chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lam Bạch đau đớn rên một tiếng, nhưng anh vẫn chưa giận, khóe miệng nhẹ dương lên khác thưởng, ngón tay xâm nhập vào huyệt nhỏ trơn trượt, đôi môi liễu mu"- vành tay của Giang Niệm, thổi làn khí nóng vào màng nhĩ của cậu: “Vậy thì phải kiểm tra mới biết được.”

Người đàn ông ấy ác liệt nói, vừa dùng ngón tay thăm dò trong thịt huyệt của cậu, vừa hôn lên bờ vai mượt mà của cậu, chỉ bỏ qua đến khi bả vai đã ửng đỏ diễm lệ, rồi đầu lưỡi anh mới xem xét lên xương quai xanh tinh xao của thiếu niên.
“Bên dưới em nhiệt tình quá, cứ hút ngón tay tôi không bỏ.”

“Um a.... Tên khốn nhà anh, biển thái đáng chết." Tiếng mắng của Giang Niệm trả lời lại anh, cặp mắt của Lam Bạch lóe vẻ nguy hiểm âm trầm, chỉ thấy anh gia tăng thêm hai ngón tay, đây là lần đầu của Giang Niệm, đột nhiên ba ngón tay đi vào kỳ lạ là cậu lại không thấy đau, mà là có sự kỳ diệu thích hợp không có gì bề kịp, như thể đã chờ đợi đàn ông lâu lắm rồi.

Phản ứng của cậu khiến Lam Bạch hơi kinh ngạc, anh chỉ muốn giữ lại hoàn hảo màng trinh của Giang Niệm mà thôi, chủ thực ra anh cũng là một tay chơi đu đưa gió trăng rất kinh nghiệm.

“Đây là lần đầu tôi xót em đó, muốn dùng ngón tay khuếch trương trước, nhưng xem ra bây giờ việc ấy thừa rồi.” Ngón tay anh sờ soạng hoa huyệt đã sớm ướt đẫm, nhìn gương mặt trầm luân dục vọng của mỹ nhân, côn thịt dưới háng Lam Bạch lại cứng thêm nhiều, lực độ ngón tay tăng mạnh cọ xát hoa huyệt, ép ra một lượng lớn nước dịch.
“Nước nhiều quá, suýt nữa là thành đi rồi đó.”

Ngoài miệng Lam Bạch nói lời nhục nhã, nhưng vẻ mặt vẫn giữ nghiêm trang, anh cúi đầu vùi vào hai ngọn núi cao ngất của Giang Niệm, dùng hàm răng nhẹ gặm nhũ thịt, đôi môi ngậm lấy núi vú trêu đùa, tay trái nhàn rỗi nắm lấy bầu ngực khác xoa nắn.

“Ân... A.... Thoải mái quả....” Hoa huyệt của Giang Niệm bị kiến thiên mà đóng mở liên tục, mật dịch bắn ra loan từ ngón tay ra bên ngoài cơ thể, vang lên âm thanh òm ọp ôm op cực kỷ xấu hổ.

Giang Niệm nghiến răng nghiến lợi với hành động của Lam Bạch, miễn bàn đến việc đau đớn bao nhiêu trong dục vọng, cậu vứt bỏ cái thứ gọi là tự trọng. dứt khoát chủ động kéo khóa đũng quần người đàn ông ấy xuống, móc ra thứ gắng gượng che giấu bên trong, cậu không khỏi líu lưỡi khi thấy côn thịt của anh, lớn quá rồi đó, cắm vào liệu có đau không?

Đây là lần đầu tiên của cậu... Ngón tay xâm nhập vào không đau, không đại diện cho việc đút côn thịt vào sẽ không đau, Giang Niệm dịch mông nhỏ theo bản năng, rõ ràng là cậu đang nhát gan.

Lam Bạch thấy vậy thì nhướng mày, nâng chiếc cằm nhỏ nhắn của Giang Niệm lên rồi hôn xuống: “Bảo bối ngoan, đang sợ sao?”

Sợ? Ông đây mà sợ á, haha! Giang Niệm thẳng lưng, bởi vì động tác này của cậu mà hoa huyệt phía dưới không cần thận cọ vào côn thịt nóng bỏng, tiếp xúc ngắn ngủi khiến vòng eo của cậu không khỏi mềm nhũn, mặc cho cánh tay của người đàn ông đang ôm lấy eo cậu, anh cười: “Vội đến nỗi không chở nỗi mà nhào vào ngực tôi rồi hữ”

Lam Bạch như có như không dùng côn thịt cọ xát lên lỗ huyệt linh hoạt ướt át, trầm giọng nói bên tai Giang Niệm: “Em nâng mông lên được không?”

Giọng nói của người đàn ông vửa ma mị lại mê hoặc, Giang Niệm bị anh dụ dỗ, bất tri bất giác nâng mông nhỏ lên, lúc này đây côn thịt của người đàn ông ấy có thể dễ dàng đâm thọc cọ xát vào trung tâm khe thịt.

Đó là sự khoái cản mà Giang Niệm chưa từng trải nghiệm qua, thoải mái đến nỗi muốn thét chói tai.

Tại sao khe thịt chỉ bị người đàn ông ấy cọ xát côn thịt vài cái mà thôi, mà đã ghiền đến vậy rồi.

Giang Niệm cảm thấy sợ hãi, cậu quả dân dãng, sợ có một ngày sẽ sa dọa trở thành nô lệ của dục vọng, cậu phức tạp nhìn thoáng qua Lam Bạch, hoặc là, chỉ có người đàn ông này là đặc biệt vậy thôi nhi.

Côn thịt lớn mang theo độ ẩm nóng rực, mải cọ vào khe thịt, quy đầu tròn trịa ngọ nguậy chạm vào âm để nhiệt tình như lửa, dâu thủy từ huyệt khẩu chảy ngày càng nhiều làm rãnh mỏng ướt đẫm một mảng, tưới ướt quy đầu nam nhân.

“Tiểu yêu tinh, côn thịt cọ vào em thấy sướng sao?” Lam Bạch không cần chứng thực cũng biết lúc này Giang Niệm có bao nhiêu thoải mái. Huyệt thịt chảy ra dâm thủy, nhiều đến kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro