chương 26 H+ Nan Mac

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Mac theo Nan vào phòng, cậu thấy Nan đang ngồi trên ghế sofa cau mày và nhìn Mac khi cậu bước vào. Khiến Mac lo lắng rằng Nan đã không làm gì cậu khi anh đang ở phòng gym  mà thay vào đi về phòng...

"Sao đứng đó? Đi lấy hộp thuốc đi" Nan nói, Mac lập tức đi tới lấy hộp thuốc ra khỏi tủ, quay lại ngồi cạnh Nan, lấy băng vết thương trong hộp ra còn Nan ngồi và nhìn chằm chằm vào Mac không chớp mắt. Mac nhẹ nhàng chăm sóc vết thương cho Nan, tự hỏi tại sao anh lại tức giận như vậy, nhưng cậu không dám hỏi. Cậu quấn miếng gạc quanh cánh tay của Nan cho đến khi cậu làm xong.

“Đừng bao giờ gặp lại anh ấy nữa,” Nan khẽ nói, khiến Mac bối rối nhìn lên.

"Gặp ai?" Mac hỏi, thực sự không biết gì.

"Tên khốn đó từ Eua!" Nan hét, Mac cáu hỏi.

"Tại sao anh lại cấm tôi? Tôi vẫn phải liên lạc với anh ấy vì những vấn đề công việc" Mac cãi lại Nan chỉ biết ngồi dậy và thở hồng hộc đầy bực bội.

"Bạn có biết anh ta không?" Mac tò mò hỏi khiến Nan đông cứng người.

"Đó không phải là việc của bạn," Nan nói, vì vậy Mac dừng lại.

"Vì vậy, gặp anh ta cũng không phải là việc của bạn, đừng ngăn cản tôi," Mac cãi lại.

"Ờ, anh ta giàu, anh ta có mọi thứ cậu muốn đúng không? Hôm nay anh ta đưa cậu đến một nơi sang trọng để ăn trưa, chắc cậu thích lắm. Chắc cậu thích ở bên anh ta lắm, không như những thứ tình cảm bình thường sẽ sớm chán lắm." anh nói Nan một cách mỉa mai.

"À ừ, tôi chán rồi." Mac cảm thấy khó chịu trước những lời mỉa mai của Nan, vì vậy anh ấy đã đáp lại bằng một chút mỉa mai. Nan nhìn Mac và nghiến răng trước khi tháo miếng gạc ra khỏi vết thương và thả nó xuống sàn.

"Mày đang làm cái quái gì vậy thằng khốn?" Mac ngay lập tức hét lên. Nan không nói lời nào nhưng đang định đi vào phòng tắm thì Mac đứng dậy và nắm lấy cánh tay anh.

“Vết thương của cậu không được ướt, Nan,” Mac trầm giọng nói.
"Đừng lộn xộn với tôi! Tôi sẽ không chết dễ dàng đâu," Nan nói với giọng cứng nhắc. Mac khá ngạc nhiên trước vẻ mặt của anh.

"Tại sao anh lại tức giận? Đột nhiên anh phát điên lên và tôi không biết chuyện gì đang xảy ra. Tôi cũng mệt mỏi khi phải chiến đấu với anh ," Mac bực tức nói. Nan ném cho anh một cái nhìn mà Mac thậm chí không thể đoán được nó có nghĩa là gì.

"Yeah!! Tôi không tốt, tôi xấu, tôi xấu. Tôi không phải là người tốt như Eua, phải không?" Nan hét lên khiến Mac tưởng rằng giữa anh và Eua đang có chuyện gì đó, nếu không anh đã không gánh phải tình huống trớ trêu thế này.

"Chết tiệt!! Thôi, muốn làm gì thì làm đi. Muốn làm ướt vết thương cho thối rữa thì đi tắm đi, đồ khốn!" Mac mắng anh ta, không hiểu tại sao mac lại quan tâm đến vết thương của Nan. Mac quay đi để bình tĩnh lại trên giường, nhưng phải đứng dậy khi Nan nắm lấy cánh tay anh.

"Đừng rời xa anh, anh sẽ không để em đi đâu cả, đừng rời xa anh!" Nan nghiêm nghị nói trước khi hôn Mac một cách thô bạo khiến anh vô cùng ngạc nhiên. Một tay Nan vòng qua eo cho đến khi Mac hết đau hẳn, tay còn lại đè lên gáy anh. Một chiếc lưỡi nóng bỏng quét qua chiếc lưỡi nhỏ của Mac., chúng nhanh chóng quấn lấy nhau, liếm mút môi cậu cho đến khi mac cảm thấy đau rát.

“ugh,” mac rên rỉ trong cổ họng khi cố đẩy anh ra, nhưng nan đã ôm chặt lấy anh và đẩy anh ra sau để mac có thể đoán được anh đang làm gì.

ngã...

cơ thể của mac rơi xuống giường và nan nằm trên đó. đôi môi của nan tiếp tục nghiền nát môi của mac, cho đến khi cậu cảm thấy tê dại khắp miệng, nhưng thầm thì có cảm giác ngứa ran nhẹ ở ngực.

bàn tay to khỏe của nan mơn trớn, nắn bóp khắp người mac, chiếc lưỡi nóng bỏng của anh liếm không ngừng khiến mac phải quay mặt lại để lấy hơi, tạo cơ hội cho nan chìm sâu vào cổ anh.

"ugh...đau quá...đừng cắn" mac rên rỉ khi nan cắn vào hõm cổ anh. nan thở hổn hển và mac không biết đó là tức giận hay phấn khích. bàn tay của nan trượt lên để cởi khuy áo sơ mi của mac, môi anh cắn chặt cổ, xương đòn và vai của mac một cách thèm khát.
“À…” Mac hơi giật nảy mình khi cái móc trên quần anh bung ra, bàn tay của Nan luồn ra để ôm và vuốt ve cơ thể đang căng ra của anh, trong khi vẫn còn chiếc quần lót của anh làm rào cản giữa họ. Đôi bàn tay mạnh mẽ xoa và ấn cho đến khi Mac cảm thấy một luồng điện chạy qua toàn bộ vùng bụng của cậu

"Hừm..." Nam Nam cổ họng thỉnh thoảng lại phát ra một tiếng rên rỉ rất nhỏ.

“Aah…Chết tiệt…” Mac rên rỉ vang vọng khi Nan dùng đầu lưỡi liếm quanh ngực cậu, nút lên núm vú, xen kẽ cả hai bên, khiến Mac rùng mình. Nan đưa tay lên để nhanh chóng kéo chiếc quần ra khỏi người cậu, và Mac thở hổn hển khi cơ thể trần truồng của Nan lại đè lên người anh.
Nan xé toạc quần của Mac trong một cú trượt ngã, để lộ mông, chỉ có chiếc áo sơ mi lười biếng che nửa thân trên. Bụng Mac thắt lại khi một chiếc lưỡi nóng bỏng trườn xuống.

"Ư...ừ." Mac giơ mu bàn tay lên và cào vào đó khi anh nhìn xuống lọn tóc của Nan dài đến bụng hơi gợn sóng của cậu.

"Ow...shit...Nan...ah!" Mac rên rỉ khi anh cảm thấy lưỡi của Nan chơi đùa với hai quả bóng tròn, chuyển từ bên này sang bên kia, luân phiên giữa mút và liếm cho đến khi hai chân của Nan co giật mệt mỏi, cứng đầu. một chân của cậu ấy bây giờ đặt trên bờ vai mạnh mẽ của Nan. Bàn tay của Nan di chuyển và xoa bóp lõi lên xuống, Mac di chuyển khuôn mặt của mình từ bên này sang bên kia trong tuyệt vọng, trước khi Nan rời khỏi bi của mình và liếm toàn bộ chiều dài của Mac. Nan nhìn lên anh ấy, anh ấy thấy cậu cắn môi và phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ trong cổ họng, điều này khiến Nan cảm thấy dễ chịu hơn, và anh ấy liếm đầu lõi cho đến khi Mac cảm thấy như sắp nghẹt thở.

"Chết tiệt...Đủ rồi...Tôi sắp ra...Ugh" Mac đẩy đầu Nan bằng một tay khi anh ấy dùng môi để nắm lấy thành viên của Mac và trượt lên trượt xuống. Mac cảm thấy hông mình nhấc khỏi giường khi Nan đặt tay dưới hông anh, cả hai chân của Mac giờ đây đặt trên đôi vai chắc khỏe của Nan, anh càng duỗi ra thì hông của Mac cũng nâng lên theo. Mặt Mac nóng bừng, cả người run lên, đầu óc nhất thời trở nên mờ mịt, hai tay nắm chặt gối đến mức nhàu nát, nhưng trong lòng râm ran, Mac vẫn lo lắng cho vết thương Trên cánh tay của Nan, máu lại bắt đầu rỉ ra, nhưng dường như anh không quan tâm.

"Aah, aaah," Mac gầm gừ lần nữa khi Nan mút phần trên của lõi anh, Mac ngay lập tức cảm thấy nhẹ nhõm trước khi thoát ra và đâm vào miệng Nan một lần nữa.

"Bây giờ... rút ra... Anh... Anh sắp... ohhh" Mac chưa nói hết câu đã phóng tinh dịch tình yêu vào miệng Nan, Mac nghĩ anh sẽ rút miệng ra nhanh chóng. , nhưng Nan đã mút và thưởng thức đầu dương vật của mình. Mac há hốc miệng sau khi buột miệng nói ra tất cả. Nan nhấc cả hai chân của Mac ra khỏi vai và dùng một tay quệt đi chút nước tình chảy ra từ khóe môi. Mac nhìn anh bằng ánh mắt run rẩy, càng nhìn những hình xăm anh càng cảm thấy lúc đó Nan trông gợi tình vô cùng. Cơ bụng rắn chắc với sáu múi co rút vì kích thích, cây gậy nóng bỏng của anh ta cầm cứng đến phát đau, ở đỉnh có thể nhìn thấy một giọt nước trong suốt, như muốn thoát ra hoàn toàn.

"Ồ..anh đau không" Mac khẽ nói. Nan khẽ liếc nhìn vết thương trên cánh tay.

“Được rồi,” Nan nói với giọng bình tĩnh trước khi kéo mạnh mắt cá chân của Mac bằng một tay để kéo anh lại gần hơn. Cả hai đầu gối chèn dưới hông của Mac,
"Được rồi," Nan nói với giọng bình tĩnh trước khi kéo mạnh mắt cá chân của Mac bằng một tay để kéo anh lại gần hơn. Cả hai đầu gối kẹp dưới hông của Mac, dang rộng chân ra.

"À... trơn quá..." Mac vội vàng nói khi Nan lấy nước tình yêu và xoay quanh hậu môn hẹp trong khi đút một ngón tay vào bên trong. Nan nghiến răng kìm nén cơn tức giận đến nỗi những đường gân trên thái dương nổi lên.

"Aaah..." Mac lại rên rỉ khi Nan bắt đầu đưa ngón tay thứ hai rồi ngón tay thứ ba vào, trước khi di chuyển chúng ra vào cho đến khi phần lõi đang nghỉ ngơi của Mac lại trỗi dậy. Khi cậu ấy thấy rằng anh ấy đã vực dậy tinh thần của Mac một lần nữa, Nan với các ngón tay của mình và lật Mac nằm sấp xuống, người này nhanh chóng nắm lấy chiếc gối, hơi ngạc nhiên. Một bàn tay mạnh mẽ nâng hông cậu lên cao đến nỗi Mac phải dùng đầu gối và khuỷu tay để chống đỡ cơ thể. Nan không ngần ngại, anh nắm lấy thành viên cứng ngắc của anh, vuốt ve nó nhiều lần và xoa lên xuống kẽ mông Mac, người đã nín thở khi nhận ra chúng sắp xâm nhập vào cơ thể mình, Nan hướng đầu gậy nóng của mình về phía Tình yêu của Mac và kênh đẩy vào từng chút một.
"Ah...chết tiệt...đừng căng thẳng lên," Nan nói nghiêm khắc khi mac cảm thấy căng thẳng. Mac đưa tay đẩy chân Nan ra trước mặt anh.

"Chậm lại...Uh..." Mac càu nhàu khi Nan ấn thành viên xuống trong một lần vì thiếu kiên nhẫn với nhu cầu của cơ thể cậu. Nan nghiến răng cho đến khi anh nghe thấy tiếng khịt mũi định kỳ khi Mac bắt đầu thư giãn, thế là Nan bất ngờ lao vào anh hết cỡ.

"Ugh...chết tiệt..." Mac nguyền rủa, nó không quá đau, mà là cảm giác ở bụng dưới của cậu. Nan không lãng phí thời gian, nhanh chóng bắt đầu di chuyển, bóp mạnh mông của Mac trong hơi nóng của căn phòng. Hông của Nan đập không ngừng, cả tốc độ và tác động khiến chiếc Mac lắc lư, bấu chặt lấy tấm trải giường với cảm giác ngứa ran.

"Chết tiệt...ah...chết tiệt...cái này thuộc về tôi...ừ...nó chỉ là của tôi thôi" Anh rên rỉ, những lời của Nan khiến mặt Mac đỏ bừng và anh cảm thấy lồng ngực mình như sắp nổ tung.

"Ah ah ah...waa...chậm lại...anh cứng quá...ah," Mac nói khi Nan va vào hông cậu.

"Chết tiệt" Mac rên rỉ khi Nan lắc hông, rút ​​thành viên của anh ra.
Anh đung đưa hông, rút ​​thành viên của mình ra gần hết rồi thọc sâu vào trong chỉ bằng một nhát. Nan mỉm cười khi nghe thấy tiếng rên rỉ, nghiêng người cho đến khi bộ ngực cường tráng của anh áp vào lưng Mac, hông cậu vẫn đung đưa điên cuồng. Anh đẩy Mac lại gần đầu giường để có thể chống tay vào tường và kìm tác động của chính mình, khiến Mac càng lo lắng hơn. Môi Nan cắn vào tai anh, vai Mac ở sau lưng anh, không hề ngừng lại. Một tiếng rên nhỏ vang lên bên tai Mac, khiến nó ngứa ngáy hơn trước. Mac hơi naoo núng khi Nan cúi xuống và quấn bàn tay còn lại của anh quanh lõi bập bênh của cậu.

"Hmmm...Em là của anh...ahh...em không thuộc về ai khác." Lời thì thầm bên tai khiến Mac cảm thấy tim mình run lên dữ dội. Cái hông của Nan không dừng lại, xen lẫn với tiếng rên rỉ của cả hai.
Bộp, bộp, bộp

Cả tiếng rên rỉ và tiếng thịt đập xen kẽ vang lên. Mac không thể không quay lại và nắm lấy chân của Nan.

"Ah ah ah... Ugh..." Mac gần như kết thúc một lần nữa.
"Ahh... Sắp xong rồi à?" Nan hỏi, nhanh chóng tăng tốc hông.

"Aaaaah" Mac di chuyển khuôn mặt của mình và rên rỉ khi anh lại giải phóng nước tình yêu của mình. Nhận thấy Mac đã xụi lơ, Nan lăn anh nằm ngửa vẫn còn dính vào người anh và lại dập hông, không lâu sau, Nan lao vào anh và tiết ra thứ nước tình của anh , làm ấm bụng Mac.

"Ugh...aah," Nan rên rỉ, vặn vẹo khi Mac nằm thở hổn hển. Mac hơi nhìn anh, trong khi mồ hôi chảy qua tóc anh.

“Tôi xin anh…nghỉ ngơi…ah!” Mac hét lên lần nữa, khi Nan lại di chuyển hông chưa đầy một phút sau khi bắn.

"Tôi sẽ làm nữa" Nan bướng bỉnh nói, và Mac dường như không thể ngắt lời anh ta, nhưng anh ta ngạc nhiên rằng hành vi của Nan dường như không giống như vậy.

"Huh." Mac từ từ mở mắt ra, trước khi hơi nghiêng đầu khi cảm thấy hông và cột sống hơi đau, khiến Mac, người đang nằm sấp, phải nhìn lại chiếc gối.
// Chà, đau quá // Mac lẩm bẩm trước khi thở ra từ từ và đưa tay lên xoa bóp hông khi cậu quay sang nhìn người bên cạnh. Anh thấy Nan đang ngủ ngon lành, anh không nhớ mình và Nan đã dừng lại từ bao giờ hay đã làm chuyện ấy với nhau bao nhiêu lần. Mac xoa mông và khẽ thở dài vì hình như mình đã được tắm rửa sạch sẽ, trước khi mặt đỏ bừng khi nhận ra rằng mình không phải là người dọn dẹp vì mình đã ngủ quên trước.

Mac hơi bất ngờ khi nhận ra người dọn dẹp không ai khác chính là Nan. Anh ngạc nhiên nhìn khuôn mặt của Nan. Không phải chỉ là lau người cho Mac, mà những lời yêu thương của Nan đêm qua khiến anh nhận ra trong lòng mình có một thứ gì đó dồn nén, nhưng anh không chắc đó là gì, chắc chắn là như vậy. Chỉ là chuyện xảy ra đêm qua khiến tim Mac mỗi lần nghĩ đến lại đập loạn xạ. Anh từ từ ép mình nằm ngửa và nằm yên một lúc trước khi ra khỏi giường.

// Chết tiệt...hông của anh ấy khỏe quá// Mac khẽ càu nhàu và với lấy một chiếc quần lót để mặc vào trước. Anh từ từ bước lại nhìn cánh tay của Nan thì thấy vết thương vẫn còn một chút máu rỉ xuống
Ờ thì tự mày lau đi, nhưng mà mày cứng đầu không chịu đâu // Mac nói nhưng lại đi lấy hộp thuốc ngồi ở mép giường nhẹ nhàng chữa trị cho Nan.

Cậu đang làm gì vậy?" Giọng nói ngái ngủ của Nan vang lên khi anh định quay sang hướng khác, nhưng Mac đã giữ anh lại để anh giữ nguyên tư thế.

"Tôi đang nấu ăn," Mac nói, hơi cộc lốc, nhưng chỉ để che đậy cảm giác xấu hổ kỳ lạ rằng Nan đã thức dậy ngay khi cậu đang chăm sóc anh ấy.

“Chà chà, làm cho tôi món cà ri cay và rau trộn, tôi muốn ăn,” Nan nói, nhưng vẫn im lặng để Mac chăm sóc vết thương.

“Tôi sẽ khuấy nó bằng chân của mình,” Mac nói, nhưng trong thâm tâm, anh cười nhạo sự kích động của Nan lần này. Nan nhìn Mac.

"Chà, bạn nói bạn đang nấu ăn, tại sao bạn lại chửi tôi?" Nan khẽ hỏi. Mac không trả lời, tiếp tục chữa trị cho anh . Nan nằm xuống cậu nhìn anh trong im lặng. Mac cảm thấy mặt cậu đỏ bừng, nhưng cậu vẫn giữ im lặng.

"Tại sao cậu lại cứng đầu như vậy?" Nan đột nhiên hỏi. Mac hơi nhướng mài vì không hiểu ý anh.
"Ý anh là sao ?" Mac hỏi.

“Tối hôm qua tôi đã làm cậu biết bao nhiêu lần, sáng sớm cậu còn ngồi dậy sớm xử lí vết thương cho tôi ... Nan không chút do dự trực tiếp nói.

"Cái quái gì, thế này mà sớm? Đã mười giờ, bố tôi sẽ không ngừng chửi tôi," Mac lẩm bẩm để che giấu sự bối rối của mình trước những lời mắng mỏ của Nan.

"Hãy gọi cho tôi khi cậu hoàn thành công việc vào buổi chiều và tôi sẽ đón cậu ngay lập tức" Nan nói khi thấy Mac đã làm xong

"Được rồi, vậy thì anh không cần phải tháo băng ra một cách thất thường nữa." Mac nói khiến Nan hơi bất ngờ.

“Tôi không thất thường,” Nan khẽ nói nhưng không nhìn anh. Mac thở dài, nhưng anh nghĩ điều đó thật buồn cười vì đây là lần đầu tiên anh thấy Nan hành động trẻ con. Mac muốn hỏi Nan về Eua, nhưng anh ấy không dám, vì vậy anh ấy đứng dậy và đặt bộ sơ cứu vào tủ.

"Tôi nghĩ hôm nay nên nghỉ một ngày thì tốt hơn, tôi sẽ gọi cho bố bạn sau," Nan lại nói. Mac hơi nhướng mày.

VÌ SAO ?" Mac hỏi, Nan nở một nụ cười trên môi.

"Ừm, cậu mà đi bộ người ta liền nhận ra cậu đã làm cái gì, nhưng nếu không sợ bị người ta biết cậu có thể đi làm." Nan nhướng mày nói. Mac cảm thấy hơi ấm áp. ( Ngày thường thì bắt người ta đi làm còn chê đi trễ không thấy xấu hổ khi mình là con trai chủ tịch sau Nan nó bán bánh tráng sau mà , xạo đía thế )

"Anh lại đem tôi trêu như mọi khi, đêm qua anh đã hành động như thể anh muốn giết tất cả mọi người vậy. Anh bị cái quái gì vậy?" Mac nói trước khi lùi lại, khiến Nan dừng lại một lúc, nụ cười của anh ấy dần tắt đi. Điều này khiến Mac hơi lo lắng vì anh ấy nghĩ Nan lại nổi cáu.

“Gọi điện thoại nói cho cha ngươi biết, sau đó ngủ tiếp đi.” Nan bình tĩnh nói xong lập tức nhắm mắt lại. Mac ngơ ngác cau mày, nhưng vẫn đi tìm điện thoại trong túi xách.

// Hết pin// Mac nói trước khi đi lấy cục sạc để sạc điện thoại, anh ấy đã ngồi trên ghế sofa vì đứng quá lâu khiến hông bị đau. Sau khi cắm cáp sạc một lúc, anh mở máy gọi cho bố.

tung... tung.
Âm báo tin nhắn vang lên hai lần, Mac quay sang nhìn Nan một lúc thì thấy anh đang ngủ nên bấm vào để đọc tin nhắn, một tin nhắn cảnh báo từ số của bố anh vào một số chưa đăng ký khác được gọi khi nó đang tắt. Mac không khỏi thắc mắc đó là số của ai, nhưng anh không đủ hứng thú để gọi lại và gọi ngay cho bố mình.

"Ba... Úy, đừng mắng hôm nay con xin nghỉ làm... chỉ vậy thôi... Tối hôm qua hắn bắt con uống hơi nhiều, cho nên con vẫn chưa tỉnh. cha sẽ chửi thề, sau đó mắng mỏ ông ấy vì đã khiến con nghĩ làm…ừ ừ…ừ…ừ,” Mac nói với cha mình và cười khúc khích một chút như thể anh ấy thích thứ gì đó trước khi cúp máy.

"Cậu đang cười gì vậy?" Giọng của Nan vang lên vì anh ấy vẫn chưa ngủ.

"Bố nói rằng vào ban đêm bạn nên gọi cho ông ấy. Tôi nghi ngờ rằng ông ấy đã bắt gặp bạn," Mac nói.

“Con chó gì mà bảo uống rượu say không đi làm được?” Nan hỏi.

"Hay là, anh sẽ bắt tôi nói với cha tôi rằng anh và tôi đã ở bên nhau cho đến sáng và tôi không thể đi làm như thế này," Mac trả lời một cách mỉa mai.
“Được rồi,” Nan đáp. Mac nheo mắt nhìn anh.

"Bực mình" Mac mắng anh một hồi rồi nhận ra đã lâu không vào Instagram và Facebook nên nhân cơ hội này đăng nhập.

// Ôi, 111 thông báo, ai đăng nhiều vậy? // Mac phàn nàn, nhưng anh ấy nghĩ một số trong số đó có thể là thẻ và anh ấy cũng có tin nhắn Facebook. Mac cố gắng đọc, hầu hết là bạn bè, cả ở Thái Lan và nước ngoài, hỏi anh ta rằng anh ta đã biến mất ở đâu hoặc liệu anh ta có còn sống hay không. Mac sau đó đã đăng trạng thái nói rằng...

...Tôi chưa chết, tôi đang làm tốt công việc của mình...

Sau đó Mac chuyển sang IG. Cậu lướt trang để xem bài, trước khi bị sốc khi nhìn thấy một bài đăng có chú thích, được đăng vào đêm qua.

"Nan...Nan," Mac gọi ngay trước khi mang điện thoại và bộ sạc của cậu ấy lên giường.

"Chuyện gì xảy ra?" Nan hỏi. Mac cắm lại cục sạc vào đầu giường và giơ điện thoại lên cho Nan xem ảnh, anh liếc nhìn cậu trước khi khẽ mỉm cười.

"Anh cười cái gì vậy? Nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra ở đây?" Mac tò mò hỏi.

"Bạn không vui sau ( nan hỏi mac buồn khi thấy tin đó sau )  ?" Nan  hỏi.

"Không hề ! Tôi chỉ là đang tò mò Họ gặp nhau khi nào? Thích nhau khi nào? Tại sao tôi không biết?" Mac lại nói, trong ảnh cậu thấy là tin cặp đôi Dew và Three, trong đó Dew đang ôm Three đang khóc, cùng với dòng chú thích…là

#khi vợ khóc #chồng làm gì #tôi phải dỗ anh ấy.

“Hờ sợ là vợ khóc anh phải dỗ cả đoạn đường dài .” Nan đọc lại dòng chú thích và bật cười.

"Anh có biết về chuyện của họ không Nan?" Mac tò mò hỏi tại sao Three đang theo đuổi Nan rồi bỗng nhiên trở thành vợ của anh .

"Bạn muốn biết?" nan hỏi

"Vâng, bạn của tôi," Mac hét vào mặt anh ta.

“Vậy thì đi gọi Dew, nói với anh ấy rằng chúng ta sẽ ra ngoài ăn gì đó tối nay, và bạn muốn
biết về anh ấy và Three, để sẵn sàng trả lời các câu hỏi," Nan nói.
“Nhưng tôi muốn biết ngay bây giờ,” Mac nói.

"Chuẩn bị một chút đi, nói chuyện trực tiếp vẫn tốt hơn nói chuyện điện thoại. Cậu cũng có thể nắm bắt được tình trạng của bạn mình, chẳng phải tốt sao?" Nan nói lại, Mac không chần chờ, lập tức đẩy Nan ra gọi Dew vì rất tò mò.

("Xin chào") Dew trả lời điện thoại.

"Dew, tôi đã thấy bức ảnh bạn đăng trên IG," Mac nói ngay lập tức, Dew im lặng một lúc.

"Đừng giữ im lặng. Bạn biết đấy, bạn sẽ phải trả cho những câu hỏi tối nay. Bạn nói rằng bạn có chuyện muốn nói . vậy chúng ta hãy gặp  nhau tối nay," Mac nhanh chóng nói.

("Chà, chúng ta gặp ở đâu?") Dew nói, Mac quay sang Nan.

"Anh ấy hỏi gặp chúng ta ở đâu?" Mac hỏi, không biết Nan sẽ đưa anh ta đi đâu.

“Hãy nói với anh ấy rằng bạn sẽ gọi cho anh ấy sau,” Nan đáp. Mac nói với bạn mình những gì Nan đã nói, trước khi nói thêm vài câu nữa và cúp máy. Mac cau mày trên giường.
"Sao căng thẳng thế? Ngủ đi", Nan đẩy Mac nằm xuống cạnh mình. Mac đã sẵn sàng đi ngủ vì anh ấy cũng cảm thấy rất mệt, nhưng cậu không thể không nghĩ đến Dew và Three Khi nào mà họ bắt đầu yêu nhau ?

“Anh có gọi cho anh ấy và bảo anh ấy gặp chúng ta ở đâu không?” Mac hỏi sau khi hai người họ thức dậy lúc hơn hai giờ chiều. Anh ấy đã không ăn từ sáng và rất đói.

"Hừm" Nan đáp lại bằng một tiếng khịt mũi, anh tự mình lấy điện thoại của Mac để báo cho Dew biết vị trí.

"Vậy mấy giờ chúng ta gặp nhau?" Mac hỏi.

"Lúc 6 giờ," Nan lặng lẽ trả lời,

vẫn đứng trước bàn kính.

“Tôi đói,” Mac nói khi ăn xong.

Tôi đã tắm và mặc quần áo.

"Hãy ăn trong bếp trước, nhưng đừng ăn quá nhiều, nếu không bạn sẽ không thể đi ăn với bạn của mình," Nan cảnh báo.

"Bạn sẽ gặp cửa hàng nào?" Mac hỏi, bây giờ anh cảm thấy mình có thể nói chuyện với Nan bình thường hơn trước.
“Chờ một chút, chúng ta xuống lầu.” Nan lại nói, trước khi hai người từ phòng ngủ đi xuống, nơi thu hút rất nhiều sự chú ý của cấp dưới Nan vì từ tối qua sảy ra chuyện ồn ào và không thấy họ đi lên cùng nhau

“frog” Nan gào lên gọi frog Mac cố gắng đi bộ bình thường nhất có thể vì anh ấy vẫn cảm thấy hơi khó chịu ở phía sau. Frog chạy đến khi nghe gọi tên mình, Nan hỏi về thức ăn và frog xuống bếp hâm nóng. Nan và Mac đi ăn nhẹ trước khi Mac quay lại xem TV trong phòng trong khi Nan xem một số công việc.

Tru... Tru... Tru

Điện thoại của Mac đổ chuông, anh nhấc máy và thấy đó là một số lạ, nhưng anh vẫn nhấc máy.

"Xin chào," Mac trả lời cuộc gọi.

(“Chào Mac, đây là Phi Eua.”) Khi giọng nói ở đầu dây bên kia cho biết đó là ai, Mac dừng lại một lúc và nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng ngủ, tự hỏi trong lòng. sợ rằng Nan sẽ vào và tìm ra anh ấy đang nói chuyện với ai?

"Ồ chào, có chuyện gì vậy?" Mac hỏi ngay.

("Ngày mai tôi sẽ đi du lịch, vì vậy tôi đã gọi lại để hỏi Mac xem có muốn gì không") Eua nói.

"Tùy thuộc vào P'Eua. Cảm ơn bạn rất nhiều" Mac cố gắng cắt ngang cuộc nói chuyện

("Thật không, Mac, tôi có thể hỏi bạn điều này không?") Eua hỏi.

"Cái gì ?" Mac hỏi.

("Mac biết Nan bao lâu rồi?")

Được dịch bởi tôi, Cảm ơn đã đọc
Bỏ phiếu 🌟 ủng hộ nhé ❤️ Follow

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro