Chương 1091 đến 1097: Trừ anh ra, em còn có thể thích ai (Đại kết cục)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1091

Bạc Sủng Nhi theo bản năng liền vươn tay, thoáng cái bưng kín khuôn mặt của mình.

Hơn mấy tháng, cũng không tùng tiếp xúc da thịt, hiện tại Tịch Giản Cận thẳng thắn đem mình hiện ra ở trước mặt cô, cô thực là có chút ngại ngùng.

Bạc Sủng Nhi nhắm mắt lại thật chặt, mình cũng khẩn trương lên, thậm chí hít sâu cũng không dám.

Cô vẫn cho là một giây sau, Tịch Giản Cận sẽ chậm rãi nhích lại gần, túm lấy cô, hôn cô, sau đó......

Nhưng là đợi hồi lâu, cũng không có đợi đến khi Tịch Giản Cận có bất kỳ hành động, Bạc Sủng Nhi không nhịn được mở mắt, xuyên qua khe hở ngón tay nhìn, ngay sau đó cô hoàn toàn ngây ngốc cả người.

Tịch Giản Cận, Tịch Giản Cận lại...... Lại quang minh chánh đại ở trước mặt cô, không hề cố kỵ tự mình giải quyết?

Hơn nữa anh còn mặt không đỏ tim không nhảy, không có nửa điểm cảm giác ngượng ngùng, ngón tay xao động tại chính quái vật lớn của mình.

Bạc Sủng Nhi chăm chú nhìn có chút há hốc mồm, hình ảnh hương diễm như vậy, cô nhìn đều có chút miệng đắng lưỡi khô, cảm thấy không khí bên trong xe, càng ngày càng quỷ dị.

Mãi cho đến khi Tịch Giản Cận kết thúc, chất lỏng cực nóng màu trắng phun đầy tay Tịch Giản Cận, có một hai giọt vẩy ra ở trên cánh tay Bạc Sủng Nhi, lúc này Bạc Sủng Nhi mới hoàn hồn, khẽ gọi một tiếng, sau đó nhanh chóng quay đầu, mắng một câu: "Lưu manh!"

Tịch Giản Cận một tay rút khăn giấy, cúi đầu tỉ mỉ dọn dẹp đống hỗn độn trên người mình, nghe được Bạc Sủng Nhi mắng, anh không nhịn được cong môi, thấp cười ra tiếng, khẽ quay đầu, hướng Bạc Sủng Nhi càng đến gần càng gần, hô hấp nóng hổi cũng phun trên mặt Bạc Sủng Nhi, tâm Bạc Sủng Nhi, lập tức mềm mại.

Cô cứ thế...... Thuận lý thành chương đi xuống, chính là hôn môi cực nóng.

Nhưng là, lại đột nhiên phát hiện, cánh môi Tịch Giản Cận, chỉ cách môi cô một centimet, chậm rãi mở miệng, âm điệu nồng đậm hấp dẫn: "Ngô...... Lưu manh? Có muốn biết một chút về lưu manh chân chân chính chính rốt cuộc là cái dạng gì hay hay không?"

Hàm nghĩa trong lời nói của Tịch Giản Cận cực kỳ tà ác, Bạc Sủng Nhi không nhịn được run rẩy, vươn tay, đem anh đẩy ra, thầm kêu la: "Mau đem quần áo sửa sang lại, anh quá không biết xấu hổ, lại, lại......"

Chương 1092

Bạc Sủng Nhi cho dù thế nào, nhưng cũng không dám nói ra "Ở trước mặt cô tự an ủi " như vậy, mặt của cô đỏ bừng, Tịch Giản Cận nhìn mà mềm lòng, cảm thấy cô cực kỳ khả ái, vươn tay, ngắt cái đỉnh mũi nhỏ của cô, vẫn không quên đem hai giọt chất lỏng trắng trên cánh tay cô lau đi, cúi đầu, đem quần ápo của mình sửa sang lại thật tốt, sau đó thầm nói: "Này trách ai? Còn không phải là trách em sao? Đều là em không tốt......"

"Em làm sao không tốt! " Bạc Sủng Nhi bỉu môi, không hài lòng với lời của Tịch Giản Cận.

"Mị lực của em quá lớn chính là không tốt! " Tịch Giản Cận nuốt nuốt nước bọt, nhìn Bạc Sủng Nhi vốn là vẻ mặt tức giận, bởi vì... câu này mà cười lên, thậm chí đáy mắt đều lòe lòe phát sáng, anh cảm giác dục vọng của mình lại một lần nữa tăng lên, lập tức có chút buồn bực hừ một tiếng, chậm rãi liếc mắt..., thẳng tắp nuốt nước miếng, buồn buồn nói: "Anh là đàn ông bình thường, anh đây thích em, không chỉ là anh thích em, chính là cái đại đông tây phía dưới của anh cũng thích em...... Em không để cho anh thỏa mãn, anh chỉ có thể tự mình thỏa mãn, em không muốn làm cho anh nhìn thân thể của em, bất quá anh thích em nhìn, cho nên...... Anh đây không gọi là không biết xấu hổ!"

Bạc Sủng Nhi cắn Tịch Giản Cận một ngụm, "Càng nói anh thật đúng là càng không có mặt mũi! Lại tự xưng mình là đại đông tây...... Vật nhỏ còn không sai biệt lắm, nơi nào lớn, nơi nào lớn?"

Bạc Sủng Nhi cắn Tịch Giản Cận một ngụm, "Càng nói anh thật đúng là càng không có mặt mũi! Lại tự xưng mình là đại đông tây...... Vật nhỏ còn không sai biệt lắm, nơi nào lớn, nơi nào lớn?" 

"Có lớn hay không, trong lòng em rõ ràng nhất, không phải sao? " Tịch Giản Cận đối với một chút vấn đề này, vẫn là có chút tự hào, dù sao, không biết là người nào mỗi lần khí thế nữ vương mười phần đem anh đè dưới thân thể, kết quả đến cuối cùng là xụi lơ ở trên giường liền lực hô hấp cũng không có, người đórốt cuộc là ai!

Nói tóm lại, không phải là Tịch Giản Cận anh!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạc Sủng Nhi không nhịn được hồng một chút, cô vươn tay, đẩy ra Tịch Giản Cận, dung giọng nói điêu ngoa che dấu e lệ của mình: "Lái xe nhanh lên! Đều sắp chết đói rồi!"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạc Sủng Nhi không nhịn được hồng một chút, cô vươn tay, đẩy ra Tịch Giản Cận, dung giọng nói điêu ngoa che dấu e lệ của mình: "Lái xe nhanh lên! Đều sắp chết đói rồi!"

Tịch Giản Cận nghe thấy nữ vương nhà mình kêu đói, tất nhiên vội vàng lái xe, vội vội vàng vàng hỏi: "Ăn cái gì?"

Bạc Sủng Nhi nghiêng cái đầu báo địa điểm, Tịch Giản Cận liền nhanh chóng mang cô đi.

Chương 1093

Ngày mai là Chủ nhật, Bạc Sủng Nhi cứ theo lẽ thường lên lớp.

Ngày hôm qua nam sinh theo đuổi cô nhìn thấy cô tới, vẫn ân tình tiến lên đón.

Nói thật, Bạc Sủng Nhi cũng có chút phiền, bị hắn ta quấn đến chương trình học cũng học không xong, nhưng là từ nhỏ đến lớn cô đều quen tùy tâm sở dục, chẳng bao giờ đến nơi đến chốn xử lý hết việc gì, duy chỉ một việc, chính là yêu Tịch Giản Cận.

Mặc dù ở giữa trăm ngàn chỗ hở, trạng huống xảy ra không ngừng, nhưng là, cũng là một việc cô chân chân chính chính kiên trì đến cuối cùng.

Ngồi vào trong phòng học, nam sinh kia ngồi ở bên cạnh cô, Bạc Sủng Nhi phiền vô cùng, không nhịn được cầm lên điện thoại di động, hướng về phía Tịch Giản Cận bắt đầu gởi tin nhắn.

【 Tịch, nam sinh kia lại tới quấn em! 】

Tịch Giản Cận thấy tin nhắn như vậy, lập tức rất khẩn trương, anh ở trong quân khu cũng đứng không yên, không có tâm trạng huấn luyện, ngón tay nhanh chóng ở trên điện thoại di động nhấn mấy cái: 【 Em chờ, anh lập tức qua! 】

【 Vẫn đừng tới, em thật lòng muốn đi học, nếu quả thật đánh người ta, vậy sau này em tới lên lớp, bạn học khẳng định trốn em rất xa, em không muốn như vậy. 】

Chính là Triệu Tố Nhã, sau khi dung một chiêu kia nhằm vào cô, học sinh toàn trường thấy cô, giống như là gặp phải ôn như thần, có thể trốn thật xa liền trốn thật xa, cảm giác như vậy, thật rất là tịch mịch và mất mác, còn mang theo đau lòng nho nhỏ.

Tịch Giản Cận hiểu được ý tứ Bạc Sủng Nhi, anh trầm tư một chút, mới đáp: 【 Em cứ lên lớp đi, chuyên tâm nghe giảng, đừng nghĩ nhiều như vậy, tan học anh đi đón em, khẳng định giúp em giải quyết xong! 】

【 Làm sao anh giải quyết được? 】 Bạc Sủng Nhi không nhịn được rất hiếu kỳ hỏi.

Chẳng lẽ thật sự bí mật đem người ta đánh cho tàn phế sao?

Thật ra thì cái ý nghĩ này dường như không tồi! Dù sao cô cũng không phải là cái thiện nam tín nữ gì, chuyện gì cũng có thể làm ra được!

Tịch Giản Cận lại thần thần bí bí cho Bạc Sủng Nhi một cái tin nhắn: 【Bí mật! 】

Bạc Sủng Nhi rất là tò mò, gởi tin nhắn lại, Tịch Giản Cận cũng không chịu nói, cuối cùng chỉ có thể rầu rĩ không vui tắt điện thoại di động, nhưng cũng ko có tâm trạng nghe giảng rồi.

Đầy trong đầu đều là Tịch Giản Cận rốt cuộc sẽ làm những gì.

Thật vất vả mới đến lúc tan lớp, Bạc Sủng Nhi mới vừa muốn thu thập sách vở của mình, nam sinh kia lại nhanh chóng vươn tay giúp cô sửa sang lại, Bạc Sủng Nhi hận đến nghiến răng, đoạt đi.

Chương 1094

Nam sinh kia lại mặt dày mày dạn tiếp tục nói: "Tớ tới giúp cậu, cậu chờ, tớ sẽ giuwsp cậu thu dọn lại thật tốt!"

Bạc Sủng Nhi đoạt chẳng lại nam sinh, chỉ có thể tà tà đứng ở một bên, nhìn hắn đem sách của mình đã sửa sang lại tốt, ý định đưa tay ra đón, ai ngờ người đàn ông kia lại mở miệng nói: "Tớ giúp ngươi ôm đi, tớ đưa cậu...... Còn có tớ thay cậu sửa sang lại trọng điểm trong cuộc thi rồi, là tớ để cho ba ba tớ bỏ tiền mua được, tớ để cho cậu ở chỗ này rồi, cậu về nhà xem thật kỹ, bảo đảm cậu sẽ thi rất dễ dàng!"

Bạc Sủng Nhi thật ra là có chút lo lắng về cuộc thi, mặc dù mình đã nghe giảng bài, nhưng là thiếu sót nhiều thứ lắm, thời điểm đi thi, chỉ sợ là thật sẽ không làm bài được.

Hiện nghe đến có trọng điểm trong kì thi, cô lập tức nháy mắt, đáy mắt lóe láng.

Nam sinh kia cho là mình rốt cuộc thắng được trái tim Bạc Sủng Nhi rồi, cũng có chút kích động.

Bạc Sủng Nhi cũng âm thầm mà nghĩ, tại sao mình không có nghĩ tới biện pháp này? Tập đoàn Bạc Đế, Tịch Giản Cận, tùy tiện mỗi người, cũng có thể làm cho mình dễ dàng thi qua...... Nhưng là bởi vậy, cùng hồi cấp 3 có cái gì khác nhau đâu?

Bạc Sủng Nhi cũng âm thầm mà nghĩ, tại sao mình không có nghĩ tới biện pháp này? Tập đoàn Bạc Đế, Tịch Giản Cận, tùy tiện mỗi người, cũng có thể làm cho mình dễ dàng thi qua...... Nhưng là bởi vậy, cùng hồi cấp 3 có cái gì khác nhau đâu?

Bạc Sủng Nhi ngay sau đó lại lắc đầu, cô vẫn nên đàng hoàng đem bài tập tỉ mỉ xem lại một lần đi!

Bạc Sủng Nhi ủ rũ đi ra khỏi phòng học, nam sinh kia còn đi theo bên cạnh cô lải nhải.

Bạc Sủng Nhi bất đắc dĩ, thật ra thì vẫn không có phản ứng đến hắn, nhưng là bây giờ phát hiện hắn kiên nhẫn như vậy, chính mình hẳn là nên cùng hắn nói giảng đạo lý!

"Tôi đã có bạn trai, ngày hôm qua cậu cũng thấy đấy!"

"Tớ biết a! Nhưng là các cậu cũng không phải là kết hôn, tớ liền có hi vọng đấy!"

"Tôi đã kết hôn!"

"Tớ không tin, tại sao kết hôn lại không có nhẫn cưới? Lại nói..., kết hôn cũng có thể ly hôn đấy! Tớ thích cậu, cho nên tớ phải theo đuổi được cậu!"

Bạc Sủng Nhi hoàn toàn có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể vụt vụt vụt hướng phía trước đi thẳng, mà nam sinh kia lại chặc bước đi theo.

"Đã nói bao nhiêu lần, tôi rất yêu chồng tôi, tôi đã kết hôn rồi! Kết hôn! Cậu căn bản không có hi vọng, cậu đừng ở trên người của tôi lãng phí thời gian!"

Chương 1095

Bạc Sủng Nhi không thể nhịn được nữa đứng ở nơi đó, hướng về phía nam sinh kia hô to một câu.

Cô nói câu sau cùng, nếu như hắn còn không đi, cô sẽ đánh hắn!

"Tớ thích cậu, ở trên người của cậu làm bất cứ chuyện gì cũng không lãng phí thời gian!"

Bạc Sủng Nhi lần này thật hoàn toàn hết chỗ nói rồi, theo bản năng cô giơ chân lên, ai ngờ sau lưng lại truyền đến một tiếng nói non nớt và trong suốt: "Ma ma, con tới đón mẹ tan việc!"

Bạc Sủng Nhi cứng rắn dừng lại động tác, chậm rãi cúi đầu, nhưng thấy Tiểu Hải Dương mặc một thân quần yếm, đeo một cái cặp sách nhỏ, trong tay giơ một cái kem bơ, ăn đến ngon lành, nhìn cô nháy mắt, cực kỳ khả ái.

Cái nam sinh kia lập tức im miệng, nhìn Tiểu Hải Dương một chút, lại nhìn Bạc Sủng Nhi một chút, phát hiện thật sự có ba phần tương tự.

Chả lẽ đây đúng là con gái của cô ấy?

Mà cái bạn trai kia, thật sự là chồng của cô ấy?

Bạc Sủng Nhi ngồi xổm người xuống, sờ sờ gương mặt Tiểu Hải Dương, sau đó dắt tay Tiểu Hải Dương, thấy nam sinh kia nghiễm nhiên biến hóa sắc mặt, đáy lòng có chút thoải mái, cho nên càng đoan trang hữu lễ, giọng nói cũng ấm áp nhu hòa: "Tiểu Hải Dương, gọi chú!"

"Chú! " Tiểu Hải Dương có hiểu biết hô một câu.

Sau đó quay đầu, nắm tay Bạc Sủng Nhi, lung la lung lay nói: "Ma ma, ma ma, mẹ nhanh lên một chút, ba ba nói mang con đi sân chơi, mẹ nhanh lên một chút! Nhanh lên một chút!"

Bạc Sủng Nhi gật đầu, liền đối với nam sinh kia nói lời từ biệt, nam sinh kia vẫn cho là Bạc Sủng Nhi mới hai ba tuổi, còn chưa kết hôn, ai biết hiện tại lại đụng tới một đứa bé rồi!

Lòng hắn vỡ tan, còn không có mở miệng nói gặp lại, Tịch Giản Cận đã đi tới, thuận thế cúi xuống, đem Tiểu Hải Dương bế lên, một tay ôm Bạc Sủng Nhi, nhìn cũng không có nhìn nam sinh kia một cái, thẳng nghiêng đầu, ấm áp hỏi một câu: "Mệt không?"

Bạc Sủng Nhi lắc đầu, nắm tay Tịch Giản Cận, chậm rãi đi tới.

Ở trong trường học, có rất nhiều sinh viên đại học người đến người đi.

Bạc Sủng Nhi cùng Tịch Giản Cận tướng mạo xuất chúng, Tiểu Hải Dương tuổi tuy nhỏ, nhưng môi hồng răng trắng, phấn khắc ngọc mài đáng yêu! --

Chương 1096

Thỉnh thoảng có học sinh đi qua nơi này, nhìn tới thần hồn điên đảo, họ nói nhỏ: "Thật là cặp vợ chồng xứng đôi, cô bé cũng thật xinh đẹp a!"

Bạc Sủng Nhi nghe được như vậy, không nhịn được vèo bật cười, Tịch Giản Cận cũng theo đó cười ra tiếng, duy chỉ có Tiểu Hải Dương, lại chép miệng, được không ủy khuất.

Nó rõ ràng là thằng bé trai, mặc quần yếm, tại sao lại bị trở thành cô bé?

Tịch Giản Cận ôm Tiểu Hải Dương đi một chút, Tiểu Hải Dương không nhịn được, từ trên người Tịch Giản Cận bò đi xuống, một tay nắm Bạc Sủng Nhi, một tay nắm Tịch Giản Cận, ba người, hai lớn một nhỏ, ở trong trường học hướng ngoài cửa đi tới.

Mùa xuân đã tới, cây cối phồn hoa.

Bóng lưng xa xa nhìn lại, là một bộ hình ảnh tinh xảo.

Giống như có thể đi đến tận trời cuối đất.

 ---------

Ba người ăn cơm tối xong, đã là buổi tối mười giờ rồi, Tiểu Hải Dương tựa vào trong ngực Bạc Sủng Nhi, đã trầm lắng ngủ.

Xe vững vàng mà dừng ở cửa trang viên Bạc Gia, Tịch Giản Cận cởi gaiaay an toàn cho Bạc Sủng Nhi, thuận thế ngắt gương mặt Tiểu Hải Dương một cái, Tiểu Hải Dương trở mình, nằm trong lòng Bạc Sủng Nhi trầm trầm ngủ như cũ.

Tịch Giản Cận không nhịn được uốn môi lên cười cười, khẽ nghiêng đầu, đụng lên gò má Bạc Sủng Nhi, chậm rãi hôn một cái.

Còn chưa kịp nói chuyện, điện thoại liền vang lên, Tịch Giản Cận vội vàng nhấn nghe, sợ quấy rầy Tiểu Hải Dương ngủ, anh mở xe ra, đi xuống, đón nghe.

Rất nhanh, Tịch Giản Cận liền trở lại trong xe, sắc mặt khẽ biến thành mang theo vài phần lưu luyến không rời, nhưng vẫn chậm rãi mở miệng nói: "Sủng Nhi...... Sáng sớm ngày mai chúng ta phải ra khỏi thành phố đi vùng núi."

Bạc Sủng Nhi nghiêng đầu, nhìn Tịch Giản Cận, đáy mắt không tiếng động hỏi thăm.

"Phía trên phái xuống nhiệm vụ, không lâu trước, một ngọn núi nhỏ ở A thị xảy ra động đất, 7. 8 cấp."

"Phải bao nhiêu lâu? " Bạc Sủng Nhi nhẹ giọng hỏi một câu.

Còn có mười ngày, chính là sinh nhật Tịch Giản Cận rồi.

Không biết có thể kịp trở về hay không?

"Không biết, nhìn tình huống đã, cho nên, tối nay, ngô...... em có thể ra ngoài không? " Tịch Giản Cận nhìn một chút Tiểu Hải Dương trong ngực Bạc Sủng Nhi, ý tứ ám chỉ mười phần.

Mặt Bạc Sủng Nhi lặng lẽ hồng một chút, cô suy nghĩ, liền mở ra cửa xe, hô người giúp việc, đem Tiểu Hải Dương ôm vào, lúc này mới lên xe, đóng cửa xe.

Chương 1097

Tịch Giản Cận vươn tay, đem cô ôm vào trong ngực, cúi đầu, ngăn chận môi của cô.

Nụ hôn cực kì nóng bỏng.

Toàn thân Bạc Sủng Nhi cũng mềm nhũn ra.

Tịch Giản Cận hôn, mang theo ôn nhu, làm cho cô mê man, ánh mắt cũng theo đó mê mang khép lại.

Tịch Giản Cận một hồi lâu mới thả cô ra, nhìn bộ dạng này của cô, có chút có cảm giác thành tựu, lưu luyến không rời ở môi của cô, tiếp tục hôn xuống từng ly từng tý.

Cứ hôn mãi, về sau, càng thêm biến thành mút nhẹ.

Lưu luyến không rời dính ở chung một chỗ, thủy chung không chịu tách ra, Tịch Giản Cận vươn ra đầu lưỡi, từng giọt từng giọt liếm.

Bạc Sủng Nhi vươn tay ôm cổ của anh, suy nghĩ một chút, trong lúc bất chợt mới mở miệng nói: "Tịch...... Mười ngày sau là sinh nhật của anh, anh có thể trở lại sao?"

Vẻ mặt Tịch Giản Cận có chút dừng lại, một hồi lâu, mới lên tiếng: "Có thể!"

Bạc Sủng Nhi lúc này mới uốn môi lên, để sát vào bên tai Tịch Giản Cận, hướng về phía anh nhẹ nhàng nói một câu.

Đáy mắt Tịch Giản Cận lóe ra tia sáng, "Thật?"

Bạc Sủng Nhi đỏ mặt, gật đầu, Tịch Giản Cận vươn tay, ôm chặc lấy cô: "Vậy tối nay?"

Bạc Sủng Nhi xấu hổ đỏ mặt, nhẹ nhàng cắn anh một ngụm, Tịch Giản Cận chỉ là ôm cô, một vị hăng hái mà cười cười.

Cười cười, chợt lại nghiêm túc.

Bạc Sủng Nhi tựa hồ là cảm ứng được cái gì, chậm rãi nhốt lại hông của anh, chậm rãi nói: "Em biết...... Các anh thi hành nhiệm vụ dị thường nguy hiểm, từ trước, Tịch, anh nguy hiểm em không biết, em sẽ không lo lắng đề phòng, thậm chí không biết anh ở trong bộ đội làm lính đặc biệt, nhưng là bây giờ không giống...... Anh là đội trưởng quân khu X thị, bị điều đi qua giúp nạn thiên tai, em biết anh là một quân nhân tốt, nghĩa từ bất dung sẽ đi, nhưng mà, Tịch...... Em hi vọng ngươi nhớ được, ở X thị còn có em chờ anh."

"Nói một câu đặc biệt thật lòng, đó chính là, trên cái thế giới này, thiếu anh, vẫn sẽ cứ theo lẽ thường mà chuyển động, anh đi giúp nạn thiên tai, cũng sẽ không có bao nhiêu người có thể cứu sống, nhưng là thế giới của em, nếu như thiếu hụt anh, Tịch, em liền bụi bay mai một, vạn kiếp bất phục rồi!"

"Cho nên, Tịch, ý của em anh hiểu sao?"

_ Toàn văn hoàn_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro