Cuộc Sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#GấuKoaya

Chào mọi người, Gấu đã trở lại rồi đây. Trong mấy tuần qua Gấu đã sấp mặt với đống bài tập thi cử đủ kiểu nên mới không có thời gian để ra chương mới cho mọi người. Lần này, Gấu sẽ tiếp tục chủ đề về cuộc sống và gia đình.
Phía trên là 1 video mà Gấu cảm thấy đúng với thực tế nhất và cũng từ 1 bạn du học sinh. Các bạn xem và cảm nhận nhé.

Chú thích:
(1) cheque: ngân phiếu, séc, dùng tờ phiếu này để vào ngân hàng để nhận được số tiền điền trên tờ phiếu.

(2) Minimum Wage: mức lương tối thiểu phải trả cho người làm công. Ví dụ: lương $15 mà trả $14 là không được, $14.80 cũng không.
___________________________________

Qua những mẫu chuyện thu thập được trên mạng và cũng chính bản thân Gấu đã trãi qua. Du học không phải là chuyện dễ dàng. Một khi bạn chấp nhận đi du học đồng nghĩa với việc bạn chấp nhận Cô Đơn . Có thể sau khi nghe câu này, bạn sẽ nghĩ thầm rằng " có bạn bè mà, sao lại cô đơn? "

Vậy Cô Đơn mà mình muốn nói ở đây là gì?

Việc đầu tiên của sự cô đơn là việc bạn phải sống xa gia đình. Trước lúc đó, có thể bạn sẽ rất vui vì bên cạnh mình không còn nghe những tiếng la hay cằn nhằm luyên thuyên nữa nhưng rồi sau một thời gian bạn lại nhận ra rằng mình muốn trở về nhà đến nhường nào. Bạn sẽ nhớ những bữa cơm do mẹ bạn nấu, nhớ những lúc lười biếng và có người đi theo nhắc nhở, dọn dẹp cho từng chút một. Bởi vì, khi đi du học, sống với người thân thì việc lười biếng hay hậu đậu sẽ là cái gai trong mắt người ta. Còn khi sống 1 mình, những bữa ăn đều phải do chính bạn lăn vào bếp mà nấu, không còn thời gian cho những ngày lười biếng nữa rồi. Đi học rồi lại đi làm, đi làm rồi lại đi chợ, đi chợ về lại nấu ăn, không nấu thì cũng phải học bài. Hết 1 ngày rồi đó.

(Mọi người hình dung được mỗi ngày của Gấu trãi qua như thế nào chưa? =]]]] )

Vấn đề tiếp theo là áp lực học hành, thi cử. Nếu bên Việt Nam bạn là một người ý thức được tự học là như thế nào thì mình sẽ không nói đến. Còn nếu bạn là một người phụ thuộc vào học thêm thì mình xin chia buồn vì thời gian du học sẽ là những ngày tháng khổ sở. Ở Việt Nam, đi học chính quy có thể chỉ là để lên lớp chép bài sau đó học thêm mới là đi học chính thức. Nhưng khi bạn đi du học, giờ học chính quy là giờ học chính quy và giờ về nhà sẽ là giờ tự học. Lên lớp bạn phải chú ý nghe giảng bài, không hiểu gì thì có thể dơ tay lên hỏi còn không thì cuối giờ có thể hỏi riêng nếu bạn ngại. Tất cả giáo viên sẽ rất sẵn lòng giúp đỡ cho bạn, trừ trường hợp bạn không hỏi thì họ sẽ không biết cách nào để giúp bạn thôi. Việc khó khăn trong tiếng anh cũng vậy, bạn cần sử dụng từ điển, kể cả trên giấy hay điện tử, thì bạn chỉ cần xin phép. Thật ra thì mỗi người sẽ có 1 cách học khác nhau. Đối với Gấu thì nếu trên lớp không hiểu thì chỉ cần note lại những thứ quan trọng rồi sau đó về nhà tự lật sách lật powerpoint ra ngồi đọc lại, hơn nữa thì tra tài liệu trên mạng :))) Internet là 1 cuốn bách khoa toàn thư mà :))) cái gì mà không có. Tóm tắt lại thì các bạn chỉ cần tự tin thôi, không biết thì hỏi không hiểu thì tra cứu, tra tiếng Việt không được thì tra tiếng Anh. À còn một chuyện nữa là có những từ tiếng Anh tốt nhất bạn không nên dịch sang tiếng Việt vì đôi khi dịch sang tiếng Việt nó còn khó học hơn đấy.

Tiếp tục :))) vấn đề đi làm. Gấu còn nhớ, lần đầu tiên Gấu cầm đồng lương trên tay là vào năm 16 tuổi.....rưỡi. Gấu được giới thiệu vào làm cleaser (quét dọn ý) tại 1 tiệm nail được hơn 2 năm. Trong lúc làm thì Gấu có học nghề nên giờ thì đang đi làm nghề đó luôn. Gấu muốn nhắc cho các bạn là nghề Nail không có dễ như các bạn nghĩ. Cái phức tạp của nó là như thế này. Thứ nhất, làm nail thì thường sẽ là trả theo ăn chia 5/5 hay 6/4 tuỳ kinh nghiệm, 6/4 có nghĩa là bạn làm tay chân cho khách được bao nhiêu cộng lại đến cuối tháng bạn sẽ ăn được 6 phần và chủ 4 phần nếu tay nghề giỏi, còn không giỏi thì là ngược lại. Thứ 2, nghề Nail vì do là làm theo kiểu ăn chia nên cái tính tranh chấp của nó rất cao. 1 tiệm thì thường là từ 3 đến 6 thợ, mỗi lần khách vào là sẽ từng người thay phiên nhau làm theo 1 vòng tròn nên bạn hãy nghĩ đi, càng nhiều thợ thì số tiền chia sẽ càng ít đi vì vậy nó sẽ bị như này. Những người hiền thì mình không nói (nail thì đa số là không có ai hiền rồi) còn đối với những người nham hiểm thì họ sẽ tìm đủ mọi cách chơi sau lưng để bạn mệt mỏi mà nghĩ việc, hay là trực tiếp nói xấu bạn với chủ để bạn bị đuổi việc. Gấu đã từng bị qua rồi nên mới nghĩ việc luôn ở chỗ đó. Mỗi lần tâm sự với ba mẹ chuyện đi làm là mẹ mình lại khuyên bảo:" họ nói gì thì kệ họ, mình làm việc của mình là được." Gấu xin nhắc lại là không bao giờ nha :)) mình càng nhịn người ta càng được nước làm tới đó. Mấy người đó bị đứt dây thần kinh xấu hổ nên chuyện gì cũng có thể xảy ra. Nói gì thì nói, Gấu chỉ muốn khuyên các bạn đang và sẽ nhấn thân vào cái nghề này là có muốn làm thì làm nhưng đừng bao giờ đi quá sâu rồi lạc mất bản thân. Các bạn là du học sinh, đi nước ngoài để có tương lai nên việc quan trọng nhất vẫn là học hành sao cho tới nơi tới chốn chứ đừng đi tranh chấp làm chi. Không có nghề này thì mình tìm nghề khác. Next :)))) làm nhà hàng, bên này việc bạn thấy du học sinh đi bưng bê chạy bàn, phụ bếp, quét dọn là 1 chuyện hết sức bình thường. Nhưng nó khổ là như thế này, thường thì du học sinh cấp 3 (high school) sẽ không có giấy phép đi làm nên không thể lấy lương bằng cheque(1) và việc trả cash (tiền mặt) là chuyện đương nhiên. Nếu để "người ta" phát hiện ra bạn đi làm không giấy phép thì tất nghĩa bạn sẽ bị ngay lặp tức về Việt Nam. Vì những khó khăn như trên nên mới dẫn đến việc những ông chủ bà chủ ở các nhà hàng Việt gây khó dễ với du học sinh. Minimum wage(2) hiện tại ở Canada là $15 mấy cho 1 giờ làm, nhưng với những bạn du học sinh không có giấy phép thường sẽ bị ép giá xuống rất thấp, $10 hay tệ hơn nữa là $5 cho 1 giờ làm. Chưa hết đâu, ngoài việc bị ép giá bạn còn phải làm đủ thứ công việc từ chạy bàn đến cả rửa chén hay đại loại gì đấy. Nếu làm cho nhà hàng Tây thì khi bạn được phân công chạy bàn, bạn chỉ việc chạy bàn không cần rửa chén hay làm bất cứ gì hết. Mình có 1 người bạn hồi đó làm nhà hàng và bị ép giá xuống tới $5 cho 1 giờ làm, bạn ý xin chạy bàn nhưng đến khi vào làm thì lại phải làm đủ thứ công việc từ chạy bàn, rửa chén đến quét dọn, vâng vâng mây mây. Tóm tắt lại thì cũng tuỳ chủ, chủ tốt thì bạn vui :)) còn chủ ác thì bạn mệt. Mà làm gì thì làm, học hành vẫn là trên hết nha. Hiện tại mình đã có giấy phép đi làm nên cũng rất cố gắng để tìm việc và nghĩ hẳn Nail luôn.

Cuối cùng để kết thúc chương này Gấu muốn nói rằng, chuyện cân bằng giữa học hành và đi làm rất rất khó. Bên này, thời gian trong trường đã nhiều nhưng thời gian tự học còn nhiều hơn nên nhiều lúc bận biệu kím tiền rồi sao lãnh học hành là rất dễ. Các bạn chú ý vấn đề này nhé. Thân ☺️

To be continue

___________________________________

Đây chỉ là những chuyện căn bản thôi, nên mọi người đừng lo lắng quá nhé~ cái gì rồi cũng sẽ ổn thôi. Một lần nữa, nếu các bạn có ý kiến gì thì xin để lại cmt để Gấu biết nhé. Xin cảm ơn ❤️

#GấuKoaya

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro