Trong căn nhà kho

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc mở mắt Du đã thấy ánh sáng màu vàng trong nhà kho. Hôm nay ông Hai lại làʍ ȶìиɦ lén lút cùng thằng Nhạn. Cặp núm иɦũ ɦσα đen sạm mà bóng nhẫy của ông Hai bật lên giữa mớ lông ngực mọc đầy ở đó. Khuông ngực lực lưỡng của ông giật nảy theo từng cú thúc, lúc này bóng loáng bởi mồ hôi đang rỉ ra từng giọt.

Mắt ông Hai nhắm nghiền rồi bất chợt mở ra một cách đê mê, đến nỗi có thể thấy trong đôi mắt kia chỉ toàn tròng trắng. Nằm bên dưới hạ bộ sung mãn của ông Hai là cơ thể ɖâʍ loàng của Nhạn.

Nó uốn éo không ngừng, kϊƈɦ thích sự ɖâʍ đãng bị kìm nén bấy lâu nay của ông Hai. Dẫu đã có hai đứa con khôn lớn, nhưng mà cơ thể ông Hai hãy còn quá dẻo dai. Đó có lẽ là lý do ông tìm đến thằng Nhạn để giải toả sự ham muốn và thèm khát của mình. Bởi lẽ bà Hai – vợ của ông và cũng chính là bà dì họ của Du đã không còn thiết tha chuyện chăn gối.

Du ngẫm nghĩ mà tức tối cho bà dì họ của mình, không ngờ ông Hai lại có thể ɖâʍ loàng, vụng trộm như thế. Nhưng mà nghĩ lại thà ông chịch một đứa tôi tớ như thằng Nhạn, còn hơn là ông vung tiền cho một ả bồ nhí nào bên ngoài.

Ít ra thì thằng Nhạn cũng chẳng thể thay thế vị trí của bà Hai, chẳng thể mơ tưởng đến những thứ mà bà Hai hiện đang nắm giữ.

Đó là lý do tại sao nó chỉ dám lén lút hầu hạ ông Hai giữa lúc canh khuya thế này. Du nhìn thấy gương mặt nham nhở của nó mà trong lòng khó chịu.

Có điều kể từ lần bắt gặp ông Hai chịch thằng Nhạn, Du cứ đâm ra ám ảnh. Cứ mỗi lúc em nghe tiếng phòng bên cạnh sột soạt, là em biết thằng Nhạn tối nay sẽ xuống nhà kho.


Đêm nay em cũng lẻn xuống xem, dõi theo cuộc vụng trộm của hai người bọn họ. Ông Hai lúc này chắc đang trêи cơn sướиɠ, ông chau mày ôm thằng Nhạn lên hông. Để cho nó dập cặp ʍôиɠ đẫy đà lên con ƈôи ȶɦịt đen nhẽm khát tình của mình.

Miệng thằng Nhạn dẫu cố kìm nén, nhưng chẳng thể giấu đi những tiếng rêи ɖâʍ đãng vì sung sướиɠ. Lỗ hậu của nó lúc này nhớp nháp khí nhờn, ôm trọn lấy thân ƈôи ȶɦịt bóng lưỡng đen sẫm. Thằng Nhạn ngửa cổ quay đầu lại, đưa gương mặt ɖâʍ ɖu͙ƈ của mình để van xin ông Hai thúc từng cú nắc mạnh bạo vào trong ƈúƈ ɦσα chặt khít của nó. Ông Hai nhìn thấy gương mặt khát tình đến tội nghiệp của Nhạn mà cúi thấp đầu, đưa chiếc lưỡi tinh ranh của mình ɭϊếʍ láp bờ môi gợi ɖu͙ƈ của Nhạn. Hàng ria mép của ông cọ xát vào gương mặt trơn nhẵn của Nhạn, khiến cho nó thèm khát được nhiều hơn, cứ như thế mà nuốt trọn chiếc lưỡi trơn truột của ông Hai, chẳng muốn buông ra một chút nào.

Bên dưới hạ bộ hai người là tiếng "bạch bạch" không ngừng phát ra. Mớ ɖâʍ thuỷ của ông Hai rỉ ra càng lúc càng nhiều hơn, thấm đẫm mọi ngóc ngách trong lỗ hậu của Nhạn, giúp cho con ƈôи ȶɦịt sẫm màu của ông tiến vào càng lúc càng sâu hơn, cuối cùng cũng chạm vào đỉnh điểm sự thèm khát của Nhạn. Sự sung sướиɠ khiến cho nó phải nín thở cảm nhận, đến nỗi lúc ông Hai kìm lại nhịp ȶɦασ thì thằng Nhạn mới kịp thở ra một hơi thật vội. Sự hô hấp gấp gáp này khiến cho thằng Nhạn vô thức phát ra những thanh âm ɖâʍ loàng nhất. Nếu chẳng phải là đang vụng trộm thì có lẽ thằng Nhạn đã la thất thanh vì sự sung mãn này của ông Hai.

Đang lúc cao trào, bỗng đâu có con chuột từ nhà kho bất chợt chạy ra, luồn qua khe cửa khiến cánh cửa bung ra một khoảng. Ông Hai có chút phòng bị mà đưa mắt nhìn ra, Du nín thở nép người sang một bên tránh né.


Sợ ông Hai sẽ bước ra ngó nghiêng, Du lặng lẽ thối lui. Có điều từ đây bước lên cầu thang sẽ đi qua phía kẻ hở của cánh cửa. Du không thể dùng cách này để về phòng được. Thấy vậy nên em liền rẽ qua ngã phải mà chạy ra ngoài sân. Ở đó có cầu thang dẫn lên hành lang tầng 1. Du lặng lẽ bước lên hành lang, ở đây là căn phòng của cậu Lâm, bất chợt em thấy cửa phòng của cậu khép hờ.

Du gọi là cậu Lâm nhưng thật ra Lâm nhỏ tuổi hơn em. Có điều vì vai vế rối răm nên Lâm phải lên chức cậu. Lâm là con út của ông dượng Hai, năm nay vừa mới 18 tuổi. Lúc này Du thấy Lâm đang quỳ dưới sàn úp mặt xuống nền nhà, tay trái của cậu đưa xuống háng không ngừng sục. Du mất vài giây từ ngạc nhiên đến bình tĩnh lại.

Phòng của Lâm nằm ngay trêи nhà kho, chẳng lẽ sàn nhà có lổ hổng cho nên cậu có thể nhìn xuống được? Thế là chuyện tốt của ông Hai không phải chỉ mình Du biết, ngoài em còn có cậu Lâm nữa.

Không lường được biến sự này, Du lặng lẽ hít một hơi dài rồi bước qua hành lang trở về phòng. Ai ngờ ngoài hành lang có lon nước ngọt ai vứt ở đó, Du vừa bước một bước đã đạp phải chiếc lon.

Âm thanh phát ra làm Lâm luống cuống, cậu nhanh chóng kéo quần lên và trông ra ngoài. Chiếc màn thưa bên cửa sổ không giấu nổi bóng dáng của Du, để chắc rằng Du không nhìn thấy gì, Lâm cất tiếng gọi Du ở đó.

Du bị Lâm gọi, cũng liền loay hoay bước tới cửa: "Gọi gì thế cậu Lâm?"

Lâm thăm dò hỏi: "Tối rồi còn đi đâu vậy?"

Du chép miệng vờ như chẳng có gì: "Không ngủ được nên đi lòng vòng thôi, thấy đèn cậu tắt nên tưởng ngủ rồi chứ. Khi nãy bước qua đây định vòng lại, ai ngờ đạp ngay lon coca này!"

Lâm nhẹ lòng: "Vậy à? Thật ra cậu cũng chưa ngủ, nếu Du không ngủ được thì vào đây chơi!"

Du đang muốn về phòng, nhưng cũng không tiện từ chối nên chỉ đành bước vào trong. Lúc Du bước vào phòng cậu Lâm, quả nhiên trông thấy dưới sàn có một cái lỗ nhỏ, ở đó có ánh sáng màu vàng phát ra. Thứ ánh sáng này chỉ có trong nhà kho, nơi bóng đèn dây tóc soi sáng những đường nét sung mãn của thân thể ông Hai.

Giữa lúc Du còn đang mải mê nhìn cái lỗ hổng, thì cậu Lâm đã mở ti vi và nói: "Nếu không ngủ được thì có cái này coi nè!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro