1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Ăn đi!"

Vegas gầm gừ, nắm lấy tay Pete và đẩy đầu anh về phía bát thức ăn để sẵn trên sàn và cậu bật cười khi nhìn thấy ánh mắt trừng trừng của Pete nhìn cậu. Thật là vui ... có một con vật cưng.

"Tao đã nói - ăn đi."

Vegas rít lên và nắm tóc Pete chặt hơn, hất đầu anh ra sau và Pete nhổ nước bọt vào mặt cậu, điều này khiến Vegas tức giận.

"Mẹ kiếp."

Pete rít lên và Vegas nheo mắt lại.

"Tao nghĩ rằng mày đã có gì đó sai ở đây."

Vegas nói đẩy khuôn mặt của Pete lại gần và nhấc tay lên, vỗ nhẹ vào mặt anh cười toe toét khi nhìn má anh ấy đỏ lên. Nó sắp trở nên đỏ hơn nữa.

"Tao là chủ ở đây và mày sẽ làm như ý tao muốn cưng."

Vegas ra lệnh khiến Pete nghiến răng.

"Tao không ăn cái này."

Pete nói lại và Vegas cười.

"Tao không hỏi."

Vegas nói và thả Pete ra, người đã ngã xuống sàn với một tiếng đập mạnh và Vegas ngả người về phía sau một chút, bước lại gần anh. Đưa Pete về ngôi nhà an toàn với mình là quyết định đúng đắn nhất mà cậu đã làm trong một thời gian dài. Anh ở đó để giúp cậu giải trí. Cậu đặt tay lên trên hai bên hông của mình.

Pete nghiến răng, hai tay còng vào nhau sau lưng. Tuy nhiên anh đã cố gắng đứng dậy bằng cách nào đó, nhưng không được bao lâu. Vegas đá anh ngay vào bụng nó hút không khí ra khỏi phổi của Pete và anh chửi rủa thành tiếng, cố gắng thoát khỏi Vegas và anh nhắm mắt lại.

Một phần của anh ước rằng Vegas sẽ giết anh đi, nhưng anh biết rằng điều đó sẽ không xảy ra. Anh biết Vegas trong nhiều năm, biết rằng Vegas thích chơi với nạn nhân của mình trước khi giết họ. Một lần nữa, Pete không phải là nạn nhân.

Anh biết mình đang vướng vào điều gì khi dám bước vào biệt thự và rình mò. Nếu anh ấy bị bắt thì... vâng. Pete nuốt nước bọt ừng ực và anh nghiến răng, nhắm mắt lại.

Pete cảm thấy mệt mỏi, mọi thứ đau đớn và anh từ từ cố gắng đứng dậy trở lại. Lần đó còn khó hơn, cảm giác tức giận sôi lên khi nghe thấy Vegas cười sau lưng và anh nghiến răng khi Vegas cúi xuống, quỳ xuống và nắm lấy mặt Pete, giật mạnh lần nữa và anh nuốt nước bọt ừng ực.

Không có sự sợ hãi trong mắt Pete.

Điều đó khiến Vegas bực mình và mắt cậu tối sầm lại. Cậu muốn nhìn thấy alpha vặn vẹo trong đau đớn và sợ hãi, muốn thấy anh sợ hãi, cầu xin sự giúp đỡ... để cậu dừng lại. Vegas ghét alphas. Tất cả bọn họ. Tất cả anh em họ của anh đều là alpha, luôn giỏi hơn cậu. Trong khi Vegas .. Toàn bộ sự tồn tại của cậu là một tội lỗi. Là omega duy nhất trong gia đình toàn alphas và betas.

Vegas đôi khi ghen tị với anh trai của mình... cậu thà là một phiên bản beta, nó vẫn tốt hơn, nhưng là một omega....

Vegas quay lại và nghiến răng, một nụ cười điên cuồng lóe lên trên khuôn mặt khi cậu đưa khuôn mặt của mình lại gần Pete. Alphas chẳng là gì ngoài những con chó, thứ mà Vegas thích tra tấn. Nhìn thấy họ cầu xin sự tha thứ trước khi sẽ từ từ nhìn họ khô héo.

Và đây là những gì cậu sẽ làm với Pete. Anh chỉ là một alpha bẩn thỉu khác. Chỉ có bấy nhiêu thôi.

Và cậu sẽ phá vỡ anh ta.

Vegas cười toe toét và siết chặt vòng tay của mình quanh khuôn mặt của Pete. Pete nuốt khan, nghiến răng và anh liếc xuống, gầm gừ. Vegas bật cười khi nghe thấy tiếng gầm gừ thảm hại đó và buông mặt Pete ra, đập vào mặt anh một lần nữa khiến anh nghiến răng.

" Hãy là một con vật cưng ngoan."

Cậu nói bằng tiếng Anh.

"Mẹ kiếp."

Vegas cười khúc khích và lùi lại.

Không nhiều người biết rằng cậu thực sự là một omega. Cha cậu chắc chắn rằng sự thật đó sẽ được che giấu bởi vì nó sẽ không mang lại gì ngoài sự xấu hổ cho gia tộc phụ. Tuy nhiên, cha vẫn sử dụng cậu để niêm phong các giao dịch với những khách hàng bẩn thỉu của mình. Vegas làm bất cứ điều gì để bảo vệ danh tiếng gia đình.

Đối với những người khác, Vegas là một alpha.

Tuy nhiên-

Vegas mỉm cười một lần nữa.

"Tao sẽ biến mày thành thú cưng ngoan ngoãn của tao."

Vegas nói và mắt Pete tối sầm lại, nhìn xuống vì anh sẽ không lắng nghe Vegas.

Vegas thật điên rồ, tàn bạo và Pete sẽ không để điều đó xảy ra. Nhưng không ai biết anh thực sự đang ở đâu, không ai sẽ đến cứu anh. Chỉ có anh và Vegas trong nhà an toàn Pete nhắm mắt lại và nghiến răng.

"Tao sẽ hủy hoại mày, cưng à."

Vegas nói, quay lại giật mạnh sợi dây xích, khiến Pete gần như không nhấc được chân lên. Anh gần như bị treo lên, kim loại của còng găm vào cổ tay anh, khiến anh bị bầm tím trong quá trình đó và anh nhắm mắt lại khi Vegas bước lại gần anh và cười.

"Hãy làm bất cứ điều gì mày muốn."

Cuối cùng Pete nói vì anh biết Vegas đang làm gì.

"Giết tao."

anh nói và sau đó cười toe toét.

"Mày vẫn có thể cười?"

Có một lý do tại sao Vegas đưa Pete đến nhà an toàn với cậu. Pete không giống những người khác, có điều gì đó ở anh khiến Vegas tò mò và cậu muốn nhiều hơn thế muốn gây thêm đau đớn muốn nhìn Pete chảy máu và hét lên. Nhưng cuối cùng Pete không khóc , anh vẫn có thể mỉm cười và Vegas muốn lấy đi điều đó khỏi anh.

Cậu muốn hủy hoại anh hoàn toàn.

"Tao không quan tâm."

alpha nói và Vegas cười.

Vegas đã xem Pete như một con kền kền trước khi ăn thịt con mồi, cậu đi xung quanh anh bước tới trước mặt anh và cúi người gần hơn, quấn những ngón tay quanh cổ Pete, người mở to mắt khi đột nhiên cảm thấy áp lực quanh cổ và anh bắt đầu thở hổn hển. Với đôi mắt thích thú, Vegas quan sát Pete, người đang thở hổn hển.

Pete mở to mắt.

Mặt Pete ngày càng đỏ hơn.

"Nhìn tao này"

Vegas gầm gừ và Pete từ từ lắng nghe cậu.

Vegas cảm thấy một cơn phấn khích dâng trào khắp cơ thể khi Pete lắng nghe và liếc nhìn cậu. Đầu óc Pete không hoạt động, anh cảm thấy lâng lâng, cố gắng thoát ra. Anh đang cố gắng giải phóng đôi tay của mình để đẩy Vegas ra xa, nhưng nó không hiệu quả. Kim loại của còng càng đâm sâu vào da và anh ta mở miệng.

Tuy nhiên, Pete không thể nhìn đi chỗ khác. Có điều gì đó khiến anh luôn dõi theo Vegas. Anh cảm thấy bản thân đang bị khuất phục và anh không thích điều đó.

"Veg... as"

Pete thở hổn hển và Vegas cười lớn.

"Sao"

Vegas nói, từ từ nghiêng đầu sang một bên.

Đẹp quá.

Vegas đã bị điên trong đầu, cậu biết điều đó. Nhưng cậu không quan tâm. Vegas thở dốc và không đều khi nhìn Pete đang vật lộn để tìm không khí. Và sau đó, Pete cười toe toét. Đôi mắt của Pete vẫn nhìn cậu, đen tối và đốt cháy tâm hồn. Nó làm Vegas phấn khích, đánh thức một cơn ngứa mà Vegas không thể tự gãi được và cậu muốn tiếp tục.

Pete đã bắt đầu với điều này nhiều như Vegas.

Đôi mắt của Pete đang dần nhắm lại, bóng tối bắt đầu bao trùm... khi Vegas đột ngột thả anh ra và anh loạng choạng trên đôi chân của mình, anh vẫn đứng. Đầu anh gục xuống và bắt đầu ho khi không khí cuối cùng lại tràn vào phổi.

Vegas đứng đó, cố gắng trở lại thực tại, nhưng thật khó. Cậu vẫn đang bơi không thể quay lại và anh liếc nhìn Pete, người buộc mình phải ngẩng đầu lên.

"Đồ tâm thần chết tiệt."

Pete nói, giọng anh ta phá hỏng và Vegas nghiến răng.

Vegas cảm thấy nóng, cậu không thích nó. Và đó là lý do tại sao cậu rủa thầm và rời khỏi phòng một cách vội vã, đóng sập cửa khóa chúng lại.

Pete rên rỉ và hắng giọng, lại ho. Cổ họng anh đau rát không thể nuốt nổi và anh rùng mình, nhắm mắt lại khi nhớ lại ánh mắt đen tối đó trong đôi mắt của Vegas. Đôi mắt đen, thèm khát đó nhìn vào chính mình, nhìn chằm chằm vào linh hồn anh. Tiêu thụ hoàn toàn anh.

Pete cảm thấy rất phấn khích và anh nhanh chóng lắc đầu.

Không.

Nó đã sai.

Không.

-

"Fuck, fuck, fuck, fuck,"

Vegas rên rỉ, những ngón tay của cậu quanh con cặc của mình, di chuyển bàn tay thật nhanh. Cậu muốn chuyện này kết thúc.

Thật khó khăn trước một alpha vô dụng và thảm hại ... không.

Vegas nghiến răng, siết chặt vòng giữ quanh con cặc của mình và khuỵu xuống nhanh hơn, đụ vào nắm đấm và thở hổn hển lớn hơn, cắn vào tay khi đang cố gắng giữ nó trong tầm kiểm soát. Nhưng trong đầu cậu chỉ có một điều.

Pete.

Đôi mắt của Pete, Pete vâng lời, đôi mắt đó... rõ ràng cho thấy anh thích điều đó đến nhường nào. Sự phục tùng trong mắt anh khiến Vegas bật lên và cậu không thể ngăn nó lại, gầm gừ to hơn khi tiếp tục giật mình nhanh chóng.

"Sắp hủy hoại Pete, tao sẽ phá hủy mày"

Vegas thở hổn hển giữa tiếng rên rỉ bụng quặn lên vì kinh tởm khi cậu cảm thấy ngứa ngáy... ở đâu đó sâu hơn bên trong và cậu lắc đầu.

Không. Cậu ghét phần đó của mình. ghét trở thành một omega, cậu sẽ không khuất phục trước nhu cầu của cơ thể. Cậu là người kiểm soát, cậu không thích điều đó. Cho dù có muốn nó bao nhiêu, cậu đã không, nó thật kinh tởm và cậu gầm gừ to hơn, những ngón chân co quắp lại khi tiếp tục nghĩ về Pete.

Đôi mắt đen đó cầu xin nhiều hơn nữa... muốn nhiều hơn nữa, muốn cảm thấy đau đớn hơn. Vegas muốn gây thêm nhiều đau đớn cho Pete.

"Chết tiệt,"

Vegas rít lên, mắt đảo vào sau đầu, con cặc đập thình thịch trong tay. Cậu đã gần, đã rất gần.

Giữ mình trên bờ vực, cậu hình dung mình lật người Pete lại, dang rộng hai chân ra và đẩy người vào trong. Pete yêu nó, Pete muốn nó, Pete...

" Chết tiệt- "

Vegas rít lên và cứng cả tay, ngã ngửa ra giường và nhắm mắt lại, nuốt nước bọt ừng ực tức giận nghiêng người sang một bên, lấy khăn giấy trong hộp ra, lau người cho sạch và tức giận đá vào tường khi đứng dậy.

Vegas cảm thấy buồn nôn.

Với đôi tay run rẩy của mình, tìm đến thuốc trấn áp và lấy một viên.

Alpha đã được xâu chuỗi, Vegas là người nắm quyền kiểm soát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro