chap 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chuyện này đối với Ôn Tiểu Huy mà nói quả là quả bom bùng nổ , nổ đến đầu hắn phải nứt ra.

   Hắn với Lê Sóc ! Đêm qua say rượu loạn tình ?!

Bởi vì quá khiếp sợ , mặt hắn thành một vẻ đờ vẫn , nhưng nội tâm thì điên cuồng tru như sói.

   Tại sao có thể chứ ! Làm sao lại thế chứ!

Hắn chưa đến mức lên giường một đêm mà khóc gào cha mẹ , tuy rằng đó là lần đầu tiên của hắn , cũng may đối phương không phải người hắn ghét , nhưng khiến hắn không thể nuốt trôi chính là , hắn mới xác định được tình cảm với Lạc Nghệ không lâu , mẹ nó đùng phát quay ra ngủ với Lê Sóc , với hắn mà nói , giống như phản bội Lạc Nghệ vậy.

Nói phản bội kỳ thật không hẳn , giữa hắn và Lạc Nghệ cũng chưa có gì rõ ràng , nhưng xét về mặt tình cảm , hắn đúng là đã phản bội tình cảm của Lạc Nghệ và của bản thân mình , hắn không hề muốn ôm tâm tình muốn lên giường với Lê Sóc , giờ đã tỉnh táo , hắn càng không muốn !

Mẹ nó uống rượu đúng là toàn gặp xui xẻo , hắn thề về sau đánh chết cũng không uống rượu nữa ! Hắn ảo não đấm mạnh mình vài cái , thật hối hận thấu ruột gan .

Nếu Lạc Nghệ biết....sẽ trách hắn sao ? Nghĩ đến đây , Ôn Tiểu Huy lại muốn khóc thét rồi.

Lê Sóc thấy động tác qủy dị của hắn, khó hiểu nói '' Tiểu Huy  bị làm sao vậy , đau đầu sao ?'' Y bắt lấy tay Ôn Tiểu Huy , định kiểm tra một chút .

Ôn Tiểu Huy như điện giật hất tay Y ra , biểu tình trên mặt cứng ngắc à xấu hổ '' Có có , có hơi ''.

Lê Sóc ôn nhu cười : '' em nhìn em đi , đã bảo đừng uống nhiều mà  bất quá em uống sầy ngoan ngoãn đến bất ngờ ''.

Tim Ôn Tiểu Huy run rẩy , mỗi một chữ Lê Sóc nói , mỗi một cái nhếch mép , đều tràn ngập mờ ám , hắn điên mất thôi .

'' Anh xuống lầu mua thuốc hạ sốt cho em nhé , người không quá nóng nhưng uống cho chắc .''

''......Vâng '' Ôn Tiểu Huy ngu ngốc nhìn y .

Lê Sóc đứng lên , nghĩ nghĩ thế nào lại cúi xuống hôn trán Ôn Tiểu Huy cười nói : '' tối hôm qua anh rất vui .''

Lê Sóc có ý là Ôn Tiểu Huy nguyện ý coi y là bạn tâm sự , nhưng Ôn Tiểu Huy tự động vặn vẹo lời này thành khen tặng sau khi gạo nấu thành cơm thành công . Miệng hắn lệch sang một bên hẳn luôn rồi .

Lê Sóc lấy áo khoác đi mua thuốc.

Sau một lúc lâu Ôn Tiểu Huy bất động , đột nhiên thét lên một tiếng thê lương :'' phắc a a a a a a —— —— ''

Rầm một cái hắn ngã trên giường , thất thần nhìn trầm nhà .

Đêm đầu hắn chờ mong cứ thế trôi qua hồ đồ như có như không , thậm chí trong đầu chỉ có một ít hình ảnh vụn vặt , đáng sợ nhất chính là , không phải người hắn muốn .

Không phải , hắn muốn , là người khác cơ .

Ôn Tiểu Huy hít hít mũi , có chút khổ sở , vì ngu xuẩn của mình . Hắn không tin Lê Sóc sẽ thừa dịp say rượu chiếm lợi , Lê Sóc không đến mức cấp thấp như vậy , cho nên tối hôm qua đảm bảo hắn lửng lơ không ít , mà sao hắn lại nhớ có Lạc Nghệ xuất hiện nhỉ ? Hắn tưởng Lê Sóc là Lạc Nghệ ? Hay do chịu tác động từ ' quà sinh nhật ' Lạc Nghệ đã ám chỉ hắn ?

Mặc kệ thế nào , hắn vẫn ân hận .

Hắn gào rú một lát , biết cũng không thay đổi được gì , liền xoay người xuống giường .

Trong nháy mắt hai chân chạm đất , hắn vù một cái qùy gối , bung mông thiếu chút nữa phải rơi lệ .

Con bà nó đau quá......

Lê Sóc quả nhiên không phải hư danh , tiểu huynh đệ của Lê Sóc hắn đã từng sờ cách lớp quần lót rồi , giờ hai đùi hắn đi đường không xong đây . Bất quá Lê Sóc đúng là không tồi , đã giúp hắn rửa sạch sẽ trong ngoài , ngoại trừ đau ra , thì không có gì không ổn ....

Nhưng hắn vẫn khó chịu muốn đạp đầu vào tường .

Hắn gắng gượng đứng lên từ mặt đất mặc quần áo , sự tình đã thế này , hắn sao còn mặt mũi nhìn Lê Sóc , ảo não muốn bỏ trốn .

Ra khỏi khách sạn , hắn lại nhớ tới trên người mình không một xu dính túi , vội gọi điện cho La Duệ , đã mở điện thoại , nói sẽ đánh xe tới đón hắn .

Hắn gửi tin cho Lê Sóc , nói trong nhà mình có chút việc , đi trước , hắn cảm thấy về sau chẳng dám đối mặt với Lê Sóc .

Trong lúc chờ La Duệ , hắn chần chừ không biết có nên gọi điện cho Lạc Nghệ không , hắn mở nhật kí , phát hiện nửa đêm hôm qua Lạc Nghệ gọi điện cho hắn , hắn vội gọi một cuộc , nhưng đầu bên kia máy bận .

Ôn Tiểu Huy thở phào , hắn đột nhiên ý thức được , nhỡ Lạc Nghệ nghe máy , hắn có thể suông sẻ nói chuyện với Lạc Nghệ sao ? Sau khi đã ngủ với Lê Sóc . . . .

Hắn thật sự không dám nghĩ , nếu Lạc Nghệ biết thì sẽ như thế nào , hay là hắn nên gạt Lạc Nghệ nhỉ ? Như vậy thì thật không biết xấu hổ . . . .

La Duệ tới rất nhanh , Ôn Tiểu Huy vừa vào ngồi xe liền ôm y khóc : '' mẹ nó ta rối rắm quá , hức hức hức —— —— .''

La Duệ hoảng sợ : '' làm sao vậy , người cãi nhau với Lạc Nghệ ?''

Ôn Tiểu Huy hít hít mũi rồi hung ác nói : '' mẹ nó sao hôm qua mi tắt máy hả , nếu mi không tắt máy , sẽ không phát sinh gì cả !''

'' hôm qua cho nhân viên trong tiệm đi hát hò , điện thoại hết pin thôi , rốt cuộc làm sao vậy ?'' La Duệ có chút khẩn trương , '' Đúng là cãi nhau với Lạc Nghệ à , vì sao thế ?''

'' không phải , không cãi nhau ''

'' vậy mi làm sao ?''

Ôn Tiểu Huy vẻ mặt như đưa đám : '' ngày hôm qua ta vừa tới nhà Lạc Nghệ , liền bị đuổi ra ngoài .''

La Duệ cực kì hoảng sợ : '' Gì cơ ? Dực vào cái gì chứ ? Đấm hắn ''

'' Cha hắn tới ''

La Duệ thất thần đứng hình , giọng hơi run :'' hắn , cha hắn ? Là người kia ?''

Ôn Tiểu Huy gật gật đầu :'' ta cũng sợ , trông ông ta rất dọa người , ta còn chẳng dám nhìn thẳng ông ta , sau đó, Lạc Nghệ cũng rất khẩn trương , bảo ta đi về trước .''
La Duệ thở dài :'' vậy cũng hết cách , cha hắn đáng sợ thể à , vì ông ta tới , bọn mi không ăn sinh nhật được ?''

Ôn Tiểu Huy lắc đầu :'' không biết , dù sao Lạc Nghệ rất khẩn trương .''

'' sau đó thì , có cái gì liên quan tới ta ?''

'' mẹ nó lúc ấy ta đi vội , trừ điện thoại thì không mang thứ gì , trên người một đồng cũng không có , mẹ nó gọi điện cho mi thì mi tắt máy ! Lúc cần mi nhất mi tắt  !'' Ôn Tiểu Huy nhớ tới liền nổi trận lôi đình.

'' mi nói thì lần sau ta cẩn thận hơn là được chứ gì , lúc sau thì sao , mi lang thang đầu đường ? Bị chó cắn ? ''

Ôn Tiểu Huy ôm lấy đầu :'' Đúng lúc Lê Sóc gọi tới , bảo ta đi uống rượu với hắn ''

'' ồ , sau đó . . . .'' La Duệ đột nhiên mở to hai mắt nhìn , '' ban nãy ta đón mi là ở khách sạn , chẳng lẽ . . . .''

Ôn Tiểu Huy ôm đầu rồi gật gật .

La Duệ hết sâu một hơi , mắt với miệng đều mở lớn , mắt với miệng cực buồn cười .

Tâm lý hóng hớt của tài xế taxi bùng nổ nãy giờ , lặng lẽ nhìn bọn họ qua gương .

La Duệ bình ổn nhịp tim , nhìn Ôn Tiểu Huy đang ảo não , nuốt nuốt nước miếng :'' cho nên , mi với Lê Sóc , ấy ấy .''

Ôn Tiểu Huy phát ra một tiếng nức nở .

Tâm trạng La Duệ phức tạp , bọn họ từng giao ước với nhau , mặc kệ ai thoát thân xử nam trước , nhất định phải chúc mừng linh đình , nhưng giờ đây xem ra Ôn Tiểu Huy không có chút nào cao hứng .

Hắn ôm lấy bả vai Ôn Tiểu Huy :'' cục cưng , đừng khổ sở , rượu vào loạn tính thôi , cũng không phải lỗi của mi.''

'' sao không phải lỗi của ta , ta thật ngu '' Ôn Tiểu Huy hức hức nói tiếp :'' nếu . . . . . . . không có Lạc Nghệ , ta cũng k vấn đề gì , nhưng ta nghĩ đến Lạc Nghệ thì cảm giác như mình phản bội hắn , rất khó chịu ''

La Duệ sờ sờ đầu hắn :'' Ta biết , ta biết , nhưng bây giờ mi với Lạc Nghệ chưa là gì của nhau , mi không hề phản bội ai cả , đừng như vậy mà tự trách ''

Ôn Tiểu Huy biết La Duệ nói đúng , hắn cũng có thể an ủi mình như vậy , nhưng hắn vẫn chán nản , khó chịu .

La Duệ đưa hắn về nhà y , pha trà cho hắn uống , dịu dàng an ủi hắn .

Ôn Tiểu Huy sau khi tỉnh rượu , người còn đau nhức , bất tri bất giác lại ngủ .

Cảm giác đã ngủ cả buổi rồi , Ôn Tiểu Huy bị tiếng điện thoại của mình đánh thức , hắn đưa tay sờ soạng , La Duệ nhanh hơn đã cầm lấy điện thoại nhăn nhớ nói :'' là Lạc Nghệ , có nghe không ?.''

Ôn Tiểu Huy run run , cơn buồn ngủ tan sạch , hắn chớp chớp mắt nhìn La Duệ , do dự mà nói :'' nếu không thì , mi nghe giúp ta , bảo ta đang ngủ ''

La Duệ miễn cưỡng nói :'' được rồi .'' Cậu nghe điện thoại , cố ý hạ giọng nói , '' alo , Lạc Nghệ à , tiểu Huy đang ngủ nhà anh ''

Ôn Tiểu Huy trừng mắt ngóng hai người nói chuyện điện thoại , tâm tình vô cùng căng thẳng .

La Duệ dùng khẩu hình nói với Ôn Tiểu Huy :'' Hắn muốn tới đón mi .''

Ôn Tiểu Huy lắc đầu nguầy ngậy.

La Duệ đành phải kiên trì nói :'' Anh thấy cậu ấy mệt lắm , đừng quấy rầy cậu ấy , cứ để mai đi .''

La Duệ ngắt máy , nhẹ nhàng thở ra :'' hắn bảo mi tỉnh thì nhắn lại cho hắn .''

Ôn Tiểu Huy ôm chân , buồn bực gật đầu .

'' ta nói này , mi trốn như vậy cũng vô dụng thôi , chuyện này đâu ai biết , mi không nói cho Lạc Nghệ , coi như chuyện này chưa từng phát sinh .''

Ôn Tiểu Huy xua đầu rối bù :'' mẹ nhỏ , mi biết con người của ta chẳng nín được gì , sớm muộn có ngày lòi ra .''

'' vậy mi có nói cho hắn , nếu hắn thật sự thích mi sẽ không cảm thôi , mi cũng chả chẳng phải phụ nữ , có gì đâu mà làm loạn lên .''

Ôn Tiểu Huy thở dài một tiếng gật đầu.

La Duệ sờ sờ mặt hắn :'' đừng buồn bực , còn may là Lê Sóc , không phải tên vớ vẩn nào .''

'' từ nay ta không dám gặp lại Lê Sóc đâu , mất mặt lắm .''

'' Ừm , không cần ép buộc bản thân .''

Ôn Tiểu Huy ôm lấy eo y , lệch đầu dựa vào vai y , nhẹ giọng nói :'' thật phiền .''

''Không phiền , có ta đây.''

Lăn ở nhà La Duệ tới tối , Ôn Tiểu Huy biết trốn tránh cũng không phải cách gì hay , chủ động gọi điện cho Lạc Nghệ .

Thanh âm Lạc Nghệ nghe thật dịu dàng : '' cuối cùng đã tỉnh , còn khó chịu không?''

''Ừm đau đầu , đã lâu không uống nhiều như thế ''

Lạc Nghệ cười nói :'' em tới đón anh nhé .''

'' tối nay anh muốn ngủ ở nhà La Duệ , lười động đậy , thế nhé .''

'' được rồi , vậy ngày mai tan tầm em qua Tụ Tinh đón anh .''

''. . . . Được '' Ôn Tiểu Huy nhớ tới chuyện trọng yếu ,'' Lạc Nghệ , ngày hôm qua người kia . . . .''

Lạc Nghệ cắt ngang hắn :'' nói qua điện thoại không tiện , ngày mai chúng ta gặp mặt rồi nói sau .''

'' được .''

Lạc Nghệ khẽ cười nói :'' xe anh tặng em rất thích , đáng tiếc không có yên sau , bằng không có thể chở anh đi hóng gió rồi .''

Ôn Tiểu Huy bật cười :'' người ta toàn đưa nhau hóng gió bằng xe thể thao này nọ , em lại đạp xe đạp , có tự giác của người có tiền hay không đây.''

'' Anh muốn đi xe thể thao cũng không thành cấn đề , em sẽ mau chóng thi bằng lái .''

'' lại nói giỡn rồi , em đạp xe trông cũng rất đẹp trai mà .''

Lạc Nghệ nhỏ giọng nói :'' lúc này thật muốn được hôn anh , được ôm anh .''

Mặt Ôn Tiểu Huy nóng lên , hắn phát hiện Lạc Nghệ không biết ngại ngùng là gì , kì thật có khi là do người lớn hơn , gan cũng to hơn , hắn nói quanh co , không biết đáp lại thế nào , Lạc Nghệ càng dịu dàng ,  hắn càng chột dạ , hổ thẹn .

Lạc Nghệ dặn hắn nghỉ ngơi cho tốt rồi ngắt máy .

Ôn Tiểu Huy cảm giác một cuộc điện thoại đã rút sạch sức lực của hắn , hắn nằm bẹp ở trên giường , trong lòng tràn ngập hối hận cùng phiền muộn .

Ngày hôm sau , Ôn Tiểu Huy vác thân thể khó chịu đi làm , hắn đã nghỉ làm hai ngày rồi , chức nghiệp này tuy không có thời gian làm việc cố định , nhưng cũng không có khái niệm nghỉ bừa , nếu không tới xử lý công việc thì cũng không hay .

Ở phòng làm việc , Ôn Tiểu Huy vẫn buồn bã ỉu xìu , ngồi lỳ trong văn phòng riêng cả ngày , sắc mặt hắn khó coi , Lưu Tinh tưởng là hắn bị ốm rồi , bảo hắn về mà nghỉ ngơi , hắn thật sự cũng không ngẩn ngu nổi nữa , gọi điện thoại cho Lạc Nghệ , bảo không cần đón hắn , hắn tự bắt xe qua .

Nếu cần phải đối mặt có tránh cũng chẳng được.

Tới nhà Lạc Nghệ , hắn liếm mắt một cái đã thấy chiếc xe mình tặng được dựng gần xe đạp của Lạc Nghệ ở sân , lại còn được khóa .

Nhớ hồi mới tới nhà Lạc Nghệ , Lạc Nghệ chỉ tùy tiện ném xe ở sân , bảo là an ninh tốt , không sợ bị trộm , bây giờ chiếc xe kia vẫn tùy tiện bị ném bừa , nhưng xe hắn tặng lại được khóa .

Ôn Tiểu Huy đột nhiên cảm thấy mũi cay cay , có hơi cảm động.

Lạc Nghệ mở cửa :'' Tiểu Huy ca , anh đứng ngoài sân làm gì , lạnh thế này , mau vào .''

Ôn Tiểu Huy nhìn thấy Lạc Nghệ , ba bước thành hai bước , nhào thẳng vào lòng y .

Lạc Nghệ giật mình , vòng tay ôm lấy hắn , khóe miệng khẽ cong lên .

Hai người vào phòng , Lạc Nghệ đã chuẩn bị một bàn đồ ăn , có bánh ngọt và cá hồi hôm trước chưa động đến.

'' em cất tủ lạnh , còn mới '' Lạc Nghệ cúi xuống hôn Ôn Tiểu Huy một cái , '' hôm nay bù sinh nhật cho em nhé''

Ôn Tiểu Huy cười cười :'' được !''

Lúc hai ăn cơm , lòng ôm đầy tâm sự , ăn cũng không ngon .

Lạc Nghệ ăn mấy miếng nói :'' ngại thật , hôm đấy . . . . '' định nói hôm ấy có việc gấp nên đi trước , ban đầu là muốn ở lại .

Ôn Tiểu Huy vội vàng cắt ngang '' không có việc gì  , đâu ai đoán trước được ông ta sẽ tới . . . . .''

Sắc mặt Lạc Nghệ khẽ biến , buồn bã nói :'' vâng ''

'' sau đó có chuyện gì sao ?''

Lạc Nghệ lắc đầu :'' ông ta chỉ đến thăm em thôi .''

Ôn Tiểu Huy cảm thấy sẽ không đơn thuần như vậy , nhưng Lạc Nghệ từ trước đến nay luôn nói năng thận trọng chuyện về người kia , hắn có muốn hỏi cũng chẳng ra :'' vậy là tốt rồi , ông ta có chút đáng sợ .''

'' Tiểu Huy ca , Tào luật sư đang giúp anh làm thủ tục thừa kế rồi , chờ thủ tục hoàn tất , anh với mẹ chuyển nhà đi , đến nhà mẹ em để cho anh , đến đó bí mật hơi nhiều .''

'' bí mật ?'' Ôn Tiểu Huy thấy kì quái , vì sao hắn cần chổ ở bí mật ?

'' ý của em là tính an toàn cao hơn , sẽ không gặp ' trộm vặt ' này nọ '' hai chữ trộm vặt y vô tình nhấn mạnh.

''À , vậy nhà ở chỗ nào thế , anh còn chưa biết .''

Lạc Nghệ nói tên một địa phương :'' tuy cách đường quốc lộ , nhưng không hảo lánh , phòng ở khá ổn , cách chỗ anh làm không xa , ở đấy ít hộ gia đình , không có hoàn cảnh phức tạp như khu nhà anh , tóm lại , mau chóng chuyển qua đi .''

Ôn Tiểu Huy đối với việc Lạc Nghệ mong hắn mau chuyển nhà càng cảm thấy kì quái , hắn quy kết vì Lạc Nghệ lo lắng cho an toàn của hắn , hắn nói :'' nhưng anh vẫn chưa nghĩ tới chuyện này , mà anh còn chưa nói chuyện của em với mẹ , càng để lâu , anh càng không dám nói .''

'' Anh có thể nói với bà , là anh có một khoản tiền nhỏ , cộng với tiền bán căn nhà hiện tại , mua một nơi tốt hơn .''

Ôn Tiểu Huy gật gật đầu :'' hay là thế này nhé , việc chuyển nhà cũng tốn thời gian , để thêm một chú thời gian nữa đã , trong vòng nửa năm nữa anh sẽ nói với mẹ ổn thỏa .''

'' nửa năm ? Lâu lắm .''  Lạc Nghệ nhíu mày .

Ôn Tiểu Huy ngân người :'' cũng không thể nhanh hơn .''

Lạc Nghệ nhẹ giọng , cúi đầu :'' cũng đúng , không thể vội vàng .''

'' để anh về trao đổi thêm với mẹ , bây giờ mẹ có bạn trai rồi , vạn nhất phải kết hôn , có thể còn cần lo lắng nhiều việc khác .''

Lạc Nghệ gật gật đầu .

''Đúng rồi , người kia , năm nay ông ấy có tặng em gì không ?'' Ôn Tiểu Huy nhớ tới món quà năm trước , còn khiến da đầu hắn phát run .

Lạc Nghệ cười mỉa mai :'' tặng em một món quà lớn ''

'' Hả ? Là gì vậy ?''

Lạc Nghệ dùng đũa gõ trán hắn :'' tập trung ăn cơm đi .''

Cơm nước xong , Lạc Nghệ dọn rửa bát , Ôn Tiểu Huy ngồi trên sô pha , ngẩn ngu nhìn TV , suy nghĩ về chuyện phát sinh tối hôm trước .

Trước khi tới hắn đã nghĩ ổn thỏa rồi , phải thẳng thắn với Lạc Nghệ , nhưng lúc đối mặt với Lạc Nghệ lại cảm giác khó có thể mở miệng , hắn không thể tưởng tượng hắn nói hắn ngủ với Lê Sóc , Lạc Nghệ có vẻ mặt gì , có thể nổi giận không , có thể thương tâm không , có thể thất vọng không . Bất luận thế nào , hắn đều không muốn thấy .

Lạc Nghệ bưng đĩa hoa quả tới :'' Tiểu Huy ca đang nghĩ cái gì thế? ''
Ôn Tiểu Huy nuốt nước miếng , hạ quyết tâm :'' hôm sinh nhật em , lúc anh rời khỏi nhà em , vừa lúc Lê Sóc gọi điện tới , rủ anh đi uống rượu .''

'' à , em biết rồi .''

'' em biết á ?''

'' lúc em gọi điện cho anh , là Lê Sóc nghe .''

Ôn Tiểu Huy mở to hai mắt ,  khẩn trương đến mức yết hầu trượt trượt :'' à , vì trên người anh không có tiền , mà gọi cho La Duệ lại tắt máy , mới tới chỗ Lê Sóc . . . . .''

Lạc Nghệ cười cười :'' Anh đang giải thích với em à ? Em thích .''

Ôn Tiểu Huy nhé quần :'' nhưng mà sau đó anh uống say .''

'' về sau đừng uống nhiều như thế , nhất là ở cùng một chỗ với đàn ông khác '' Lạc Nghệ ngồi xuống bên cạnh hắn , xoa tóc hắn '' anh không thể không có chút phòng bị được .''

Ôn Tiểu Huy gật gật đầu , đầu cúi sát ngực , hắn cố gắng vài lần , vẫn như cũ không thể nói ra miệng.

Lạc Nghệ nâng cằm hắn , hôn lên môi hắn , ban đầu chỉ dịu dàng chạm nhẹ , nhưng Lạc Nghệ càng hôn sâu , cuối cùng trở thành nụ hôn cháy bỏng .

Ôn Tiểu Huy ôm cổ y , trong ngân ngơ , lại cảm thấy hình ảnh này rất quen .

Lạc Nghệ nghiêng người đè hắn xuống sô pha , cẩn thận nhấm nháp từng tầng trong khoang miệng hắn , bàn tay to vuốt vào trong quần áo hắn , cẩn thận vuốt ve .

Ôn Tiểu Huy tròn mắt , cảm giác đầu óc dần nở hoa , sao Lạc Nghệ có vẻ quen tay thế nhỉ , không lẽ nào thằng nhóc này đã hưởng thụ người khác sau lưng hắn ?

Không đúng , hắn không phải đến để làm cái này .

Ôn Tiểu Huy đẩy ngực Lạc Nghệ ra , thở hồng hộc nói :'' không được , bây giờ không được .''

Ngực Lạc Nghệ phập phồng , hiển nhiên là đang cố nhịn , lúc này Ôn Tiểu Huy trong mắt như thuốc kích thích điên cuồng phun , làm cho y khó cưỡng được , nhưng nhớ tới chắc thân thể Ôn Tiểu Huy không thoải mái , đành phải cố nín :'' Đúng , bây giờ không thích hợp '' , y lưu luyến hôn mặt hắn vài cái mới bỏ ra .

Ôn Tiểu Huy mấp máy môi :'' anh muốn . . . .nói với em một việc , hi vọng em nghe xong , có thể . . . . Bình tĩnh ''

'' việc gì ?''

'' có. . . . .liên quan đến Lê Sóc .''

Nghe tới cái tên này , sắc mặt Lạc Nghệ trầm xuống :'' hắn làm sao ? Tiểu Huy ca , nếu như anh từ chối hắn , thì đừng qua lại với hắn , minh bạch chẳng lẽ không tốt hơn sao ?''

Lạc Nghệ rất ít khi nặng lời với Ôn Tiểu Huy , một câu này có vẻ là không khách khí rồi, Ôn Tiểu Huy nghe xong trong lòng cũng khó chịu , cộng với việc tự thấy mình ngu xuẩn , tựa như Lạc Nghệ nói vậy , hắn không nên qua lại với Lê Sóc , cũng sẽ không phát sinh việc kia .

Hắn nhỏ giọng nói :'' em nói đúng , là do anh . . . .Lê Sóc đối xử với anh tốt lắm , đêm hôm đó . . .''

Lạc Nghệ nhớ tới tối hôm đó , ghen tị bùng lên , khẩu khí cũng thay đổi :'' hắn đối xử tốt với anh thì liên quan gì chứ , chẳng lẽ anh rất hưởng thụ cái tốt ấy sao ?''

Ôn Tiểu Huy giật mình , đổi lại là mọi khi thì hắn sẽ phát hỏa , nhưng hiện tại hắn thấy trong lòng rất khó chịu , hắn thở dài :'' có thể là thế , cho nên anh không cẩn thận làm chuyện ngu xuẩn rồi ''

'' cái gì ?''

Ôn Tiểu Huy cố lấy dũng khí nhìn thẳng vào mắt Lạc Nghệ :'' buổi tối hôm đó anh uống say , anh với Lê Sóc đã . . . .''

Lúc này đến phiên Lạc Nghệ ngân ngơ , không chớp mắt nhìn Ôn Tiểu Huy .

Ôn Tiểu Huy biểu tình ỉu xìu :'' Anh thật sự rất ngu xuẩn , hôm đó uống cho lắm vào , cũng không biết thế nào mà đã . . . . .Dù thế nào anh nghĩ nên cần nói với em , loại dự tình này anh không cố ý gạt em , giữa chúng ta nén có sự thảng thắn .''

Trong mắt Lạc Nghệ hiện tinh quang , ẩn mạnh ngã Ôn Tiểu Huy xuống sô pha ,thô bạo hôn môi hắn .

Ôn Tiểu Huy giật mình muốn giãy dục nhưng bị Lạc Nghệ đè lên , chỉ có thể bị động đón nhận điên cuồng này , cái hôn hấp tấp , đầu lưỡi Lạc Nghệ tiến quân thần tốc , bá đạo quấn quýt lấy đầu lưỡi hắn , hút lấy hương vị của hắn .

'' Lạc Nghệ . . . .a . . . .'' Ôn Tiểu Huy thật là bị sự điên cuồng thình lình ập tới của Lạc Nghệ làm giật mình , Lạc Nghệ tức đến ngu người sao ?

Lạc Nghệ hôn đến khi đại não Ôn Tiểu Huy thiếu dưỡng khí , đến khi không thể thở nổi mới buông ra , thấp giọng nói :'' đồ ngốc ''

Ôn Tiểu Huy hai mắt rưng rưng :'' Anh cũng tự biết mình ngu ''

'' đồ ngốc '' Lạc Nghệ thấy bộ dáng Ôn Tiểu Huy ủy khuất lại nhỏ nhẹ , cảm giác nơi nào đó trong tim bị đánh trúng rồi , nơi đó ban đầu là băng lạnh ngàn năm , giờ bị tan chảy thành nước rồi '' như vậy anh chưa hiểu à! ''

'' Hả ?''

Lạc Nghệ hôn lên chóp mũi hắn , môi , cằm , hầu kết , cuối cùng lưu luyện ở ngực hắn , bàn tay to vuốt ve ở eo hắn :'' như vậy anh chưa hiểu à ''

Ôn Tiểu Huy đại não lờ mờ :'' . . . . .cái gì cơ ? ''

Lạc Nghệ áp sát bên dưới vào người Ôn Tiểu Huy , hạ thân nhẹ nhàng ấn một cái .

Ôn Tiểu Huy chỉ cảm thấy cái gì cứng rắn đâm vào chân mình , trong đầu đột nhiên bạch quang , nhất thời ngẩn ngơ .




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro