Chương 10- Thiên hạ phụ nữ tốt nhiều như vậy, tại sao chứ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10 phút sau, xe dừng bên ngoài cục dân chính.

Ôn Đề Nhi nhìn thấy kiến trúc bên ngoài xe, có chút không hiểu chuyện gì, bất động trên xe không đi xuống.

Đáy mắt linh động nhìn về Kiều Diêm Vương lãnh đạm, dò thám hỏi: "Kiều thiếu gia, anh chắc sẽ không phải cùng tôi đi làm chứng nhận kết hôn nhỉ?"

Thật tế, dụng ý của Kiều Diêm Vương rất rõ ràng, Ôn Đề Nhi hỏi như vậy, chẳng qua chỉ muốn nghe một câu trả lời.

"Tôi có cách làm cô gả cho Khương Thiện Vũ, hoặc gả cho tôi, chọn một." Kiều Thừa Huân trầm giọng đáp, ngữ khí như không việc gì, tuy nhiên đầy tính uy hiếp.

Chân mày Ôn Đề Nhi giựt một cái, một ngọn lửa bùng lên trong tim, "Khắp thiên hạ nhiều nữ nhân tốt như vậy, tại sao lại chọn tôi?"

"Cô là người đầu tiên, cũng là nữ nhân duy nhất có thể ngủ cùng tôi." Rõ ràng là lời giải thích, nhưng nghe giống như đang cho phép.

Ôn Đề Nhi trầm mặc, nàng hoàn toàn không đoán được tâm tư của nam nhân này, nhưng trong lòng nàng có cảm giác, mục đích hắn cưới nàng tuyệt không đơn thuần.

Thấy nàng không nói chuyện, Kiều Thừa Huân lại nói: "Tối hôm qua tôi ngủ với cô, nhưng cô lại không đề ra yêu cầu gì với tôi, đây cũng là điểm khác biệt của cô với những người khác."

Ôn Đề Nhi vạn phần tức giận, có cảm giác bị người khác tính kế.

Tối hôm qua nàng cố ý diễn thành loại "dâm phụ hạ tiện" vì không muốn cùng loại người này tiếp tục dây dưa, cuối cùng lại bị hắn nhìn trúng.

"Là hợp tác, hay chỉ là chơi?"

"Cô rất thông minh."

Ôn Đề Nhi đáy mắt mị hoặc, sắc mặt thay đổi nghiêm túc, " Tôi muốn nhìn thấy giá trị, nếu không tôi sẽ cho anh biết, trên thế giới này có nữ nhân anh không bao giờ chinh phục được, đó chính là tôi."

"Hừ..." Kiều Thừa Huân nâng môi cười quỷ dị, thiếu nữ hung hăng khiêu khích, âm thanh trong trẻo, ngữ khí áp chế, nghe có chút châm biếm, đáng yêu đến làm người khác cười ra.

"Sức khoẻ của ông nội tôi không tốt, ông ấy hi vọng trước khi lâm chung có thể nhìn thấy tôi thành gia, dùng sự thông minh của cô, đối với tình hình gia đình tôi chắc có nghe qua, tôi không có tâm tư và động cơ cùng loại nữ nhân xấu xa vướng víu, mà cô sẽ không mang đến phiền phức cho tôi."

"Ha ha" Ôn Đề Nhi cười, "Kiều thiếu gia, anh đánh giá cao tôi rồi, tôi mà phát điên lên sẽ không cần mạng."

Kiều Thừa Huân trầm giọng đáp: "Cô điên của cô, tôi sẽ không can dự vào cuộc sống cá nhân của cô, hơn nữa sẽ bù đắp cho cô sinh hoạt phí, 5 năm sau ly hôn, đến lúc đó tôi sẽ cho coi 1000 vạn phí ly hôn."

1000 vạn mua 5 năm thanh xuân của nàng? Nghe có vẻ...người khác nhất định cảm thấy rất đáng giá.

Nhưng nếu nàng muốn kiếm tiền, 5 năm có thể kiếm hơn 1000 vạn, nói trắng ra, nàng không thèm chút tiền này.

"Nếu tôi không đáp ứng thì sao?"

"Cô nhi viện Xuân Nha."

Đồng tử Ôn Đề Nhi mở lớn, mãnh liệt nhìn về hướng nam nhân lạnh lẽo cao ngạo kia.

Nàng từ trước đến nay không chịu thua, như gặp phải áp chế.

Cô nhi viện Xuân Nha là điểm mềm của nàng, Kiều Thừa Huân đã điều tra nàng, cho nên mới tự tin như vậy đem nàng đến cục dân chính.

Cái tên nam nhân thâm sâu này, không dễ trêu chọc.

"Tôi nói một câu không dễ nghe..." Ôn Đề Nhi vô lại cười cười, đôi mắt trong suốt nổi lên tia u ám, "Nếu anh dám động vào Xuân Nha, tôi sẽ làm ông nội anh trả giá, không tin anh cứ thử xem."

"Hợp tác vui vẻ." Kiều Thừa Huân đối với nàng đưa tay ra.

Đôi mắt trong suốt của Ôn Đề Nhi nhìn vào bàn tay lớn đưa ra, trầm mặc giây lát, đưa ngón trỏ và ngón cái, cầm lấy ngón giữa của hắn.

Động tác bắt tay vừa keo kiệt vừa đáng yêu như vậy, làm cho tâm tình của Kiều Thừa Huân có chút vui vẻ.

"Xuống xe." Kiều Thừa Huân trầm giọng nói.

Ôn Đề Nhi quay người xuống xe, trong tim một đoàn lửa nóng, thực tại khó mà thích ứng.

Cmn, Kiều Thừa Huân dám chống nàng, về sau liền làm hắn dễ chịu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro