Chương 241: Liên kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tần Hoàng Hậu hỏi: "Ngươi xác định người tung tin đồn là Tứ hoàng tử?"

Trân Châu thành thật trả lời: "Hoàng Thượng là người tra ra Đại hoàng tử, Đại hoàng tử liền khai ra là Tứ hoàng tử, vì vậy Tứ hoàng tử bị phạt đóng cửa bế quan trong một tháng, dựa vào chứng cứ hiện tại, người khởi xướng quả nhiên là Tứ hoàng tử."

"Thái Tử thì sao? Gần đây có động tĩnh gì không?"

"Thái Tử vẫn luôn ở Đông Cung dưỡng bệnh, thỉnh thoảng sẽ tiếp kiến tiểu quận vương, Thái sư, Thái phó, Hình bộ thượng thư..."

Người mà Tần Hoàng Hậu nghi ngờ nhất lại chính là Thái tử.

Nhưng Thái Tử bệnh lâu không khỏi là sự thật, việc này không thể làm giả được.

Tứ hoàng tử cùng Đại hoàng tử tung tin đồn cũng là sự thật, nhân chứng vật chứng vô cùng xác thực.

Tần Hoàng Hậu suy đi tính lại, đều không nghĩ ra.

Nàng dứt khoát đứng lên: "Bổn cung muốn đi Đông Cung gặp Thái Tử."

Trân Châu đỡ nàng bước lên phượng liễn, đi thẳng đến Đông Cung.

Hôm nay Thái Tử đã hồi phục hẳn, lúc này đang cùng Hình Bộ thượng thư Đổng Minh Xuân thảo luận.

Biết được Hoàng Hậu tới, Thái Tử cùng Đổng Minh Xuân ra cửa nghênh đón.

Tần Hoàng Hậu vào Minh Quang Cung, nàng nhìn thấy Thái Tử đã khôi phục thần sắc bình thường, nhẹ giọng hỏi: "Trên người ngươi còn có chỗ nào không thoải mái?"

Lạc Thanh Hàn cung kính đáp: "Đa tạ mẫu hậu quan tâm, nhi thần không có chút khó chịu nào."

"Xem ra ngươi thật sự đã khỏi bệnh, Thiên Nhất đạo sĩ quả thật cũng có bản lĩnh."

Lạc Thanh Hàn: "Cảm ơn phụ hoàng cùng mẫu hậu đã mời Thiên Nhất đạo sĩ, nhi thần mới có thể khỏi hẳn, mọi thứ đều nhờ phúc của phụ hoàng và mẫu hậu."

Tần Hoàng Hậu phất tay, Đổng Minh Xuân cùng các cung nữ, thái giám tất cả đều thức thời mà lui ra ngoài.

Trong phòng cũng chỉ còn lại Tần Hoàng Hậu cùng Thái Tử.

Tần Hoàng Hậu lạnh lùng nhìn Thái Tử trước mặt, trầm giọng nói: "Kỳ thực, những chuyện này đều là ngươi âm thầm lên kế hoạch đúng không?"

Lạc Thanh Hàn khẽ nhíu mày: "Mẫu hậu sao lại nói như vậy? Nhi thần không hiểu ý của người."

"Ngươi thật sự không hiểu? Hay là giả vờ không hiểu?"

Lạc Thanh Hàn rũ mắt: "Nhi thần là thật sự không hiểu, thỉnh mẫu hậu nói rõ."

Tần Hoàng Hậu ánh mắt càng ngày càng lạnh lùng: "Ngươi giả bệnh, lợi dụng Đại hoàng tử cùng Tứ hoàng tử tung tin đồn, cố ý ở Quần Phương Yến ngất đi, thu mua Khâm Thiên Giám cùng Thiên Nhất đạo sĩ... những việc này đều liên kết với nhau, ngươi cũng thật tính toán kỹ."

"Mẫu hậu hiểu lầm rồi, nhi thần chưa bao giờ làm những việc này, nhi thần là thật sự bị bệnh, việc này cả Thái Y Viện tất cả mọi người có thể làm chứng."

Tần Hoàng hậu cười lạnh: "Ngươi cho rằng ta thật sự không tìm ra manh mối nào sao? Ta không muốn điều tra đến cùng là muốn cho ngươi một cơ hội, ngươi cứ từ từ mà suy nghĩ, ngươi rốt cuộc là người của ai? Bổn cung đem ngươi lên cao không phải vì muốn ngươi cắn ngược lại một cái!"

Lạc Thanh Hàn không tiếp tục biện hộ mà tự giễu cười nhạo bản thân.

"Xem ra mẫu hậu đã xác định tất cả những chuyện này đều là do nhi thần làm, thực ra ở trong lòng mẫu hậu nhi thần kỳ thực là một kẻ xấu xa, sẽ làm bất cứ việc gì để đạt được mục đích của mình."

Tần Hoàng Hậu mím chặt môi, trầm mặc không nói.

Lạc Thanh Hàn vẫn như cũ không có biểu hiện gì lớn trên khuôn mặt, nhưng giọng nói có hơi phát run.

"Nhi Thần là hài tử được mẫu hậu nuôi lớn, trong lòng nhi thần mẫu hậu chính là người thân thiết nhất trên thế giới này, nhi thần dâng hết tấm lòng  cho người, nhưng người lại không có bất kỳ sự tin tưởng nào đối với nhi thần.

Nếu người đã nhật định tất cả đều là do nhi thần làm, vậy thì nhi thần liền nhận, người muốn xử lý nhi thần như thế nào cũng được, nhi thần tuyệt đối sẽ không oán hận."

Nói xong, Lạc Thanh Hàn liền quỳ xuống.

Ngay cả khi quỳ xuống, tư thế của hắn vẫn thẳng như thanh tùng, thà gãy chứ không chịu cong, đôi mắt đen láy đầy kiên định.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro