Chương 271

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Vân An bưng bánh bao không nhân cùng thức ăn kèm ngồi trở lại vị trí của mình, nháy mắt cho Lâm Bất Tiện, ra hiệu nàng mau ăn.

Người sau vắt một ít nước sốt trên đĩa, sau đó thuần thục sử dụng dao nĩa, mặc dù Vân An cùng Lâm Bất Tiện đều thích đồ ăn Trung Quốc hơn, chẳng qua hôm nay Vân An phạm lười còn vừa vặn phát hiện trong tủ lạnh có hai miếng thịt bò có phẩm chất cực tốt, dứt khoát liền nấu.

Ninh Ninh cũng không nói chuyện, vừa mới bắt đầu còn biết dùng dao nĩa xử lý một chút... Ăn vào về sau dứt khoát dùng tay cắn xé, nhìn ra được nàng là thật đói.

Lâm Bất Tiện nhìn Ninh Ninh trước mặt rồi lại liếc nhìn Vân An, không khỏi mỉm cười, đem tóc rối vén ra sau tai, dùng dao nĩa cắt đôi miếng bít tết, đem đĩa đẩy đến trước mặt Ninh Ninh, ôn nhu nói: "Ninh Ninh cô nương, nếu là không ngại một nửa này..."

"Kít" một tiếng, là thanh âm nĩa nhọn xẹt qua đĩa, Lâm Bất Tiện lời còn chưa nói hết, Ninh Ninh đã đem nửa miếng bò bít tết kia xiên đi.

Vân An cùng Lâm Bất Tiện nhìn nhau cười một tiếng, Vân An gắp cho Ninh Ninh một cái bánh bao không nhân, đặt vào đĩa của Ninh Ninh, nói ra: "Ngươi đây là đi nơi nào, đói thành dạng này?"

"Cùng những người duy trì trật tự thời không vòng quanh, thành công đem bọn hắn lừa gạt đến những tinh hệ khác, yên tâm... Sau này các cô liền an toàn."

Vân An lại mở một bình trà thảo dược đặt lên tay phải Ninh Ninh, nói ra: "Ngươi cứ ăn trước đã, sau đó chúng ta lại nói, có đủ hay không? Có muốn ta tiếp tục nấu mì cho ngươi ăn?"

"Ngô ngô, muốn, tay nghề nấu cơm của cô so người máy quản gia tốt hơn nhiều."

"Tốt, ngươi chờ."

...

Ninh Ninh ăn rất nhiều thứ, Lâm Bất Tiện nhìn đều có chút sợ hãi, lo lắng Ninh Ninh bể bụng, một bữa cơm cuối cùng cũng ăn xong, Vân An theo thói quen bưng mâm mang đi rửa, Ninh Ninh lại đè lại Vân An, nói ra: "Loại chuyện lãng phí sinh mệnh lại vô nghĩa này, giao cho người máy làm là được." Nói xong tiện tay búng một cái, triệu hoán người máy quản gia đến bưng đĩa đi và lau bàn.

Vân An cảm khái nói: "Tương lai Trái Đất rốt cuộc đã trở thành như thế nào, ngươi có thể cho ta biết không?" Vân An sau khi tỉnh lại cũng từng thử hỏi hệ thống: Sau khi mình rời đi Trái Đất đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng hệ thống lại nói cho Vân An: Nàng không có quyền truy cập, nhất định phải đạt được sự cho phép của Ninh Ninh hệ thống mới có thể vì nàng giải đáp, nếu không hệ thống không thể nói cho các nàng biết bất luận cái gì liên quan tới "Hoàng hôn thời đại" và những chuyện phát sinh sau đó.

Nghe thấy bốn chữ này, Vân An cảm giác đã rất không tốt, rốt cuộc đợi được Ninh Ninh trở về, sao có thể không hỏi?

Ninh Ninh lại nói: "Không nóng nảy, trước tiên tôi kiểm tra thân thể cho cô một chút. "

"Được."

Hệ thống kiểm tra cơ thể cho Vân An, kết quả cho thấy: Trải qua hộp con nhộng tái sinh điều chỉnh các dấu hiệu sinh mệnh của Vân An đều khôi phục trạng thái tốt nhất, ngay cả loạn thị rất nhỏ cũng phục hồi, đối với việc này Ninh Ninh đặc biệt hài lòng.

Vân An nhìn báo cáo kiểm tra sức khỏe của mình cũng tấm tắc khen ngợi, nàng chảy nước miếng nói với Ninh Ninh: "Chúng ta bàn bạc chút được không?"

"Ừm?"

"Nương tử của ta nàng có chút dị ứng liễu nhụy bẩm sinh, ngươi xem một chút có thể để cho nàng cũng vào khoang tái sinh điều tiết một chút hay không? "

Ninh Ninh trợn mắt nói: "Cô có biết tái sinh dịch là tài nguyên không thể tái tạo, dùng một chút thì ít đi một chút không? Một ít bệnh nhẹ của cô ấy uống thuốc là được, lãng phí."

Vân An nghe xong lời này triệt để yên tâm, nhướng mày nhìn Lâm Bất Tiện, hai người lại lần nữa mười ngón đan xen lên.

Ninh Ninh rời mắt khỏi bàn tay của hai người, nói với Vân An: "Muốn biết sau khi cô rời đi Trái Đất đến tột cùng xảy ra chuyện gì sao?"

"Đương nhiên."

"Vậy cô đi theo tôi đi, chỉ một mình cô."

"Vì cái gì?" Vân An kinh ngạc hỏi.

"Cố sự phía sau đối Lâm Bất Tiện mà nói khoảng cách quá lớn, tôi cảm thấy cô vẫn là sau khi nghe xong rồi quyết định có nên nói cho cô ấy hay không tương đối tốt, vạn nhất nếu cô ấy nghe xong về sau 'PTSD', tôi ở đây cũng không có chuyên gia tâm lý." (PTSD - Post-Traumatic Stress Disorder: Rối loạn căng thẳng sau chấn thương. Đồng bách có hứng thú thì có thể search gg để hiểu thêm về bệnh này)

...

Không đợi Vân An mở miệng, Lâm Bất Tiện chủ động buông tay Vân An ra, ôn nhu nói: "Nàng đi đi, ta đi đọc sách một hồi, không nên cảm thấy băn khoăn, nơi đó là quê hương của nàng không phải của ta, ta không biết cũng không có gì."

"... Ân."

Ninh Ninh dẫn Vân An đi tới một hành lang, ở trên tường tùy ý sờ soạng một cái, bức tường tách ra, xuất hiện một gian phòng thuần trắng, khoảng chừng hai ba mét vuông, một đôi ghế đặt đối diện, một cái bàn tròn, đều là màu trắng, tất cả mọi thứ trong phòng đều là một sắc thái, có chút chói mắt.

Sau khi Vân An cùng Ninh Ninh ngồi xuống, cảnh tượng trong gian phòng lại đột nhiên thay đổi, biến thành ngân hà mênh mông, mà bốn phía gian phòng màu trắng tinh khiết này giống như là khoang thuyền vũ trụ trong suốt, có thể rõ ràng nhìn thấy bốn phía hành tinh vận chuyển, thiên thạch trôi nổi...

Vân An bị một màn trước mắt kinh ngạc đến ngây người, Ninh Ninh lại nâng má rơi vào trầm tư, lẩm bẩm nói: "Nên bắt đầu từ đâu đây?"

"Tùy ý a... Đều tốt." Vân An đắm chìm trong ngân hà mênh mông, thuận miệng nói.

Ninh Ninh thả tay xuống, nói ra: " Trong từ điển cổ có một từ gọi là 'Thương Hải Tang Điền', cô có biết có ý gì không?"

"Biết a, hình dung thế sự biến hóa rất lớn nha."

"Không sai biệt lắm, cô biết không... cô đến Yến Quốc bất quá ba năm, Trái Đất đã qua hai trăm năm... Lại thêm sáu tháng này, có lẽ trên Trái Đất đã qua mấy chục năm."

"Cái gì?"

Ninh Ninh mỉm cười, thản nhiên nói: "Đúng vậy, cô không nghe lầm."

Thế là, Ninh Ninh cho Vân An giảng thuật một cái thương hải tang điền cố sự.

Kỳ thật... Tập đoàn B có tài phú khổng lồ, thực chất là một tổ chức được điều khiển bởi những tên tội phạm vượt thời gian, những kẻ đã trốn thoát khỏi các thời không vĩ độ cao khác lẩn trốn tới Địa Cầu, và nó đã tồn tại hàng trăm năm.

Chỉ vì trái đất vài trăm năm trước quá lạc hậu, lạc hậu đến mức bị Tổng cục Thời Không xem nhẹ, sau khi những tên tội phạm thời không này lẩn trốn tới Địa Cầu, chúng đã sử dụng một siêu AI tiến hành tính toán hàng nghìn tỷ lần, bày ra một cục diện.

Nhân quả trong đó bởi vì quá mức phức tạp, Ninh Ninh không có giải thích.

Nàng chỉ nói với Vân An: Đó là kết quả của việc siêu AI kết hợp tất cả các yếu tố suy diễn, ví dụ như sự kiện du hành thời gian của Vân An: Thoạt nhìn bình thường lại ngẫu nhiên, nhưng thực ra, dưới con mắt của đám con buôn thời không kia xem ra, là một bố cục tất yếu mà chúng dụng tâm lương khổ.

Ba năm sau khi Vân An rời đi Trái Đất, phòng thí nghiệm ở Đảo Thời Gian giả tạo thân phận Vân An, truyền đến Trái Đất rất nhiều tư liệu tốt đẹp, công bố Vân An phát hiện một tinh cầu xinh đẹp, vật tư phong phú và cực kỳ thích hợp cho con người sinh sống, chờ đợi con người khai phá.

Đảo Thời Gian đem nơi này mệnh danh là "Vân An tinh" vì khen ngợi Vân An công tích vĩ đại, còn dựng tượng cho Vân An ở Trái Đất, Vân An được viết vào sách giáo khoa, trên Trái Đất còn thành lập "Quỹ Vân An", "Giải thưởng Vân An" và đem chuyện này làm thành phim điện ảnh, phim truyền hình, thậm chí là rất nhiều game nhập vai...

Trong lúc nhất thời, Vân An trở thành anh hùng của cả Trái Đất, thần tượng trong lòng vô số bạn nhỏ, phòng thí nghiệm của tập đoàn B nhân cơ hội trắng trợn mở rộng kế hoạch "Du hành thời gian", thu hút rất nhiều tình nguyện viên...

Cứ như vậy... Đại khái qua nửa thế kỷ, đột nhiên có một ngày bầu trời Trái Đất nứt ra một "Lỗ đen" mắt thường toàn nhân loại có thể nhìn thấy được, toàn bộ Trái Đất nháy mắt tiến vào cực hàn thời đại, trên đường người chết cóng vô số kể... trên đường phố xuất hiện nhiều con giun khổng lồ màu đen, bọn chúng xâm chiếm Trái Đất... Vả lại tất cả vũ khí trên Trái Đất đều không làm gì được chúng nó, chúng nó sau khi đi tới mặt đất bắt đầu tụ tập, chồng chất, cuối cùng biến thành ... một cái cây mắt thường không cách nào nhìn thấy đỉnh, chỉ có thân cây và cành cây, không có lá.

Loài cây này đã làm ô nhiễm nguồn nước và thổ nhưỡng của Trái Đất, thậm chí là không khí...

Một phòng thí nghiệm tiên tiến đã phát hiện ra một vật chất tối gọi là " Âm Đa Vị ", các nhà khoa học lấy mẫu nghiên cứu từ trên đại thụ màu đen che trời này, phát hiện chất liệu bóc ra trên cây này ẩn chứa năng lượng cường đại, có độ dẻo cực hạn, có thể được coi là vật liệu siêu dẫn, thay thế đất hiếm chế tạo chip có độ chính xác cao, thậm chí còn có thể lấy ra làm thuốc... Nhưng chỉ có một điều: " Âm Đa Vị " do nó thải ra không thể bóc ra, không thể thanh lọc...

" Âm Đa Vị là cái gì?" Vân An nuốt một ngụm nước bọt, nhịn không được hỏi.

Ninh Ninh thở dài, đáp: " Nói đơn giản... 'Âm Đa Vị' có tác dụng làm ô nhiễm nhiễm sắc thể Y, vô luận là người vẫn là động vật, chỉ cần trong cơ thể mang theo nhiễm sắc thể Y liền có khả năng bị 'Âm Đa Vị' lây nhiễm, tỷ lệ lây nhiễm gần 98%."

"Vậy thì... chuyện gì sẽ xảy ra nếu nhiễm sắc thể Y bị nhiễm 'Âm Đa Vị'? "

" Sẽ biến thành... Một cái gì đó màu đen, giống hệt với chất liệu của cây, bề mặt cơ thể không còn có đặc điểm ban đầu."

"A... ! ! !"

"Trái Đất không thể tránh khỏi bộc phát một lần đại chiến, đáng sợ là... Những người hoặc động vật bị lây nhiễm, bọn hắn căn bản không cảm thấy mình bị nhiễm bệnh, bọn họ cảm thấy mình là 'tiến hóa', tuy rằng đặc điểm và tính trạng thay đổi, nhưng trí nhớ và tư duy vẫn được bảo tồn, không chỉ như thế bọn họ còn có độ dẻo siêu cường, tính vạn năng, tuổi thọ cơ hồ vô hạn, khả năng bất tử và tốc độ di chuyển, tinh lực... đều tăng theo cấp số nhân. Về sau những người không bị lây nhiễm trên Trái Đất thông qua đẫm máu đại giới cuối cùng cũng rõ ràng một điểm, 'Cái cây' kia trên thực tế là một thứ giống như trung tâm thần kinh hoặc đại não, tất cả những sinh vật sống bị 'Âm Đa Vị' lây nhiễm, đã biến thành chất lỏng màu đen, có thể thông qua cái cây này chia sẻ hết thảy, những sinh mệnh bị lây nhiễm này, nói bọn họ là sinh vật sống độc lập, không bằng nói bọn họ đều trở thành tế bào của cây này... Những người bị nhiễm bệnh này tự gọi mình là 'Tân nhân loại', nhưng những người chưa bị nhiễm bệnh gọi họ là 'Sa đọa nhân loại'. Chiến đấu với một đám số lượng khổng lồ 'Sa đọa nhân loại' lại đao thương bất nhập, chia sẻ cảm quan cùng tri thức với nhau, kết quả có thể nghĩ, một trận chiến này đánh hơn ba năm, con người không bị nhiễm bệnh trên Trái Đất gần như diệt tuyệt, cho đến khi..."

"Cái gì?"

"Trong số những người không bị nhiễm bệnh có một siêu cấp hacker, cô ấy đánh cắp bí mật hàng đầu của liên minh nhân loại Trái Đất chưa bị lây nhiễm, gọi tắt là 'Nhân Liên'. Thấy rõ trong vũ trụ còn có rất nhiều sinh vật sống tồn tại, lại có một nơi gọi 'Tổng cục Thời không' nơi đó gần như có khoa học kỹ thuật tối cao của vũ trụ, chỉ là 'Nhân Liên' đối với 'Tổng cục Thời không' biết rất ít, không dám tùy tiện cầu viện, lo lắng dẫn đến kết quả hủy diệt Trái Đất, vị Hacker kia lợi dụng kỹ thuật của mình đánh cắp Một máy phát trên trạm vũ trụ, dùng code viết một bức thư cầu cứu cho Tổng cục Thời không. Code này bảy mươi năm sau khi thời đại hoàng hôn bắt đầu, bức thư này đã bị một tàu tuần dương của cơ quan không gian bắt được, về sau 'Tổng cục Thời không' từ sâu trong vũ trụ bắn ra một đạo laser, phá hủy mặt trời."

Nghe được lời của Ninh Ninh, cả người Vân An đều hỗn loạn...

Biểu tình kinh ngạc của Vân An nằm trong dự liệu của Ninh Ninh, nàng tiếp tục dùng ngữ khí bình tĩnh lại chuyên nghiệp nói: "Trái Đất đến đây đã kết thúc hoàng hôn thời đại, tiến vào 'Ám Dạ Thời đại ' ..."

"Ta không hiểu, đây là bởi vì cái gì, 'Tổng cục Thời không' là thứ gì? Sao có thể xem Trái Đất mấy chục tỷ sinh vật sống xem như cỏ rác? Mặt trời đã bị hủy diệt, những sinh vật sống trên Trái Đất kia làm sao bây giờ?"

Ninh Ninh trầm mặc một hồi, đáp: "Loài người sau này định ngày mặt trời diệt vong, định là khởi đầu của 'Ám Dạ Thời đại', có một số việc... Ở độ cao quá thấp quả thực rất khó có thể giải thích được, tựa như lúc trước trên Trái Đất có một loại sinh vật gọi là 'Hồng Hỏa Kiến', chúng được ca ngợi là loài kiến bất khả chiến bại, cường đại, đoàn kết... Tổ kiến chính là vương quốc bọn chúng, thế giới của bọn chúng. Nhưng 'Hồng Hỏa Kiến' cắn người đau, đối trang gia bộ rễ phá hư cũng rất nghiêm trọng, có một ngày một nông phu vì sức khỏe trang gia nhà mình, một mồi lửa đem tổ kiến 'Hồng Hỏa Kiến' đốt sạch sẽ. Cô nói... con kiến, có giải quyết được không?"

Vân An bị Ninh Ninh nghẹn một câu cũng nói không nên lời, hết lần này tới lần khác trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra lời phản bác.

"Sinh mệnh vô giá, sinh mệnh không có cao thấp phân biệt giàu nghèo... hoàn toàn là một lời nói dối, tôi hỏi cô, cô nguyện ý dùng mạng của mình đổi lấy sự sống cho một tổ hỏa hồng kiến sao?"

Vân An trầm mặc.

Ninh Ninh khóe miệng nhẹ cười, nói ra: "'Tổng cục Thời không' cũng nghĩ như vậy, Sinh vật sống mang theo 'Âm Đa Vị', kỳ thật là từ vĩ độ cao chạy trốn tới Địa Cầu, nó đối với 'Tổng cục Thời không' mà nói tựa như một loại virus, mặc dù 'Tổng cục Thời không' có biện pháp chữa trị nó, nhưng sẽ lãng phí càng nhiều tài nguyên và thời gian. Giống như cô sống trong một căn phòng, cô biết rõ có virus cảm lạnh trên tay nắm cửa của một căn phòng, cô có thể bị cảm lạnh sau khi chạm vào, cô sẽ chọn như thế nào? Là để cho mình bị cảm lạnh rồi lại uống thuốc tiêm? Hoặc là cho một ít nước khử trùng nhẹ nhàng phun vào tay nắm cửa?"

Vân An trầm mặc như trước.

Ninh Ninh tiếp tục nói: "Coi như cô biết rõ trên chốt cửa kia không chỉ có virus cảm lạnh, có thể còn có lợi khuẩn hoặc là sinh vật sống vô hại khác, nhưng cô sẽ quan tâm sao? Cô sẽ tốn công tốn sức lấy mẫu, bóc ra, chỉ nhằm vào virus cảm mạo sao? 'Tổng cục Thời không' cũng nghĩ như vậy, là phương án tốt nhất mà Tổng cục Thời không sau khi đánh giá đưa ra, cho nên bọn hắn không cần thiết do dự, sinh mệnh cho tới bây giờ đều không phải bình đẳng, 'Hắc ám thời đại' ở Trái Đất, càng là như vậy."

"... Sau đó thì sao?" thanh âm Vân An có chút run rẩy.

"Sau thế nào hả, 'Tổng cục Thời không' đánh giá thấp trí tuệ của nhân loại, loại kết quả hủy diệt này 'Nhân Liên' đã sớm dự đoán được, từ trước khi hủy diệt đến... 'Nhân Liên' đã nghiên cứu ra cái này, chính là trong không gian sinh mệnh chúng ta đang ở này, nhân loại hỏa chủng có thể được bảo tồn."

"Vậy những nhân loại sa đọa trên Trái Đất thì sao?"

"Bọn chúng a, di cư dưới mặt đất, gần vị trí địa hạch, dựa vào năng lượng hạch tâm của Trái Đất kéo dài hơi tàn. Không thể không nói 'Tổng cục Thời không' đích thật là thành công, tuy rằng nhân loại sa đọa có biện pháp trong điều kiện mất đi nguồn nhiệt này của mặt trời, để cho để cho duy trì hoạt động, cung cấp cho chúng năng lượng sinh tồn, nhưng chúng nó rốt cuộc lên không nổi. Chỉ là... Trái Đất mất đi mặt trời, không còn thích hợp làm nơi ở của loài người, chúng ta đều sinh hoạt trên phi thuyền của chính chúng ta, trong không gian, cũng có người phương ngàn kế sau khi lấy được cho phép đến chiều không gian sinh khác sinh sống. Chỉ là hai trăm năm sau người Trái Đất, không còn là chủ nhân... Mà là một bộ phận chúng sinh vật sinh trong vũ trụ, muôn hình muôn vẻ."

"Vậy... Nhân loại hiện tại còn bao nhiêu người?" Vân An tim thắt lại, nàng rất cảm kích Ninh Ninh đã không để Lâm Bất Tiện đi cùng.

Ninh Ninh dường như xem thấu tâm tư Vân An, nói ra: "Đối với chuyện này cô không nên quá áy náy, đó cũng không phải lỗi của cô... Mặc dù cô đã bị nhân loại may mắn còn sống sót của Trái Đất vĩnh viễn đóng đinh vào cột sỉ nhục, chẳng qua lại có quan hệ gì đâu? Ngoại trừ tôi... Hẳn không có người có thể tìm tới cô. Trong mắt của tôi: Cô chẳng những không có làm gì sai, còn là một người bị hại. Sa đọa nhân loại cần dựng nên một 'anh hùng' thông qua hiệu ứng sùng bái để tạo ra một lượng lớn 'Bản vá lỗi Thời không'. Nhưng những người này phải là người bản địa của hành tinh này, nếu không dễ dàng bị 'Tổng cục Thời không' nhìn rõ. Phòng thí nghiệm chiêu mộ rất nhiều bản vá lỗi để gây ra tổn thương vĩnh viễn và không thể phục hồi đối với dòng thời gian ban đầu của Trái Đất 'một cách hợp pháp', Sự sai lệch và bóp méo dòng thời không quá mức đã triệu hồi lỗ sâu, 'Lỗ sâu' là 'tự chữa trị' của vũ trụ, nhưng cùng lúc đó "âm đa vị" bị nhốt trong trùng động nhân cơ hội xâm nhập Trái Đất. Đây vốn là một đại âm mưu trăm phương ngàn kế, không có Vân An cũng sẽ có 'Phong An' 'Viên An' ..."

Dừng một chút, Ninh Ninh lật cổ tay, trên tay nàng xuất hiện một vật gì đó có hình dạng một viên thuốc cảm mạo, Ninh Ninh tiếp tục nói: "Nhân Liên đã nghiên cứu ra kỹ thuật sinh sản không cần nhiễm sắc thể Y, chỉ cần hai người phụ nữ đem máu nhỏ giọt trong viên nang này, sau đó lại đem viên nang này bỏ vào trong cơ thể một bên, sau khi mang thai và sinh nở bình thường, liền có thể sinh hạ một nữ hài nhi khỏe mạnh, cho nên hiện tại theo ta được biết số lượng nhân loại đã khôi phục lại hai mươi vạn, tin tưởng không bao lâu, hết thảy đều sẽ tốt. Để bù đắp cho trái tim nhỏ bé bị thương của cô, tôi quyết định đưa cô một chút lễ vật, trợ giúp cô tiếp tục sinh tồn tốt hơn trong thời không này, nếu tôi không tới nơi này... Cô có lẽ có thể sống vui vẻ hơn."

Ninh Ninh nhìn ra Vân An hình như có rất nhiều nghi vấn, liền nói ra: "Cô nên biết, tôi đã nói hết rồi, cô còn có cái gì muốn hỏi?"

"Hỏi bao nhiêu đều được a?"

"Nói đi... Lần chia tay này chúng ta có thể vĩnh viễn sẽ không gặp lại, tôi tận lực để cô sống minh bạch chút."

"Mọi người trong nhà của tôi về sau thế nào?"

"Cha mẹ của cô phú quý trường thọ, tỷ tỷ của cô cũng rất hạnh phúc, bọn họ đều may mắn chết tự nhiên trước đại chiến nhân loại, khi còn sống nhận đãi ngộ anh hùng gia thuộc nên có, chẳng qua em trai cô... đã bị lây nhiễm trong cuộc xâm lược."

Vân An "Ồ" một tiếng, trầm mặc thật lâu lại hỏi: "Phòng thí nghiệm có phải là căn bản không muốn cho tôi sống sót trở về?"

"Đúng, bởi vì cô là 23XX, không có điều kiện bị 'Âm Đa Vị' lây nhiễm đồng hóa, cái gọi là truyền tống của bọn họ cho cô, vốn chính là một cái □□." (kiểu này ta cũng không biết cái gì luôn, tiếng trung nên không hiện huhu)

" Vậy bọn họ cần gì phải tốn nhiều công, vì sao không giết tôi ngay từ đầu? Đem tôi truyền tống đến nơi đây làm gì chứ?"

Ninh Ninh giải thích nói: "Tôi không phải nói, trong tay chúng có một AI vô cùng thông minh, bộ AI kia sẽ thông qua hàng trăm triệu lần tính toán để đưa ra phương án tốt nhất và chấp hành, lúc trước tôi cũng không có quá tìm hiểu thấu đáo, bất quá đi tới bên này một lần... Tôi nghĩ, tôi có thể hiểu một chút."

"Là cái gì, có thể nói cho tôi biết hay không?"

"Cô là một trong những mồi nhử do 'Âm Đa Vị' thả ra, nói cách khác: Bộ AI kia thông qua tính toán, cho rằng cô là một miếng mồi vừa đúng."

"Mồi nhử?"

Ninh Ninh nhẹ gật đầu, biểu lộ nghiêm túc nói ra: "Cô có phải cho rằng, cô xuyên qua thời không này là cô tự mình chọn, hoặc là trùng hợp, ngoài ý muốn?"

"... Ân."

"Không, địa phương cô tới, chính là địa phương 'Âm Đa Vị' muốn để cô tới. Sau khi đến đây tôi mới phát hiện, cô đừng nhìn cái tinh cầu này có vẻ rất lạc hậu, nhưng nó thật ra là một tinh cầu trực thuộc 'Tổng cục Thời không', tôi vừa tới nơi này liền bị duy trì trật tự thời không để mắt tới, Trái Đất phát sinh chuyện lớn như vậy 'Tổng cục Thời không' đều mặc kệ... Mà nơi này bất quá chỉ có thêm một lữ khách thời không, bọn hắn lập tức liền phát hiện, tôi cùng người của bọn họ đấu sáu tháng trước khi vứt bỏ được bọn hắn mới trở về, tôi nghĩ 'Âm Đa Vị' tính toán tìm rất nhiều người tương tự như cô, thông qua các loại thủ đoạn đưa đến dưới mí mắt 'Tổng cục Thời không', ý đồ là để làm cho nhân lực của 'Tổng cục Thời không' khẩn trương hoặc là công việc lu bù lên, từ đó giảm đi rất nhiều xác suất 'Tổng cục Thời không' chú ý tới Trái Đất, từ kết quả nhìn lại, 'Âm Đa Vị' làm được."

Vân An dựa vào lưng ghế, cảm giác mồ hôi lạnh của mình đều chảy ra, nàng hỏi Ninh Ninh: "Tôi nếu như bị duy trì trật tự thời không phát hiện, sẽ như thế nào?"

"Sẽ bị xem như BUG tiêu diệt, có điều... Tôi thông qua nhiều năm cùng bọn hắn chiến đấu đạt được một thông tin quý giá, có thể miễn phí nói cho cô: Chính là... chiều không gian thời không cách 'Tổng cục Thời không' càng gần, một khi xảy ra vấn đề, đối 'Tổng cục Thời không' ảnh hưởng lại càng lớn. Cô nói xem... Vì sao duy trì trật tự thời không ở đây nghiêm ngặt như vậy? Nhưng Tổng cục Thời không lại có thể phất phất tay để cho Trái Đất hủy diệt đây? Nếu như chúng ta đem 'Tổng cục Thời không' thành một người, Trái Đất với hắn mà nói có thể chính là một đoạn móng tay dài ra, nhưng có chút chiều không gian thời không có thể là ánh mắt của hắn, lỗ tai, mũi, đại não, thậm chí trái tim..."

Ninh Ninh đột nhiên đối Vân An nháy mắt, thần thần bí bí nói: "Thưởng thức lời nói của tôi một chút, nói không chừng có thể mang đến thu hoạch ngoài ý muốn cho cô nha."

Vân An cau mày, hỏi: "Cô nói... Cô cùng bọn hắn chiến đấu rất nhiều năm, cô... Thoạt nhìn cũng chỉ hai mươi tuổi a?"

Ninh Ninh "Chậc chậc" vài tiếng, lắc đầu nói: "Quả nhiên là cô, điểm chú ý chính là ngoài dự liệu như vậy, nể tình là cô... Tôi có thể nói cho cô, nhưng biết chuyện này rất nguy hiểm, nếu như bị ngoại nhân phát giác, rất có thể mang đến tai hoạ cho cô, cô còn muốn biết sao?"

"Kia không cần." Vân An không chút do dự đáp.

Ninh Ninh thì lập tức nói ra: "Không được, cô bây giờ nhất định phải biết!"

Vân An đưa tay che lỗ tai: "Tôi không nghe, tôi không nghe."

Ninh Ninh cười nói: "Hai viên con nhộng Nữ nữ sinh tử, cộng thêm một không gian như vậy, kèm theo một lượng thuốc mấu chốt, một bộ chip da bionic hoàn toàn mới... Đổi lấy cô nghe chuyện xưa của tôi, muốn hay không?"

"Tư trượt" Vân An đã sớm trông mà thèm cái không gian này, nàng vừa định gật đầu đột nhiên nghĩ đến một người, hỏi: "Cô có thuốc có thể trị liệu tâm trí trì trệ bởi vì bị kinh hãi quá độ không?" Tại Vân An đáy lòng, nàng thật nhiều thương tiếc Chu Thư tiểu muội muội này.

Ninh Ninh hỏi ngược lại: "Cô muốn trị... cho người gọi Xuân Hoa quận chúa kia?"

"Làm sao cô biết? !"

"Nghe chuyện xưa của tôi, cô liền biết."

"Cô có loại thuốc này hay không?"

"Có, có muốn nghe cố sự hay không?"

"Tốt!" Vân An lúc này sảng khoái.

...

Ninh Ninh lại trầm mặc rất lâu, mới ung dung nói ra: "Tên tôi là: ZNα602938γNN84 Ninh, kỳ thật đây chỉ là một số hiệu mà thôi, nói chính xác... Tôi chỉ là một nhân bản. Bản thể của tôi tên 'Lạc Ninh' là một nữ chuyên gia máy tính, nhà sinh vật học kiêm kỹ sư xây dựng gần bằng tuổi cô, tinh thông tám thứ tiếng, chỉ số IQ lên đến ba trăm. Chỉ số thông minh của Lạc Ninh cơ bản là giá trị cao nhất mà con người biết, bất quá khi cô ấy sáu tuổi đã tự hiểu rõ sự nguy hiểm của chỉ số IQ cao, vẫn che giấu bản thân, tận lực làm cho mình biểu hiện tầm thường."

Vân An giận phun nói: "Cô gọi cái này là tầm thường sao?"

"Trong mắt Lạc Ninh xem ra, đúng là thế."

"Được thôi, được thôi."

"Lạc Ninh hai mươi hai tuổi đã nghiên cứu ra công nghệ tự nhân bản của con người. Lạc Ninh cho rằng đây là hình thức sinh sản cao hơn so với tạo hình mang thai. Trong vũ trụ bao la, chỉ có một số ít chủng tộc nắm bắt được công nghệ này. Nhưng 'Nhân Liên' cho rằng đây là tội ác chống nhân loại, xóa tên Lạc Ninh khỏi 'Nhân Liên'. Sau đó, 'Nhân Liên' đã sử dụng những ghi chú mà Lạc Ninh để lại khi cô ấy 18 tuổi để phát triển một viên nang dành cho các cô gái, Lạc Ninh vì cùng 'Sa đọa nhân loại' đối kháng, bản thân nhân bản không biết bao nhiêu lần, nhưng cũng không phải mỗi một lần nhân bản đều là hoàn mỹ, có không ít nhân bản có thể kế thừa trí tuệ của Lạc Ninh, nhưng có một số lại chỉ kế thừa tiêu cực trong tính cách Lạc Ninh, có người thì chỉ kế thừa thiện lương cùng không sợ hãi của cô ấy, những nhân bản này chạy trốn đến các chiều không gian và thời gian khác nhau, không cẩn thận phạm phải hơn ba ngàn tội ác thời không, nhân tố xấu cũng bởi vậy mà bị tiêu diệt hơn phân nửa... Mà tôi là một trong những nhóm nhân bản đầu của Lạc Ninh, sống được lâu lại thông minh, không giống như những phần tử xấu đó."

Vân An đột nhiên nở nụ cười, nói: "Cô nghe qua 'Nữ Oa tạo ra con người' cố sự sao?"

"Đương nhiên."

Vân An nín cười nói ra: "Vô ý mạo phạm, chẳng qua tại sao tôi cảm giác nhân bản các cô a, tựa như là... Nữ Oa tự biến mình thành bùn làm người, sau đó có cơ thể nhân bản là từ trái tim chà xát xuống nặn thành, có là từ gót chân bên trên xoa xuống tới bùn, nặn thành..."

Ninh Ninh hai mắt tỏa sáng, nói ra: "Rất hình tượng, tôi chính bùn là từ trái tim xoa xuống tới!"

"Phốc... A ha ha ha."

"Quá xa, không gian sinh mệnh này của tôi là do Lạc Ninh tự mình sáng tạo, nhưng chỉ là tác phẩm năm xưa. Cô ấy còn cho nơi này lấy tên gọi 'Trung tâm ma giới Versailles', tôi cảm thấy cô ấy là Nữ Vương nơi này..."

"Kia Lạc Ninh bản tôn bây giờ ở nơi nào?"

"Tôi cũng không biết, dù sao gần như toàn nhân loại đều đang đuổi giết cô ấy."

"Vì cái gì? Bởi vì cô ấy 'Phản nhân loại' ?"

"Bởi vì... cô ấy là người Địa Cầu đem mã code cầu cứu gửi đi báo nạn đến Cơ quan Thời Không, bản chất trên ý nghĩa: Cô mở ra hoàng hôn thời đại đã bị chính Lạc Ninh kết thúc, cho nên trong lòng tôi... Cô cùng Lạc Ninh là hai nhân vật truyền gậy tiếp sức trong dòng nước lũ lịch sử, tôi đã chú ý, truy tra cô thật lâu, bằng không sao có thể vừa nhận được sóng xung phát ra từ cô bên này liền tìm được cô?".

****

Editor: Trong phần này khi không có LBT Vân An có thể đối thoại theo cách nói của người hiện đại tương đối thoải mái hơn :">. Chương này dài khủng khiếp, huhu

Cầu đồng bách thả sao cho ta, mãi eo :*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro

#bhtt