Chương 841 đến 850: Tiểu Tịch cầu hôn Bạc Sủng Nhi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 841

Lúc bắt đầu gả cho Tịch Giản Cận, chỉ đơn thuần cảm giác chính mình không muốn rời Tịch Giản Cận, cho nên liều mạng muốn cùng anh ràng buộc một chỗ.

Thế nhưng đợi đến khi mình chân chính cùng Tịch Giản Cận kết hôn, lúc này mới bất tri bất giác nghĩ đến những người của tập đoàn Bạc Đế yêu mình, đến cùng thương tâm không nỡ cỡ nào.

Cho nên, nghi thức đính hôn bị hủy, cô sao có thể sinh ra tức giận?

Huống chi, mỗi người cũng không phải ác ý mười phần, cũng không phải đang đùa âm mưu quỷ kế, đều là xuất phát từ yêu lòng cô, mới làm như vậy.

Bạc Sủng Nhi giương mắt, liếc Tịch Giản Cận một chút, phát hiện sắc mặt của anh cực kỳ tái nhợt, rất là tiều tụy, cô mới mở môi, nhỏ giọng nói: "Không có việc gì...... Anh muốn nghỉ ngơi một chút không?"

Tịch Giản Cận lắc đầu nói ra: "Không cần."

Bạc Sủng Nhi rủ mắt, không có nói chuyện.

Trong phòng lâm vào một mảnh an tĩnh quỷ dị.

Ở giữa hai người, cho dù là yêu tha thiết đối phương, lại không nỡ bỏ đối phương, thế nhưng cuối cùng vẫn tồn lấy một khoảng cách, đó chính là Hàn Như Y bị bán đi, vĩnh viễn cũng không lấp đầy.

Anh vẫn làm không được, thật tâm thật ý đối cô thật tốt.

Như thế, anh sẽ rất đau lòng.

Mà cô cũng biết, đêm hôm đó Bạc Tình nói với anh ba chuyện, chỉ để cho thái độ anh chuyển biến tốt đẹp một chút mà thôi.

Chẳng qua như vậy cũng đầy đủ rồi...... Còn nhiều thời gian, cô nghĩ, những oán giận áy náy trong lòng anh, sẽ có một ngày, biến mất hầu như không còn!

Cô nguyện ý kiên nhẫn chờ đợi.

Đối với cô mà nói, hiện tại chuyện trọng yếu nhất, là chọn một thời cơ tốt, đem đứa bé trong bụng...... đánh mất!

Nghĩ tới đây, Bạc Sủng Nhi không nhịn được có chút bi thương.

Tịch, anh biết không? Vì cùng với anh, em thật nỗ lực.

Em chỉ muốn đem bảy năm trước, em tùy hứng cùng cuồng vọng phạm sai lầm, đền bù tổn thất toàn bộ cho anh!

Bạc Sủng Nhi hơi rủ tầm mắt, trên người mang theo một tầng thê lương rất nhỏ.

Tịch Giản Cận nhìn mà đáy lòng bỗng dưng tê rần.

Dưới ánh đèn nhìn cô như vậy, là cô gái tốt đẹp dường nào, sạch sẽ mà nhu thuận, thậm chí còn mang theo một tầng đau thương nhàn nhạt, để anh không nhịn được cũng có chút tâm đau.

Chương 842

Kỳ thật anh cũng không phải là hoàn toàn trách cô.

Biết rõ cô là cô gái như vậy, anh lại không cách nào khắc chế được mà muốn cùng cô, đây mới là lỗi của anh!

Rõ ràng hiện tại buồn bực lấy cô, chọc tức cô, lại còn không cách nào kiềm chế tim của mình, toàn bộ vì cô run rẩy.

Thậm chí nhìn cô tận mắt bán Hàn Như Y đi, anh đều không thể khống chế lòng của mình.

Bạc Sủng Nhi phát hiện Tịch Giản Cận nửa ngày đều không có mở miệng nói chuyện, cô liền quay đầu nhìn Tịch Giản Cận một chút, phát hiện nét mặt của người đàn ông nhìn mình giãy dụa cùng lẫn lộn, đáy lòng của cô trầm xuống, trên mặt cũng có một chút đạm mạc, nửa ngày, mới lên tiếng: "Em đi ra ngoài trước......"

Lập tức cũng không đợi Tịch Giản Cận có phản ứng, Bạc Sủng Nhi liền đứng lên, đi ra ngoài cửa.

Ra cửa, vẫn chưa đi đến boong tàu, liền nghe ở đó truyền đến từng trận tiếng hoan hô, mọi người giống như là chơi rất sung sướng, chờ đến khi cô vừa xuất hiện, Tần Thánh liền thấy được cô, lập tức vẫy vẫy tay với cô, Bạc Sủng Nhi đi qua, Tần Thánh liền đưa cho cô một chén rượu, nói ra: "Mọi người đang chơi trò chơi giết người, em muốn có muốn muốn chơi chung hay không?"

Bạc Sủng Nhi mím môi cười, đã biến thành tiểu công chúa cao ngạo xinh đẹp từ trước đến nay, cánh môi hồng nhuận phơn phớt mở ra, không chút do dự nói: "Được!"

Tăng thêm Bạc Sủng Nhi, mọi người lại bắt đầu lại chơi từ đầu, chỉ là vận khí Bạc Sủng Nhi không hề tốt gì, chơi vài bàn, đều thua, uống vài chén rượu, tửu cô vốn không tốt, dứt khoát liền không chơi, đứng ở một bên boong tàu, nghe sóng biển, gió biển thổi.

Tịch Giản Cận qua tắm rửa một cái, đổi một thân quần áo sạch sẽ, lúc đi ra, liền thấy Bạc Sủng Nhi một người đứng ở nơi đó, anh trầm mặc một hồi, vẫn là cất bước đi tới bên cạnh cô.

Bạc Sủng Nhi rất quen thuộc tiếng bước chân của anh, cô không quay đầu lại, chỉ là ngón tay vô thanh vô tức siết chặt ly nước trái cây trong tay.

Tịch Giản Cận đứng ở bên cạnh cô, không có lên tiếng, chỉ là theo tầm mắt cô, nhìn lấy phong cảnh biển đêm.

Một bên người chơi quên cả trời đất, một bên chơi, một bên có người kêu la một ít lời, nghe qua để cho người ta không biết nên khóc hay cười!

Chương 843

Thường thường càng là quan hệ tốt, càng thích tổn hại người, cho nên bọn họ ở cùng một chỗ, đều gọn gàng dứt khoát đâm chỗ yếu đối phương.

Tăng thêm ngữ điệu hài hước, ngược lại chọc cho người cười không thôi.

Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi cứ nghe tiếng cười sau lưng cách đó không xa, cùng trầm mặc.

Tần Thánh từ khi xuất hiện Bạc Sủng Nhi, một ánh mắt đều vây quanh Bạc Sủng Nhi, anh hiểu rất rõ Bạc Sủng Nhi, chỉ cần liếc một chút, liền biết cô cũng không vui.

Cứ việc, cô đã được như nguyện gả cho người đàn ông cô muốn gả!

Có đôi khi, Tần Thánh suy nghĩ Bạc Sủng Nhi cố chấp vô phản xông vào như vậy, không rời đi, cũng không né tránh, liều mạng yêu, tương lai có một ngày, cô sẽ hối hận không?

Tần Thánh yên lặng đốt một điếu thuốc, phát hiện bọn họ mặc dù đứng ở nơi đó, nhìn qua nam tài nữ diện, phối hợp như vậy, có thể rõ ràng cự ly giữa họ, lại cách muôn sông nghìn núi.

Tần Thánh chậm rãi hút thuốc, trầm mặc hồi lâu, lúc này mới bóp tắt thuốc, quay đầu, nhìn người vây quanh trước mặt, mím lấy môi, tùy ý nói ra: "Trò chơi giết người không có gì vui, không bằng chúng ta hiện tại chơi hiện trường tỏ tình thì như thế nào?"

"Chơi như thế nào? Chẳng lẽ là cậu tỏ tình với tôi?" Tô Thần uống hơi nhiều, ôm lấy Tần Thánh, dựa trên vai của anh, mồm miệng không rõ nói: "A Thánh, chẳng lẽ cậu yêu tôi rồi hả?"

Tần Thánh vươn tay, đẩy đổ Tô Thần lên boong tàu, Tô Thần bỗng bị va chạm, đau có chút dậy không nổi, dứt khoát liền nằm ở nơi đó không động đậy

Tần Thánh mới lên tiếng: "Nay vốn phải là hôn lễ của Sủng Nhi cùng thái tử Tịch gia, mà giờ này khắc này, lại là ngày tốt cảnh đẹp, không bằng chúng ta liền để Tịch Giản Cận tại màn cầu hôn thì như thế nào?"

Bạc Sủng Nhi cùng Tịch Giản Cận nghe được cái này, hơi sững sờ, Bạc Sủng Nhi quay đầu, Tần Thánh lại nháy mắt với cô.

Bạc Sủng Nhi một trận ngốc trệ, bất ngờ quay đầu nhìn Tịch Giản Cận, lại phát hiện anh vẫn yên tĩnh, như không có chuyện gì xảy ra.

Cô hơi mấp máy môi, lắc đầu với Tần Thánh, ngược lại Tô Thần nằm trên đất, trong nháy mắt ngồi dậy, sau đó lớn tiếng gào thét: "Tốt, cầu hôn, cầu hôn!"

Chương 844

Rất nhiều người đều uống nhiều, vừa nghe đến Tô Thần hô như thế, mỗi nguwofi cũng hưng phấn đứng lên, rối rít ồn ào: "Đúng đúng đúng, cầu hôn, cầu hôn!"

Một bên nói qua, vừa có người đi quay vậy chung quanh Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi.

"Nhanh cầu hôn đi! Tôi chuẩn quay lại cho hai người! Cái này tương lai là vật kỷ niệm trân quý!"

Bạc Sủng Nhi muốn khóc không ra nước mắt đứngđó, nhìn lấy một đoàn người hôm nay không cầu hôn, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

Cô liền nghiêng đầu nhìn liếc Tịch Giản Cận một chút, lại phát hiện cánh môi Tịch Giản Cận hơi nhếch, giống là có chút khẩn trương.

Là thật rất khẩn trương, cái này cầu hôn trước mặt nhiều người như vậy, lại còn là hiện trường phát sóng trực tiếp, chỗ nào có thể không khẩn trương?

Thế nhưng mọi người hiển nhiên vô cùng hưng phấn, đều đang thúc giục bọn họ tranh thủ thời gian bắt đầu.

Cũng không biết là người nào, uống say, lung la lung lay xông lên trước, đánh giá từ trên xuống dưới một phen, sau đó ừng ực một câu: "Cái này đều không có hoa và nhẫn thì sao cầu hôn?"

"Đúng đúng đúng, hoa và nhẫn đâu? Tranh thủ thời gian tìm một chút, nhìn xem có hay không? Cầu hôn có thể không có đạo cụ sao!"

"Cái này đều không chuẩn bị a, làm sao tìm được?"

"Qua nhà bếp tìm xem, nhìn xem có cái bông cải gì, lấy ra làm hoa, còn có nhẫn...... Nhẫn thì người nào có sẵn mượn dùng một chút!"

"Nhẫn người khác không tốt, làm sao cũng phải là Tịch Giản Cận chuẩn bị......"

Mọi người nhiệt hỏa triêu thiên thương lượng, Bạc Sủng Nhi cúi đầu, trên mặt mang theo nụ cười đắng chát, Tịch Giản Cận nhìn mà đáy lòng run lên, đầu anh nóng lên, liền đột nhiên quay người, đi tới một bên.

Tịch Giản Cận đột nhiên rời đi như vậy, để người cả phòng đều kinh ngạc một giây đồng hồ, bả vai Bạc Sủng Nhi càng gục xuống, Tần Thánh muốn để cho Bạc Sủng Nhi cao hứng, tuy nhiên lại không nghĩ tới biến khéo thành vụng, ngay khi một đoàn người vô cùng kinh ngạc, đột nhiên cửa đang đóng lại, bị đẩy ra một lần nữa.

Tịch Giản Cận mới rời đi, một lần nữa trở về.

Mà trong tay của anh, lại mang một thứ.

Khiến một đoàn người đều thấy choáng mắt.

Ngay cả ánh mắt Bạc Sủng Nhi, đều hơi dừng lại ngắm một chút, thoảng qua há hốc mồm, không có phát ra bất kỳ tiếng gì, chỉ là nhìn Tịch Giản Cận từng bước từng bước đi về phía mình!

Chương 845

Tất cả mọi người nhìn Tịch Giản Cận ôm gì đó hơi kinh ngạc.

Anh ở cái nhìn soi mói của tất cả mọi người, nện bước nhất bình ổn chỉnh tề, có thứ tự quy luật vượt qua biển người, đi về phía cô.

Trên mặt của anh không có biểu lộ chập trùng quá lớn, giống như một ngày này chưa từng bị anh để ở trong lòng!

Cuối cùng Tịch Giản Cận đứng ở cách Bạc Sủng Nhi một mét.

Ưỡn lưng phải thẳng tắp như vậy.

Anh nhìn vào mắt cô cô, thâm thúy trong mắt, là một mảnh im hơi lặng tiếng.

Cho người ta một loại cảm giác thần bí.

Không biết, tiếp xuống anh mở miệng nói cho cái gì.

Cô nhìn anh, cảm thấy dường như đã có mấy đời.

Một bên tất cả những người uống say hay không có uống say tinh đều ngừng hô hấp, bị một màn trước mắt làm rung động rồi.

Ngay cả Bạc Sủng Nhi đều thất thần rồi.

Mãi cho đến Tịch Giản Cận chậm rãi quỳ gối trước mặt của cô, một tiếng "Sủng Nhi", nồng tình mật ý, ngọt ngào dưới đáy lòng, cô mới đột nhiên hoàn hồn.

Rủ mắt, lại nhìn thấy người đàn ông cao lớn cao ngạo đó, lúc này đã quỳ gối trước mặt mình.

Dĩ vãng cô cần hất cằm nhỏ, mới có thể miễn cưỡng nhìn thẳng mắt của anh, bây giờ lại cần cúi đầu mà nhìn.

Bạc Sủng Nhi không biết vì sao, giờ này khắc này Tịch Giản Cận chỉ gọi cô một cái tên, thiên ngôn vạn ngữ đều còn chưa hề nói ra, cô đã lệ nóng doanh tròng rồi.

Ai có một loại cảm giác này không?

Một người, mình yêu tha thiết, yêu đến quen thuộc nhất cử nhất động của anh, một ánh mắt anh, một giọng nói anh, đều có thể liên lụy cảm giác mềm mại nhất trong lòng mình.

Nếu như không có...... Như vậy, mình khẳng định không có gặp phải tình yêu.

Đem hết toàn lực tìm lấy cái người khiến mình động tâm đi!

Khuôn mặt Tịch Giản Cận, dưới ánh trăng cùng ánh đèn du thuyền sáng ngời, bao phủ một tầng mông lung, Bạc Sủng Nhi có thể nhìn thấy khuôn mặt của anh, hơi có một loại mỉm cười, chậm rãi kéo ra đường vân vui vẻ.

Toàn thế giới, yên lặng như tờ.

Dù là tiếng biển rộng vỗ vào, trong khoảnh khắc đó, đi xa, đi xa......

Hết thảy mọi người cùng cảnh, đến trăng tròn chân trời, đều vô tận rút ra mông lung, duy chỉ có hai người Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi, trở thành tiêu điểm.

Chương 846

"Sủng Nhi, em biết không? Anh cũng không muốn cưới em......"

Âm điệu Tịch Giản Cận trầm thấp nặng nề, rất là êm tai, nói ra, lại tàn nhẫn như vậy.

Anh ngẩng đầu, nhìn ánh mắt của cô, rung động từ vừa rồi trong nháy mắt, đến giờ này khắc này vỡ vụn, bên miệng lại chậm rãi hiện lên một vòng cười yếu ớt: "Anh căn bản...... Không muốn cưới em như vậy......"

Tịch Giản Cận, nói là nghiêm túc như vậy, tuyệt đối như vậy, chân thực như vậy.

Giống như nói lời đáy lòng của anh.

Đem tất cả mọi người chung quanh vừa rồi thất thần bừng tỉnh.

Vô cùng tàn nhẫn.

Cái người đàn ông này, chẳng lẽ không có nhân tính sao?

Thế mà nói với một cô gái yêu mình nhiều năm như vậy, nói ra tàn nhẫn như vậy!

Hơn nữa còn trước mặt nhiều người như vậy nói ra!

Sắc mặt Tần Thánh từ từ thay đổi, đầu tiên anh nhìn Bạc Sủng Nhi, phát hiện thần thái cô từ từ vỡ vụn, đáy lòng của anh nhất thời giống như có lửa thiêu đốt, tiếp tục nổi giận.

Tay anh nắm thành quyền, mở miệng, gầm nhẹ, mang theo sát khí nồng đậm: "Tịch Giản Cận, anh dám nói thêm câu nào, tôi sẽ giết anh!"Ngay cả Tô Thần cũng trong nháy mắt tỉnh rượu một nửa.

Anh hơi mở to hai mắt, nhìn sắc mặt Bạc Sủng Nhi đã hóa thành, trong mắt lạnh lùng, cằm nhỏ cô, kéo căng lấy, con mắt nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, không nói một lời.

Cô ở vẻ mặt đơn giản nhất, duy trì lấy tôn nghiêm của mình.

Thế nhưng, người hiểu cô đều biết, cô chật vật, sớm đã không chỗ ẩn trốn!

Ánh mắt Tịch Giản Cận, vẫn yên tĩnh như vậy.

Anh hít sâu một hơi, nhìn Bạc Sủng Nhi cố nén không có phát tác, chậm rãi câu môi tiếp tục phối hợp, không coi ai ra gì mở miệng nói ra: "Nếu như có thể, anh kỳ thật không muốn phụ trách với đứa bé tron bụng em!"

Biết anh bời vì con, bời vì trách nhiệm mới cưới cô.

Biết đáy lòng anh trăm ngàn không muốn cô!

Biết...... Cái gì đều biết đến!

Thế nhưng không nghĩ tới, anh sẽ để cho đứng ở chỗ này, nói ra tàn nhẫn với cô như vậy!

Cánh môi Bạc Sủng Nhi hơi run lên, ngón tay vô thanh vô tức nắm chặt, cô nhìn Tịch Giản Cận ôm một bó quả điêu khắc thành hoa, cảm thấy cực kỳ châm chọc.

Chương 847

Vừa rồi, còn có người nói đùa nói muốn để cầu cho anh cầu hôn, khi đó, cô còn khẩn trương, mang theo một vòng chờ mong, nhìn anh quay người đi, cô tuyệt vọng, coi Tịch Giản Cận sẽ không xuất hiện, anh lại ôm này một bó hoa quả điêu khắc trở lại.

Cô thông minh, trong nháy mắt, đáy lòng mơ hồ khiêu động.

Thậm chí, thần thái của anh, đều nghiêm túc cùng thâm tình như vậy, cô thật coi là...... Anh cầu hôn.

Thế nhưng, không nghĩ tới, lại là tàn nhẫn như vậy.

Tôn nghiêm của cô, đều bị anh giẫm ở dưới chân, cô suýt chút nữa là đứng không vững, nước mắt đảo quanh trong mắt, thế nhưng cô cao ngạo nói cho mình không thể khóc!

Cái người đàn ông này, dù đánh cônhư thế nào, cô cũng không thể khóc!

Cô cắn răng thật chặt, nhìn chằm chằm ánh mắt của anh, yên tĩnh một mảnh.

"Tịch Giản Cận, anh con mẹ nó có phải người hay không! Anh lại nói lời lang tâm cẩu phế như vậy! Xem tôi đánh chết anh không!"

"Tịch Giản Cận, anh khinh người quá đáng, anh nghĩ rằng Bạc Sủng Nhi nhà chúng tôi thích gả cho anh sao, cô ấy có thể coi trọng anh là phúc khí của anh, anh con mẹ nó không biết đủ rồi!"

"........."

Tần Thánh cùng Tô Thần lập tức kích động đứng lên, Dịch Thiển luôn một mực trầm mặc, mắt Thần đều hiện đầy sát khí.

Bạc Sủng Nhi là ai?Là tiểu công chúa bảo bối của bọn họ, há có thể để cho người khác chà đạp như vậy?

Cũng may có người Tịch gia kịp thời ngăn, nếu không chỉ sợ thật biết xông lên, hoà mình theo Tịch Giản Cận rồi!

"Con mẹ nó! Tịch Giản Cận, anh chờ đó cho tôi, xem tôi và anh không đội trời chung!"

Chung quanh tiếng mắng tiếng gào một mảnh!

Rõ ràng là đang giúp cô hả giận, thế nhưng cô lại cảm thấy hết thảy, đều giống như châm chọc!

Bạc Sủng Nhi một đời một kiếp, chưa từng chật vật không chịu nổi như này.

Thân thể cô mảnh khảnh, cũng bắt đầu run rẩy rồi.

Cô cũng không biết dùng hết bao nhiêu khí lực, nói với đám người bên cạnh, lớn tiếng hô lên!

"Tất cả im miệng cho tôi!"

Trong nháy mắt, toàn bộ yên tĩnh trở lại.

Bạc Sủng Nhi chậm rãi nhắm hai mắt, nửa ngày mới mở ra, nhìn chằm chằm vào đôi mắt Tịch Giản Cận, khuôn mặt của anh vẫn tuấn mỹ phi phàm như cũ, thần thái của anh vẫn thần nhàn như vậy, anh vẫn có thể cho cô cảm giác an tâm.

Chương 848

Thế nhưng, giờ này khắc này, lòng của cô, lại đau tê tâm liệt phế!

Cô cưỡng chế cuồn cuộn đau lòng khó chịu của mình, chậm rãi mở miệng hỏi.

"Anh thực sự thấy vậy sao?"

"Đúng." Tịch Giản Cận không có chần chờ, hơi gật đầu.

Thân thể cô run lên.

Anh lại tàn nhẫn một lần nữa đem cô đánh về địa ngục!

"Nếu như có thể, anh không muốn phụ trách, cũng không muốn cưới em!"

Bạc Sủng Nhi không dám nghĩ, nếu như chính mình thật sự mang thai, sẽ như thế nào?

Cô không muốn để cho con mình có một ngôi nhà không hoàn chỉnh, mộng tưởng lớn nhất của cô là con sinh ra, được sống an nhàn sung sướng, được tất cả mọi người nịnh nọt, nâng trong lòng bàn tay, là một tiểu công chúa cực kỳ kiêu ngạo nhất!

Cô mơ mộng mình có một đứa con của Tịch Giản Cận, làm lâu như vậy, đều không có mang thai, cô lừa gạt anh, anh lại nói cho cô, anh căn bản không muốn con của cô!

Đáy mắt của cô từng điểm từng điểm vỡ vụn.

Cô chính mình ủy khúc cầu toàn, trong nháy mắt đều bạo phát ra, cô lạnh lùng nhìn Tịch Giản Cận, gắn từng câu từng chữ nói."Có thể xử lý thế nào? Chúng ta đã lĩnh giấy hôn thú rồi...... Tịch Giản Cận, rất xin lỗi, thân phận của anh chỉ có thể là người đàn ông của Bạc Cẩm em! Xem ra, thật đúng là ủy khuất anh! Đừng quản như thế nào, dù anh không muốn cưới em, thế nhưng hiện tại vẫn là cưới em! Không phải sao?"

Ánh mắt Tịch Giản Cận trở nên có chút ảm đạm.

Bạc Sủng Nhi hít sâu một hơi, hung hăng nắm chặt ngón tay, tiếp tục nói.

"Em cuối cùng vẫn dùng con để uy hiếp được anh, không phải sao?"

Ánh mắt của cô, nhìn chằm chằm anh mà quyết tuyệt cùng vỡ vụn như vậy, thần thái xuất hiện một vòng tuyệt vọng cùng khó chịu.

Anh lại không có nửa điểm đau lòng, thậm chí ngữ khí ôn nhu như nước, tiếp tục nhẹ giọng hỏi lại.

"Đúng, uy hiếp được, em có thể hạnh phúc sao?"

Tịch Giản Cận nhẹ tung một câu như vậy, liền đem tất cả ngụy trang của Bạc Sủng Nhi đánh tan.

Cô cắn môi dưới, cảm thấy giờ này khắc này, cái địa phương này, cô căn bản là không có cách đặt chân rồi!

Cô quay người, muốn rời khỏi, thế nhưng anh lại đột nhiên mở miệng lần nữa, anh hỏi cô: "Bạc Cẩm tiểu thư, anh rất nghiêm túc hỏi em một vấn đề, nếu như không có con, em nguyện ý gả cho anh không?"

Chương 849

Thân thể Bạc Sủng Nhi hơi chấn động một chút, quay đầu, lại phát hiện Tịch Giản Cận yên lặng quỳ ở nơi đó, không hề dừng lại một chút nào nói tiếp lời này.

"Nói một cách khác, em cảm thấy em dùng con có thể uy hiếp được anh sao?"

"Hoặc là nói, chỉ cần anh không muốn, trên thế giới này không có bất kỳ người nào bất cứ chuyện gì có thể uy hiếp được anh...... Uy hiếp anh cưới em!"

Anh nói câu nói này, trong mắt lóe ra ánh sáng lạnh lùng.

"Đứa bé trong bụng, anh không quan tâm, Bạc Sủng Nhi, em biết không?"

"Có một câu, kỳ thật anh rất muốn nói cho em, hôm nay anh sẽ rõ ràng xác thực nói cho em...... Anh thật cũng không muốn cưới em, nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là anh không muốn bất luận kẻ nào đến cưới em, cho dù nó là con của chúng ta, anh cũng sẽ không bởi vì nó, mà cưới em!"

Trong nháy mắt vẻ mặt Bạc Sủng Nhi kinh ngạc.

Ngay cả vẻ mặt tất cả mọi người chung quanh cũng đều kinh ngạc rồi.

Tần Thánh vốn rất tức giận, diễn biến thành rung động.

Tịch Giản Cận vẫn quỳ ở nơi đó như cũ, ngửa đầu, hài lòng nhìn cô lần thứ hai bị chính mình dọa sợ, anh mím môi, đáy lòng nghĩ, đêm nay cô không vui, đã như vậy, có thể thu được cô cười một tiếng, vậy thì dứt bỏ cừu hận cùng khổ sở, đùa cô vui vẻ một trận đi!

"Anh cưới em, chỉ là đơn thuần cưới em, bời vì một mình em, không phải mượn những người khác, chuyện khác!"

"Bạc Cẩm, nói thật, hôn nhân lần này, anh thật muốn đem em ở lại bên cạnh anh, nhưng mà, cũng không phải là anh thực tình muốn cưới em."

"Nhưng mà, hiện tại anh thật tâm thật ý hỏi em một câu, Bạc Cẩm, em nguyện ý cho anh một cơ hội, gả cho anh làm vợ không? Để cho anh từ hiện tại bắt đầu chứng minh cho em xem, kỳ thật, em vĩnh viễn đều độc lập trong tim anh, cuộc đời của em là một vở kịch hoàn mỹ, trau chuốt, toàn bộ để anh hoàn thành, em không phải là muốn nói tiếp hạnh phúc của cha mẹ mình sao, em không phải là vai phụ trong chuyện xưa gì, em cũng không phải là kẻ bên ngoài câu truyện, em là kịch bản, là nhân vật chính, đến ngay cả anh, đều là vai phụ."

"Bạc Cẩm tiểu thư, gả cho anh, có được hay không?"

Tịch Giản Cận nói xong câu nói về sau, liền yên tĩnh trở lại, ánh mắt của anh nhìn chằm chằm mắt của cô, chờ đợi quyết định của cô.

Chương 850

Bạc Sủng Nhi nhếch môi, cảm giác chính mình giống như là từ địa ngục về tới Thiên đường, trên cái thế giới này, có người đàn ông vậy sao?

Trên một giây tàn nhẫn để cho người ta đau đến không muốn sống như vậy, một giây sau lại nói ra để cho người ta cảm động đến rối tinh rối mù.

Tiểu Tịch, từng bao nhiêu lúc, trở nên hư hỏng như vậy?

Bắt đầu học xong tra tấn cô?

Trong lòng Bạc Sủng Nhi mãnh liệt run rẩy, bờ môi cô cũng bắt đầu run theo.

Tần Thánh ở bên đã sớm đã yên tĩnh trở lại.

Anh nhìn Tịch Giản Cận, đáy lòng không thể không bội phục.

Ngay cả Dịch Thiển, đều bị Tịch Giản Cận làm rung động rồi.

Thì ra, người đàn ông này, vừa rồi từng câu từng chữ luôn mồm, đều là ẩn giấu hàm nghĩa này.

Anh nói cho trước mặt cô gái này này, anh sẽ không bời vì bất luận kẻ nào bất cứ chuyện gì cưới cô!

Bời vì, anh cưới cô, cũng là anh cưới cô, chỉ là bời vì cô, không bời vì cái gì khác!

Bạc Sủng Nhi nửa ngày cũng không nói ra được một chữ.

Tịch Giản Cận an tĩnh quỳ ở nơi đó, kiên nhẫn chờ lấy.Tần Thánh đứng ở một bên, nhìn một màn này, anh đột nhiên mở miệng, hô: "Đáp ứng!"

"Đáp ứng!"

Tô Thần cũng phù họa một câu, lập tức, vô số người, cũng bắt đầu ồn ào theo.

Trong tiếng hô hào này, ánh mắt Bạc Sủng Nhi dần dần ướt át, cô chậm rãi câu môi, kéo ra một nụ cười xinh đẹp, thế nhưng nước mắt, lại đã lặng yên trượt xuống.

Cô mở to miệng, muốn nói ra một câu "Được", thế nhưng lập tức liền khóc ra tiếng, cô vươn tay, bưng kín miệng của mình, chưa bao giờ trước mặt người khác, mất khống chế thút thít qua như thế!

Chung quanh đều như là thủy triều"Đáp ứng anh ta, gả cho anh ta!", cô giống nhưn bị mê chú, chậm rãi gật đầu với anh.

Cô gật đầu, đem bầu không khí vén lên.

Cô lệ nóng doanh tròng nhìn Tịch Giản Cận, càng khóc lợi hại hơn.

Tịch Giản Cận nhìn cô gật đầu, đột nhiên há miệng nói ra một lần nữa: "Em đồng ý gả cho anh không? Đồng ý không? Đồng ý không?"

Anh hỏi liên tiếp ba câu!

Cô liền gật đầu, đến sau cùng, cô đột nhiên khóc ra thành tiếng, hô một câu: "Gả, em gả cho anh!"

Lúc này Tịch Giản Cận mới đột nhiên đem bó hoa bằng quả ném

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro