TG19: Tu Chân Thí Luyện (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edt: Mítt
~~~~~~~~




Chú ý: Chương này là chương lặp lại, xin đừng đặt mua 【 tác giả quân tự mình không thể cắt bỏ, phải đợi thứ hai biên tập cắt bỏ 】

Nếu bạn đã tự động đặt mua, mời xem tiểu kịch trường phía dưới giải buồn.

Khi nhóm nhiệm vụ giả ra cửa ngồi giao thông công cộng, thời điểm không có chỗ ngồi:

Đinh Giai Giai —— đi lên xe buýt, nhắm chuẩn vị nào đẹp trai nhất, bắt đầu phóng điện: “Anh đẹp trai này, người ta đợi ở trạm mệt mỏi quá, có thể cho người ta ngồi ở chỗ anh nghỉ ngơi một chút không! Nếu anh không tiện thì em có thể ngồi ở trên đùi anh cũng được!”

Kết quả: có được một chỗ ngồi, soái ca mặt mày đưa tình vô số.

Thích Việt —— đi lên xe buýt, ừm? Không có chỗ ngồi? Không sợ! Xem bàn tay vàng của tôi tạo mộng: Các người hiện tại đều tới trạm cuối rồi, nhanh xuống xe đi! Năm giây sau, hành khách trên xe tất cả đều xuống xe!

Thích Việt: Ha ha ha, ta quả nhiên là thiên tài!

Tài xế: Cậu cái tên ngốc này, xe đều đến chung một điểm, cậu không xuống xe, còn ở đó cười ngây ngô cái gì? Nói xong, tài xế mở cửa xuống xe.

Thích Việt:……

Kết quả: có được chiếc xe buýt trống rỗng ~

Từ Sách —— đi lên xe, phát hiện không có chỗ ngồi, dùng 1 giây tính toán một chút nếu mình ở trên xe này gặp phải kẹt xe hoặc đèn đỏ thì phải dừng tổng cộng bao lâu, lại dùng 2 giây nhìn quét qua tất cả những hành khách đang ở trên xe, lại dùng 3 giây tính toán một chút mình đứng ở bên cạnh người nào thì có thể đạt được chỗ ngồi nhanh nhất.

Tài xế: Ngươi rốt cuộc có lên xe hay không?

Từ Sách: Không lên.

Kết quả: Từ lão đại quyết định chờ xe buýt tiếp theo, bởi vì tài xế xe này tính cách táo bạo, tỷ lệ phát sinh tai nạn xe cộ có 0,003 phần ngàn.

Tô Vãn: Đi lên xe, không ngồi? Đứng cũng không muốn đứng.

Lúc này một chiếc Maserati màu đen lái qua đây, Tô Duệ: “Vợ, vợ ơi, em đi đâu anh đưa em đi!”

Tô Vãn: Được.

Kết quả: Hai vợ chồng lái xe ra cửa.

Mọi người: cẩu độc thân tỏ vẻ đã chịu mười vạn điểm công kích vật lí, sau này không bao giờ ngồi xe buýt nữa ~

~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro