế giễu. "Chà, mọi người đều biết về việc không được kế thừa. Và rõ ràng mọi người đều biết về hiệp ước với gia tinh ngu ngốc của Sammael. Sammael Malfoy có thể chưa bao giờ nổi tiếng trong đời nhưng chắc chắn là bây giờ. Nhưng đây chỉ là... tôi không biết phải nói gì".

"Vậy cô thấy vấn đề hiện tại chứ?"

Pansy nhăn mặt. "Chừng nào Lucius còn sống, thái ấp sẽ nằm trong tầm kiểm soát. Nhưng bây giờ không có người thừa kế... Narcissa tội nghiệp, bà ấy có lẽ thậm chí không thể rời khỏi nhà."

"Không, bà ấy không thể."

"Và tôi đã luôn nghĩ... đây là về... tình huống... của anh ấy." Pansy lắc đầu. "Bây giờ tôi nên hiểu rõ vấn đề hơn là chỉ phỏng đoán. Vậy.... con trai bà ấy có biết không?"

"Hãy cẩn thận. Cách nói đó sẽ tạo nên mối liên hệ. Vẫn còn quá gần cho phép thuật. Và rõ ràng là tôi không biết liệu anh ta có biết đến nó không, Pansy, hoặc nếu anh ta nghĩ rằng đó là lý do tại anh ta trở thành một Squib*."

Tinh thần Harry tụt dốc vào hôm nay. Sự xuất hiện của Ron đã khơi lại những vết thương cũ trong anh. "Cô biết rất rõ, rằng chúng tôi không nói chính xác về các điều kiện. Tôi đã đưa ra lựa chọn của mình từ nhiều năm trước. Cô là bạn của anh ấy. Cô đã nói với tôi."

Pansy gõ nhẹ vào môi mình bằng đũa phép, một cử chỉ vô tình mà Harry biết rõ từ nhiều năm làm việc với cô ấy. Cô ấy đưa ra một số suy nghĩ cho câu hỏi.

"Ngay cả khi anh ta có thể nói về nó, tôi không nghĩ anh ta sẽ nói với điều đó với bất kỳ ai khác ngoài vợ mình. Anh là có thể một têm khốn nạn đầy bí mật."

Harry chế giễu. "Bỏ đi tính từ. Anh ta có thể là một tên khốn nạn".

Anh đang bị cái quái gì vậy? Anh đã không tranh chấp với Pansy vì Draco Malfoy trong nhiều năm và bây giờ không phải là thời điểm để bắt đầu nó. Ron và cô vợ kinh khủng của cậu ấy đã tác động quá nhiều đến anh.

Khuôn mặt của Pansy thay đổi trong thời gian ngắn, nhưng sau đó bình thường trở lại. Cô ấy có lẽ đã quyết định trưởng thành trong điều này.

"Vì vậy, tóm lại. Tôi phải cung cấp thông tin cho bà ấy mà không gây ra bất kỳ tác dụng phụ khó chịu nào của lời nguyền".

"Chính xác." Harry thở dài. "Từ kinh nghiệm của tôi, điều đó khá khó khăn. Vì vậy, đây là cuộc nói chuyện xã giao, không phải công việc

"Vậy thì tôi có nên gọi anh ấy là You-know-who?"

Harry cười bất chấp bản thân. "Cô không dám đâu!"

"Chà, không tên, hiểu rồi, bấm chuông đi ông chủ."

***

Phải mất một lúc để tới được dinh thự và họ đã nhất trí nói về các chủ đề trung lập hơn, đó cũng là bằng chứng cho tâm trạng của Harry rằng anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều khi họ nói về việc tăng lương gần đây, cách gọi không chính thức của việc các Tử thần Thực tử đang trở lại.

"Tôi đồng ý rằng đó không phải là một sự ngẫu nhiên. Tôi đã lập bản đồ về những 'tai nạn' nguy hiểm đang xảy ra với những đứa trẻ Muggleborn và có một đỉnh ở Wiltshire dường như vượt quá mức tăng đột biến theo thống kê thông thường ". Pansy nói với anh ta.

"Tuy nhiên, chúng ta không có bằng chứng nào chứng minh nó có liên quan đến các phù thủy" Harry lập luận.

"Nhưng đã có bằng chứng về việc sử dụng ma thuật. Và điều đó thực sự khiến tôi lo lắng. Tôi nghi ngờ họ đã sử dụng các thiết bị của Muggle. Muggles đã phát minh ra hàng ngàn thứ trong thập kỷ qua."

"Cô nghĩ đó là gì?"

"Tôi không biết tên gọi chính xác của nó. Nhưng những thứ này bay được và có thể điều khiển chúng bằng điện thoại thông minh. Họ sẽ phải tìm cách vận chuyển một lời nguyền. Anh biết đấy, hãy cất nó lại và áp dụng nó sau".

Pansy dừng lại và nhìn anh qua hàng mi của cô. "Nếu anh muốn tôi, tôi sẽ xem xét khả năng đó."

Harry nhăn mặt. Ý tưởng đó có quá nhiều vấn đề. "Vâng, xin vui lòng làm điều đó, để đề phòng."

Anh biết Pansy sẽ lấy thông tin của cô ở đâu, và anh không thích nó. Anh không muốn mắc nợ ai, ít nhất là với Draco. Dù vậy, nhiều năm làm Thần Sáng đã dạy anh rằng anh không thể quá kén chọn. Nhưng anh sẽ phải cẩn thận khi ở gần Ron.

"Nếu họ thực sự sử dụng thiết bị của muggle, thì họ chỉ là những kẻ đạo đức giả hay điều này có nghĩa là họ có liên hệ với muggle? Và loại muggle nào thậm chí sẽ cộng tác với họ? "

Loại muggles đó thật sự làm Harry sợ hãi. Anh có lẽ nên tuyển một người có kiến ​​thức tốt về thế giới Muggle, có thể là một Squib, hoặc một Muggle hiểu biết về thế giới phù thủy. Anh biết rằng kiến ​​thức của anh về những thứ Muggle còn kém xa. Anh tự hỏi có phải họ chỉ may mắn không khi chưa có Muggleborn nào chết.

"Chúng ta sẽ phải tìm ra điều đó. Về loại muggles đó, tôi muốn nói rằng luôn có kẻ ngốc và kẻ phản diện ở cả hai thế giới. "

"Đúng vậy."

Narcissa Malfoy tự mở cửa.
"Cậu Potter và Cô Longbottom, hãy vào và làm khách của tôi."

Bà dẫn họ vào một phòng khách nhỏ, nơi cà phê và trà đã được pha sẵn.

Harry đã đúng. Rốt cuộc thì anh ấy vẫn sẽ cần cà phê.
---------
1: số 12 quảng trường Grimmauld, dinh thự của dòng họ Black, căn cứ Hội Phượng Hoàng
2: Squib là thuật ngữ được áp dụng cho một đứa trẻ sinh ra từ cha mẹ phép thuật, nhưng không phát triển khả năng ma thuật

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro