926-930

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 926- 929: Ba mẹ buổi tối rất bận

Bà nội nó, cô bận đến xuất huyết, bên này anh còn gây ra loại vấn đề này cho cô!

Âu Minh Hiên nản lòng nói: “Úc huân, em ít nói vài câu được không? Hiện tại quan trọng là phải tìm được Mộng Oanh và Niếp Niếp trước!”

Âu Minh Hiên đầy ủy khuất, trời biết, anh kỳ thật thật sự thuần khiết, là cô gái kia đột nhiên tập kích, anh khó lòng phòng bị mới bị cợt nhã.

Nhưng, anh biết nói Hạ Úc Huân cũng sẽ không tin tưởng, vì thế đành phải im lặng.

Đáng thương cho sự trong sạch của anh, đều bị huỷ hoại……

Hai người tìm hơn một giờ vẫn không thấy bóng người, vì thế Hạ Úc Huân suy đoán: “Có thể chị ấy đã trở về hay không?”

“Anh cảm thấy hẳn là không thể nào?” Âu Minh Hiên nói.

Hạ Úc Huân gật gật đầu: “Em cũng khĩ vậy, tưởng tượng đến anh cũng cô gái khác ở nhà làm loại chuyện này, phụ nữ nào còn ở nổi nhà chứ.”

Nhìn Âu Minh Hiên ngày thường thần thái phấn khởi giờ phút này mặt như bụi đất, khơi dậy sự đồng tình cuối cùng trong lòng cô, Hạ Úc Huân rốt cuộc hảo tâm không đả kích anh, nói: “Mặc kệ như thế nào, đi về nhà xem trước đã.”

Lúc hai người đuổi tới hạnh hoa thôn, nhìn thấy trong sân đèn sáng, nhìn nhau, sau đó lập tức vọt vào.

Mới vừa đi vào liền nhìn thấy hai người một lớn một nhỏ đang ngồi trước bàn phòng khách, Mộng Oanh đang dạy Niếp Niếp làm bài tập, di động sạc pin để ở bên cạnh.

“Mẹ ơi, con thật sự không có tâm tình làm bài tập!”

Tiểu Bạch hiện tại không ở nơi này, baba lại…… Lại đáng giận như vậy! Bé hiện tại ngay cả người nói chuyện đều không có!

“Niếp Niếp, lại không ngoan mẹ sẽ tức giận đó, hôm nay đã phá lệ mang con đi chơi, trễ như vậy còn chưa viết xong, ngày mai sẽ bị cô giáo mắng!” Tần Mộng Oanh trách nói.

Niếp Niếp thở dài, uể oải ỉu xìu mà một lần nữa cầm bút chì, nói: “Được rồi! Đề này Tiểu Bạch đã nói qua một lần với con, nhưng con vẫn không biết, mẹ, mẹ dạy con lại lần nữa đi! Nếu ngày mai con đến trường lại hỏi Tiểu Bạch, nhất định lại sẽ bị em ấy mắng!”

“Đề này à! Là đề suy luận, hình như rất khó nha……” Tần Mộng Oanh trêu ghẹo mà ra vẻ học sinh tiểu học hiện ra vài phần đáng yêu khác hẳn vẻ đạm mạc ngày thường.

“Mẹ! Hẳn là không phải mẹ cũng không biết đó chứ!” 

Tần Mộng Oanh sắc mặt ửng đỏ, nói: “Nếu không, chờ ba con trở về, con hỏi ba?”

SPONSORED

Có chuyên môn về nghề nghiệp, cô cũng không phải cái gì đều hiểu, hơn nữa, hiện tại đề bài học sinh tiểu học, thật sự đúng là rất khó!

Niếp Niếp nghe vậy đem khuôn mặt nhỏ quay đi, đáp: “Hừ! Mới không cần hỏi! Ba ba là hoa tâm đại củ cải ~”

Một màn này tuy rằng nhìn rất ấm áp, nhưng thật sự có chút quỷ dị.

Chỗ quỷ dị không gì hơn, vì cái gì Tần Mộng Oanh một chút dấu hiệu tức giận đều không có? Mà Niếp Niếp thì ngược lại.

Trong lúc vô tình Niếp Niếp nhìn thấy người trong sân, đôi mắt chớp chớp, sửng sốt một chút, sau đó trực tiếp làm lơ Âu Minh Hiên, hướng Hạ Úc Huân bay qau, nói: “Dì Hoa —— dì đã về rồi! Nhanh lại đây dạy con làm bài tập!”

“Đã trở lại.” Tần Mộng Oanh nhìn Âu Minh Hiên, nhàn nhạt nói một câu, giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

Sau đó, cô chuyển hướng Hạ Úc Huân, nói: “Úc huân? Em hôm nay sao lại về rồi? Biểu cảm này là như thế nào, xảy ra chuyện gì sao?”

Hạ Úc Huân mặt vô pháp lý giải, đi qua cầm bả vai cô, nói: “Cái kia, chị Mộng Oanh, chị không lầm chứ? Không phải em có việc, người xảy ra chuyện chính là chị mà!”

“Chị?” Tần Mộng Oanh khó hiểu.

“Đương nhiên rồi! Em và học trưởng tìm chị cả đêm, em còn tưởng rằng chị phải tức giận đến mức mang Niếp Niếp bỏ nhà đi a!” Hạ Úc Huân kéo Tần Mộng Oanh ngồi xuống ghế.

“Bỏ nhà đi? Vì cái gì nói như vậy?” Tần Mộng Oanh cư nhiên còn vẻ mặt không biết gì.

Hạ Úc Huân cảm thấy mình sắp điên rồi, nói: “Chị còn hỏi em vì cái gì? Tên này cùng người khác lêu lổng, chị chẳng lẽ một chút đều không tức giận, không phẫn nộ sao?”

“Tức giận?”

“Đúng vậy! Chị không tức giận sao?” Hạ Úc Huân có chút thất bại, sao đột nhiên cảm giác không có cách nào khai thông vậy nhỉ?

Âu Minh Hiên nhìn hai người nhất ngôn nhất ngữ mà đối thoại, từ đầu tới đuôi đều trầm mặc, mãi khi nghe đến đó, mới nhìn ra chút dấu vết để lại, cũng hiểu ra mọi thứ.

Âu Minh Hiên đem Hạ Úc Huân kéo qua, nói: “Úc huân, đừng hỏi nữa, anh hiểu rồi.”

“Anh hiểu cái gì a? Làm ơn hai người bọn anh nói rõ ràng được không? Em đều bị các người làm cho hồ đồ!”

Âu Minh Hiên xoa xoa trán mình, trong mắt tràn đầy trào phúng: “A, anh sớm nên biết, anh cho rằng sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, anh cho rằng sau khi anh nỗ lực đào tim đào phổi lâu như vậy, em ít nhất sẽ có chút gì đó để ý đến anh.

Nhưng, không nghĩ tới…… Là anh tự mình đa tình!

Trước kia cũng là như vậy, anh lúc cùng em kết giao, mặc kệ cùng bao nhiêu phụ nữ khác chơi trò mập mờ, em trước nay đều không có phản ứng, anh cùng bọn họ dạo phố, em gặp phải làm bộ không phát hiện; anh tán tỉnh bọn họ, em mỉm cười mà chống đỡ; anh lên giường với bọn họ, em thậm chí hảo tâm mà hỗ trợ đóng cửa phòng…… A……”

Hạ Úc Huân nghe được nghẹn họng nhìn trân trối: “Chị Mộng Oanh, chị thật sự là thần nhân vậy sao! Chị làm thế nào được vậy a? Nếu là em em đã sớm đem tên khốn này cắt thành tám khúc ném cho chó ăn rồi!”

Tần Mộng Oanh không nói gì, Âu Minh Hiên liếc nhìn cô một cái, sau đó thay cô trả lời:“Bởi vì cô ấy không yêu anh! Trước nay đều không có!”

Tần Mộng Oanh vẫn không mở miệng, cô trầm mặc khiến sắc mặt Âu Minh Hiên càng thêm khó coi.

“Ách……” Không khí rất không hợp, Hạ Úc Huân nhìn Tần Mộng Oanh, lại nhìn Âu Minh Hiên, gió đêm thổi qua, cô khẽ rùng mình.

Âu Minh Hiên trầm mặc thật lâu, sau đó đột nhiên sắc mặt dữ tợn, một tay đem áo khoác ném trên mặt đất, rống giận: “Em một chút đều không để ý đến anh có phải hay không? Mặc kệ anh như một thằng ngốc tìm em suốt một buổi tối, sợ em suy nghĩ lung tung! Cuối cùng em lại hiền lành không nói một tiếng mang theo con gái cùng đi đường vòng, làm cho bên anh lạc lối!”

SPONSORED

Hạ Úc Huân đổ mồ hôi, học trưởng bộc phát……

“Học trưởng…… Chị Mộng Oanh ……” Hạ Úc Huân nhìn Âu Minh Hiên hai mắt đỏ tươi, lại nhìn Tần Mộng Oanh cúi đầu vẫn luôn trầm mặc, có chút không biết làm sao, đành phải ôm sát Niếp Niếp đang bị dọa sợ: “Học trưởng, anh quát cái gì a! Có chuyện gì từ từ nói, đừng dọa trẻ con.”

Thật lâu sau, Tần Mộng Oanh có chút khàn khàn mà mở miệng: “Là anh cảnh cáo tôi, đừng yêu anh.”

Hạ Úc Huân nhìn về phía Âu Minh Hiên, ánh mắt biểu đạt ý tứ rất rõ ràng, chính anh nói, có thể trách ai.

“Anh… Đó là chuyện của bảy năm trước! Em có cần phải lời anh nói nhớ rõ như vậy hay không! Anh hiện tại nói anh yêu em, anh thích em, anh muốn cưới em làm vợ sao một câu em đều nghe không vào?” Âu Minh Hiên rống giận.

Cuối cùng, anh dường như nghĩ thông suốt, lộ ra vẻ mặt càng thêm tự giễu, nói: “Mấy ngày nay, chúng ta sớm chiều ở chung, tuy rằng em chưa bao giờ chính miệng nói tha thứ cho anh, nhưng anh cho rằng em đã thấy được chân tâm của anh.

Nhưng mà hiện tại, anh rốt cuộc hiểu rồi, time m là sắt thép, em căn bản đối với anh không chút động tâm thậm chí là mềm lòng, em bất quá chỉ nể mặt Niếp Niếp, cho nên không tiếp thu, cũng không cự tuyệt, mặc kệ anh mấy ngày này ở bên cạnh các người nhảy nhót như một thằng điên!

Hạ Úc Huân sờ sờ cằm: “A, hay cho một câu không tiếp thu cũng không cự tuyệt…… Học trưởng, đây hình như là mánh khóe mà đàn ông các anh quen dùng để buộc tiểu cô nương a?”

“Hạ, úc, huân!” Âu Minh Hiên đằng đằng sát khí mà trừng qua.

“Được được được, em câm miệng!”

Bất quá cô vẫn muốn cảm thán một chút Thiên Yết thật sự là vua báo thù!

Âu Minh Hiên tên hoa hoa công tử này xứng đáng có một kiếp này!

“Những thứ khác cũng không quan trọng, quan trọng là chúng ta mục đích tương đồng, cho nên tôi cho rằng chúng ta có thể chung sống hoà bình.” Tần Mộng Oanh nhàn nhạt mà nói một câu, sắc mặt bất biến.

“Mục đích tương đồng? Đáng chết! Ai nói chúng ta mục đích tương đồng? Anh là bởi vì yêu, còn em thì sao?” Âu Minh Hiên quát.

“Anh và tôi cùng yêu Niếp Niếp, không phải sao?” Tần Mộng Oanh hỏi.

“Đúng.” Âu Minh Hiên trả lời.

“Anh vì con có thể làm bất cứ chuyện gì, không phải sao?” Tần Mộng Oanh tiếp tục hỏi.

“Đương nhiên, em rốt cuộc muốn làm cái gì?” Âu Minh Hiên thần sắc nôn nóng.

“Cho nên, chúng ta mục đích tương đồng, tôi nguyện ý vì mục đích cộng đồng này mà cùng anh chung sống hoà bình, tôi cho rằng trạng thái mấy ngày nay cũng rất tốt.” Tần Mộng Oanh ra kết luận, sau đó xoay người rời đi.

Âu Minh Hiên bị chặn đến một câu đều nói không nên lời, đuổi theo ở phía sau ồn ào: “Tần Mộng Oanh, em gọi cái cố chấp này là logic gì? Em đây là xem mạng người như cỏ rác! Loại trạng thái này tốt khi nào! Anh ngay cả thân phận danh chính ngôn thuận đều không có!”

“Hôn nhân là trói buộc, là phần mộ, là kết thúc của tình yêu.” Tần Mộng Oanh xoay người lại nói một câu.

“Mẹ kiếp! Vì cái gì em lại nhớ kỹ mấy câu nói vớ vẩn đó chứ, em có thể nhớ anh chút không được sao?” Âu Minh Hiên quả thực phát điên, đồng thời càng muốn đem chính mình trong quá khứ bắt hung hăng đánh cho một trận, nói toàn những lời vô liêm sĩ! 

Dưới sự giận dữ, Âu Minh Hiên nhanh đuổi theo tiến lên, trước khi Tần Mộng Oanh vào nhà đóng cửa phòng, một tay đem cô kéo vào lồng ngực mình, cúi đầu phẫn nộ hôn, sau đó mạnh bạo đem cô đẩy mạnh vào trong phòng, “Phanh” một tiếng đem cửa phòng đóng lại.

Hạ Úc Huân bất đắc dĩ mà che mắt Niếp Niếp lại, nói: “Niếp Niếp a! Cùng dì Hoa ở nhé! Ba mẹ con đêm nay e là sẽ rất bận……”

Vừa rồi chị Mộng Oanh nói cái gì? Hôn nhân là trói buộc, là phần mộ, là kết thúc của tình yêu?

Chà chà, thật đúng là phong cách năm đó của Âu Minh Hiên……

Làm anh buông thả, gặp báo ứng đi!

Bất quá, chờ anh chịu báo ứng xong rồi, cô vẫn hy vọng hai người kia có thể chung thành thân thuộc……

-

Để tránh thương tổn vô tội, Hạ Úc Huân đem bé mang về nhà cũ Nam Cung.

Mở cửa, Tiểu Bạch ngồi trong phòng khách, sau khi đọc sách xong sẽ ngồi đối diện laptop vừa chơi trò chơi, vừa chờ Hạ Úc Huân trở về.

“Tiểu Bạch, chị tới rồi ——”

Bé đột nhiên phi như bay qua làm cho kết quả chính là, phi thương cử bạch trong game bị đánh bại lần đầu tiên, “Cạch” một tiếng bị BOSS chém chết.

Tiểu Bạch nhìn hình ảnh mình bị BOSS chém chết giữa màn hình máy tính, thở dài: “Sao chị lại đến?”

Bé suy sụp hạ khuôn mặt nhỏ, đáp: “Ba mẹ cãi nhau, thật chán ghét, Niếp Niếp muốn theo dì Hoa qua……”

Hạ Úc Huân thay giày xong, hướng Tiểu Bạch giải thích: “Niếp Niếp tạm thời ở nhà chúng ta vài ngày, con phải chăm sóc người ta thật tốt có biết hay không?”

Niếp Niếp nghe vậy có chút không vui, đáp: “Nhưng con là chị, hẳn là con chăm sóc Tiểu Bạch mới đúng.”

“Con cũng là bé gái a! Bé trai vốn dĩ nên chăm sóc bé gãi.” Hạ Úc Huân sờ sờ đầu nhỏ, nói: “Đúng rồi, hôm nay tối con muốn ngủ nơi nào? Nếu một mình sợ thì tới đây cùng dì và Tiểu Bạch ngủ.”

Mấy ngày nay Tiểu Bạch lại bắt đầu khôi phục bám lấy cô cùng nhau ngủ, Hạ Úc Huân cuối cùng cũng hiểu mục đích của cậu nhóc mỗi lần làm như vậy, bất quá vì muốn cô đừng thức đêm, nghỉ ngơi sớm một chút.

Thật là quá láu lỉnh rồi!

Bé gật gật đầu, vui vẻ nói: “Dạ được dạ được!”

“Thời gian cũng không còn sớm, các con chơi một lát liền chuẩn bị ngủ, biết không?”

Hạ Úc Huân dặn dò vài câu liền lên lầu, thừa dịp Tiểu Bạch không để ý nhanh chóng xử lý một ít công việc.

“Tiểu Bạch, em chơi cái gì? Chị cũng muốn chơi.”

“Trò chơi.”

“Em dạy chị chơi đi!”

“Mê muội mất cả ý chí.”

“Vậy em còn chơi.”

“Em và chị không giống nhau.”

“Em không cho chị chơi cùng, chị sẽ méc dì Hoa, em khi dễ chị.”

……

……

“Chị chém người nhà chị, ngu ngốc chết mất.”

“Người ta lần đầu tiên chơi! Tiểu Bạch…… Em thật là lợi hại! Trò chơi này Diệp Hữu Tỉ cũng chơi, cậu ấy nói trong trò chơi có thể kết hôn, chúng ta kết hôn được không?”

Tiểu Bạch trầm mặc trong chốc lát, đáp: “Không được.”

“Vì cái gì nha!”

“Bà xã kỹ thuật quá tệ, sẽ mất mặt.”

“Hừ, có gì đặc biệt hơn người! Chị đi tìm Diệp Hữu Tỉ kết hôn.”

Niếp Niếp vừa muốn đi, Tiểu Bạch đem cô kéo trở về, nói: “Cùng lắm thì, em dạy chị đến khi có thể đi ra ngoài gặp người mới thôi.”

Vậy phỏng chừng phải dạy rất nhiều năm, rất nhiều rất nhiều năm……

-

Sáng ngày hôm sau, Hạ Úc Huân vẫn lui tới công ty như thường lệ.

Nhưng, cô không hiểu sao cảm giác hôm nay không khí công ty có chút kỳ quái, mọi người vốn dĩ hình như đang sôi nổi thảo luận chuyện gì đó, vừa thấy cô lập tức tất cả đều im như ve sầu mùa đông.

SPONSORED

Cô mới vừa tiến vào trong văn phòng, bên ngoài tiếng thảo luận lại dần dần lớn lên.

“Thật nhìn không ra, đại tiểu thư cư nhiên sẽ là loại người này!”

“Đúng đó! Tôi còn tưởng rằng cô ấy thật sự mạnh mẽ như vậy, thì ra những hợp đồng đó đều là như vậy mà ký thành!Quả thực là không từ thủ đoạn a!”

“Đương nhiên, tuy nói hiện tại chức vị của cô ấy đã là tổng tài, nhưng dù sao cũng là phụ nữ, phía sau còn có Lâm Na như hổ rình mồi, đương nhiên phải làm chút gì đó để đứng vững vị trí!”

“Chà chà, khuôn mặt xinh đẹp chính là thuận tiện, cũng không biết cô rốt cuộc đã ngủ với bao nhiêu lão tổng nữa…… Lần trước các người nói dự án lớn kia với Thiên Úc là như vậy lấy được, tôi còn không tin đâu, dù sao Lãnh Tư Thần chưa bao giờ ăn phụ nữ!”

Lúc này, Lily không chút để ý mà cắm một câu: “Nhân vật trên báo giấy rất nổi tiếng, tùy tiện đếm cũng có sáu bảy người a! Mỗi người đều là trùm kinh doanh! Cô ấy đầu tiên là theo chân bọn họ lên giường lừa mấy người đó sau này sẽ gả cho hắn, tương lai Thiên Lâm chính là của bọn họ, mượn lý do này để những người đàn ông đó cam tâm tình nguyện mà cùng cô ấy ký hợp đồng. Bất quá…… Đi đêm lắm sẽ có ngày gặp ma……”

“Ngày hôm qua đại tiểu thư là bàn hợp đồng với ai vậy?” Không biết là ai hỏi một câu.

Lily chỉ vào người đàn ông cùng Hạ Úc Huân ôm vào trên báo nói: “Uhm, chính là người này, Lý tổng của Tân Thái! Vậy đó, người ta ân cần thật sự, sáng sớm hôm nay liền phái người đem hợp đồng ký xong đưa qua, phỏng chừng bị lừa còn không biết a! Không hiểu được sau khi anh ta nhìn thấy bài báo sẽ có cảm tưởng gì……”

……

……

Hạ Úc Huân mới vừa tiến vào văn phòng liền nhìn thấy Nghiêm Tử Hoa đang đợi cô.

“Nghiêm Phó tổng, anh đi công tác trở lại rồi sao? Sự tình giải quyết được chưa?” Hạ Úc Huân vẻ mặt kinh hỉ.

“Uhm, giải quyết xong, hàng hóa đã tìm được.” Nghiêm Tử Hoa không có nhiều lời, sắc mặt ngưng trọng mà đẩy đẩy mắt kính mở miệng: “Tiểu thư, hiện tại có một tin tức xấu, một tin tức tốt.”

Chương 930: Không phải thế thân, mà là nguyên chủ

“Vậy nói tin tức tốt trước đi!” Hạ Úc Huân rót ly nước, ngồi xuống trước bàn làm việc.

“Kỳ thật, bởi vì tin tức xấu kia, tin tức tốt này cũng coi như không phải tin tức tốt nhất.” Nghiêm Tử Hoa nặng nề mà thở dài.

“Nghiêm Phó tổng nói chuyện từ trước đến nay sạch sẽ lưu loát, lần này cư nhiên voifng vo như vậy, xem ra tin tức xấu này thật sự rất nghiêm trọng.” Hạ Úc Huân đặt ly nước xuống, một bộ tư thái tôi đã chuẩn bị xong.

Nghiêm Tử Hoa đem một phần hợp đồng đã ký xong đưa cho Hạ Úc Huân, sau đó do dự mà đem mấy tờ báo chí tạp chí đẩy đến trước mặt cô.

Hạ Úc Huân nhìn hợp đồng, cũng không kinh ngạc, là hợp đồng cô tối hôm qua cùng Lý Vân Triết bàn xong, Lý Vân Triết quả nhiên hết lòng tuân thủ hứa hẹn sáng sớm liền đem hợp đồng đã ký đưa qua.

Nhưng, cô còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, dư quang liếc tới một tờ báo chí, liếc mắt một cái lọt vào trong tầm mắt chính là ảnh chụp tối hôm qua Lý Vân Triết say rượu ôm hôn cô.

Tim Hạ Úc Huân chợt lạnh, tức khắc hiểu sơ sơ, sau đó tiếp tục nhìn xuống.

Một ảnh chụp trong đó là cách lớp kính nhà hàng bọn họ đang dùng cơm, trong ảnh chụp, đóa hoa hồng khác biệt trước ngực Lý Vân Triết rất dễ thấy.

Tấm ảnh chụp thứ hai là cô đỡ Lý Vân Triết say khướt ra khỏi cửa nhà hàng, bởi vì góc quay, tẩm ảnh kia thoạt nhìn thật giống như bọn họ đang ôm hôn, hơn nữa, đóa hoa hồng vốn dĩ ở trước ngực Lý Vân Triết không biết khi nào ái muội mà cài trên tóc cô.

Ảnh chụp cuối cùng là cảnh hai người cùng nhau đi vào khách sạn.

Tiêu đề báo chí viết —— “Đàn ông sau lưng vị nữ tổng tài con người trị giá trăm tỷ của tập đoàn Thiên Lâm”.

Cho nên, đương nhiên không chỉ là một mình Lý Vân Triết.

Phía sau cư nhiên còn có rất nhiều hỉnh ảnh ái muội chụp lén cô và những người đàn ông khác, chẳng qua nội dung những ảnh chụp đó không có gì thực chất, không giống mấy tấm với Lý Vân Triết kia, chụp tới “Hôn môi” rồi cùng nhau tiến vào khách sạn.

Nhưng tiền giả chi hậu, sau những thứ này, quần chúng đã hoàn toàn có thể thêm vào suy nghĩ mình đủ loại hương, diễm, tràng, cảnh, quyền, sắc, giao một cách dễ dàng……

-

Cùng lúc đó, công ty Tân Thái, văn phòng tổng tài.

Ngón tay sơn màu đỏ của Bạch Thiên Ngưng cầm một tờ báo chí, ngước mắt quét qua người đàn ông bên cạnh, cười lạnh một tiếng: “Ông xã, anh nói…… Anh diễn sâu như vậy, hôn cũng thật như vậy, có phải muốn từ diễn thành thật không?”

“Ai ——” Lý Vân Triết bắt lấy tay Bạch Thiên Ngưng nhéo thịt nơi eo hắn, đáp: “Em cô gái này, lúc ấy anh chính là sợ em ghen, cho nên mới không muốn đáp ứng em, đây chính là em khuyên anh làm như vậy, bức anh làm như vậy, hiện tại lại trách anh, nào có đạo lý như vậy!”

“Hừ! Chỉ một lần này, anh về sau không được liếc mắt nhìn cô ta một cái!” 

Lý Vân Triết được đại xá, lập tức đem cô ôm vào trong lòng ngực, cẩn thận lấy lòng, nói: “Không nhìn không thấy, trong mắt trong lòng anh đều chỉ có một người, em rõ rang nhất không phải sao? Em yêu, đừng tức giận!”

“Bất quá, hợp đồng kia thật tiện nghi cho cô ta!” Bạch Thiên Ngưng không cam lòng nói.

“Dù sao chúng ta cũng không thiệt.” Lý Vân Triết an ủi.

Bạch Thiên Ngưng trừng hắn một cái, nói: “Đương nhiên không thiệt, em sao có thể bảo anh làm ăn lỗ vốn. Cô gái kia mạng dù tốt như thế nào, em muốn nhìn xem cô ta còn có phúc khí hưởng thụ hay không! A, Lâm Na kia sẽ dễ đối phó sao? Chờ xem cô ta là như thế nào bị đùa chết! Em nhất định phải làm cho cô ta thân bại danh liệt, cửa nát nhà tan, sống không bằng chết!”

Nhìn sự phẫn nộ và ghen ghét trong mắt Bạch Thiên Ngưng, nắm tay Lý Vân Triết hơi siết lại, nói: “Thiên Ngưng, anh hỏi em…… Em đến bây giờ còn hận cô ta như vậy, là bởi vì lúc trước cô ta cướp Lãnh Tư Thần sao? Cho nên, em vẫn là để ý Lãnh Tư Thần, có phải hay không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro