Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng lọt qua khe cửa, hờ hững rọi lên gương mặt còn đang say giấc nồng của Hanbin và Eunchan. Hiện tại vẫn còn trong mùa xuân, nên thời tiết buổi sáng vẫn còn khá lạnh. Hai thân ảnh cứ thế quấn lấy nhau chẳng buông trên giường.

Hanbin bị Eunchan dính lấy, cả cơ thể to lớn của người kia cứ thế gác lên người anh. Làm anh nhăn mặt tỉnh giấc, liền khó khăn nhấc cánh tay của ai kia ra để ngồi dậy. Cẩn thận nhất có thể để tránh em người yêu bị tỉnh giấc.

Hanbin mỉm cười quay sang vuốt nhẹ gương mặt còn đang say giấc của Eunchan. Anh hôn nhẹ lên vờn trán của cậu, dùng thanh âm trong veo thì thầm vào tai Eunchan.

" Chào buổi sáng, yêu em "

Hành động này đã được anh lặp đi lặp lại mỗi buổi sáng đã hơn 1 năm kể từ lúc cả hai quyết định sống chung cùng nhau. Dù là đã làm nhiều lần như thế, nhưng lần nào cũng là lần đầu đối với Hanbin. Mỗi khi lời vừa nói xong, anh liền đỏ mặt ngại ngùng chạy ngay vào nhà vệ sinh.

Lời nói thì thầm cộng hành động hôn lên vờn trán kia vừa hay lại đánh thức Eunchan. Nói thật ra thì cậu đã thức từ lâu, nhưng lại giả vờ ngủ nướng để được nhận lấy tình yêu vào buổi sáng của Hanbin.

" Dễ thương chết mất..." Eunchan đưa tay lên che đi gương mặt đang mỉm cười hạnh phúc của mình





" Hôm nay em có tiết trên trường mà đúng không? " Hanbin khuấy ly cafe vừa pha xong nói với Eunchan

" Dạ, nên chắc không qua quán phụ mọi người được " Cậu vừa nói vừa chuẩn bị tài liệu

Hanbin nghĩ ngợi một lúc rồi ngã người ra cầm cốc cafe nhâm nhi. Eunchan chú ý đến nên mỉm cười quay ra hỏi anh:

" Có chuyện gì sao ạ? "

" Buổi tối em sẽ về sớm chứ? " Hanbin liếc nhìn Eunchan hỏi

" Em không chắc nữa, tuần này còn nhiều bài tập em chưa hoàn thành xong..." Eunchan đi đến bên cạnh Hanbin đáp

" Ừm...vậy nếu về sớm được thì em ghé quán một xíu nhé " Hanbin xoa đầu Eunchan, mỉm cười nói với cậu

" Được ạ " cậu nói rồi mỉm cười, hôn lên vờn trán của Hanbin, chưa kịp để anh phản ứng lại thì cậu đã đứng lên tẩu thoát trước " Em đi trước đây, còn nữa em cũng yêu anh nhiều lắm! "

" Em...đi cẩn thận..." cả gương mặt Hanbin ửng đỏ lên. Đôi mắt lấp lánh mở to nhìn người kia rời đi.

Nhóc ấy vậy mà lại tập kích anh bất ngờ như vậy, làm Hanbin ngượng chín hết cả mặt.

Anh vỗ vỗ vào gương mặt của mình. Sau đó lấy điện thoại lướt đến số của Taerae gọi cho cậu nhóc. Bởi hôm nay là một ngày đặc biệt quan trọng. Nói rõ ra hôm nay là ngày 27 tháng 2. Ngày mà nhóc cá heo của anh sinh ra đời. Taerae lại khá thân thiết với Eunchan nên anh mới gọi nhờ cậu giúp vài thứ.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, anh lái xe đến quán cafe đón cậu Út. Cả hai cứ thế cùng nhau đi đến tiệm bán nhạc cụ. Mục đích duy nhất là lựa cho Eunchan một cây Guitar tốt nhất để làm quà sinh nhật.

Anh muốn Eunchan sẽ lại lần nữa cầm lên đam mê của mình. Dù biết chắc sẽ gợi cậu nhớ lại những ký ức không mấy vui vẻ. Nhưng ít ra anh muốn cậu vẫn tiếp tục có niềm tin vào đam mê mà cậu đã từng từ bỏ. Anh tin rằng vết thẹo dài kia sẽ không vì thế mà cản bước đôi tay cậu gảy đàn một lần nữa.

" Em không rành về Guitar lắm đâu, nhưng về cơ bản vẫn có thể giúp anh chọn " Taerae vừa ngắm nghía mấy cây Guitar gần đó vừa nói với Hanbin

" Nhờ em vậy, anh không biết chọn thế nào cả..." Hanbin mỉm cười nói với Taerae

" Nhưng mà...sẽ ổn chứ ạ? " Taerae hơi do dự nói

" Tất nhiên! " Hanbin mỉm cười đáp lời

Hai người loay hoay ở cửa tiệm một lúc thì lựa được một cây ưng ý. Sau đó rời khỏi cửa tiệm, quay lại quán cafe phụ mọi người tiếp tục trang trí bữa tiệc tối nay. Vì hôm nay là sinh nhật của Eunchan nên quán cafe đóng cửa để tập trung cho bữa tiệc. Hanbin còn đặc biệt xuống bếp tự tay làm bánh kem sinh nhật cho Eunchan.

" Em nghĩ tối nay cậu ấy sẽ phải cảm động rơi nước mắt " Hwarang dụi mũi , chóng nạnh nói với Hanbin

" Trang trí xong rồi này! " Hyuk vỗ tay nói

" Toàn là ảnh dìm, ác thật đấy " Taerae cười lớn

" Chẳng phải em là người in chúng sao, thiện ác gì ở đây " Hyuk khoác vai Taerae nói

Thoáng cái cũng đã 7h tối, như lời đã nói lúc sáng, Eunchan cố gắng về sớm nhất có thể rồi đi đến quán cafe. Có điều hình như đã đóng cửa rồi hay sao mà cửa tiệm trong u ám một cách đáng sợ. Đèn bên ngoài cũng chẳng thấy bật. Eunchan thở dài định đi về thì bị Hwarang ở phía sau đẩy về phía cánh cửa.

" Bây giờ về thì sẽ tiếc lắm đó! " Hwarang vừa đẩy người Eunchan về lối vào vừa nói

Eunchan có hơi khó hiểu, nhưng cũng đi vào bên trong. Bên ngoài Hwarang ra tín hiệu, vừa lúc Eunchan bước vào Lew nhanh chóng mở đèn lên. Tất cả cùng nhau hát lên bài hát chúc mừng sinh nhật. Taerae và Hyeongseop ở hai bên cánh cửa theo nhịp bắn pháo giấy ra.

♬ Happy Birthday to you ~ Happy Birthday to you ♬

Chưa kịp để Eunchan định hình. Hanbin từ bên trong bếp bước ra cùng một chiếc bánh kem. Gương mặt nở một nụ cười vô cùng hạnh phúc. Khoảng cách giữa anh và cậu cũng dần được kéo gần. Rất nhanh đã thấy Hanbin đứng đối diện với cậu.

" Chúc người yêu của anh sinh nhật vui vẻ, luôn mạnh khỏe và tươi cười nhé " Hanbin ngước nhìn Eunchan nói với cậu

"..." Cậu không nói gì liền một tay kéo Hanbin vào lòng ngực mình. Giữ anh như vậy một lúc mới chịu buông ra. Sau đó lại nhìn cách bày trí xung quanh. Mọi người vậy mà lại giấu cậu chuẩn bị mọi thứ thế này, cơ mà cậu còn chẳng nhớ hôm nay là sinh nhật mình. Gương mặt từ lúc bước vào cứ ngơ ngơ ngác ngác.

" Eunchan mau thổi nến đii " Lew ở bên kia hối thúc

Cậu nghe thấy lời của Lew, sau đó nhìn xuống Hanbin, cùng chiếc bánh kem. Cậu nhắm mắt, chắp tay cầu nguyện. Mong rằng cậu và Hanbin sẽ mãi mãi ở bên cạnh nhau, 4 mùa 12 tháng sẽ đều có anh ở bên cạnh. Sau đó chu môi thổi nhẹ vào mấy cây nến.

Mọi người bên cạnh hú hét, vỗ tay chúc mừng. Sinh nhật năm nay thật đặc biệt, bởi cậu có Hanbin ở bên cạnh lúc này. Cậu hạnh phúc lắm, cuộc sống này không đến nỗi tệ, khi cậu có những người bạn luôn ở bên cạnh cậu mọi lúc như này.

" Cảm ơn...cảm ơn mọi người " Eunchan mỉm cười nói với tất cả.

Đứng một lúc thì Hwarang và Taerae kéo Eunchan về chỗ bày trí vô cùng đặc biệt. Là nơi treo những tấm ảnh dìm lúc nảy đã nói. Biết ngay mà, nhưng dịp thế này thì mấy con người sẽ dễ gì tha cho cậu. Mấy tấm ảnh hồi cấp ba cứ thế treo khắp nơi, kể cả mấy tấm ảnh mới đây mà cậu còn chưa hề hay biết có từ lúc nào.

Hanbin bên này vội đặt bánh kem lên bàn tiệc, còn bản thân thì cầm cây Guitar lúc sáng vừa mua. Từ từ đi đến chỗ Eunchan. Cậu nhìn thấy cây đàn trên tay Hanbin, có hơi bàng hoàng nhưng vẫn mỉm cười sờ nhẹ vào nó. Hanbin cũng không nói lời nào, liền trao nó vào tay Eunchan.

" Là loại tốt nha...anh đã chọn ạ? " Eunchan mỉm cười hỏi Hanbin

" Là Taerae giúp anh chọn đó, một mình anh chẳng thể nào đâu " Hanbin đáp lời

" Đã lâu rồi nhỉ..." Cậu đưa mắt nhìn vào cây đàn, sau đó lại quay sang Hanbin. Một tay ôm lấy anh vào lòng.

" Anh biết mà...em không thể gảy đàn được nữa..." Eunchan thì thầm vào tai Hanbin

" Anh biết Eunchan của anh sẽ không dễ từ bỏ mà..." Hanbin choàng tay ôm lấy Eunchan nói với cậu

" Anh muốn nghe thấy tiếng đàn của em " Anh nói tiếp

Nghe thấy lời anh, Eunchan mỉm cười, rồi tách người ra khỏi anh. Sau đó ngồi xuống chiếc ghế cạnh đó, chỉnh lại dây đàn. Được một lúc thì cậu ngắm nhìn vết thẹo dài, có hơi do dự một chút nhưng rồi cậu vẫn gảy lên dây đàn. Tiếng đàn tuy đã không còn như ngày trước, nhiều âm phát ra lại có phần hơi run, do vết thương ở tay cậu. Nhưng nó lại khiến Eunchan vui một cách lạ thường, cậu hạnh phúc đến muốn khóc nấc lên tại chỗ.

" Như này mới là Eunchan chứ! " Hwarang mỉm cười

Bữa tiệc liền bắt đầu. Được một lúc khá lâu khi tất cả dường như đã say đến mức nói nhảm hết cả lên. Thì có hai con người đánh lẻ, hẹn hò riêng ở bên ngoài vườn.

" Mọi người đã say hết rồi nhỉ..." Hanbin nhìn Eunchan mỉm cười

" Ừm...chỉ có hai chúng ta là còn tỉnh táo..." Eunchan đáp lời Hanbin

" Không chắc đâu...mặt em rõ là ửng hồng lên như say rồi kia kìa " Hanbin đưa tay lên sờ gương mặt của Eunchan nói với cậu

" Là do ở cạnh anh đấy ạ " Cậu dụi mặt vào tay Hanbin

" Ở cạnh em...anh cũng thấy như mình sắp say rồi " Hanbin mỉm cười

Cả hai cứ thế chìm đắm vào ánh mắt của nhau. Eunchan đưa tay lên sờ gương mặt của anh, rồi lại chuyển xuống vùng môi mềm. Có hơi không kìm được, gương mặt cậu ngày càng ghé sát mặt Hanbin. Cậu hôn nhẹ vờn trán của anh, rồi lại đến chớp mũi. Sau đó mới hạ môi xuống đôi môi mềm mại của anh. Nụ hôn tuy nhẹ nhàng nhưng làm cho cả hai đều tê dại. Eunchan tách môi mình ra, vuốt ve gương mặt của anh.

" Em yêu anh " cậu nói với chất giọng trìu mến, ấm áp

Hanbin mỉm cười, đưa tay mình lên chạm vào bàn tay đang vuốt ve của Eunchan

" Anh cũng yêu em "

Hehe vậy là kết thúc phần truyện chính rồi nha!! Cơ mà đừng lo, mình còn 3 cái ngoại truyện lận!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro