Clb bóng rổ ( nhóm cầu thủ bóng rổ )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


onmooner
hôm nay thằng nào đi trễ thì đóng tiền phạt giùm cái, năm 3 rồi tự giác giúp t

gumabear
bank 500 từ sáng rồi nhé

straightline
t giống thằng gấu

onmooner
@untilqmeet giả chết hả thằng chó này? nộp tiền đi thằng l

untilqmeet
chịu, mất mẹ cái ví tiền rồi mà h tk t cũng đéo còn tiền luôn

straghtline
làm gì mà mất?

untilqmeet
t cũng đang tự hỏi đây nè, chắc để quên ở quán cafe gần trường r
ơ chetme
chet t roi

gumabear
là sao m bị cái quái gì nữa

untilqmeet
quán cafe đó lúc t đi là đang trong ca làm việc của ruhanie, kbiet em ấy có vì ghét t mà quăng luôn ví tiền hay không nữa...

onmooner
câu chuyện bi thương và cảm động của m đã lấy đi nước mắt của t nhưng tiền phạt thì đéo đc thiếu 1 xu, ck lẹ giùm thằng ml

untilqmeet
đcm đợi tí để t ib em ấy hỏi thử

straightline
=))) chia tay lâu rồi mà vẫn còn giữ liên lạc hả ta

untilqmeet
ừ thì em ấy vẫn còn sợ ngủ một mình nên giữ liên lạc, lúc nào cần thì alo t thôi...

gumabear
tưởng điểm A triết học thế nào, hoá ra vẫn là thằng ngu

untilqmeet
kệ mẹ t thằng l!



[___________]
untilqmeet —> dontneedmedia

Ruhanie, hồi sáng anh có qua quán cafe gần trường trong ca làm của em ord một ly cà phê cho tỉnh táo người thì vô tình lúc thanh toán xong và rời đi thì anh phát hiện bản thân mình đã mất ví.... không biết em có thấy chiếc ví màu đen nào không...

có thấy

vậy em cho anh xin lại đc không á?

tôi không giữ, vẫn còn ở trên tiệm

vậy mai anh ghé qua lấy được không á?

mai tôi không có ca làm việc ở đó, không ai lấy được cho anh đâu.

em ấy nói vậy có nghĩa là... ( x )
vậy thì khi nào anh có thể qua lấy được vậy? thằng oner hối anh đóng tiền phạt vì đi trễ nãy h anh sắp chết r hic

stk

hả?

đưa stk tên tóc trắng đó đây tôi ck cho

à... không ý anh k phải thế mà...

vậy thì thôi không liên quan đến tôi nữa, tầm tuần sau tôi mới đi làm lại

ơ sao em ấy lại nghỉ lâu vậy chứ? ( x )
v-vậy anh gửi em stk nhé..
862xxx78 T1bank

* bill chuyển khoản*
xong rồi đấy, tôi đi ngủ đây

à mà nè ruhanie, để cửa cho anh với, anh nhớ em rồi...

Người dùng @dontneedmedia đã offline



[____________]

Kể từ tin nhắn cuối cùng được gửi đi, thú thật Park Ruhan chẳng ngủ được. Cái sự khó ngủ này đã bắt đầu xuất hiện khi nó chia tay Eom Seonghyeon. Nó đã từng đi khám thì bác sĩ bảo chỉ đơn giản là nó đang bị stress gì gì đó và chỉ cần uống thuốc và suy nghĩ lạc quan lên một chút là được nên nó cũng bỏ qua chuyện đó. Nhưng đã nửa năm trôi qua, cứ đêm nào không có cái tên cao khều kia thì nó sẽ thức trắng.

"Ruhanie à em ngủ chưa?"

"tên khốn này biết rõ rồi còn hỏi."

"Chưa, không ngủ được."

Gã chẳng nói thêm mà cứ leo lên giường ôm nó đi ngủ, chỉ cần một cái ôm thôi và chỉ ít phút sau nó đã dễ dàng đi sâu vào giấc ngủ.

Gã nhìn gương mặt nó ngủ rồi mỉm cười, áp tay mình lên má nó. Gã quyết định từ ngày mai sẽ cắm cọc ở phòng trọ của nó luôn để cho nó ngủ ngon hơn và cũng như rút ngắn khoảng cách của cả hai hơn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro