Chương 86

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy tại sao người lại xúc phạm vợ tôi như vậy? Tôi biết có đủ loại tin đồn xấu xa về cô ấy, nhưng tôi sẽ nghĩ rằng người, với tư cách là một công chúa khôn ngoan, sẽ không tin chúng ngay từ đầu...."
Chà, điều này thực sự không thoải mái.
Tôi nghĩ tôi sẽ rời đi một chút, và các bạn có thể tự mình giải quyết vấn đề này.
Nhưng Killian hẳn đã cảm nhận được mong muốn chạy trốn của tôi, bởi vì anh ấy đột nhiên đặt tay lên vai tôi và kéo tôi lại gần hơn.
"Mặc dù bề ngoài cô ấy có thể trong như thế nào nhưng bên trông cô ấy là một cô gái mềm yếu. Không, ngay cả khi cô ấy không làm vậy thì người không nên làm điều này với Ludwig, phải không?"
Khi Killian tiếp tục thái độ nghiêm khắc của mình, Catherine nghiến răng.
Nhưng cô ấy không thể tranh luận với Killian, vì vậy cô ấy siết chặt hàm răng và nói với giọng rất miễn cưỡng: "Vâng, tôi xin lỗi và tôi hy vọng cô Edith sẽ tha thứ cho sự thô lỗ của tôi."
Ôi trời, thật là bất ngờ, khi nhận được lời xin lỗi từ Công chúa!
"Tôi- Tôi ổn, Điện hạ. Tôi biết hành vi của tôi trong quá khứ không khôn ngoan lắm, vì vậy người có quyền hiểu lầm. Trên thực tế, ngay cả Killian cũng đã nghe đủ thứ về tôi vì vậy tôi e rằng anh ấy hơi nhạy cảm. Tôi xin lỗi." Tôi nói khi tôi cúi đầu, hy vọng rằng tình huống này sẽ kết thúc tốt đẹp.
"Cô có thực sự xin lỗi không?"
"... vâng, Điện hạ."
"Nếu cô nghĩ nhiều về Killian như vậy tại sao cô không ngăn cha mình lại?"
"Điện hạ...!"
Killian sắp nổ tung một lần nữa, và tôi đã cố gắng nói điều gì đó mà không bị sự kiềm chế nào ảnh hưởng đến tôi.
"Tôi đã cố gắng hết sức để ngăn chặn ông ấy, nhưng..."
Ồ không, rõ ràng như thế là không đủ.
Khi tôi trả lời, biểu hiện mỉa mai của Catherine trở nên ngạc nhiên.
"Cô thực sự đã cố gắng ngăn Bá tước Riegelhoff gia nhập thái tử Langston? Tôi có hiểu đúng một cách chính xác ý của cô không?"
Nhưng tôi không thể chỉ nói có hoặc gật đầu với câu hỏi này. Tính đặc thù của câu hỏi dường như gây ra sự ràng buộc chết tiệt.
Nhưng bây giờ tôi biết cách truyền đạt suy nghĩ của mình cho bên kia mà không có bất kỳ hành vi tích cực nào.
Liếc nhìn về phía Bá tước Riegelhoffs, sau đó quay lại với Catherine, và mỉm cười đầy tiếc nuối.
Đôi mắt tôi u ám như thể tôi đã hết năng lượng, và khóe miệng tôi bị ép lên.
Lần này, Killian trông có vẻ bị sốc.
"Đó có phải là lý do tại sao Riegelhoffs gửi người giúp việc chết tiệt đó không?"
Tôi gần như tự hào về bản thân mình vì đã đi xa đến mức này mà không thực sự nói trực tiếp cho anh ấy sự thật.
Bất chấp sự phấn khích của mình, tôi vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, hạ mắt xuống và thở dài một chút.
"Điều đó có nghĩa là gì?"
"Chà.... có một thứ như vậy. Tất cả những gì tôi có thể nói với ngài là vợ tôi hoàn toàn không liên quan đến Riegelhoffs."
Sự kiên định của Killian dường như làm sáng tỏ một số hiểu lầm của Catherine về tôi.
"T- thật sao? Chà, vậy thì, chắc tôi đã hiểu lầm cô rồi."
Catherine gãi sau đầu và xin lỗi, một cách khác thường về một công chúa.
"Um..... xin lỗi, tôi chỉ nghĩ Killian đang bị trói buộc trong một cuộc hôn nhân cưỡng ép, và Lizé đang bị bắt nạt."
"À, haha."
Đó sẽ là trường hợp trong câu chuyện gốc.
Và ngay cả khi Edith ban đầu có thể đến được vũ hội Ngày Quốc khánh, cô ấy có lẽ sẽ không về được nhà. Catherine sẽ chắc chắn về điều đó.
Nhưng không giống như Edith ban đầu, tôi không có ý định giúp đỡ cha mình hay ghen tị với Lize, và Catherine nóng tính đã nhanh chóng thừa nhận sai lầm của mình.

Tính cách tuyệt vời này của cô ấy có lẽ là lý do tại sao cô ấy có thể đặt mình vào vị trí bạn của Lizé thay vì nhân vật phản diện.
"Tôi xin lỗi vì tôi đã nói điều gì đó gây tổn thương. Tôi xin lỗi Killian, và tôi xin lỗi vì đã đặt cô vào một vị trí tồi tệ, Lize."
Catherine đã xin lỗi tôi, Killian và Lizé.
Lizé vừa định nói, "Không, Điện hạ!" Nhưng Killian đã chấp nhận lời xin lỗi của cô ấy chỉ với một gật đầu.
"Tôi rất vui vì ngài đã làm sáng tỏ sự hiểu lầm. Trên thực tế, vợ tôi đã muốn đi và chào hỏi ngài từ trước đó, nhưng cô ấy quá rụt rè để làm như vậy."
"Ừ? Thực sự, không cần thiết đâu, haha!"
Catherine, người đã nhanh chóng trút bỏ thái độ thù địch của mình, mỉm cười rạng rỡ và nắm lấy tay tôi.
"Cô là vợ của Killian và chị dâu Lizés, vì vậy cô cũng là bạn của tôi. Trong tương lai, đừng ngại hãy thường xuyên đến cung điện với Lizé nhé. Cô có hiểu không?"
"Vâng, Điện Hạ. Cảm ơn ngài."
"Không có gì! Haha!"

Tôi tự hỏi liệu cuộc xung đột được giải quyết đột ngột như vậy được chưa, nhưng Catherine đã chấp nhận tôi với một biểu cảm vui vẻ.
Tôi có thể cảm nhận được ánh mắt choáng váng của những người xung quanh khi tôi nhận ra rằng Công chúa không chỉ nắm tay tôi mà cô ấy còn mời tôi đến thăm cô ấy thường xuyên.
'Nhưng nó hơi lạ.... Không phải Lizé là người nên nhận được tất cả sự chú ý ngày hôm nay vì tình bạn của cô ấy với Công chúa sao?'
Tất nhiên, tập phim trước đó khi Công chúa bắt Lizé và khiến những cô gái trẻ khác cúi đầu hoàn toàn diễn ra, nhưng tình huống này bây giờ hơi.....
'Không, hãy nghĩ về nó như một điều tốt. Ngày càng có nhiều hy vọng để tôi sống!'

Nếu vẫn thất bại, ít nhất tôi có thể nhờ Catherine giúp đỡ.
Khi tôi nhìn theo bóng lưng của Catherine khi cô ấy rời khỏi Lize một lần nữa, tôi đã cầu nguyện rằng những ân huệ của thế giới đã được ban cho Lizé cũng sẽ được ban cho tôi.
Nhưng tôi không thể tập trung vào vấn đề này lâu.

Bá tước Riegelhoff bắt đầu nói.
Chúa ơi, có rất nhiều điều đang diễn ra trong lễ hội Ngày Quốc khánh.
"Ban đầu, cựu Hoàng đế rất thích em trai của mình, thái tử Langston, và tôi đã nghe nói rằng họ rất thân thiết từ khi còn nhỏ. Hahaha!"
Bá tước Riegelhoff, người đã ca ngợi Hoàng đế cho những người xung quanh, đột nhiên lên tiếng và đưa câu chuyện về thái tử Langston vào.
Một người đàn ông khác xuất hiện từ bên cạnh. "Ôi trời! Với tất cả những âm mưu đang diễn ra trong triều đình, ai có thể đáng tin cậy hơn thành viên gần nhất trong dòng máu của chính mình, phải không?"
Các quý tộc xung quanh anh ta gật đầu mạnh mẽ, như thể nhận ra một sự thật vĩ đại.
'Đó hẳn là phe của thái tử Langston. Từ cách họ hành động ở đây, họ phải có sức mạnh để thách thức Hoàng đế.
Những gì họ đang nói rất rõ ràng.
Họ muốn nghi ngờ về sự ra đời của vị hoàng đế hiện tại và khẳng định rằng thái tử Langston là người thừa kế hợp pháp của ngai vàng.
'Dù sao, để lên ngôi bạn phải được công nhận là một người thuần chủng trong đền thờ, vậy có ý nghĩa gì khi làm điều đó không?'

Hoàng đế hiện tại, người trông rất khác biệt so với người tiền nhiệm của mình từ khi còn nhỏ, liên tục bị đặt câu hỏi về việc liệu ông có phải là hậu duệ của hoàng gia hay không.
Nhưng ở đây, để lên ngôi bạn phải kiểm tra máu của mình tại ngôi đền và vị hoàng đế hiện tại đã vượt qua bài kiểm tra đó nên ông ấy đang ở trên ngai vàng.
Vì vậy, tất cả những gì họ nói chẳng qua là tạo nên những tin đồn độc hại.
Nhưng Công tước Ludwig, thanh kiếm đáng tin cậy nhất của hoàng đế hiện tại sẽ không đứng yên. Ông ấy nói: "Dòng máu là đáng tin cậy nhất. Chẳng phải thái tử Langston là chú của Hoàng Đế và là một trong những thần dân trung thành nhất của ông ấy sao? Hahaha!"
"Tôi nghe nói rằng thái tử Langston lớn lên đã theo dõi âm mưu của hoàng gia, vì vậy ông ấy rất cảnh giác với sự tham lam thoáng qua. Thực sự, ông ấy là một trưởng lão hoàng gia, người làm gương cho những người khác."
Ồh, Công tước Ludwig đi trước một bước.
Mặc dù thái tử của Langston sắp bắt tay vào một mối thù hoàng gia, nhưng sẽ rất khó để ông ta trực tiếp bác bỏ lời khen ngợi về việc trở thành một thần chủ trung thành trong một tình huống như thế này.
Sau đó, như thể để thay đổi chủ đề, một người nào đó từ phía Langston nói, "Nhân tiện, bây giờ là Ngày Quốc khánh, tôi nhớ đến Hoàng đế quá cố. Thật tuyệt vời khi ông ấy trị vì và tôi vẫn nhớ nó như thế nào."
Đúng như dự đoán, đây là một tuyên bố chỉ trích triều đại của hoàng đế hiện tại.
Đúng là quá khứ thường được nhớ đến một cách trìu mến nhưng ngay cả khi không, sẽ rất khó để tranh luận với tuyên bố rằng triều đại của cố hoàng đế là một điều tốt.
Bây giờ, hãy xem phản biện sẽ là gì!
"Ông nói đúng, Hoàng đế quá cố thực sự là một vị vua vĩ đại và ông ấy đã đào tạo kỹ lưỡng Hoàng Thái tử để thực hiện công việc mà ông ấy không hoàn thành."
"Vâng. Ông ấy kỹ lưỡng đến mức ông ấy thậm chí còn không cho phép người thân yêu của mình, thái tử Langston, tham dự các lớp học của người kế nhiệm!"
"Đó không phải là lý do tại sao người ta nói rằng không có ai khác ngoài Hoàng đế hiện tại có thể tiếp tục những lời dạy của Hoàng đế trước sao?!"
Wow..... mức độ quay bằng lời nói này, nó gần giống như một nghệ thuật ngôn ngữ.
Với những nụ cười hào phóng trên khuôn mặt, trao đổi những từ ngữ sắc sảo, khó hiểu, họ dường như đang đấu tay đôi với những thanh kiếm vô hình.
'Hạn chế lớn nhất của phòng khiêu vũ này là không có bỏng ngô. Sẽ là một trải nghiệm nhiều hơn nếu ít nhất có mực nướng với bơ.....'

Họ nói rằng điều thú vị nhất là xem nhà của người khác bị thiêu rụi và các cuộc chiến nổ ra.
Điều này sẽ rất thú vị nếu nó không liên quan đến tương lai của tôi!
Khi Killian và tôi nhìn hai phe phái cãi nhau, tôi cảm thấy một vết chích ở một bên mặt.
'Huh?'
Tôi liếc qua và thấy nhiều cô gái trẻ đang nhìn về phía chúng tôi, một số người trong số họ đã quay đầu nhìn đi chỗ khác và tôi rất ngạc nhiên khi thấy Leila Sinclair ở giữa tất cả.
'Aha, mọi người đang nhìn chằm chằm vào Killian. Tôi đã không nhận ra rằng ngay cả Leila Sinclair cũng thích anh ấy.'
Thật tự nhiên khi nhìn chằm chằm vào người đàn ông đẹp trai thứ hai trên thế giới - người đẹp nhất đối với tôi.
Là một người phụ nữ, tôi hoàn toàn có thể hiểu được.
Nhưng một lúc sau, một cô gái trẻ đi ngang qua chúng tôi và ánh mắt cô ấy rơi vào tôi chứ không phải Killian.
Đó không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Cô ấy không nhìn đi chỗ khác khi tôi nhìn lại một cách ngạc nhiên.
'Cái gì, cô đang nhìn tôi à?'
Thật là một điều ngu ngốc để làm!
Nếu là tôi, tôi thà dành nhiều thời gian nhìn Killian hơn là tôi!
Khi tôi đang âm thầm tặc lưỡi, Killian vỗ nhẹ vào lưng tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro