Chương 9 - 1 : Đoàn tụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ino!"


"Giọng nói đó ..."


Cô mở mắt ra, để lộ một nơi cô không biết. Tất cả mọi thứ là màu đen, chỉ đơn giản là khoảng trống hư vô . Từ đằng sau của cô ấy, cô cảm thấy một sự ấm áp đột ngột trong bầu không khí lạnh ; đến từ cùng một hướng như giọng nói.


Cô quay lại.


Đôi mắt cô mở to.


Cô không thể tin những gì cô nhìn thấy, hầu như không thấu hiểu nó.


Nhưng có họ đứng, trong tình trạng hoàn hảo, nở nụ cười với cô.


"Sh-Shikamaru! Ch-Chouji! Asuma-sensei! "Cô kêu lên, chạy về phía đồng đội của mình, vòng cánh tay của mình xung quanh họ trong một cái ôm chặt.


Sau đó tất cả mọi thứ cảm thấy đúng một lần nữa.


Vì vậy, cô ấy đã chết.


Và cô không thể có được hạnh phúc.


Cô đã được đoàn tụ với đồng đội của mình; cho những điều tốt đẹp, thời gian này.


Đội 10 là toàn bộ một lần nữa.


Cô kéo trở lại sau một thời gian dài, lau những giọt nước mắt từ đôi mắt của cô. "C-các cậu nhìn tuyệt vời!"


Shikamaru mỉm cười . "Cảm ơn. Đó là cuộc chiến khá phiền hà. Nhưng chúng tôi không sao bây giờ. "


"T-Tớ xin lỗi tớ không thể cứu các cậu ..." Cô thì thầm, cười buồn bã. Tội lỗi dâng cao trong lòng cô ấy, nỗi đau gần như không thể chịu nổi khi nhớ làn da lạnh lẽo của họ. Một trận động đất lăn xuống cột sống của cô. Cô cảm thấy Shikamaru nắm lấy tay cô, Chouji ôm lấy cô khi Asuma-Sensei ôm tất cả mọi người.


"Cậu không thể thay đổi số phận, Ino." Shikamaru nói với cô một cách nhẹ nhàng.


"S-số phận? Được nó t- thực sự có nghĩa là để được như thế này? "Ino hỏi, cảm giác nước mắt tràn ra lại hạ thấp ánh nhìn chằm chằm của cô ấy .


"Thật không may." Chouji trả lời long trọng, siết chặt tay cô.


"Nhưng không phải tất cả chúng ta sẽ chết, Ino." Asuma-Sensei đảm bảo với cô, một chút, nụ cười tò mò trên khuôn mặt của anh ấy.


Ino nhìn lên, hy vọng trong mắt cô ấy. "L-làm một số các ninja khác làm được?"


Họ gật đầu đồng thời.


"Rồi chúng ta lại có thêm hy vọng cho Konoha , thậm chí nếu đó là một cơ hội." Ino thì thầm, mỉm cười nhẹ.


"Này, Ino." Cô nhìn qua Chouji, cô hơi nghiêng đầu . "Vâng?"


"Cảm ơn vì đã chăm sóc cơ thể chúng tôi sau khi chúng tôi ... đã chết ..." Chouji thận trọng nói, giọng mềm mại.


"Ừ, cảm ơn vì chuyện đó, Ino. Tớ biết nó làm cậu rất mệt mỏi; hẳn là làm phiền hà. " Shikamaru nói thêm.


Ino cố nở một nụ cười, lắc đầu. "Không có gì cả. Bất cứ điều gì cho các cậu. Cậu biết tớ yêu cả ba của người, phải không? "Cô ấy nói với họ, cho mỗi người một nụ hôn lên trên má, thậm chí Sensei của cô. Cô quan sát tất cả họ nở nụ cười, Shikamaru và Chouji nhìn hơi xấu hổ.


"Chúng tôi cũng yêu cậu, Ino."


"Đó là tốt để biết." Cô trả lời, mỉm cười với Asuma-sensei.


Cô ngừng lại trong một giây, một ý nghĩ đang lấn lướt ở lại trong tâm trí cô.


"Asuma-Sensei?"


" Ino?"


"Thầy nói rằng một số người trong chúng ta sẽ sống sẽ trải qua này . Họ là ai? "


Asuma cau mày, mím môi. "Thầy không biết chính xác trong dự đoán của thầy vì vậy thầy không chắc chắn chính xác ."


"Thầy có biết ít nhất một trong đó có một cơ hội tốt?" Cô ép hỏi, sự tò mò đốt cháy lên.


"Đúng."


Im lặng .


"Ai, sau đó?"


Asuma-Sensei chỉ mỉm cười với cô, vỗ nhẹ lên bàn tay cô.


"Thầy sẽ cho em thấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro