Chương 26: Biết anh đã có bạn gái rồi chứ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


.Editor: ChanhKhongHat aka Chanh

.Được đăng tại: Tiệm tạp hóa nhà chanh aka Tiệm Nhà Chanh

.

.

.

Váng dầu từ nước sốt nhỏ giọt trượt theo khe hở ngón tay của Kỷ Trường Cố.

Hàng năm đôi tay đó xử lý văn kiện hợp đồng, khống chế cả một tập đoàn vượt quốc gia, từ trước đến nay đều sạch sẽ không tì vết. Giờ phút này lại vì một con mèo, cam tâm tình nguyện để tay dính bẩn thức ăn.

Trong lòng khẽ run lên.

Cô không rõ, Kỷ Trường Cố quyền cao chức trọng, muốn cái gì có cái đó, lại cần thiết phải buông bỏ hình tượng đi lấy lòng một con vật nuôi nhỏ vậy sao.

Nếu là bởi vì bản thân cảm thấy cô đơn, thì không phải đã có cô em gái thanh mai trúc mã của anh ta đã trở về rồi hay sao.

Mèo con vội nhìn lướt qua miếng thịt cá, xoay đầu đi, chậm chạp mà đi về hướng chân Phó Cảnh Hành.

Mặc kệ như thế nào, cô còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.

"Chi Chi."

Tiếng nói trầm ấm của Kỷ Trường Cố quả thực giống như có dây leo không ngừng được sinh ra, không thời khắc nào là không quấn lấy tâm can cô.

Thẩm Linh Chi lập tức ôm lấy ống quần của Phó Cảnh Hành, không không, cô nhất định phải cự tuyệt loại dụ hoặc này!

Phó Cảnh Hành bế mèo con mềm mại lên, một lần nữa khóe miệng lộ ra má lúm đồng tiền, "Kỷ tổng, đã đánh cuộc thì phải chấp nhận chịu thua nha."

Kỷ Trường Cố đứng dậy, tùy ý để trợ lý giúp anh lau chùi đi dầu mỡ dính trên tay, nhưng tầm mắt vẫn nhìn về phía bóng lưng màu trắng nhỏ xinh mềm mại trong lòng Phó Cảnh Hành.

Tình cảm của động vật khi so với con người có khi lại còn càng thuần túy hơn.

Anh cho rằng, một tháng ở chung, đứa nhóc kia đối với anh chắc chắn có một sự ỷ lại nhất định.

Nhưng hiện thực chính là, nó ngay cả nhìn cũng chưa thèm nhìn anh một cái.

Trong lòng của Kỷ Trường Cố thình lình như bị người nhéo vào một chút, lập tức đau.

Thẩm Linh Chi bị nhìn chằm chằm đến thấp thỏm bất an.

Sau một lúc lâu, mới nghe Kỷ Trường Cố nhàn nhạt nói: "Nhất định phải chăm sóc cho nó thật tốt."

Đối với việc bị thua hơn một trăm vạn, Kỷ Trường Cố thản nhiên tiếp nhận kết quả.

"Nhưng có điều kiện." Kỷ Trường Cố chuyển sang chuyện khác, "Mượn di động của cậu một chút."

Nếu Chi Chi ở chỗ Phó Cảnh Hành, anh muốn nhìn xem có phải hay không Phó Cảnh Hành có phương thức liên hệ với Phiên Phiên.

( tên giả của chị Chi nhà ta là Diệp Phiên Phiên, nhắc lại chút, sợ mọi người quên-Chanh)

Phó Cảnh Hành không thể hiểu nổi, nhưng vẫn đem điện thoại từ trong ba lô lấy ra: "Kỷ tổng chẳng lẽ đi ra ngoài quên mang theo sạc dự phòng hả?"

Vốn dĩ Thẩm Linh Chi còn đang định thở phào nhẹ nhõm, đầu óc bỗng căng lên, lông cũng đều dựng cả lên.

ĐM, từ từ..........Di động!

Cô vừa rồi đã đăng nhập tài khoản QQ a a a!

Thẩm Linh Chi rất muốn nhào ra đem điện thoại quăng đi, nhưng mà không kịp, Kỷ Trường Cố đã cầm lấy điện thoại.

Cái này không xong rồi, nếu Kỷ Trường Cố phát hiện di động của Phó Cảnh Hành đăng nhập tài khoản QQ của Diệp Phiên Phiên, liền hỏi Phó Cảnh Hành, vậy Phó Cảnh Hành sẽ trả lời như thế nào? Trước khi ra khỏi nhà Phó Cảnh Hành mới sử dụng điện thoại, thời gian còn lại, điện thoại đều ở chỗ cô................Lấy chỉ số thông minh của hai người họ, rất nhanh liền sẽ hoài nghi đến trên người con mèo là cô đây.

Trong lòng Thẩm Linh Chi đều gấp đến sắp trào tới cổ họng, mắt mèo khẩn cầu nhìn chằm chằm phản ứng của Kỷ Trường Cố.

Ngàn vạn lần, ngàn vạn lần đừng phát hiện.............

Kỷ Trường Cố chắc hẳn vẫn chưa phát hiện tờ giấy nhỏ cô để ở tủ đầu giường đâu.

Vẻ mặt Kỷ Trường Cố không lộ ra chút biểu tình nào mà bắt đầu xem điện thoại, ánh sáng chiết xạ từ màn hình điện thoại chiếu vào đáy mắt u ám của Kỷ Trường Cố, tìm kiếm vô tung.

"Kỷ tổng, điện thoại của tôi dùng tốt sao?"

"Ừm." Kỷ Trường Cố đem điện thoại trả lại cho Phó Cảnh Hành, thình lình nói ra một câu, "Cậu biết tôi đã có bạn gái rồi chứ?"

Khóe miệng Phó Cảnh Hành cứng đờ: ".....Cho nên?" Mẹ nó, đây là chuẩn bị thồn cẩu lương cho hắn sao?

"Tình cảm của chúng tôi rất tốt. Cô ấy rất nhiệt tình, thường xuyên câu dẫn tôi lên giường, còn để tôi bắn ở bên trong."

( =))) Kỷ lưu manh_Chanh )

Thẩm Linh Chi nghẹn họng nhìn trân trối, nếu không phải chính tai nghe thấy, có đánh chết cô cũng không tin một người đàn ông thuộc hệ cao lãnh cấm dục như Kỷ Trường Cố vậy mà lại đi lấy chuyện phòng the cùng bạn gái ra khoe, càng không nghĩ tới Dư Cẩn Chi ở trên giường lại phóng đãng đến như vậy.

Hứ, quả nhiên cùng bạn gái gắn bó keo sơn như vậy, vì cái gì lại đi tìm một con mèo bỏ nhà đi!

Huyệt Thái Dương của Phó Cảnh Hành thình thịch mà nhảy lên, vẻ mặt lãnh đạm: "Vậy sao, chúc mừng anh."

Lại dám ở trước mặt hắn khoe ân ái, có tin hay không đến lúc đó hắn gặp một lần liền châm ngòi một lần, thẳng đến khi chia tay mới thôi!

"Còn việc gì sao?"

Rõ ràng vừa lấy một khoản tiền từ Kỷ Trường Cố, không hiểu sao lúc này Phó Cảnh Hành lại không có chút cao hứng nào.

Khóe miệng Kỷ Trường Cố hiếm khi hơi câu ra một chút, "Không có gì, chỉ là giới thiệu chị dâu tương lai cho cậu biết một chút, chính là Diệp Phiên Phiên tiểu thư."

Trong lòng Thẩm Linh Chi lại lần nữa mạnh mẽ nhảy lên một cái, hoàn toàn ngây ra.

Cô khi nào trở thành bạn gái của Kỷ Trường Cố?

Cho nên, Kỷ Trường Cố...mẹ nó...là đang khoe chuyện giường chiếu của cô với hắn?

"Vật nhỏ không tim không phổi." Kỷ Trường Cố đột nhiên tiến lên, hôn hôn đỉnh đầu lông xù xù của cô, hơi thở nam tính vô cùng thoải mái tươi mát như gió xuân ập vào trước mặt cô, môi mỏng dán lên cô nói nhỏ, "Ngoan ngoãn chờ, ta nhất định sẽ mang ngươi cùng chủ nhân của ngươi cùng nhau về nhà."

Nhìn theo bóng dáng đĩnh bạt rời đi của Kỷ Trường Cố, đầu cô bỗng chốc không suy nghĩ nổi việc gì khác.

Thẳng đến khi trên đỉnh đầu nổ tung lên một tiếng mắng chửi tức giận, "Thao, Kỷ Trường Cố, anh làm gì xóa QQ của tôi!"

Còn đem tài khoản đăng nhậ xóa đến thật sạch sẽ.

Thẩm Linh Chi: "............."

Kỷ Trường Cố quả nhiên nhận ra tài khoản QQ của Diệp Phiên Phiên trên điện thoại di động Phó Cảnh Hành.

Cái tên đàn ông thâm tang bất lộ này..............

Kỷ Trường Cố sẽ không cho rằng Diệp Phiên Phiên biến mất có liên hệ với Phó Cảnh Hành đấy chứ?

Thẩm Linh Chi vô cùng bất an, trực giác mach bảo cô Kỷ Trường Cố sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Quả nhiên, sáng sớm hôm sau, Phó Cảnh Hành vừa mới xuống lầu liền gặp được người đàn ông ngồi ở ghế sau của chiếc Maybach.

Phó Cảnh Hành miệng lưỡi sắc bén đâm chọt trêu đùa một chút, "Kỷ tổng, anh như vậy đuổi theo tôi, nếu không biết còn tưởng rằng chúng ta là gay."

Kỷ Trường Cố xuống xe, lưng thẳng, tây trang màu đen phẳng phiu không chút nếp nhăn, trên người mang theo khí thế tự nhiên của thần tiên trên trời.

" Tôi đến gặp cậu."

Phó Cảnh Hành ăn mặc tùy tiện, áo T trắng cùng quần jean, một tay ôm mèo, dáng người thon dài, khí thế cũng không thua người chút nào.

"Ay da, Kỷ tổng, không có việc gì không tìm đến điện tam bảo, có chuyện gì cứ nói thẳng đi."

"Thăm em trai của mình, đây không phải điều thực bình thường sao."

"Chờ khi tôi chết anh ở trước mộ tôi rớt thêm vài giọt nước mắt, tôi sẽ cảm thấy anh có thành ý hơn bây giờ."

Một màn mở màn chính là hoa lửa văng khắp nơi.

Thẩm Linh Chi ngốc nửa ngày mới phản ứng lại, hai người này cư nhiên lại là anh ruột!

Cẩn thận nghĩ lại, hình dáng cùng mặt mày của hai người họ quả thật có vài phần tương tự, khí chất lại khác xa nhau vạn dặm.

Kỷ Trường Cố cũng không giận, tiếng nói thậm chí có thể nói là ôn hòa, "Anh nhớ rõ anh thiếu cậu một cái mạng."

Phó Cảnh Hành cười như không cười, "Như thế nào, anh tính toán đem toàn bộ gia sản cho tôi?"

"Anh sẽ phụ trách nửa đời sau này của cậu."

"Thao, đừng ăn nói ghê tởm như một người tốt như vậy!"

Thẩm Linh Chi yên lặng mà nghĩ, hai anh em nhà này, hình như quan hệ cũng không phải đặc biệt như nước với lửa.

Cảm giác càng giống như chỉ là chuyện an hem cãi nhau hằng ngày."

Kỷ Trường Cố trăm công ngàn việc, không ở lại lâu, đem mèo con từ trong người Phó Cảnh Hành ôm tới trên người mình, xoa xoa lông, thực nhanh liền rời đi.

Rốt cục Phó Cảnh Hành vẫn là ngồi lên xe mà Kỷ Trường Cố phái đến cho hắn.

Không thể nghi ngờ chính là tò mò cái câu nói kia, "Phụ trách đối với nửa đời sau của cậu.", là làm như thế nào để phụ trách.

Ai cũng không nghĩ tới, cái phụ trách này, thì ra chỉ là thân cận!

Phó Cảnh Hành mới vừa bị dẫn vào nhà ăn, Dương Đại Điêu liền vui sướng mà nhào tới, "Lão đại, thật tốt quá anh thật sự tới! Em nói với anh này, Kỷ tổng cũng thật là đủ ý tứ đi, chọn một đống nữ sinh da trắng cùng diện mạo xinh đẹp, tính cách tốt cùng nấu cơm cho anh, để anh lựa chọn, em xem qua ảnh chụp rồi, đều là cực phẩm đó nha! Hiện tại nữ sinh thứ nhất đã tới, đang ở..........."

Phó Cảnh Hành lập tức hiểu chuyện là như thế nào, mặt liền xấu đi, trực tiếp xoay người, "Mày thích thì tự mà đi."

"Ý ý, lão đại, anh tới cũng tới rồi, tốt xấu gì cũng đi gặp mặt một lần đi!"

Không đợi Dương Đại Điêu ngăn cản, tám người vạm vỡ trực tiếp chặn ở trước mặt Phó Cảnh Hành.

Thao, bị lừa!

"Mày mẹ nó cùng người ngoài cùng nhau âm thầm lừa tao?"

Phó Cảnh Hành ném một ánh nhìn hình viên đạn qua, nắm tay ẩn ẩn dùng lực nắm lại.

Dương Đại Điêu rụt rụt cổ, vẫn cố lớn gan nói, "Kỷ tổng không phải là anh trai cùng cha khác mẹ với anh sao! Em nói lão đại anh cũng thật là thâm tang bất lộ nha, có một người anh cao lãnh khí phách như vậy!"

"Mày lặp lại lần nữa thử xem."

Dương Đại Điêu câm miệng, nhưng thực mau lại mở miệng, lại là cùng vừa rồi ngữ khí hoàn toàn bất đồng, "Lão đại, hết thảy đều đã không thể trở lại như cũ rồi, quá khứ cứ cho nó qua đi, nói chung anh vẫn phải bước về phía trước............Anh đi nhìn thử nữ sinh kia đi."

Phó Cảnh Hành vội nhấp môi, không nói một lời.

HẾT CHƯƠNG 26.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro