Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian dần qua cuối cùng  nàng cũng đem được khoá đồng tâm kết phủ lên trên nhánh cây, phấn chấn mỉm cười. 

"Nè tỷ không nên nở nụ cười a..., nhanh lên trở về a! " Nhìn xem nàng đắc ý quên mình, cô nương còn lại lo lắng nhắc nhở lấy.

 
Ngưng cười lập tức nói ra: "Được rồi, ta quay lại liền! " Dù sao đây không phải hay nói giỡn, hơi chút không cẩn thận chính là mất mạng. Nàng xoay người lại, hướng phía phương hướng đi tới.

 
Đột nhiên dưới chân bất ổn, giẫm trượt. Theo "A...! " Một tiếng, nàng hoa hoa lệ lệ hướng vách núi phía dưới ngã xuống.

 
Lúc này thời điểm mới vừa từ Lộc đài rời đi dọc theo đường Khương Tử Nha tâm đột nhiên nhất chấn. Véo chỉ còn không có tính ra cái như thế về sau, chợt nghe đã có "A...! " Thanh âm, ánh mắt bốn phía vòng vo về sau đều không có phát hiện bất luận cái gì khả nghi, vừa nhấc chân chuẩn bị tiếp tục đi, đột nhiên từ không trung rớt xuống một cái,,,, đối đãi xác định rõ ràng, là một người, không sai, là một người!

Hai lời chưa nói, phi thân tiến lên tiếp được người tới, vốn nhắm mắt lại cho rằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nàng đột nhiên cảm thấy bên hông có một cổ cường đại lực nâng lấy mình, nhắm lại miệng vẫn còn la, tay liền quơ lung tung xung quanh.

 
Khi nàng mở mắt nhìn đến Khương Tử Nha bộ dạng thời điểm, con mắt trừng được căng tròn, vả vào mồm tạo thành một cái hình chữ O, toàn thân cứng đờ, thế nhưng là trong đại não vẫn còn nghĩ đến: cây nhân duyên này, thật là quá linh thiên! Đây chính là ta muốn, đây chính là ta muốn! Đẹp trai quá! Eo của ta, eo của ta, thật sự là rất thoải mái~~~ lúc này nàng nhìn thấy Khương Tử Nha càng ngày càng gần, càng ngày càng gần, cuối cùng chỉ còn lại miệng tại trước mặt, nàng cũng xấu hổ miệng chuẩn bị~~~~~

"Công tử không sao chứ? "

 "A...? Công tử, ai là công tử, ở chỗ nào?" Mã Chiêu Đệ phục hồi tinh thần lại nhìn chung quanh.

Lập tức gặp Khương Tử Nha lộ ra một cái nghi vấn biểu lộ. Mới xin lỗi nhìn xem trên người mình quần áo cười ngây ngô: "Ha ha, là ta, là ta, ta là công tử, ta là công tử! " Ánh mắt nhìn Khương Tử Nha giống như khóc thét, trong nội tâm mắng chết chính mình trăm ngàn lần, thật sự là não tàn a....

 
Khương Tử Nha thấy vậy mở miệng nói: "Không biết công tử như thế nào từ phía trên té xuống đây? "

"A,,, là do ta không cẩn thận, được rồi ngươi mau thả ta xuống. "

"Tử Nha bất kính." Nhìn vào bộ dạng lúc này của hai người thật khiến cho người xung quanh hiểu lầm.

Nàng vẻ mặt xấu hổ vẫn là không biết nên như thế nào. Bỗng trong đầu nghĩ ra điều gì. " Ngươi tên là gì? Nhìn bộ dạng này người làm quan ư? Nhà  ngươi ở đâu? "

Đối với nghi vấn của nàng hắn bình thản trả lời: "Tại hạ Khương Tử Nha, phụng mệnh sư tôn xuống núi. Hiện tại làm quan nhỏ trong Cung. Xin hỏi quý danh công tử?"

"Ta,,,ta tên Chiêu Đệ,,, a ta nhớ ra rồi nhà ta còn có việc, xin phép cáo từ." Nàng luống cuống liền bỏ chạy bỏ lại người đối diện nhưng vẫn không quên quay đầu lại nhìn hắn mỉm cười.

Mã phủ

"Không tốt rồi! Không tốt rồi! Không tốt rồi! " 

Mã phụ Mã mẫu nghe được liền nghe âm thanh mà đến.

 
"Chuyện gì xảy ra! " Mã phụ mở miệng hỏi. 

Tiểu muội bị dọa đến không nhẹ, lúc này cũng không biết như thế nào mở miệng, lập tức liền khóc lớn lên.

 
Mã mẫu chứng kiến nàng như vậy, tiến lên vỗ lưng của nàng lo lắng hỏi: "Đứa nhỏ này, như thế nào khóc thành như vậy, sự tình gì gấp gáp như vậy a...! Từ từ nói! "
"~~~~Mã phụ Mã mẫu nghe xong là liên quan đến Mã Chiêu Đệ, lập tức càng thêm lo lắng hỏi chuyện gì xảy ra.

 
Tiểu muội liền đem hôm nay một ngày sự tình từ đầu chí cuối nói ra, cái này có thể sẽ khiến cả Mã phủ người bên trong lo lắng, Mã mẫu trực tiếp sợ tới mức thiếu chút nữa ngất đi, muốn biết rõ, bọn hắn chỉ có duy nhất một nữ nhi bảo bối này, nếu đã xảy ra chuyện gì, quả thực chính là muốn mạng già này của nàng a...!

 
Mã phụ đem Mã mẫu giao cho Tiểu muội vịn, sau đó liền lập tức phân phó gia nhân đi ra ngoài tìm Mã Chiêu Đệ.

 
Vừa mới đi đến cửa lớn liền chứng kiến Mã Chiêu Đệ sôi nổi đã trở về, còn vừa đi vừa đi lòng vòng vòng, một bộ cao hứng bừng bừng.

 
"Tiểu thư đã về rồi! Tiểu thư đã về rồi! Lão gia phu nhân, tiểu thư đã về rồi! "

 
Nghe được tiếng la, Mã phụ Mã mẫu cùng Tiểu Muội đều nhanh chạy bộ hướng cửa lớn, chứng kiến Mã Chiêu Đệ bình an vô sự, tâm cuối cùng là bình tĩnh trở lại.

 
"Cha! Mẹ! Tiểu muội! " Mã Chiêu Đệ chứng kiến tất cả mọi người tại cửa lớn, bắt chuyện qua về sau bỏ chạy đã đến bên cạnh bọn họ.

 
"Chiêu Đệ...! Nghe tiểu muội nói ngươi rớt xuống vách núi, thật sự là hù chết mẹ! " Mã mẫu lôi kéo nữ nhi bảo bối của mình, vuốt mặt của nàng đau lòng nói.

 
Mã Chiêu Đệ buông ra Mã mẫu tại nguyên chỗ xoay một vòng trả lời: "Cha mẹ, người xem ta bây giờ không phải là rất tốt đấy sao! Ta một chút việc đều không có! Hơn nữa a..., ta thật rất vui vẻ, ha ha! " Nói xong liền có sôi nổi hướng trong cửa lớn đi đến.

 
Ba người chứng kiến Chiêu Đệ như vậy, biết rõ sự tình cũng không đơn thuần, quyết tâm nhất định phải hỏi ra cái như thế về sau.

 
Nhưng là Chiêu Đệ chẳng qua là qua loa nói cho bọn hắn biết là được người cứu, những thứ khác đều là xem nhẹ mang qua. Như thế nào cũng không chịu nói, ba người gặp hỏi không ra, cũng chỉ có thể như vậy thôi.

 
Ngày hôm sau,Mã Chiêu Đệ ăn mặc thật xinh đẹp liền bước ra cửa, lần này liền tiểu muội đều không có kêu theo.

 
Phủ Thừa Tướng

"Dượng, dượng! " Mã Chiêu Đệ vừa tiến đến liền hô to gọi nhỏ, bởi vì Tỷ Can Thừa tướng không có con gái, cho nên từ nhỏ đã xem nàng giống như con gái của mình mà yêu thương, liền khiến cho nàng thành không có quy không có củ!

 
Vừa nghe thanh âm nàng, thừa tướng phu nhân liền cười dịu dàng đi ra tiếp đãi. Chiêu Đệ chứng kiến chính dì liền mĩm cười nghênh đón:

"Tiểu Bạch bái kiến dì! "

 
"Tiểu Bạch sáng sớm tới tìm dượng ngươi làm cái gì a...! Chẳng lẽ ngươi quên rồi, dượng ngươi lúc này hẳn là đang tảo triều đâu! "

 
Thừa tướng phu nhân cưng chiều nói với nàng.

 
"Ai nha! Nhìn ta đây trí nhớ lại tệ như vậy! " Mã Chiêu Đệ nói xong đánh một cái vào đầu của mình. Một bộ bừng tỉnh đại ngộ bộ dạng. Sau đó quay đầu xin lỗi tiếp tục đối với thừa tướng phu nhân nói:

"Cái kia, cái kia, dì a...! Tiểu Bạch hôm nay tới tìm dượng là muốn nghe ngóng một người! "

"Ah! ? " Thừa tướng phu nhân lộ ra kinh ngạc biểu lộ tiếp tục nói: "Cái này Tiểu Bạch ngươi thường xuyên ra vào phủ Thừa Tướng, nhà ai vương công quý tộc, triều đình quan viên ngươi không biết a...! Người quen biết dượng, ngươi còn có không biết đấy sao? " Phu nhân trêu ghẹo hỏi ngược lại.

 
"Ai nha! Thế nhưng là người này, Tiểu Bạch thật sự không biết! " Mã Chiêu Đệ tay cầm khăn tay đập vào từng vòng, vả vào mồm khí chu vẻ mặt bị thương biểu lộ.

 
Thừa tướng phu nhân thấy vậy vừa ý đau: "Được rồi, bảo bối, nhanh nói cho dì, người nọ là ai! Chờ dượng ngươi trở về, dì giúp ngươi hỏi một chút! "

Mã Chiêu Đệ mỉm cười, lôi kéo phu nhân tay làm nũng nói: "Ha ha, Tiểu Bạch đã biết rõ dì hiểu rõ nhất Tiểu Bạch, người kia..., tên gọi Khương Tử Nha! "

 
"Khương Tử Nha! ? " Phu nhân nghe xong cái tên này liền kì quái: "Tiểu Bạch, ngươi tại sao biết hắn? "

 
"A...! Nói như vậy dì biết hắn! Mau nói cho ta biết, mau nói cho ta biết đi! " Mã Chiêu Đệ vẻ mặt kích động lôi kéo phu nhân tiếp tục hỏi.

 
Phu nhân chứng kiến Mã Chiêu Đệ cái dạng này, lại nghĩ tới cái kia Khương Tử Nha phong độ nhẹ nhàng, anh tuấn tiêu sái, trong nội tâm cũng đã hiểu rõ thêm vài phần, liền cố tình đắc ý đùa với nàng nói ra: "Dì hả..., chẳng những biết rõ, dì còn biết hắn là một người rất anh tuấn, có đúng hay không? "

 
"Dì, người giễu cợt ta! " Mã Chiêu Đệ làm bộ dạng giận dỗi không để ý tới phu nhân.

"Được rồi, được rồi, dì không cười ngươi rồi! Nói thiệt cho ngươi biết a, cái này Khương Tử Nha hiện tại đang ở quý phủ! "

 
"Cái gì! "Mã Chiêu Đệ hoàn toàn thật không ngờ, bọn hắn rõ ràng rời đi gần như thế, lần trước cùng Khương Tử Nha tách ra thời điểm bất kể thế nào hỏi hắn cũng không muốn hướng nàng lộ ra nơi ở, chỉ nói là làm quan rất nhỏ. Cho nên bất đắc dĩ mới đến dượng, nghĩ tới đây Mã Chiêu Đệ trong nội tâm kiên cố hơn tin là Nguyệt lão miếu hiển linh.

"Cái kia dì, người phải giúp Tiểu Bạch! "

 
"Ngươi nói đi! Muốn dì như thế nào giúp ngươi! "

 
Mã Chiêu Đệ đem kế hoạch cho phu nhân nói về sau, hai người đạt thành chung nhận thức, nàng lập tức liền sôi nổi nhao nhao trở về nhà.

 
"Ai, Tiểu Bạch, ở ăn cơm trưa! "
"Không được, đợi tí nữa bọn hắn hạ hướng sẽ cùng dượng đồng thời trở về, ta bây giờ không thể gặp hắn! "

 
"Cái kia tùy ngươi vậy! Cẩn thận một chút! "

 
"Tiểu Bạch đã biết! " Nói xong Mã Chiêu Đệ đã hướng phía ngoài cửa lớn đi đến.

 
Ban đêm

Khương Tử Nha dùng xong cơm tối phân phó Võ Cát xuống dưới nghỉ ngơi về sau liền trực tiếp về tới gian phòng của mình, bởi vì ngày mai không cần đi Lộc đài, ( về phần như thế nào không cần đi Lộc đài, cái kia có thể đi hỏi thừa tướng phu nhân) cho nên ý định đêm nay sẽ luyện công, nhưng khi hắn lúc ở trên giường định ngồi xuống, tâm lại như thế nào cũng không yên lặng được!

 
Hắn không biết vì cái gì, mấy ngày nay vừa nhắm mắt lại, Mạt Nhiên mơ hồ luôn xuất hiện trong đầu hắn, không chỉ như thế, hắn hai ngày trước đã cứu được một người khuôn mặt tươi cười cũng thỉnh thoảng ánh vào trong đầu của hắn, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Khương Tử Nha như thế nào cũng nghĩ không thông, chính là tính toán, cũng coi như xem không ra!

 
Khương Tử Nha bất đắc dĩ lắc đầu, mà thôi, nếu như tính toán không ra, sẽ chờ tốt rồi, lại để cho thời gian đến giải đáp vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro