Chương 28: Xúc xắc an hồng đậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ban đêm, Trầm Vũ ngủ đến phá lệ an ổn.

Sau đó mấy ngày Trầm Vũ tinh thần tốt lên rất nhiều, trước kia Trầm Vũ không phải bị Trấn Bắc vương thượng, chính là bị Trấn Bắc vương thượng xong sau đó nằm trên giường bệnh dưỡng thương, Trầm Vũ cuối cùng được một chút nhàn rỗi.

Trầm Vũ lấy ra một viên xúc xắc lập phương bạch ngọc được khâu vào lí y, bên trong là một viên đậu đỏ.

"Đậu đỏ ở miền Nam, xuân đến sẽ nảy mầm; khuyên quân đường xa nhiều ong bướm, vật này tối tương tư."

Đây là thơ Trầm Vũ khi còn bé, mẫu thân thường xuyên ngâm cho hắn, Trầm Vũ đã sớm thuộc nằm lòng, chính là Trầm Vũ không hiểu hàm nghĩa thi từ, cũng ngâm nga không được.

Khi đó mẫu thân ru y vào giấc ngủ, chính là lặp lại ngâm xướng hai câu này.

"Đây là điệu hát dân gian ở quê mẹ, chúng ta ở sẽ cùng mọi người hội xướng." Mẫu thân nói.

"Ca khúc ý tứ là gì?"

Trầm Vũ nhỏ tuổi điệu bộ hỏi mẫu thân.

"Nói con hiện tại cũng không hiểu, về sau liền hiểu được ."

"Kia mẫu thân gia hương ở đâu?" Trầm Vũ lại hỏi.

" Một tiểu địa phương miền nam tên là Vân Mộng, xa thật sự." Mẫu thân ánh mắt xa xăm, "Mẹ đời này sợ là không thể quay về được."

Trầm Vũ đã biết, nguyên lai mẫu thân cùng y không phải người bắc vực, mẫu thân sinh ở đại tĩnh miền nam, nơi gia hương đó của nàng gọi là Vân Mộng, người dân nơi đó am hiểu gieo trồng đậu đỏ.

Vân Mộng có một phong tục, thời điểm cả trai lẫn gái tuổi mười tám, đều sẽ chọn một cây đậu đỏ lớn nhất tươi đẹp nhất, làm thành xúc xắc linh lung, gặp người trong lòng, liền đem tên đối phương khắc vào mặt trên, đối phương nhất định cũng sẽ yêu thượng mình.

Vân Mộng nhất định là một nơi rất đặc biệt, Trầm Vũ nghĩ.

Chính là Trầm Vũ còn chưa tới mười tám tuổi, liền thay thế tiểu thư gả cho Trấn Bắc vương .

Vì thế mẫu thân trước dùng bồ đề tử làm xúc xắc, giao cho Trầm Vũ.

"Con ngoan, nếu may mắn có thể sống ra khoit vương phủ. . . . . . Gặp được ngươi đáng giá phó thác chung thân, liền khắc tên của hắn lên, hắn nhất định sẽ yêu thích con."

Trầm Vũ cẩn thận đem xúc xắc linh lung bên người trân quý, hôm nay mới lấy ra.

Trầm Vũ nắm xúc xắc nhìn một lúc lâu, đồ chơi nhỏ này thật sự có pháp lực lớn như vậy sao?

Trầm Vũ đung đưa xúc xắc, đậu đỏ bên trong lăn qua lăn lại, phát ra tiếng vang rất nhỏ, Trầm Vũ cầm lấy tiểu đao do dự thật lâu.

"Mẫu thân, ta sẽ không hối hận, Trấn Bắc vương không phải như trong đồn là ác ma giết người không chớp mắt, hắn đối Vũ Nhi tốt lắm đó."

Trầm Vũ cao hứng nghĩ, y chưa bao giờ cảm thấy được Trấn Bắc vương đối hắn rất xấu, tuy rằng Trấn Bắc vương khí lực đại, hoan ái vẫn là đem hắn lộng thương.

Chính mình vốn chính là người của Trấn Bắc vương, hầu hạ chủ tử là bổn phận của nô tài.

Huống chi Trấn Bắc vương cho y cẩm y ngọc thực, cũng không bắt nấu nước chẻ củi, còn hơn ở trong phủ tri phủ, Trầm Vũ cảm thấy rất an nhàn .

Nhất là đã nhiều ngày, Trấn Bắc vương quan tâm chu toàn, che thiên lấp nhật mà chiếm lấy tâm y.

Thiếu niên không rành thế sự, chung quy rất dễ rung động.

"Chỉ cần ta không làm sai, hắn nhất định đối với ta rất tốt."

Ngay khi Trầm Vũ muốn hạ đao, cửa bị phá mở, Trấn Bắc vương hấp tấp xông tới.

"Vũ Nhi, bên ngoài tuyết rơi."

Trấn Bắc vương vào cửa mang theo một mảnh gió lạnh, Trầm Vũ lạnh đến run cả người, bất quá vẫn là vui vẻ ra mặt chào đón.

"Đứng lại!" Trấn Bắc vương ngăn cản y, "Ta trên người hàn khí nặng, ngươi trước đừng tới đây, bằng không lại lạnh đến phải dưỡng vài ngày ngày."

Trấn Bắc vương truyền lệnh cho hai hạ nhân đi theo phía sau, mang lên đặt ở hai cái góc phòng hai cái bồn đồng, than lửa đang cháy vượng, trong phòng lập tức ấm lên.

Trấn Bắc vương đứng bên một cái bếp lò, đem tay huơ cho ấm mới đến dắt tay Trầm Vũ.

(Mọi người lên mạng search 玲瓏骰子 sẽ có hình xúc xắc linh lung nha!! Ở Việt Nam không có nên mình cũng không biết nó gọi là gì, chỉ dịch theo ý mình nghĩ thôi, có cao nhân nào biết mong chỉ giáo!!!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro