Chương 8: Tấn Công Thằn Lằn Chúa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(POV Gabriel)

Vậy thì... quyển sách chỉ có vậy thôi sao?

Tôi, bục mặt ra đấm nhau với thằng vua Vô Danh, chỉ vì một tập giấy trắng?

Tôi còn chẳng tin vào mắt mình, tôi đóng và mở quyển sách liên tục, nhưng kết quả đều như nhau.

Không một chữ gì cả, và tất nhiên là cũng chẳng có lấy một hình ảnh hay gì luôn.

Thôi thì ít nhất là đống phần thưởng kia cũng quá tuyệt vời, chúng có thể làm dịu tâm trí tôi. Dù bên trong đầu óc tôi lúc này đang loạn xạ lên vì sung sướng và tức giận nhưng mà cơ thể chẳng phản ứng chút nào, chả biết điều đó là tốt hay xấu nữa.

<Bạn đã nhận lời nguyền Thực Tử vì mở Necronomicon>

Cái đ...

<Bạn miễn nhiễm với Lời Nguyền Thực Tử>

Đậu má.

Vậy là nếu như không bằng cách nào đó hoàn thành cái nhiệm vụ ẩn mà tôi còn chẳng biết là gì thì tức là tôi đã chết con mẹ nó luôn rồi ấy hả??? Hệ Thống muốn ám sát tôi ư???

Giờ thì hiểu rồi, bảo sao chưa có ai từng thấy True Necromancer.

Họ chết luôn từ thời điểm họ nhận thưởng khi thức tỉnh Class rồi còn đâu!!!

Tôi nghĩ là tôi nên bình tĩnh lại, có thể quyển sách có nhiều hơn là những trang giấy trắng. Tôi chỉ cần... quan sát thêm... tôi nghĩ vậy. Nó nên có thứ gì đó, chẳng hạn như là những bùa chú hay lời nguyền gì đó khiến tôi không thể đọc được. Tên của nó là Necronomicon, Necronomicon đấy, một quyển sách của người chết, quyển sách bị nguyền rủa, chắc chắn không thể nào như vậy được.

<Bạn đã sống sót sau lời nguyền Thực Tử, kích hoạt chuỗi nhiệm vụ thành công>

Chà, có vẻ đây sẽ là cách để đọc cái thứ chết tiệt này.

<Chuỗi nhiệm vụ ẩn: Làm chủ Necronomicon - Quyển sách của Tử Nhân>

<Ta thấy bầu trời đen kịt như màn đêm và mặt trăng đỏ như máu. Bóng tối đã che khuất ánh sáng, nỗi sợ đã truyền cảm hứng cho màn đêm. Lời nguyền của người chết trói chặt những sinh linh xấu số vào ngục tối vĩnh hằng...>

<Nhiệm vụ 1: Tiêu diệt một quái Boss bất kì, thời hạn 1 tuần>

<Phần thưởng thành công: Nhận trang 1 của Necronomicon>

<Hình phạt thất bại: Necronomicon và Bộ trang bị Tử Vương sẽ tan biến vào hư vô, class biến thành Necromancer>

Chà... mọi thứ bắt đầu thú vị rồi đây.

Tôi phải tìm một con Boss và giết nó trong một tuần, nếu không thì kiếp này coi như bỏ.

Tôi định là tận dụng thứ sức mạnh mới này đi trả thù đám người đã hãm hại mình, nhưng mà có lẽ phải gác lại thôi. Dù sao thì giết chúng lúc chúng đang ở đỉnh cao vẫn sẽ sung sướng hơn là giết chúng lúc này. Giờ thì chắc chúng cũng bắt đầu thức tỉnh Class của mình rồi nhỉ.

Theo kế hoạch thì sau khi thức tỉnh Class xong, tôi sẽ bắt đầu đi vào trong tổ thằn lằn và giết con chúa. Hình phạt thất bại rất khốn nạn, nhưng yêu cầu thì cũng chẳng phải là khó, tôi sẽ vào đó và giết con Boss nhanh thôi, nhưng trước tiên là phải đi làm một số thứ đã.

Trước mắt tôi lúc này là xác của mấy con Skeleton mà tôi giết lúc trước để cướp kiếm, và linh hồn chúng đang bay lơ lửng giữa không trung, nên tôi nhanh chóng hấp thụ chúng vào trong quyền trượng. Vậy là thêm được vài lần dùng Soul Spear.

Tiếp đến là 100 điểm thuộc tính và 20 điểm kĩ năng. Dù Level bị làm mới, làm tôi khá bất ngờ khi thường thì thức tỉnh class xong thì chỉ được thêm cái Class chứ mấy cái khác không bị ảnh hưởng gì. Nhưng mà cho thế này thì còn nhiều hơn thăng 5 cấp nữa.

Đứa nào thiết kế nhiệm vụ thức tỉnh này nên thực sự xuống địa ngục.

Chỉ riêng hai thứ này thôi đã giúp tôi rất nhiều rồi. Phải đến tầm Lv 20-30 thì mới có thể khiến cho đống điểm này bớt đi sức mạnh của nó.

Đấy là tôi đang ảo tưởng thế, cho đến khi tôi nhận ra nâng 1 Stat cần 2 điểm thuộc tính, và 10 điểm kĩ năng mới đủ để nâng một kĩ năng từ 1 > 2.

Vậy là True Class cần tài nguyên gấp đôi mấy Class bình thường. Đằng là lên cấp đã lâu gấp đôi, nhưng thực sự có phải ác đến mức thuộc tính và kĩ năng cũng đòi gấp đôi không???

Thôi thì sao cũng được, lỡ rồi thì chơi luôn.

Tôi bỏ ra 30 điểm vào Str, End và Dex, mỗi cái 10 điểm. Quy ra là tăng 5 Str, End và Dex. Tiếp đến là 30 điểm thẳng vào Int, 20 vào Vit và 20 vào Att, quy ra là tăng 15 Int, 10 Vit và 10 Att. Thuộc tính sau khi nâng điểm đây:

[Gabriel - True Necromancer]

Lv: 1 (0/60)
Vitality: 30 (+36)
Strenght: 19 (+12)
Endurance: 19
Dexterity: 19
Intelligent: 27 (+30)
Attunement: 20 (+30)

Còn về đống điểm kĩ năng, tôi quyết định để đó, vì các kĩ năng hiện tại của tôi đều đã được cường hóa khá nhiều nhờ trang bị rồi, vậy nên tích điểm chờ kĩ năng mới sẽ tốt hơn. Với lại đây cũng có thể coi là một yếu tố bất ngờ cho địch thủ. Đang đánh nhau mà đột nhiên tôi mạnh lên sẽ mở ra nhiều cơ hội chiến thắng hơn, kẻ địch sẽ e dè vì sợ rằng tôi vẫn còn bài tẩy, đại loại vậy.

Sẵn tiện có mấy cái xác ở đây, vào việc thôi nhỉ.

Đầu tiên tôi đưa tay tới gần chúng, rồi kích hoạt "Raise Skeleton", ánh sáng xanh tỏa ra, bao quanh lấy cái xác của mấy con Skeleton và hấp thụ tất cả chúng. Giờ thì tôi nhận được Bonemass, tôi cũng có thể thử vài cách khác như quy đổi Hp và Mp để lấy Bonemass, nhưng cũng không cần thiết vào lúc này. 

Vì đã hấp thụ xác của 4 con Skeleton, nên tôi có thể gọi ra đúng 4 con Skeleton Warrior. Triệu hồi kiểu này thì cũng không tốn Mp nên tôi cứ thế thoải mái thôi. Tính ra lúc này cả bộ kĩ năng cũng có đúng một cái dùng Mp, còn lại thì có thể dùng cách khác để kích hoạt.

Mặc dù nhìn đám Skeleton lúc này trông hơi chán vì chúng chỉ là những bộ xương khô cơ bản với một cái thứ vũ khí tạm gọi là gậy, làm từ xương, dài cỡ một cái cẳng tay, và phần đầu dày hơn tay cầm, chẳng có thứ giáp trụ gì cả, nhưng thuộc tính của chúng thì bằng nửa tôi, tức là cũng hơn khối người khác vừa thức tỉnh Class xong.

Tôi thoát kiếp Solo rồi, giờ tôi đã có một tổ đội 5 người đi khắp nơi. Dù tôi cũng thực sự nhớ mấy thằng Death Templar và Bone Golem, bọn nó đỉnh vãi chưởng. Không biết bao giờ tôi mới gọi được chúng nó ra đây.

Rất nhanh chóng, tôi quay lại cái hang thằn lằn, chúng vẫn đang nằm trương thây ra dù mới cách đây không lâu tôi đã chạy đến bắn chưởng tung tóe và giết kha khá đồng loại. Đám này nó ngu một cách đáng ngưỡng mộ luôn.

Nhưng giờ tôi không cần phải "hèn" như thế nữa. Mấy anh em Skeleton, lên!!!

Và 4 thằng Warrior với 4 cây gậy của chúng nó lao tới gõ bonk bonk vào đầu mấy con thằn lằn. Nói thật thì, trông nó cứ buồn cười, nhưng mà chúng nó gõ cứ 1 2 cái là chết một con, và né đòn cứ như là tôi vậy, nên là vẫn giết chóc hiệu quả.

Giết gần 10 con, và tôi lên được Lv 3 luôn. Dù Exp yêu cầu có gấp đôi nhưng mà tầm này vẫn còn lên cấp nhanh. Điều đáng buồn là tôi vẫn chỉ được 5 điểm thuộc tính như lúc trước, còn điểm kĩ năng chắc phải kiếm được sau khi tôi lên Lv 10. 

Với 10 điểm thuộc tính thì tôi cũng chẳng nâng được thứ gì nhiều, cho nên là tôi cứ để đó, đợi khi nào lên nhiều cấp rồi tăng một thể cũng chẳng sao.

Tôi hấp thụ xác của đám thằn lằn, do không phải Undead nên lượng Bonemass tôi nhận được cũng ít đi rất nhiều, chỉ đủ để triệu hồi thêm 2 con Skeleton Mage. Đám này thậm chí còn chẳng có trang bị gì luôn, nhưng được cái trên tay lúc nào cũng thủ sẵn 2 viên "Mana Ball", tôi chẳng biết là bao nhiêu sát thương nhưng ít nhất là giờ đã có nguồn sát thương tầm xa.

Tôi tiến vào trong hang.

Mọi thứ vẫn như lần đầu, một cái hang ẩm mốc, tràn đầy thứ dung dịch mà người ta hay gọi một cách lịch sự: "nước tiểu". Tôi nhớ lúc đó cả đội đều phải bịt mũi lại trước cái đống ấy, nhưng giờ thì tôi chẳng ngửi được, nên cứ thế bước qua thôi.

Dọn cái hang này cũng đơn giản, chẳng có gì ngoài đám thằn lằn mù, còn con thằn lằn chúa thì giờ chắc đang ngủ đông rồi. Tôi và đám Skeleton chẳng gặp mấy trở ngại gì, cái hang càng vào sâu càng tối nhưng nhờ đặc tính nhìn trong đêm nên đó cũng chẳng phải vấn đề. 

Lũ thằn lằn trong hang càng vào sâu thì Lv càng cao, nhưng cũng không bao giờ quá Lv 7. Giết hết chúng cũng chỉ đủ để tôi lên Lv 5 và thừa ra một chút Exp. Thuộc tính thì tôi vẫn chưa dùng, vì giờ tăng cũng chẳng được bao nhiêu. Nhưng may mắn thay là chúng có đủ Bonemass để tôi gọi ra thêm 2 Skeleton Warrior và 2 Mage, nâng số lượng Skeleton lên 10 con, và cũng là lượng tối đa mà tôi có thể triệu hồi. Điểm linh hồn có thể lưu trữ cũng đã đầy luôn rồi, với lượng Mp 57 x 6= 342 thì tôi chưa được tổng 34 linh hồn.

Sau một chút thời gian, tôi cuối cũng tiến được vào phòng của con Chúa.

Đúng như dự đoán, nó vẫn đang ngủ đông. Và khi nó ngủ thì dù có làm âm thanh to đến cỡ nào đi nữa thì nó cũng chẳng tỉnh được, trừ khi nhận sát thương. Vấn đề nho nhỏ là để đâm thủng bộ da của nó lúc này và thực sự gây ra chút cảm giác thì mấy cái gậy và Mana Ball của đám Skeleton lúc này là không đủ. 

Con này thì nó có một cái kĩ năng nữa là "Cảm Nhận Không Gian", về cơ bản là giúp nó cảm nhận chuyển động của mọi vật trong không gian, và bất cứ thứ gì không phải đồng loại thì nó sẽ xông tới và giết... hoặc ăn thịt, Skeleton cũng không ngoại lệ. Vậy nên việc phế thính giác cũng không có tác dụng mấy ngoài làm nó điên lên, chưa kể là nếu không liên tục gây sát thương vào chỗ đó thì vài phút sau nó lại hồi phục lại như chưa hề có cuộc chia ly.

Hồi còn là người, giết con này cũng khá là mệt mỏi, và nó cũng lấy đi được 2 mạng của chúng tôi. Nhưng giờ tôi biết điểm yếu của thứ này rồi thì mọi chuyện sẽ đơn giản thôi.

Vậy nên tôi lại dùng y hệt cái trò lúc đánh Vua Vô Danh, ngồi yên một chỗ, tạo ra 14 cái Soul Spear. Cơ bản là cũng chẳng cần nhiều đến thế, nhưng mà cẩn thận không thừa.

Hai trong số sáu Warrior của tôi chậm rãi bước tới hai bên lỗ tai của con Thằn Lằn, và khi tất cả các Mage đã sẵn sàng, tôi ra lệnh cho chúng chọc vào chỗ đó với toàn bộ sức mạnh.

Đúng như dự đoán, con Thằn Lằn gầm lên trong đau đớn, nhưng hai con Warrior kia kết hợp với bốn con còn lại đồng loạt xông tới, ép chặt nó lại một hướng - hướng mà tất cả các Soul Spear và Mana Ball đang lao tới.

Một bữa ăn thịnh soạn vừa được tống thẳng vào mồm nó, và nổ bùm bùm trong đó. Chấn động từ các vụ nổ sốc thẳng lên não, và nó cứ mà ra đi thôi. 

<Đã tiêu diệt Thằn Lằn Mù Chúa Lv 10, bạn nhận được 1000 Exp>

<Exp 1270/900... Chúc mừng bạn lên Lv 5>

<Nhiệm vụ hoàn thành>

<Bạn đã nhận được "Necronomicon - Trang số 1">

<Bạn có muốn kích hoạt?>

À thì... Có?

Tôi không biết nên nói sao nữa. Ngay khi tôi ấn có, thì quyển sách bay lơ lửng giữa không khí, và... ăn luôn trang giấy. Thật sự là ăn đấy, Necronomicon vừa tự mọc ra răng nanh nhọn hoắt rồi đớp luôn trang giấy đó. Sau đó nó trở về bình thường và rơi cái bốp xuống đất.

Tôi hi vọng một ngày nào đó nó không vô tình ăn thịt luôn cả tôi.

<Hấp thụ thành công>

Tôi nhặt cuốn sách lên, và mở nó ra. 

Có chữ rồi này!

Và nó là phần viết tiếp của cái đoạn lúc này nhận nhiệm vụ tôi được đọc, hẳn rồi.

<Ta thấy bầu trời đen kịt như màn đêm và mặt trăng đỏ như máu. Bóng tối đã che khuất ánh sáng, nỗi sợ đã truyền cảm hứng cho màn đêm. Lời nguyền của người chết trói chặt những sinh linh xấu số vào ngục tối vĩnh hằng, nguyền rủa và tra tấn họ với sự tàn ác tột cùng. Ý chí của những chiến binh bị bẻ gãy và trói buộc vào hắc ám, mạng sống và linh hồn của họ thuộc về Bóng Tối Vực Thẳm. Ta gọi chúng, là "Chosen Undead".>

Chỉ vậy thôi à, hẳn là phải có gì đó chứ.

<Đã hoàn thành trang đầu tiên của Necronomicon, bạn được nhận kĩ năng "Chosen Undead (EX)">

Ối chà, tôi đã tự hỏi tại sao lên Lv mà không thấy nhận được kĩ năng nào, có lẽ là True Necromancer học hết ở cái quyển này.

Kĩ năng thì có hai loại, một là những kĩ năng có thể thăng cấp như Lv chủ nhân, loại còn lại là mấy kĩ năng không có Lv, nhưng lại có độ hiếm. Và tôi đã nhận được một thứ có độ hiếm cao nhất.

Được rồi, giờ thì xem mày có gì cho tao nào.

[Chosen Undead (EX)]": Triệu hồi Anh Linh của một chiến binh bất kì trong "danh sách", nó sẽ có ý thức và trí tuệ độc lập, nhưng ý chí và linh hồn đã bị buộc chặt vào chủ nhân, và sẽ hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của chủ nhân. Nếu bị hạ gục, chúng sẽ hồi sinh sau một khoảng thời gian.  Lưu ý: Một khi đã triệu hồi sẽ không thể hoàn tác, cần thực hiện vài nghi thức đặc biệt để hủy triệu hồi.

Chosen Undead có thể triệu hồi hiện tại (0/1).


Tuyệt vời, giờ thì tôi đã có ai đó để nói chuyện cùng rồi. Chỉ là tôi cần phải chọn đúng người thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro