7/UK,America

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

United States đã từng là 1 thuộc địa với cái tên Thirteen Colonies,là đứa con đầu tiên đc sinh ra của UK,đáng yêu ngây thơ nghe lời nhưng rồi thiên thần đó ko còn nữa.Cả anh và cha mình đã có mâu thuẫn sâu sắc với nhau.

Sau đó là cuộc chiến mà anh từ thuộc địa trở thành 1 quốc độc lập như này.Mối thù đó kéo dài hơn 109 năm từ lúc đc thành lập đến khi giành đc độc lập,từ 1607 đến 1776,lâu hơn nữa thì cả 2 mới chịu bỏ đi mâu thuẫn đó để nối lại tình cảm.

America,hay đầu đủ là The United States of America,cũng chịu chấp nhận ông là 1 lần nữa.Đó là điều mà bạn đã đc thấy,mối quan hệ của 2 cha con đã tốt hơn rất nhiều.Anh đc cha mình chiều chuộng như hồi bé nhiều hơn,đó là lí do tính cách của anh như vậy đó.

Ngày xưa:

Gọi anh là Thirteen Colonies cho đúng với lịch sử.

Một cậu bé chừng khoảng 10 tuổi chạy đến chỗ cha mình ko ngừng gọi tên:

-Cha!!Cha!!

UK vui mừng dang 2 tay đón cậu bé vào lòng mình,ân cần nói chuyện với anh:

-Ta đây,hôm nay ta bận ko dành tg cho con thế con có buồn ko?

Anh lắc đầu:

-Ko ạ,cha làm gì con cũng ko buồn đâu.Yêu cha nhất đó!!

UK cũng đáp lại:

-Ừ,ta cũng yêu con nhất.

Khi anh giành độc lập:

Anh cầm cây súng trên tay nhìn ông 1 con mắt phẫn nộ rồi nói:

-United of Kingdom.Ông biết ông đã làm gì với tôi ko hả?Gây cho tôi bao nhiêu đau đớn và sỉ nhục.

UK người bị thương nặng bị dính đạn ở chân nên ko thể đi đc,ông chỉ có thể van xin anh:

-Con trai...cho ta xin lỗi...mà...Đừng bỏ...ta...mà...

Anh cùng nỗi uất ức trong lòng ko thể nhịn đc nữa nên giận dữ quay lưng bỏ đi và nói:

-Tạm biệt lão già chết tiệt...

Ông tận mắt chứng kiến cảnh anh rời bỏ mình mà ko ngừng gọi:

-Ame!!!Ame!!Ta xin con đó!!!Làm ơn!!!

Nhưng anh vẫn ko quay đầu lại mà đi tiếp...

Thời gian trôi qua thật nhanh và cũng đến lúc đó,...

Ame vẫn mang trong mình mối thù đó và ko quyết định tha thứ cho ông nhưng rồi 1 lần nọ khi anh đang làm việc,ông đã tới tìm anh cùng con thuyền gỗ đựng trong chiếc chai thủy tinh,món đồ chơi mà hồi nhỏ UK làm tặng cho anh khiến Ame rất ngạc nhiên.

Ame:

-Ông đến đây làm gì nữa vậy,UK?

UK chầm chậm cất giọng:

-Ame,ta thực sự xin lỗi con mà,làm ơn thời gian đó đã trôi qua rồi hãy bỏ qua nó đi...Ta...ta...

Nói đến đây,ông bật khóc ko nói nổi nữa mỗi lần đối diện với anh,ông đều yếu đuối chẳng thể nói nổi vì sự ám ảnh từ quá khứ kia.

Thấy UK đã ko biết bao nhiêu lần đến xin sự tha thứ của anh thì bây giờ anh cũng suy nghĩ lại và nói:

-Cha...Con tha lỗi cho cha...Con cũng thấy bản thân mình sai 1 phần...

Nghe vậy,ông ngừng khóc mà nhìn vào đôi mắt của anh,UK:

-Thật sao,Ame?Với những gì ta đã gây ra cho con sao?

Anh nhẹ giọng đáp:

-Đó là quá khứ rồi,giờ ta lại là cha con đc chứ.

Nói rồi cả 2 ôm lấy nhau trong sự hạnh phúc.Nút thắt đã đc gỡ bỏ.Cả 2 lại trở nên thân thiết như hồi trc.

Bây giờ:

UK:

-Ame làm ơn.Đi mà cục cưng đừng rời xa ta mà.

Ông ôm chặt lấy chân cậu mà van nài.Ame thở dài:

-Cha,con chỉ đi công tác 2 ngày thôi mà sao cha lại lo lắng đến thế vậy?

UK:

-Nhưng ta sẽ nhớ con rất nhiều đó,con ko biết sao?

Ame:

-Con sẽ gọi điện thường xuyên mà đừng lo lắng nữa...

Hết...UK lại trở lại làm 1 người cha chiều chuộng con rồi.Chap sau sẽ là về mối quan hệ của UK và France nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro