Chap 39 - Rơi vào nguy hiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong bóng tối, Quỳnh Nga mơ hồ nhìn thấy thứ ánh sáng xanh kì lạ, chị vội đưa tay tìm điện thoại ở túi quần rồi bật đèn lên chầm chậm đi về phía ánh sáng đó

"Không phải, đó là vị trí của Huyền Baby sao?"

Nghĩ vậy Quỳnh Nga càng tăng tốc độ bước tới, với ánh sáng nhẹ từ điện thoại chiếu ra, không nhanh không chậm chị đã nhìn thấy được sự việc đang xảy ra

- Mấy người đang làm cái gì vậy hả? - Quỳnh Nga mất bình tĩnh hét lên khi thấy hai tên mặc đồ đen kì lạ đang vác Huyền Baby trên vai

Giọng nói của Quỳnh Nga cũng nhanh chóng vọng ra xung quanh, những người nghe được đều hoảng loạn tìm kiếm vị trí, nhưng nơi này quá rộng. Bản thân Jessica nghe được giọng Quỳnh Nga trong lòng liền nổi lên dự cảm không lành, nàng thảy xấp tài liệu cho người nhân viên ở bên cạnh rồi nhanh chóng lấy điện thoại ra chạy đi tìm. Ở phía bên này, sau khi Quỳnh Nga hét lên liền bị một tên mặc đồ đen nhanh chóng đập mạnh vào sau gáy chị, trước mắt Quỳnh Nga trở nên tối đen rồi từ từ khuỵ xuống.

Bọn họ nhanh chóng vác Huyền Baby vòng lại đi từ cửa sau, đúng lúc này Jessica cũng chạy đến, hai bên không cẩn thận liền đụng phải nhau, Jessica mất đà liền ngã xuống đất, điện thoại cũng văng ra xa. Trong bóng tối, nàng ngoái đầu nhìn theo hướng của những người vừa đụng phải mình, không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy có gì đó bất thường. Jessica từ từ đứng dậy, mơ hồ muốn tìm điện thoại nhưng bỗng nhiên lại phát hiện ra trên vai áo của nàng có gì đó phát sáng. Nàng lập tức đưa tay quẹt lên thứ đang phát sáng trên áo nàng

"Cái này, không phải là bột huỳnh quang sao? Trên người mình sao lại có bột huỳnh quang?"

Bất chợt trong đầu Jessica hiện ra hình ảnh của sự va chạm lúc nãy, nàng vừa xoay người định đi về phía bọn người nọ thì điện trong phòng đột ngột có lại. Nàng chau mày quan sát xung quanh thì thấy ở phía xa, Quỳnh Nga đang nằm bất động trên đất. Jessica thấy vậy hoảng hốt chạy vội đến

- Quỳnh Nga.... Quỳnh Nga, chị làm sao vậy? Mau tỉnh lại đi, Quỳnh Nga. - Người xung quanh thấy vậy cũng nhanh chóng tụ tập tới, Diệu Nhi trông thấy liền nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cấp cứu.

- Quỳnh Nga. Chị mau tỉnh lại, xảy ra chuyện gì vậy? Huyền Baby. Cô ấy đâu rồi? - Jessica nhìn ra xung quanh cũng không tìm thấy bóng dáng Huyền Baby, trong lòng liền nảy sinh hoảng sợ, nàng vô thức lắc mạnh người Quỳnh Nga

Quỳnh Nga bị động cũng nhanh chóng tỉnh lại, chị đau đớn ôm lấy gáy từ từ ngồi dậy, nhìn thấy khung cảnh xung quanh trong lòng mới chợt nhớ đến chuyện của
Huyền Baby. Chị hoảng hốt nắm chặt lấy vai Jessica mà nói

- Có hai người lạ đã bắt Huyền Baby đi rồi, họ...họ...đúng rồi...bột huỳnh quang, trên người em ấy có bột huỳnh quang.

Mọi người nghe vậy ai nấy cũng há to mồm hoảng hốt, Huyền Baby hiện giờ là một ngôi sao nổi tiếng, bây giờ lại bị bắt cóc ngay trong Bùi thị, lẽ nào có kẻ nào đó muốn hại công ty? Trong đầu Jessica cũng nhanh chóng suy nghĩ đến tình huống xấu nhất, nàng quay sang nhìn Diệu Nhi nghiêm nghị nói

- Nhi, em nhanh chóng gọi xuống nói bảo vệ phong tỏa mọi đường ra của Bùi thị, tuyệt đối đừng để bọn chúng thoát. - Diệu Nhi nhận lệnh liền nhanh chóng rời đi, những nhân viên xung quanh cũng trở nên im lặng chờ Jessica ra lệnh

- Mọi người nhanh chóng giải tán, nhớ. miệng phải kín một chút, đừng để cho truyền thông biết được. - Sau khi nhận lệnh của Jessica, các nhân viên cũng nhanh chóng giải tán, Jessica và Quỳnh Nga cũng chỉ biết đưa mắt nhìn nhau, việc họ cần làm bây giờ chỉ có đợi, hệ thống an ninh của Bùi thị cũng không gọi là lỏng lẻo. Sau một lúc im lặng nhìn nhau, Jessica mới nghi hoặc mở lời trước

- Trang phục của Huyền hôm nay có bột huỳnh quang sao? Tôi nhớ hình như là không có.

- Đúng vậy, Huyền không bao giờ chịu mặc trang phục có huỳnh quang cả. - Quỳnh Nga chau mày nói

Jessica nghe vậy trong lòng dường như có một gút mắc rất lớn, nàng đưa mắt nhìn Quỳnh Nga đầy nghi hoặc rồi nhanh chóng cùng chị đi đến phòng an ninh xem lại camera ghi hình. Cả nàng và Quỳnh Nga đều chăm chú nhìn vào đoạn băng có
Huyền Baby, hoàn toàn không có ai tiếp xúc với cô ấy cả, có thì cũng chỉ là gật đầu chào hỏi nhau, như vậy bột huỳnh quang trên người Huyền Baby ở đâu ra? Đúng lúc này thì Jessica nhận được cuộc gọi từ Diệu Nhi

- Jessi, bọn họ trốn thoát rồi, một bảo vệ nói vài phút trước có hai người đàn ông cõng Huyền Baby trên lưng rồi nói với họ rằng cô ấy ngất xỉu, họ muốn đưa cô ấy đến bệnh viện nên người bảo vệ đó đã đồng ý để họ đi. - Jessica nghe vậy bàn tay cầm điện thoại liền siết chặt lại, trong mắt nổi lên tia giận dữ. Nàng đưa mắt nhìn về phía màn hình, bất ngờ lại nhận ra một điểm, một lý do giải thích vì sao trên người Huyền Baby lại có bột huỳnh quang.

Cô ấy đứng ở đó hoàn toàn không hề tiếp xúc với ai, lí do duy nhất giải thích được trên người cô ấy có bột huỳnh quang chính là vì trên người Huyền Baby đang mặc lúc bấy giờ là áo khoác của Jessica. Trong đầu Jessica lại thoáng nhớ đến việc nàng gặp Mai Ly ở trong văn phòng lúc sáng, cô ta hoàn toàn đến tìm nàng để nói những lời vớ vẩn, cô ta hiện giờ làm gì còn thời gian tìm nàng nói nhảm như vậy. Lúc đó áo khoác nàng còn để trong phòng, chỉ có thể nói là chính Mai Ly đã giờ trò. Vậy...là bọn họ bắt nhầm người hay sao?

Jessica tức giận đập mạnh tay vào bàn, đôi mắt nàng lúc này nổi lên những tia gân máu đến đáng sợ. Jessica vội cúp điện thoại của Diệu Nhi rồi nhanh chóng lao ra khỏi phòng. Nàng nổi giận lái xe một mạch đến công ty của Mai Ly

"Mai Ly, cô giỏi lắm. Nếu Huyền Baby em ấy mà xảy ra chuyện gì, tôi nhất định sẽ khiến cô chết không toàn thây"

>>> Công ty ML's <<<

Mai Ly trở về từ Bùi thị thì sảng khoái ngồi trong phòng ngắm nhìn trời đất, lần này chỉ cần Jessica hoàn toàn biến mất, như vậy cuộc sống của cô cái gì cũng đều êm xuôi cả, sẽ không còn bất kỳ ai cản đường cô đến với hạnh phúc của chính mình

"Thuỳ Trang ơi Thuỳ Trang, chỉ trách quá ngốc. Cô muốn đối đầu với tôi, còn phải xem bản lĩnh của , năm xưa tôi không giết được không có nghĩa là bây giờ cũng không thể. Bại trận thì mãi mãi là bại trận thôi, trận chiến này tôi mới là người chiến thắng"

Mai Ly cười lớn đầy thỏa mãn, tay cô ta ung dung nâng ly rượu vang đỏ lên nhâm nhi đầy hưởng thụ. Lúc này bỗng nhiên cửa phòng cô ta bật ra, Jessica ở bên ngoài hùng hỗ bước vào

- Xin lỗi giám đốc, cô ấy... tôi không ngăn được cô ấy... - Người thư ký lo sợ liên tục cuối đầu trước Mai Ly

Nhưng cô ta lúc này nào nghe lọt tai được thứ gì, nhìn thấy Jessica đứng trước mặt mình, ly rượu trên tay cô ta cũng từ từ rơi xuống. Mặt khác, Jessica trở nên mất bình tĩnh hơn, cô tức giận hét lên

- Ra ngoài

Người thư ký đứng bên cạnh giật bắn người len lén nhìn Mai Ly. Cô ta bình ổn lại tâm trạng của mình rồi nhẹ giọng nói

- Cô ra ngoài đi. - Sau khi người thư ký rời đi, Mai Ly mới thản nhiên bước đến trước mặt Jessica nói

- A ha...giám đốc Bùi thị cũng có lúc đến tìm tôi sao?

Jessica càng nhìn vẻ mặt cô ta càng cảm thấy buồn nôn, nàng mất hết kiên nhẫn bước đến đưa tay bóp cổ cô ta nói

- Mai Ly, tôi cho cô năm phút. Tốt nhất là nên nói ra các người nhốt Huyền Baby ở đâu, nếu không cô đừng trách tôi hạ thủ trước. - Mai Ly nghe vậy thì mở to mắt ngạc nhiên nhìn Jessica

"Thì ra người họ bắt là Huyền Baby. không thể nào. Rõ ràng mình đã bôi bột huỳnh quang lên tay áo khoác của Jessica, sao lại, sao lại... "

- Sao vậy? Cô ngạc nhiên sao? Ngạc nhiên vì sao người bị bắt đi là Huyền Baby mà không phải tôi có đúng không? Ngạc nhiên vì sao cô đã bôi bột huỳnh quang lên áo tôi mà tôi vẫn có thể đứng đây đúng không? - Thấy Mai Ly không trả lời, Jessica càng tức giận siết chặt tay bóp cổ cô ta

Mai Ly bị siết cổ, gương mặt càng ngày càng nhăn nhó, cô ta cố vùng vẫy để thoát ra khỏi tay Jessica nhưng không tài nào làm được

- Tr..Trang...cô..cô đừng ăn nói bừa bãi.... tại sao...Huyền Baby mất tích, lại liên quan tới tôi..cô...

Mai Ly khó khăn nói ra từng chữ, thế nhưng lời nói của cô ta càng chọc giận Jessica hơn, bàn tay nàng càng ngày càng siết chặt lại

- Không cần giả bộ. Nói. Huyền Baby ở đâu?

- Tôi...tôi không biết

- Không biết? Được rồi, nếu cô cứng đầu như vậy, tôi sẽ để cô lót xác cho em ấy. Tôi sẽ công bố tất cả tội ác của cô ra bên ngoài, để xem lúc đó cô thảm hại như thế nào

- Thuỳ Trang...cô có bằng chứng sao.... cô...cô cứ công bố đi... nếu tôi có chuyện gì...Huyền Baby chắc chắn cũng không sống nổi.

- Ha...cô đừng thử thách sự kiên nhẫn của tôi. Cô có muốn xem tôi có bằng chứng hay không? Có muốn tôi gửi đến cho Diệp Lâm Anh xem hay không? Tôi nói cho cô biết, tôi chỉ là không thích người khác vì tôi mà bị hại, nếu cô cứng đầu, một Huyền Baby đổi lấy một mạng của cô cũng không sao

Vừa nghe xong lời của Jessica, toàn thân Mai Ly dường như đông cứng. Cô ta không thể ngờ nàng có thể nói ra những lời như vậy. Nàng đồng ý lấy mạng của Huyền Baby đổi lấy mạng cô hay sao? Biết bản thân đã đánh trúng nỗi sợ của
Mai Ly, Jessica càng tăng thêm lực siết chặt cổ cô ta và nói

- NÓI. Em ấy đang ở đâu? - Mai Ly bị Jessica làm hoảng sợ liền lắp bắp nói ra địa điểm

- Ở...ở..địa chỉ XXX tại Cần Giờ. - Nhận được câu trả lời, Jessica nhanh chóng rút điện thoại ra gọi cho Quỳnh Nga báo tin.

- Cô...cô có thể buông...tay ra được chưa?

Thấy Jessica cúp điện thoại, Mai Ly mới khó khăn lên tiếng. Jessica nghe vậy liền cười khẩy nhìn Mai Ly đầy khinh nhường nói

- Còn chưa được. Đợi Quỳnh Nga cứu người xong rồi hãy tính.

- Thuỳ Trang. Cô... cô đừng quá đáng, mau thả tay ra. - Jessica chỉ lắc đầu cười nhẹ, bàn tay từ từ nới lỏng ra. Nhưng đúng lúc này thì Diệp Anh tông cửa chạy vào, thấy cảnh tượng trước mắt chị liền hoảng hốt chạy đến đẩy Jessica ra khiến nàng mất đà ngã xuống đất.

Chị đến tìm Mai Ly về chuyện công ty POBos, ai ngờ vừa đến nơi thì thư ký sợ hãi thuật lại tất cả cho chị. Chị lo lắng xông vào lại thấy nàng đang bóp cổ Mai Ly. Nhưng chị vốn dĩ chỉ muốn ngăn nàng lại, hoàn toàn không muốn đẩy ngã nàng. Diệp Anh lo lắng chạm vào cổ Mai Ly nói

- Em không sao chứ?

- Em...em không sao. - Mai Ly vội lắc đầu. Nếu là ở trường hợp khác, cô nhất định sẽ nhào vào lòng Diệp Anh mà khóc lóc, khiến chị càng mất niềm tin vào Thuỳ Trang, nhưng mà hiện giờ nàng đang nổi giận, nếu cô ở đây giở trò, chỉ sợ nàng mang chuyện cô bắt cóc Huyền Baby nói cho chị biết, như vậy mọi cố gắng của cô sẽ tan thành mây khói.

Mai Ly đang hoang mang muốn tìm cách để khiến Diệp Anh rời đi trước thì Diệp Anh đã tiến đến trước mặt Jessica, gương mặt lộ rõ vẻ hối hận muốn đỡ nàng lên liền bị nàng lạnh lùng đẩy ra

- Không cần vừa đấm vừa xoa như vậy.  Dù sao đối với chuyện như vậy tôi cũng đã quen rồi. - Jessica đứng lên vừa phủi quần áo vừa lạnh giọng nói. Diệp Anh đau lòng muốn giải thích với nàng nhưng nàng lại không cho chị cơ hội nào

- Cũng tốt. Cho dù là trước đây hay bây giờ, tôi cũng thấy hai người rất xứng đôi. Đặc biệt tôi cảm giác như vai kẻ ác của mình chính là một bà mai vậy. Lần nào cũng là tôi hại Mai Ly, rồi lần nào cũng bị chị bắt gặp, sau đó hai người tình chàng ý thiếp âu yếm quan tâm nhau. Xem ra tôi đối với chuyện tình cảm của cô Quách Mai Ly đây rất là cần thiết thì phải. - Jessica nói giọng mỉa mai nhìn Diệp Anh và Mai Ly rồi quay lưng đi

Lời nói mập mờ của Jessica khiến cô ta xanh mặt, cô biết nàng đang ám chỉ những gì. Thấy Diệp Anh định đi theo Jessica, Mai Ly liền nắm lấy tay chị nhưng đổi lại là gương mặt lạnh lùng của chị

- Buông tay ra. - Mai Ly đối với thái độ của Diệp Anh ngỡ ngàng buông tay. Chị liền tiến đến kéo Jessica lại nói

- Thuỳ Trang, chị không phải cố tình muốn đẩy ngã em, chị cùng Mai Ly cũng không có bất kỳ tình cảm nào cả. Em tin chị đi có được không? - Đối với lời nói thâm tình của Diệp Anh, Jessica chỉ cười khẩy nhìn chị sau đó mới nhỏ giọng nói

- Diệp Lâm Anh, tôi không phải Thuỳ Trang, chuyện của chị từ lâu tôi đã không còn quan tâm nữa rồi. Chị hãy nhớ cho rõ, là do chị chọn Mai Ly chứ không phải Thuỳ Trang từ bỏ chị. Tôi chúc hai người hạnh phúc, nhưng chỉ mong rằng sau này chị đừng để người phụ nữ của mình chạy đến gây chuyện với tôi nữa. Hai người cũng không cần diễn vở kịch tình cảm ướt át trước mặt tôi nữa. Bởi vì tôi sẽ tuyệt đối không vì chị mà đau lòng bất kỳ lần nào nữa.

Nói rồi Jessica dùng sức gỡ tay chị ra khỏi tay mình rồi nhanh chóng rời khỏi đó. Sau khi Jessica đi, Diệp Anh xoay người lại nhìn Mai Ly đầy nghi hoặc

- Em đã làm gì? - Bị hỏi thẳng như vậy, Mai Ly hoảng hốt nói

- Em... em đâu có làm gì. Từ nãy đến giờ em đều ở trong công ty mà...

- Nếu em không làm gì chọc đến Thuỳ Trang, em ấy cũng sẽ không nổi giận chạy đến đây siết cổ em như vậy

- Diệp Anh, chẳng lẽ chị tin lời cô ấy? Em không có thù oán gì với cô ấy thì lấy lý do gì hại cô ấy? Chị tỉnh táo lại có được không? Chị không nhớ sao? Là cô ấy muốn hại em... Diệp Anh à. Cô ấy không còn là Thuỳ Trang của trước đây nữa, chị đừng để cậu ấy che mắt có được không?

- Thuỳ Trang là người thế nào chị tự hiểu rõ, không đến lượt em ở đây nói bừa. Chị không biết giữa em và Thuỳ Trang xảy ra chuyện gì, nhưng chị tuyệt đối sẽ không như trước đây, chỉ tin vào lời nói của em nữa.

>>> Cần Giờ <<<

Huyền Baby tỉnh lại trong một căn phòng trống rỗng, tay chân bị trói chặt, cả miệng cũng bị bịt lại. Cô vùng vẫy nhìn xung quanh nhưng không thấy ai. Bất chợt lại nghe thấy giọng nói từ bên ngoài

- M* nó. Lần này bắt được một đứa đẹp như vậy, cô chủ lại không cho mình động vào

- Nghe nói nó là tình cũ của Diệp Lâm Anh, cô chủ vì muốn độc chiếm cô ta nên mới bắt nó đến đây định thủ tiêu

Huyền Baby ở bên trong nghe không thiếu một chữ, cô vừa ngạc nhiên vừa kinh sợ, thì ra người bắt cô đến đây là Mai Ly, nhưng cô không phải là Thuỳ Trang, họ lại dám bắt cô.

- Vậy cứ để tụi mình chơi đùa nó có phải hơn không? Nếu Diệp Lâm Anh biết được người yêu của cô ta bị người khác chơi như vậy, chắc chắn sẽ không còn hứng thú nữa. Chẳng ai nào thích dùng người đã bị xài qua rồi cả

- M* nó. Cô chủ nói sao thì cứ làm vậy đi, lát nữa cô ấy đến đây rồi tính sao? Giờ lo canh nó cho kỹ. Lần trước ở cảng Saigon, cô chủ đẩy nó xuống nước, nó không biết bơi vậy mà vẫn sống được, đúng là mạng lớn thiệt

Đến đây, bộ não Huyền Baby gần như tê liệt, những thứ cô nghe được chính là bí mật động trời của ba năm trước, bí mật đằng sau sự mất tích của Thuỳ Trang. vậy người bị làm mờ đi trong bức hình đó chính là Mai Ly. Bản thân cô ta vì muốn dành Diệp Anh nên đã nghĩ đủ mọi cách hãm hại Thuỳ Trang, bao gồm đẩy nàng xuống nước

"Con đàn bà chết tiệt này. Đúng là mụ phù thủy độc ác, thì ra là do cô hại Gấu của tôi, khiến chị ấy hiện giờ không thèm nhận tôi, còn dám bày mưu muốn hại chị ấy, hiện giờ lại bắt nhầm tôi, tôi mà thoát được tôi sẽ lôi cả dòng họ tổ tiên cô ra bầm nhuyễn tất cả"

Huyền Baby cựa quậy muốn thoát cửa đứt dây trói, cô nhẹ nhàng nhích lại gần chiếc ghế sắt rồi cạ dây vào đó, nhưng thật không may, chiếc ghế ấy lại mất thăng bằng ngã xuống đất gây ra tiếng vang lớn làm kinh động đến hai tên bên ngoài. Bọn chúng nghe âm thanh lập tức chạy vào, nhìn thấy Huyền Baby đã tỉnh lại còn có ý định chạy trốn, chúng cười cười nói

- Muốn trốn sao? Mày không có cửa đâu. - Huyền Baby tức giận ú ớ nói trong họng, bọn chúng nghe không được đành đến tháo băng keo che miệng cô xuống

- Bọn mày mau thả tao ra. Có biết tao là ai không mà dám lôi tao đến cái chỗ khỉ ho cò gáy này vậy? Tao mà thoát được, nhất định tao sẽ tống bọn mày vào tù.  ^* 8^%*(($%%^&&*#$

Vừa được tháo băng keo ra, Huyền Baby tức giận mắng chửi bọn chúng một trận. Một tên tức giận vừa định mở miệng ra nói thì nhận được điện thoại nói bọn chúng thả Huyền Baby ra. Cúp điện thoại, hắn ta quay sang tên bên cạnh nói

- M*, cô chủ nói mình thả nó ra. - Tên kia nghe vậy cũng chau mày nhìn hắn, riêng Huyền Baby nghe vậy liền cười nói

- Nghe chưa? Cô ta nói thả tao ra thì thả đi, tụi mày ở đó nhìn nhau làm cái gì? - Tên đó đang bực tức bị Huyền Baby nói khích như vậy liền tức giận hét lớn

- Mày câm miệng lại. - Huyền Baby bị hét như vậy liền hoảng hồn ngậm miệng lại. Hắn ta vừa ý quay sang tên đồng bọn nói

- Cô chủ còn nói đợi cô ấy đến đây rồi sau đó sẽ giao cho bọn mình tên này, nói bọn mình muốn làm gì thì làm. Bây giờ nói thả ra là sao chứ?

- Chắc là bên cô chủ xảy ra chuyện gì rồi. Bây giờ con này tính sao? Chẳng lẽ tốn công bắt nó đến đây rồi thả nó ra. - Dứt lời, hai tên đưa mắt nhìn nhau đầy thâm ý sau đó cả hai cùng nở nụ cười đầy ghê rợn nhìn sang Huyền Baby. Cô thấy vậy liền hoảng sợ nói

- Mày muốn làm gì? - Một tên cười ha hả nói

- Sao vậy? Lúc nãy không phải mày lớn họng lắm sao? Để xem lát nữa tụi tao chơi mày đến không còn sức lực xem mày còn la được nữa không? - Huyền Baby nghe hiểu ra ý của bọn chúng liền rùng mình nhích về phía sau

- Bọn mày đừng có lại đây? Bọn mày mà chạm vào tao, tao sẽ la lên đó.

- Mày la đi. Mày ở nơi này la đến khản cổ cũng không ai nghe đâu. Mày tốt nhất là nên chừa hơi sức để một chút còn la trong hưởng thụ nữa. Mày muốn la, bọn tao sẽ thay phiên nhau lần lượt khiến mày la đến không thở nổi

Vừa dứt lời một tên liền lao xuống người Huyền Baby tháo hết dây thừng ra, hắn hung hăng đè thân thể cô xuống, kìm chặt hai tay không cho cô phản kháng rồi mặc cho cô la hét thế nào hắn vẫn không để tâm mà còn hưng phấn hơn, nhanh chóng lột áo của cô. Da thịt trắng noãn của cô hiện lên trước mắt hắn khiến hắn thèm muốn đến cực độ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro