Chương 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Chờ đã, điều này có nghĩa là gì? Tôi đã đáp ứng  điều kiện gì?'

Đó là một chuyện khi tôi đáp ứng điều kiện đầu tiên, nhưng cũng khó hiểu không kém khi tôi được thông báo rằng tôi đã đáp ứng điều kiện thứ hai.

"Điều kiện thứ hai là gì?" Tôi hỏi giọng nói.

Giọng nói nói như một câu trả lời được ghi âm bằng máy.

[Điều kiện ngoại lệ thứ hai: Từ chối lời đề nghị của Killian Ludwig mười lần.]

"Cái gì?"

Đó là một điều kiện nực cười.
Hầu như dễ dàng hơn để hiểu tính chất xấu xa của điều kiện ngoại lệ đầu tiên.
Suy nghĩ đầu tiên của tôi, một khi tôi hồi phục sau cú sốc, là ai đó đang chơi tôi.

'Tôi chắc chắn rằng họ đang rất thích thú khi xem tôi đấu tranh trong thời gian thực.'

Vị thần của thế giới này chắc hẳn là một kẻ tàn bạo!
Anh ta hẳn đã biết tôi đã phải lòng Killian và đưa ra điều kiện đó.
Trên thực tế, nếu tôi không quyết định làm sáng tỏ sự hiểu lầm của Killian rằng tôi không phải là một kẻ biến thái bám víu anh ta, tôi sẽ không bao giờ vượt qua cấp độ hai.

'Tôi thực sự đã trở thành một con bò bắt chuột khi đi lùi.'

Tôi chắc chắn rằng vị thần của thế giới này cũng bối rối như tôi bây giờ.
Nghĩ đến nó khiến tôi hơi phẫn nộ.
Tôi nhếch mép cười, không thể kiềm chế nụ cười trống rỗng của mình.
Sau một giấc mơ mà tôi không cảm thấy gì ngoài bóng tối, tôi dần dần lấy lại cảm giác chân tay của mình.
Tôi không có sức lực trong cơ thể uể oải của mình, nhưng có điều gì đó đang giữ tôi vững chắc giữ cho tôi không bị sụp đổ.

"Em đang mơ về điều gì khiến em mỉm cười trong giấc ngủ vậy?"

Tôi nghe thấy một giọng nói trầm thấp, bị bóp nghẹt.
Đó là giọng nói của Killian, đủ gợi tình để khiến màng nhĩ của tôi rùng mình.
Tôi hẳn đã chuyển từ một giấc mơ nơi có giọng nói giống như phát thanh viên sang một giấc mơ bình thường. Giọng của Killian thì thầm với tôi.....

"Hừm... thật tốt....."

Tôi khẽ mở mắt ra và thấy bộ ngực trần của một người đàn ông, mặc dù mờ đi.
Xem xét rằng tôi đã nghe thấy giọng nói của Killian trước đó, đây chắc hẳn là ngực của anh ấy. Dụi mặt tôi vào nó, cảm thấy khá buồn ngủ.
Mặc dù tôi đang mơ nhưng vẫn có thể cảm nhận được sức nóng của cơ thể nóng bỏng và cơ bắp cứng rắn của anh ấy, điều đó có nghĩa là nó thực sự tốt.

'Ah..... với tốc độ này, tôi không hối tiếc nếu tôi chết bây giờ..... huh?'

Sau một lúc vùi mặt vào ngực Killian và hít mùi hương của anh ấy và làm mọi thứ tôi muốn, tôi nhận ra có điều gì đó không ổn.

'Đây là một khoảng thời gian dài kỳ lạ đối với một giấc mơ kiểu này...'

Cảm thấy điều gì đó kỳ lạ, tôi mở mắt ra và chớp mắt mạnh mẽ, cố gắng thức dậy.
Trước mặt tôi là một người đàn ông nằm ngửa, xương ức sâu.

'Ừ, đó là nơi tôi cọ xát mặt mình.'

Năm giây sau khi nhận ra điều đó, tôi ngồi dậy.

"À, Ki- Killian! Tôi xin lỗi! "

Điên rồ! Đó không phải là một giấc mơ! Tôi vừa vùi mặt vào ngực trần của Killian.
Tôi đã xin lỗi, nhưng khuôn mặt tươi cười của anh ấy cứng lại.

"Em dụi mặt vào tôi mà không nhận ra đó là tôi à?"

"Ồ, không, không, nó không phải như vậy, tôi nghĩ đó là một giấc mơ!"

"Một giấc mơ? Em có chắc đó cũng là tôi trong giấc mơ đó không? "

"Vâng. Tôi nghĩ đó là một giấc mơ bởi vì.... nếu nó là thật, anh sẽ không đứng yên."

Chỉ sau đó anh ấy mới cau mày lên.

"Được rồi, vậy thì. Nằm xuống đi."

"Cái gì?"

Mắt tôi mở to vì tôi không thể hiểu được lời nói của anh ấy, và anh ấy kéo tôi trở lại trong vòng tay của mình.
Ôm tôi thật chặt, anh ấy không nói gì ngoại trừ một tiếng thở dài nghe có vẻ hài lòng.
Tôi cũng không ngại bị anh ấy giữ lại, vì vậy tôi chỉ để anh ấy làm những gì anh ấy muốn làm.
Tôi nghĩ anh ấy sẽ ngủ lại, nhưng thay vào đó, anh ấy đang nghịch những sợi tóc của tôi trong đầu ngón tay.
Anh ấy có vẻ như sẽ để tôi làm bất cứ điều gì tôi muốn, vì vậy tôi bắt đầu chơi đùa với cơ ngực của anh như điên.

'Tôi đoán thế là đủ cho một C-cup, phải không....? Tôi muốn thử nó một chút.'
Tôi chảy nước dãi. Sau đó Killian bắt đầu cười khúc khích.

"Điều đó có tốt không?"

Rất tiếc, tôi đã bị bắt.

"Ồ, không, tôi chỉ nghĩ nó..... thú vị......"

"Có điều gì thú vị về nó? Khi em tập luyện, em sẽ có được nhiều cơ bắp như vậy, đó là điều tự nhiên. Tôi quan tâm nhiều hơn đến cơ thể của em."

Anh ấy vuốt ve lưng tôi từ từ với bàn tay to lớn của mình.

"Làm thế nào mà nó mềm như vậy.... và mịn như vậy?"

"Tôi cũng hơi lo lắng rằng anh sẽ đề bẹp tôi ở đó."

Lúc đó, Killian cựa quậy và cười lớn.
Nó ấm áp và thoải mái một cách kỳ lạ.

"Có phải là nửa đêm không?" Tôi hỏi, nhận thấy bóng tối xung quanh chúng tôi.

"Không, chỉ kéo vài tầm rèm lại thôi. Chắc đã đến giờ ăn tối."

"À...."

"Chắc em đói rồi, vì chưa ăn gì mà."

"...."

"Không phải sao?"

"Tôi đói."

Tôi đã không nghĩ nhiều về nó sớm hơn, nhưng bây giờ là giờ ăn tối và tôi đã bỏ bữa trưa, tôi đột nhiên đói.

"Em có thể đứng dậy không?"

"Vâng....."

Tôi hơi choáng váng, nhưng không chóng mặt hay đau đớn.
Killian nhìn chằm chằm vào tôi, rồi đột nhiên dựa vào và hôn tôi.
Đó không phải là một nụ hôn nồng nàn, mà là một nụ hôn ấm áp, thoải mái.
Sau một vài nụ hôn nhẹ nhàng, ẩm ướt, anh ấy khẽ hỏi, "Khi em nói rằng em không xem tôi như một con ngựa giống..... em có ý đó không?"

"Tại sao anh lại hỏi, điều đó là hiển nhiên!"

"Chà..... em chưa bao giờ cho tôi sự chắc chắn như vậy trước đây."

Không, anh không thể nói điều đó! Anh đã cho tôi cơ hội khi nào?
Nhưng tôi là người cảm thấy tiếc cho bản thân mình.
Nếu tôi duy trì được cảm giác tốt đẹp này, tôi có thể thay đổi tương lai cái chết của mình dưới bàn tay của Killian.

"Tôi có thể làm gì để khiến anh tin tôi?"

Khóe miệng anh ấy cong như thể anh ấy đang chờ đợi điều này.

"Hãy đi với tôi đến nhà hát opera vào ngày mai. Ngay cả bên ngoài phòng ngủ, em....."

Killian nhìn chằm chằm vào tôi, không thể nói bất cứ điều gì hơn là anh ấy muốn đi xem opera.
Anh ấy dường như đang tìm kiếm những từ thích hợp.

"Tôi ổn. Tôi chỉ nghĩ rằng anh đang gợi ý mọi thứ vì nghĩa vụ, và tôi không có ý đẩy anh ra xa."

"Tôi không tin em."

"Khi nào anh đã từng tin tôi, nhưng tôi vẫn ngây thơ như ngày nào."

"Vậy thì hãy cố gắng hết sức để thuyết phục tôi."

Killian hôn tôi lần nữa, tay anh ấy vuốt ve cơ thể tôi.
Nếu dạ dày của tôi không phát ra tiếng réo, chúng tôi có thể đã đi vào hiệp hai.
Khi tôi vùi mặt vào tay vì bối rối, Killian cười khúc khích và kéo chuông người hầu.

"Hãy chuẩn bị sẵn nước tắm, và chúng tôi sẽ ăn sau đó."

"Nó sẽ sẵn sàng trong một phút nữa."

Bất chấp trạng thái khỏa thân của chúng tôi, Anna đã làm như cô ấy được bảo mà không có chút kích động nào.
Sau khi tắm xong, chúng tôi đã ăn tối muộn cùng nhau.
Chúng tôi không có nhiều cuộc trò chuyện, nhưng tôi cảm thấy no và thời gian trôi qua nhanh chóng.

"Anh có chắc không.... anh sẽ không ngại đi chơi với tôi vào ngày mai chứ?"

"Lời đề nghị do tôi đưa ra."

"Đúng rồi."

"Chúng ta sẽ ra ngoài vào ngày mai sau bữa trưa, và tôi sẽ đón em tại phòng khi em sẵn sàng."

Trái tim tôi rung động khi nghĩ đến việc hẹn hò mặc dù chúng tôi đã kết hôn.

"Tôi sẽ đợi anh."

"....Hẹn gặp lại vào ngày mai."

Nói xong, chúng tôi chia tay một cách tiếc nuối và mong chờ ngày hôm sau.

***

[Điều kiện ngoại lệ thứ hai đã được đáp ứng. Một ngoại lệ đã được cấp và sự kiểm soát của tác giả đã bị giảm bớt. Điều kiện ngoại lệ thứ hai sẽ bị xóa.]

'Làm sao nó có thể nhanh như vậy!'

K choáng váng khi biết rằng điều kiện ngoại lệ thứ hai đã được đáp ứng.
Anh ấy nghĩ rằng Edith sẽ không bao giờ có thể vượt qua cái này, nhưng cô ấy đã đáp ứng điều kiện rất nhanh, như thể cô ấy đang chờ đợi nó.

'Cô ấy không yêu Killian sao? Nó chắc chắn trông giống như vậy.'

Edith thứ mười ba, giống như mười hai người trước, đang yêu Killian. Nó đã rõ ràng.
Đó là lý do tại sao K rất tự tin khi anh ấy đặt ra điều kiện: "Từ chối lời đề nghị của Killian Ludwig mười lần."

Làm thế nào bạn có thể nói không với người bạn yêu mười lần?

'Tôi nghĩ cô ấy sẽ không bao giờ có thể nói không một lần, chứ đừng nói đến 10 lần....'

Tình yêu, như K biết, là một cảm giác muốn cho đi và làm bất cứ điều gì mà đối tượng tình cảm của mình muốn.
Giống như Cliff và Killian làm với Lizé.
Ngay cả khi bạn có thể nói không một hoặc hai lần vì một lý do nào đó, nói không mười lần cũng giống như không yêu ai đó.
Ngay cả khi người mình không yêu đang yêu cầu giúp đỡ thì cũng thật khó để nói từ chối mười lần, vậy làm thế quái nào cô ấy có thể.....

'Tôi chưa bao giờ nghĩ nó sẽ diễn ra như thế này.'

Tôi không biết chính xác chuyện gì đã xảy ra, bởi vì đó là giữa Killian, người mà tôi chỉ có 70% quyền kiểm soát, và Edith, người mà tôi không kiểm soát được.

Nhưng tôi không bỏ lỡ tiếng càu nhàu của Killian khi đi ngang qua.

"Tôi nghĩ Edith đã tránh mặt tôi gần đây."

Tôi không thể tin rằng thật kỳ lạ khi Killian đang nói về Edith chứ không phải Lizé.....
Nhưng điều đó không ngăn cản tôi nhận ra sự bất thường, và tôi đã có thể thuyết phục Edith thông qua Lizé.
'Chắc chắn có điều gì đó không ổn về nó sau đó.'

Edith cảm thấy tiếc cho Killian, người đã trở thành nạn nhân của một cuộc hôn nhân sắp đặt, không giống như chính cô ấy, người không coi đó là một điều xấu.

"Anh ấy vẫn chưa chấp nhận tôi... và nếu anh mời tôi những thứ bây giờ, đó chỉ là vì anh ấy bị ép buộc vì vị trí của mình."

Vào thời điểm đó, tôi nghĩ cô ấy chỉ đang bĩu môi và phàn nàn về Killian, nhưng bây giờ tôi nhận ra rằng cô ấy thực sự cảm thấy như Killian đang bị buộc phải làm điều gì đó mà anh ấy không muốn làm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro