Chương 1011 đến 1020: Tạm biệt, người yêu của em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1011

Lúc trước chính mình bán Hàn Như Y, anh có thể cho rằng như vậy.

Chính mình thiết kế gả cho anh, sinh hoạt cùng chung một chỗ lâu như vậy, chẳng lẽ anh còn không hiểu rõ cô?

Cô đã móc gan để thể hiện mình yêu anh rồi!

Những thay đổi cùng khác biệt, anh còn không nhìn thấy sao?

Bạc Sủng Nhi hơi rủ tầm mắt xuống, kỳ thật không muốn cúi đầu, lại vẫn không tự chủ được hỏi một câu: "Tịch, anh đã nói tin em!"

Tịch Giản Cận không có lên tiếng.

Đáy lòng cũng không ngừng nói, thật xin lỗi, Bạc Sủng Nhi, nhịn một chút, nhịn một chút cái gì cũng không có......

"Tịch, nếu như em nói, Hàn Như Y nói láo, anh tin em sao?"

Tịch Giản Cận tránh mắt của Bạc Sủng Nhi.

Tin.

Anh tin.

Chuyện gì anh đều đoán không sai biệt lắm, làm sao có thể không tin cô?

Chỉ là...... Hiện tại, không phải chúng ta đang đàm luận những thứ này!

Bạc Sủng Nhi đột nhiên cười lên, mang theo vài phần thương tâm, mím môi, trên mặt long lanh bức người, hiện đầy trào phúng: "Anh rõ ràng cũng không tin em!"

Sớm biết chính mình thay đổi, cũng không cách nào được anh tín nhiệm, chính mình lúc trước tại sao vì anh thay đổi?

Buồn cười cỡ nào!

"Em cũng là muốn đuổi cô ta tới nước Mỹ, em cũng chán ghét cô ta, vậy thì thế nào?"

"Không chỉ là như thế, hôm nay nếu như em có thể từ nơi này ra ngoài, em tuyệt đối sẽ không bỏ qua cô ta......"

Bạc Sủng Nhi nói đến cắn răng, mang theo vài phần điêu ngoa tùy hứng.

Bản tính lộ ra ngoài, kỳ thật cũng chẳng che giấu tôn nghiêm chính mình còn thừa.

Ngón tay Hàn Như Y hơi nới lỏng súng ống, nhìn bọn họ giống như lại muốn ồn ào tách ra rồi?

Nhưng mà một giây sau, đau đớn trong mắt Tịch Giản Cận lại làm cho Hàn Như Y thấy rõ!

Cô ta nhất thời hiểu ra mục đích Tịch Giản Cận.

Ánh mắt càng tàn nhẫn!

Cô ta âm trầm cười lạnh, càng nhắm ngay Bạc Sủng Nhi.

"Em câm miệng cho anh!" Tịch Giản Cận đột nhiên càng tàn khốc vô tình, anh kéo Bạc Sủng Nhi, mang theo vài phần thô bạo, đem cô hung hăng đẩy ra ngoài của: "Em hiện tại lập tức biến mất cho anh!"

Động tác Tịch Giản Cận đặc biệt nhanh, là đẩy cô ra ngoài của.

Bạc Sủng Nhi cũng không có bất kỳ phản ứng gì, chẳng qua là cảm thấy một sức lực đưa mình ra ngoài.

Chương 1012

Tịch Giản Cận vì phòng ngừa đẩy Bạc Sủng Nhi bị thương, cho nên cả người cũng chạy ra của một đoạn, mới đem cô đẩy ra.

Sau đó hung hăng đóng của.

Mà sau họng súng vừa rồi nhắm Bạc Sủng Nhi đã bắn qua, thẳng tắp cắm vào vách tường.

Súng là cách âm.

Năm đó Tịch Giản Cận lưu cho Hàn Như Y.

Sau khi súng bắn ra, Tịch Giản Cận mới đứng vững thân thể, nhìn chằm chằm Hàn Như Y, từng bước từng bước đến trước mặt của cô ta.

Ánh mắt Tịch Giản Cận rất bình ổn.

Hàn Như Y cầm súng, hơi thở hổn hển, vừa rồi những biểu lộ buồn bã, trong nháy mắt đều không tồn tại, chỉ là ánh mắt mang theo hận ý, nhìn Tịch Giản Cận.

Tịch Giản Cận mím môi, chậm rãi cười một tiếng, trong mắt không có quá nhiều gợn sóng, thóang cúi đầu, anh mới mở miệng: "Như Y...... Em làm gì vậy?"

Làm gì để mình mệt mỏi như thế?

"Hận anh, muốn giết anh, sớm nói cho anh biết một chút, không phải tốt sao, làm gì trăm phương ngàn kế như thế, nếu quả như cô ấy chết hoặc là anh chết đi, đáy lòng của em sẽ dễ chịu sao?"

Tịch Giản Cận, không có nửa điểm tức giận, giống như là câu trần thuật bình tĩnh nhất.

"Trọn vẹn hơn bốn năm, thì ra em sống không tốt, cho tới nay anh còn tưởng rằng chiếu cố em và Tiểu Bảo rất tốt!"

Tịch Giản Cận nói câu này, mang theo nồng đậm thất lạc cùng bất đắc dĩ.

Hàn Như Y không nghĩ tới Tịch Giản Cận bình tĩnh như vậy.

Chân tướng sự tình đã hoàn toàn bị công bố, chính mình cũng không cần thiết tiếp tục diễn trò, trên mặt cũng phù nụ cười âm ngoan.

Tịch Giản Cận vẫn cho là chính mình rất quen thuộc tướng mạo Hàn Như Y, thế nhưng hiện tại, anh lại cảm thấy xa lạ như thế.

Anh cúi đầu xuống, bật cười.

Nụ cười như thế, lại làm cho Hàn Như Y vô cùng sợ hãi.

Vô cùngkhó chịu.

"May mà anh còn tưởng rằng anh đã nỗ lực trả nợ, thì ra...... Anh làm những chuyện kia, đều là phí công!"

"Anh còn nói với đội trưởng đã chết, anh chiếu cố hai người rất tốt, bây giờ nghĩ lại, đều là trò cười!"

"Nhìn xem toàn thân Tiểu Bảo, đều là vết thương chồng chất, anh thế mà vẫn luôn không có phát hiện, Như Y...... Em muốn tra tấn anh rất đơn giản, làm gì ra tay với đứa trẻ ba tuổi? Nó cái gì cũng không biết, vô tội nhất rồi!"

Chương 1013

"Huống hồ, nó còn là con gái ruột thịt của em! Em đến cùng, còn có tâm hay không? Chẳng lẽ, anh liền so với con của em còn quan trọng hơn, chỉ cần anh có thể sống không tốt, Tiểu Bảo có phải bị anh đánh chết cũng đáng giá không!"

Tịch Giản Cận nói đến câu nói sau cùng, rốt cục ngây người tức giận.

Là tức giận!

Tuy Tiểu Bảo không phải con gái anh, thế nhưng từ khi sinh đến hiện tại, anh đều nhìn nó lớn lên, tình cảm cũng không phải giả!

Thế mà lọt vào ngược đãi như vậy, anh... . . .

"Đúng!"

Hàn Như Y thẳng thắn khẳng định cho Tịch Giản Cận.

"Đứng , nếu như có thể để ạnh cả một đời đau đến không muốn sống, Tiểu Bảo chết cũng đáng!"

"Dựa vào cái gì anh có thể đứng ở chỗ này quang minh chính đại còn sống? Dựa vào cái gì để chồng của tôi chết thay?"

"Tịch Giản Cận, thực không dám giấu giếm, hơn bốn năm này, tôi đưa cho anh tất cả đều là giả! Trong lòng tôi hận chết anh! Tôi hận anh đến nghiến răng, tôi ước gì một ngày tự mình nhìn anh giống tôi, đau mất người yêu, đau đến không muốn sống!"

Hàn Như Y mím môi, cười nhẹ, ngữ điệu đều là nhẹ nhàng chậm chạp, nghe qua rất đẹp, lại rất đáng sợ.

Đôi mắt Tịch Giản Cận hơi co rụt lại.

Đáy lòng tràn đầy sợ.

Đau mất người yêu!

Nếu như Bạc Sủng Nhi chết, anh nên làm cái gì?

Tay Tịch Giản Cận không nhịn được hơi nắm lại!

"Làm sao? Anh có phải cảm thấy tôi là kẻ điên hay không, tôi là kẻ điên vậy thì thế nào? Tôi nói cho anh, anh còn có nhiều chuyện không biết! Này người phụ nữ kia vì bán tôi đi? Kỳ thật, cô ta đều lừa gạt anh... . . . Tôi chính là muốn cô ta bán tôi cho Vick tiên sinh !"

"Tôi nói với cô ta, nếu như cô ta không làm, tôi liền đem những chuyện kia nói cho anh, tôi để anh đau đến không muốn sống!"

"Cô ta đau lòng anh, anh biết không, cô ta sợ ngươi khổ sở, khi đó cô ta vừa lúc cảm thấy có lỗi với anh, cho nên cô ta đáp ứng!"

" Mặc dù cô ta hận đến nghiến răng , tức giận đến muốn đánh chết tôi, thế nhưng cô ta không có cách nào, cô ta chỉ có thể cùng tôi ký hiệp nghị, đem tôi bán đi, thậm chí còn hiến cốt tủy cho Tiểu Bảo!"

"Cô ta cho Tiểu Bảo tủy, tôi sẽ không làm khó anh sao?"

"Cô ta nằm m!"

"Mục đích tôi làm, cũng là để anh và cô ta sống không an ổn! Để anh khó chịu chết!

Chương 1014

Trong mắt Tịch Giản Cận, thoáng hiện một vòng rung động, anh nhìn chằm chằm Hàn Như Y, một hồi hỏi: "Em lấy gì uy hiếp cô ấy?"

Hàn Như Y không nói gì.

Tịch Giản Cận lặp lại một lần: "Đến cùng là chuyện gì?"

Chuyện gì có thể uy hiếp được Bạc Sủng Nhi?

Loáng thoáng anh có thể đoán được, này người phụ nữ đến cùng vì anh làm cái gì.

Đáy lòng của anh, không không chế được bắt đầu đau đớn rồi!

Hàn Như Y lại nhẹ nhàng cười ra tiếng: "Làm sao hả? Muốn biết là chuyện gì? Vậy thì tốt, tôi cho anh biết!"

"Tịch Giản Cận anh thật đáng thương, anh từ nhỏ đến lớn muốn vứt bỏ vầng sáng gia tộc trở thành một một người kính nể, thế nhưng anh biết không, kỳ thật anh cho tới bây giờ đều không có được người kính nể qua, mọi người đều khinh bỉ anh! Anh biết tại sao không? Bời vì phía sau anh ông nội, có ba ba! Anh mỗi lần đi làm nhiệm vụ, bọn họ đều kêu người khác bảo hộ anh, lúc nào cũng có thể vì anh liều mình!"

"Đây đều là chồng tôi nói cho tôi, lúc anh ấy nói với rôi, kỳ thật đều mang theo vài phần nhìn anh không tầm thường!"

"Nói những người lớn lên trong gia đinh quý tộc, đã không có bản lãnh gì, còn tới tham gia lính đặc chủng?"

"Anh cho rằng anh ấy thật muốn cứu nanhgươi sao? Anh ấy căn bản không muốn! Trong đầu anh ấy chưa bao giờ để mắt tới anh!"

"Những chiến hữu kia của anh, không có một người nào để mắt tới anh! Bọn họ sở dĩ làm như vậy, là bời vì cấp trên ra lệnh, bọn họ nhất định phải chấp hành, nếu không cũng là bị phán quân quy, muốn mạng!"

"Kỳ thật trong lòng bọn họ, đều tại xem thường anh!"

Trong nháy mắt sắc mặt Tịch Giản Cận tái nhợt.

Thân thể cao lớn cũng hơi lay động một cái.

Hàn Như Y nói là sự thật sao?

Đội trưởng cứu anh, không phải cái gọi là huynh đệ, không phải cái gọi là chiến hữu, mà chính là thuần túy chấp hành mệnh lệnh?

Nếu như không phải ông nội cùng ba ba, có phải hay không, đội trưởng lúc ấy căn bản sẽ trơ mắt nhìn chính mình chết?

Bảy năm, bảy năm sinh hoạt trong quân đội, những cảm tình kia, đều là giả?

Tịch Giản Cận cảm giác chính mình nghe được trò cười, thế nhưng cái trò cười này, lại làm cho anh cảm thấy, cái này cũng là thật.

Những tác phong này, là ông nội cùng ba ba làm!

Chính mình nỗ lực như vậy, thì ra, đều là vô dụng!

Chương 1015

"Tôi có thể không anh sao? Tôi hận chết ngươi!"

Hàn Như Y tê thanh liệt phế hô xong câu nói sau cùng, mới lên tiếng: "Đã vậy, cô ta không chết được vậy anh liền đi chết đi!"

Hàn Như Y một bên nói qua, vừa bắt đầu liên tục nổ súng với Tịch Giản Cận.

Tịch Giản Cận nhanh chóng nằm xuống, từ bên hông của mình moi ra súng tùy thân, bắn vào cổ tay Hàn Như Y.

Đem Hàn Như Y làm bay súng.

Lập tức xoay người vọt lên, đè Hàn Như Y xuống.

Hàn Như Y không có cách nào động đậy, ngược lại cũng không sợ, lạnh lùng nói: "Anh giết chết tôi đi! Dù sao tôi cũng không muốn sống!"

Tịch Giản Cận không có lên tiếng.

Chỉ là nhìn chằm chằm cô một hồi, nửa ngày, mới lên tiếng: "Nếu như anh không biết chân tướng, nếu em muốn mạng anh, anh có thể cho em! Đó coi như là anh nợ em!"

"Nhưng hiện tại anh biết rõ chân tướng, biết hết thảy, anh không cách nào cho em, bởi vì anh thiếu cô ấy, so với thiếu em còn muốn hơn......"

"Anh sẽ không để em chết...... Thậm chí anh cũng sẽ để em sống thật tốt...... Như Y...... Anh cảm thấy tinh thần em có lẽ có chút vấn đề, anh sẽ cho người đưa em tới bệnh tâm thần, Xem cho em thật tốt......"

"Kỳ thật anh vốn cũng không thiếu em, anh chỉ là áy náy, nếu quả như phải phụ trách, anh chỉ cần phụ trách với mình Tiểu Bảo, bời vì nó là con của đội trưởng! Bất kể đội trưởng vì cái gì mà chết, vô luận anh ấy có đem anh là huynh đệ hay không, những cái này đều không trọng yếu!"

"Anh ấy vì anh chết đi, mục đích của anh anh ấy anh không muốn truy cứu, trong lòng anh, anh thủy chung coi anh ấy là anh em tốt nhất, chiến hữu tốt nhất!"

"Con của anh ấy, anh sẽ nuôi dưỡng nó trưởng thành!"

"Để Tiểu Bảo tiếp nhận giáo dục tốt nhất......"

Tịch Giản Cận, nói dứt khoát mà lại bình tĩnh.

Nói xong, liền từ từ đứng lên, chậm rãi gọi điện thoại cho người: "Phái người đến nhà trọ XX, tầng XX số cửa XX, bên trong có người bị bệnh tâm thần, mang cô ta đi kiểm tra!"

Tịch gia thiếu gia, là mệnh lệnh.

Cho dù Hàn Như Y không có đến bệnh tâm thần, cô ta cũng sẽ bị người chẩn bệnh trở thành bệnh nhân tâm thần!

Tịch Giản Cận chậm rãi đi về phía Tiểu Bảo, cúi người xuống, cô bé đã bị gọa đến đần độn đứng lên, ôm vào trong ngực, từ từ vỗ.

Chương 1016

Tiểu Bảo đã sợ đến liền thút thít ngừng khóc, ngoan ngoãn tựa ở trong ngực Tịch Giản Cận, trong con ngươi thanh tịnh, lóe ra đều là một mảnh sợ hãi.

Tịch Giản Cận thở dài một hơi, khó trách Tiểu Bảo về sau, càng ngày càng sợ người, sợ là tâm lý nho nỏ của nó, đã có bóng mờ rất nghiêm trọng......

********************

Bạc Sủng Nhi không có đứng vững, cô giống như là búp bê bị Tịch Giản Cận đẩy đi ra, cả người không có đứng vững, không cẩn thận ngã trên mặt đất.

Trên cánh tay có vết thương nóng bỏng.

Cô mờ mịt nằm ở nơi đó, chưa bao giờ chật vật như vậy.

Trong hốc mắt chứa đầy nước mắt ủy khuất.

Tịch Giản Cận, anh là đồ khốn!

Cô cắn môi dưới, đáy lòng phẫn hận nghĩ!

Rõ ràng nói tin tưởng cô, vì cái gì vẫn không có tin tưởng?

Bạc Sủng Nhi nghĩ đến như vậy, liền cảm giác bụng dưới chính mình đột nhiên truyền đến một trận đau đớn kịch liệt.

Cái đau đớn này, cùng đau đớn trước đó đều không giống.

Cô miễn cưỡng từ mặt đất bò đứng lên, vươn tay ấn bụng dưới, miễn cưỡng xông vào trong thang máy, lung la lung lay xuống lầu.

Nhưng mà, khi cô vừa đi ra nhà trọ Hàn Như Y, còn không có hoàn toàn đi đến xe của mình, đột nhiên mắt của cô tối sầm lại, cả người vô lực ngã lên mặt đất!

****************

"Sủng Nhi...... Con đừng nhúc nhích, hiện tại con cần nghỉ ngơi, đem thân thể dưỡng tốt."

Bạc Sủng Nhi vừa mở to mắt, liền thấy được Cẩm Úc một bên hốc mắt ửng đỏ.

Một số chuyện cũ ở trong đại não nhanh chóng hiện lên, sắc mặt của cô nhất thời trở nên tái nhợt: "Thất Thất, mẹ khóc cái gì? Con đây không phải không có chuyện gì sao?"

Cẩm Úc không có lên tiếng, chỉ là hơi thấp đầu.

Bạc Sủng Nhi quay đầu, lại nhìn thấy sắc mặt Bạc Tình vô cùng khó coi, trong mắt của ông lưu chuyển nồng đậm sát khí, giống như là hận không thể đem toàn bộ thế giới phá hủy.

Đến cùng xảy ra chuyện gì?

Thần thái của bọn anh ngưng trọng như thế?

Trong lòng Bạc Sủng Nhi không nhịn được bắt đầu nghi ngờ.

"Xảy ra chuyện gì sao?" Bạc Sủng Nhi nhíu lại lông mày, nhẹ giọng hỏi một câu, bất ngờ muốn ngồi dậy, trong đầu xẹt qua là thân ảnh Tịch Giản Cận, lập tức sắc mặt ảm đạm xuống, cúi đầu xuống, buồn bực.

Chương 1017

Cho dù anh không tin cô như vậy.

Cô vẫn theo thời gian, nghĩ tới an nguy người đàn ông này.

"Không có việc gì, không có việc gì......" Cẩm Úc liên tục lắc đầu nói ra, nhưng mà nét mặt của bà, rõ ràng là nói cho toàn thế giới, rõ ràng là có việc.

"Sủng Nhi, con hiện tại chỉ cần nghỉ ngơi cho khỏe là tốt, thân thể quan trọng." Bạc Tình đi lên trước, ôm lấy thân thể Cẩm Úc, từ từ vỗ lưng cho bà, mang theo vài phần đau lòng, nhìn Bạc Sủng Nhi nói ra: "Thằng nhóc Tịch Giản Cận, căn bản cũng không đáng giá đẻ con yêu! Hiện tại cha sẽ nghĩ biện pháp để con cùng nó ly hôn!"

Bạc Sủng Nhi nghiêng đầu.

Có đáng giá hay không, không cho người khác tính toán.

Phần tình yêu này, có thể chặt đứt hay không, mới là bản chất.

Kỳ thật nếu có thể, cô thật sự cũng không muốn yêu...... Thế nhưng cũng là làm không được, cho nên mới sẽ chống đỡ một đường yêu xuống như thế.

Ly hôn?

Bạc Sủng Nhi chưa bao giờ nghĩ tới.

Chỉ là Bạc Tình vì sao tức giận ồn ào cùng cô và Tịch Giản Cận ly hôn?

Bạc Sủng Nhi cắn cắn môi dưới, vừa muốn hỏi, Tần Thích ở bên đằng đằng sát khí chen lời: "Ly hôn, tôi cũng đồng ý ly hôn, đừng quản như thế nào, chính là muốn Sủng Nhi cùng Tịch gia ly hôn!"

"Tôi cũng đồng ý ly hôn, không cần thiết qua lại với nó!"

"Nói tóm lại lần này không thể tuỳ tiện tha cho nó! Làm thếthương tổn tiểu công chúa chúng ta như thế!"

............

Mấy người từng câu từng chữ đồng ý lấy Bạc Sủng Nhi cùng Tịch Giản Cận ly hôn.

Bạc Sủng Nhi chỉ hơi giật giật môi, một câu cũng nói không nên lời, hiện tại lúc này, kỳ thật cô cũng đang nghĩ, đến cùng chính mình tiếp theo cùng Tịch Giản Cận thế nào?

Vô luận chính mình làm sao nỗ lực, anh luôn luôn cảm thấy cô là cô gái không tốt!

Người đều có lúc mệt mỏi.

Cô đã giữ vững được nhiều năm như vậy, đến ngắm giờ này khắc này, thật sự có chút tình trạng kiệt sức rồi.

Cô không muốn đem đặc thù Bạc Sủng Nhi đều tiêu ma không còn một mảnh.

Nếu như anh yêu cô, tín nhiệm cô, như vậy cô cam tâm tình nguyện vì anh thay đổi, thế nhưng là cô thay đổi, anh còn không chịu cho cô một chút xíu tín nhiệm......

Cô thật, rã rời rồi......

Chương 1018

"Sủng Nhi, cùng nó chia tay đi...... Còn do dự cái gì? Em không biết, mình đến cùng bởi vì cái gì được đưa vào bệnh viện? Em không biết, anh ta tự tay đem con......"

Tô Thần nói tới một nửa, đột nhiên dừng lại, mặt mũi tràn đầy sát khí: "Nói tóm lại, em tuyệt đối không thể cùng anh ta chung một chỗ! Anh căn bản không xứng với em!"

Bạc Sủng Nhi ngẩng đầu, nhìn Tô Thần, trong mắt mang theo một vòng hào quang, lẳng lặng nhìn chằm chằm: "Mấy người có phải ẩn giấu chuyện gì không có nói cho con biết hay không?"

Không có người lên tiếng.

Cả phòng yên tĩnh.

Đáy lòng Bạc Sủng Nhi đột nhiên cảm thấy càng sợ hãi rồi.

Âm điệu cô không nhịn được đều run rẩy lên, lại một lần nữa yên lặng hỏi ý kiến: "Đến cùng, mấy người giấu gì với con? Nói cho con biết......"

******************

Tịch Giản Cận ôm Tiểu Bảo về đến nhà, cho Tiểu Bảo tắm rửa, tìm bác sĩ cùng bảo mẫu tới chăm sóc, liền lấy điện thoại di động ra gọi cho Bạc Sủng Nhi.

Thủy chung đều là trạng thái tắt máy.

Gọi điện cho những người khác của tập đoàn Bạc Đế, cũng không có bất kỳ ai nhận máy.

Anh biết cô rời đi khẳng định tức giận, anh nhất định phải giải thích rõ ràng với cô.

Anh cũng không phải không tin cô.Mà chính là tình huống lúc đó quá mức nguy hiểm, Hàn Như Y sẽ nổ súng, anh không dám đánh bạc tính mạng cô, cho nên mới bất đắc dĩ làm như vậy!

Thế nhưng hiện tại, anh liền cũng không tìm thấy cô rồi.

Anh lẳng lặng đợi một giờ trong nhà, rốt cuộc không chịu được chạy tới Bạc gia, lại bị người báo Bạc Tình cùng Thất Thất là không có ở nhà, thậm chí người trong tập đoàn Bạc Đế cũng không có thấy cô.

Tịch Giản Cận tìm toàn bộ nơi cô có thể đến một lần.

Cuối cùng rơi vào đường cùng, chỉ có thể gọi điện thoại cho cục công an.

Đại khái qua nửa giờ, anh mới biết được cô ở nơi nào.

Bệnh viện Tần Thích.

Cô làm sao lại nhập viện rồi?

Không phải là anh đẩy cô bị thương chứ?

Tịch Giản Cận nhanh chóng lái xe đi bệnh viện, đi tới phòng bệnh của cô, bị người ngăn ở ngoài cửa.

********************

Bạc Sủng Nhi nghe được Tần Thích nói cho chính, sắc mặt lúc đó trắng bệch!

Chương 1019

"Đừng......" Bạc Sủng Nhi một mực trầm mặc dọa người đột nhiên mở miệng: "Để cho anh ấy tiến vào......"

Một đoàn người nhất thời bắn về phía Bạc Sủng Nhi ánh mắt không đồng ý.

Hiển nhiên tất cả mọi người không muốn Sủng Nhi đi gặp Tịch Giản Cận.

"Gặp cậu ta làm cái gì? Không muốn mạng của nó đã tốt rồi! Chẳng lẽ con còn muốn cùng với nó?"

Trong con ngươi Bạc Tình lóe ra nồng đậm sát khí, gọn gàng dứt khoát nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi hỏi.

Bạc Sủng Nhi không có lên tiếng, rất yên tĩnh.

Cẩm Úc đứng ở một bên giật giật tay áo Bạc Tình, Bạc Tình chung quy là đau con gái, bất đắc dĩ thở dài một hơi, dẫn đầu quay người rời đi.

Những người khác nhìn thấy Bạc Tình rời đi, cũng đi theo ra khỏi phòng bệnh.

Tịch Giản Cận đứng ở ngoài cửa nhìn thấy bọn họ đi ra, bất ngờ muốn mở miệng hỏi một chút Bạc Sủng Nhi đến cùng làm sao vậy, lại phát hiện sắc mặt mỗi người đối với mình cực kỳ bất hữu, thậm chí còn ẩn chứa mấy phần sát khí, giống như là muốn đem chính mình thiên đao vạn quả.

Cũng khó trách có thể như vậy, cô là tiểu công chúa thiên sủng vạn sủng nâng trong lòng bàn tay tập đoàn Bạc Đế, bị anh lập tức đẩy té bị thương, có thể mọi người không tức hay sao?

Chẳng qua, phải nói xin lỗi những người này, nhưng không phải hiện tại, hiện tại anh cần gặp người bên trong căn phòng.

Tịch Giản Cận nhìn bọn họ đi ra, lúc này mới đi vào phòng bệnh.

Trong phòng bệnh rất yên tĩnh.

Bạc Sủng Nhi ngồi ở trên giường bệnh, nghe được tiếng bước chân, cô không có quay đầu, mở mắt ra nhìn người tới một chút sắc mặt cực kỳ tái nhợt, ánh mắt đều hờ hững.

Tịch Giản Cận chỉ coi là Bạc Sủng Nhi tức giận, chậm rãi cất bước đi tới trước mặt của cô, hơi cúi thấp đầu, nhẹ nhàng cười, vươn tay, liền nắm lấy tay cô.

Ai ngờ Bạc Sủng Nhi phản ứng cực kỳ kịch liệt hất tay của anh, một ánh mắt lạnh lùng bắn về phía anh.

Tịch Giản Cận biết tính khí Bạc Sủng Nhi từ trước đến nay không tốt, chính mình cũng biết cô là đang giận, cho nên liền mềm cuống họng, tính tình nhẫn nại, tiếp tục ôn tồn dỗ dành: "Sủng Nhi...... Khi đó anh không phải cố ý muốn làm vậy với em...... Anh chỉ là sợ Hàn Như Y tổn thương em!"

Bạc Sủng Nhi không có nhìn anh, thậm chí biểu lộ đều không có thay đổi quá lớn, cũng ngồi yên không động.

Chương 1020

hậm chí, ánh mắt của cô đều không có chớp một cái.

Anh vì cái gì làm như vậy, đã không trọng yếu rồi.

Cô cũng không muốn biết anh tại sao phải làm như vậy rồi!

Cái gọi là Hàn Như Y, cái gọi là Tiểu Bảo, đều không có quan hệ gì với cô, cô chỉ là có ý tốt muốn đi xem bọn họ một cái, cô nghĩ, bản thân cô cũng không phải một cô gái tốt, cho nên không thể làm chuyện tốt, một khi làm, liền sẽ gặp báo ứng!

Nhìn thấy không?

Cái này vừa làm, báo ứng liền đến rồi!

Nghĩ tới đây, ngón tay Bạc Sủng Nhi bắt nắm trải giường càng chặt, ngực cô cũng bắt đầu chập trùng không ngừng, thậm chí hào quang trong mắt, đều phai nhạt xuống, con mắt trống trơn hang hốc, không có nửa điểm sức sống.

"Sủng Nhi, em đừng như vậy......" Tịch Giản Cận cảm giác được đáy lòng chính mình sợ hãi, anh luôn cảm thấy giờ này khắc này Bạc Sủng Nhi cùng dĩ vãng có chút khác biệt.

Đáy lòng của anh, tràn đầy một cỗ sợ hãi.

Anh hơi giật giật môi, dưới ý thức nắm thật chặt tay của Bạc Sủng Nhi, chân thực nói: "Anh tin tưởng anh, anh thật sự là tin tưởng em, lúc anh qua nhà Hàn Như Y, anh cũng là muốn hỏi cô ấy vì sao lại làm như vậy, anh không biết em ở nơi đó...... Sủng Nhi, về sau cô ấy sẽ không quấy rầy cuộc sống của chúng ta? Khác tức giận, không tốt? Em bị thương, có phải rất đau hay không? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro