Ngày thứ 51
Daniel: Alo chú ạ?
Daniel: Hôm nay Seongwu lại bị bắt trông quán nữa rồi sao?
Daniel: Cháu không thấy cậu ấy lên đồi.
Chủ quán: À. Tối hôm qua nó sốt cao, giờ ngồi dậy còn không nổi nữa. Ngủ mê man luôn rồi
Daniel: Cậu ấy sốt?
Daniel: Chú đang ở nhà?
Chủ quán: Ừm
Daniel: Vậy con sẽ đến đó.
-----
Daniel: Seongwu, tôi vào phòng đây.
Seongwu: ...
Daniel: Bị sốt mà trùm kín như vậy không tốt đâu.
Seongwu: ....
Daniel: Định không nói chuyện với tôi luôn hả?
Seongwu: Cậu về đi.
Seongwu: Tớ mệt rồi.
Daniel: Giọng cậu khàn cả rồi.
Daniel: Chú bảo cậu sáng giờ chưa ăn gì.
Seongwu: Không muốn ăn.
Daniel: Không ăn thì làm sao uống thuốc.
Seongwu: ...
Daniel: Lúc nào cậu bệnh cũng bướng vậy à?
Daniel: Tôi nhớ lần trước cậu còn gọi điện làm phiền tôi nữa mà.
Seongwu: Lần này thì khác.
Seongwu: Lần này không thể ngắm mặt trời lặn được.
Seongwu: Ngày cuối cùng rồi mà.
Seongwu: Bây giờ lết xuống giường còn không nổi.
Daniel: Không được thì lần sau lại ngắm tiếp.
Daniel: Đâu có ai nói chỉ được ngắm một lần.
Seongwu: Niel~
Daniel: Sao?
Seongwu: Hay là cậu đưa tớ lên đồi nha.
Daniel: Không bao giờ.
Daniel: Với tình hình này thì tôi sẽ không đưa cậu lên đó đâu.
Seongwu: Vậy thì về đi.
Seongwu: ....
Daniel: ....
Seongwu: Cậu làm gì vậy hả?
Daniel: Kéo rèm
Daniel: Từ hướng này có thể thấy mặt trời lặn.
Seongwu: Ở đây thì làm sao hiệu nghiệm chứ?
Daniel: Tôi nói là hiệu nghiệm.
Seongwu: ....
-----
Daniel: Mặt trời lặn rồi, cậu nên ăn chút gì đi.
Seongwu: Niel à...
Daniel: Cậu muốn nói gì thì đợi ăn xong đã hãy nói.
Seongwu: Bố nấu không ngon.
Daniel: Tôi nấu.
Seongwu: ....
----
Seongwu: Giờ tớ nói được rồi chứ?
Daniel: Được.
Seongwu: Cậu về đi.
Daniel: ....
Daniel: Tôi từ chối.
Seongwu: Thấy cậu chỉ làm tớ thêm buồn thôi.
Daniel: Cậu không định tỏ tình sau khi thực hiện xong cái truyền thuyết ngớ ngẩn ấy à?
Seongwu: Tớ sẽ tiếp tục thực hiện truyền thuyết đó xong thì mới tỏ tình với cậu.
Daniel: Lại muốn lên đồi lần nữa sao?
Seongwu: Ừm.
Seongwu: Tớ không tự tin khi không chắc mình có làm đúng cái truyền thuyết đó không.
Daniel: ....
Daniel: Nếu cậu không tự tin thì có đi hàng trăm lần cậu cũng không thể tự tin nổi đâu.
Daniel: Nên là không cần lên đó nữa.
Seongwu: Cậu...
Seongwu: Cậu về đi!
Daniel: Bỏ chăn ra mà nói chuyện.
Seongwu: Cậu nghĩ tại sao tớ không tự tin hả?
Seongwu: Chẳng phải là vì tớ tỏ tình với cậu hàng trăm lần đều bị cậu làm lơ à?
Daniel: ....
Daniel: Mục đích của cậu lên đồi để làm gì?
Seongwu: Đương nhiên là muốn cậu đáp lại tình cảm của tớ rồi.
Daniel: Vì thế nên tôi mới bảo cậu không cần lên đồi nữa.
Seongwu: ....
Seongwu: ....
Seongwu: Ý cậu là sao?
Daniel: Ý trong câu nói rồi.
Seongwu: Nếu cậu không nói rõ thì tớ phải hiểu thế nào hả?
Seongwu: Cậu có thích tớ không?
Daniel: Cậu phiền phức thật.
Seongwu: .....
Seongwu: ....
Seongwu: ....
Seongwu: ....
Seongwu: ....
Daniel: ....
Seongwu: Cậu...cậu làm gì vậy hả?
Daniel: Cách chữa sốt siêu hiệu quả của cậu.
Seongwu: ....
Daniel: À..
Daniel: Tôi đang muốn nhận nuôi mèo, tôi có khả năng nuôi đủ 5 bữa một ngày kèm thêm vài bữa ăn vặt.
Daniel: Con mèo vô chủ hồi đó có người nuôi chưa?
Seongwu: ....
Daniel: Thế có muốn ở với tôi không?
Seongwu: ....
*Gật*
Daniel: *Hài lòng*
Daniel: Và còn có cái này cho cậu.
Seongwu: Hộp gì đây?
Daniel: Quà, hôm nay là sinh nhật cậu còn gì.
Seongwu: ...
Daniel: Đừng có trố mắt nhìn.
Daniel: Tôi biết thế nào cậu cũng quên mà.
Seongwu: Chẳng có gì cả?
Daniel: Có tờ giấy bên trong. Thứ tôi muốn nói với cậu.
Seongwu: ....
Seongwu: "9420"?
Daniel: Tôi nghĩ là cậu biết những con số kỳ dị này mà.
Seongwu: ....
Seongwu: Niel, tớ thích cậu lắm luôn.
Seongwu: Meow~
Daniel: ....
Seongwu: ....
Seongwu: ....
Seongwu: ....
Seongwu: Niel, tớ uống thuốc là được chứ gì?
Seongwu: Cậu không cần phải trị bệnh bằng cách đó đâu.
Seongwu: Không khéo hôm sau cậu lại đổ bệnh ra.
Daniel: Không phải trị bệnh
Daniel: Lần này là tôi muốn hôn cậu đấy.
Seongwu: ....
CẠCH
Chủ quán: Seongwu, con đỡ chưa? Cùng nhau ăn sinh nhật nào?
Daniel: Con mượn Seongwu hôm nay ạ.
Chủ quán: Còn sinh nhật?
Daniel: Sáng mai ăn vẫn còn kịp ạ.
Chủ quán: Vậy chú mang bánh lên rồi hai đứa cùng ăn nhé.
Daniel: Không cần đâu.
Daniel: Con ăn "món mới chú làm" là được rồi.
Seongwu: ....
Chủ quán: Chú có làm gì cho con rồi à?
Daniel: Vậy nha chú. Từ giờ đến sáng mai chú không cần lên đây đâu.
Chủ quán: À. Đồ ngủ trong tủ có dư vài cái đấy.
Chủ quán: Size hơi rộng với Seongwu nhưng chắc là vừa với con.
Daniel: Cám ơn chú ạ.
----
Seongwu: Cậu định ở đây?
Daniel: Ừ
Daniel: Tôi nói nhà tôi rồi.
Seongwu: ....
Seongwu: Cậu...
Daniel: Quên mất trong hộp còn có một tờ giấy nữa đó.
Seongwu: ....
Seongwu: ....
Seongwu: ....
"Quà đúng tiêu chí ăn được, không phải đồ handmake và còn đẹp mã nữa
.
.
.
Đó
.
.
.
.
Là
.
.
.
.
.
ONG SEONGWU"
Seongwu: Sao cậu nói cậu vứt đi rồi?
Daniel: Tôi đi thay đồ đây.
Seongwu: Niel~ Hôm nay tớ bệnh rồiiii.
Daniel: Đưa cậu giữ đấy. Khi nào tốt nghiệp tôi sẽ lấy lại.
Seongwu: ....
Seongwu: Theo đuổi cậu đúng là không sai mà.
Daniel: Seongwu
Daniel: Bây giờ thì cậu không cần phải theo đuổi tôi nữa.
Daniel: Việc của cậu là yêu tôi thôi.
-------
[Kangstagram]
Danik Con mèo vừa mới nhận nuôi
#9420
[Ongstagram]
Osw95 Người ta nói không cần phải theo đuổi nữa.
#520
-----
Chồng đã đổi tên Kẻ bám đuôi thành 9420
9420 đã đổi tên Chồng thành 520.
-------
9420 nghĩa là "Chính là yêu anh"
END
------
P/s Nói chung là sốc thính kèm với ly cà phê đen đậm đặc nên bay giờ vẫn không ngủ được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro