chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lam Bạch đang chìm đắm trong suy nghĩ, cứ thế bị mỹ nhân ướt dầm dễ nhào vào l*ng ngực.

Với năng lực của hắn tất nhiên có thể né tránh, nhưng Lam Bạch do dự. Ánh mắt kia lẳng lơ làm hắn dao động. "Cậu đây là đang yêu thương nhung nhớ tôi sao?" Thân là nam chính, giọng Lam Bạch chắc chắn rất dễ nghe. Ngay cả Giang Niệm - người từng ở trong giới l*ng tiếng cũng không cản được lỗ tai cảm thấy tê dại. Trái tim buông lơi mê mẫn, cả người run rẫy.

Vòng tay hẳn ấm áp mạnh mẽ, không giống như cơ thể của người khác sẽ có mùi khó chịu, cái ôm của Lam Bạch có mùi thơm nhàn nhạt khiến Giang Niệm vốn yêu sạch sẽ rất thích. Lỏng bàn tay dày rộng nóng bỏng, ôm lấy eo cậu. ấn ấn truyền đến cảm giác tê dại.

Ban đầu Giang Niệm muốn ngủ với nam chính, bây giờ thiên thời địa lợi nhân hòa, cậu dứt khoát. Hoặc là không làm, còn đã làm thì phải làm đến cùng, một bộ ăn chơi choàng cổ Lam Bạch, nâng khuôn mặt đã bị che kín bởi tình d*c "sờ em."

Lam Bạch nhướng mày, vẻ mặt nghiêm trang nhìn Giang Niệm đối diện, đồng thời đưa bàn tay to voi vào đủi trong Giang Niệm. Ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mép đùi non, nhếch miệng cười đùa: "Sở chỗ nào?"

Giang Nặc chớp chớp đôi mắt mờ ảo như nước mùa thu. Lông mi dài như cánh bướm cánh chim.
Hơi nước đầu hạ dày đặc lộng lẫy.

Bản thân cậu lửa tình triền miên, nhịn không nổi nữa mà kẹp chặt chân, cắn môi thẹn thùng. Nam chính dâm lên, cậu chịu không nổi!

"Sờ khắp người... mọi chỗ trên người em." Giang Niệm cuối cùng đưa ra yêu cầu trong sự xấu hổ trong ánh mắt trêu ghẹo của người đàn ông.

Lam Bạch thật là đáng ghét, sở không đúng chỗ còn gãi không đúng chỗ ngứa khiến cậu bị dày vò. Còn cố ý nói lời dân đăng đáng ghét để dụ dỗ cậu.

Nhìn yết hầu gợi cảm của người đàn ông khẽ lăn theo hơi thở khi nói chuyện, phát ra giọng nam trầm thấp dễ chịu, cậu chợt cảm thấy ham muốn của mình ngày càng tăng, âm hộ dâm đang tiết ra một dòng nước sốt ươn ướt giữa hai

Hóa ra cơ thể của một người có hai bộ phận Sinh dục nhạy cảm và đảng sợ như vậy.

Lần đầu tiên cậu nhận ra hậu quả nghiêm trọng, lỡ cậu đã quen được đàn ông chịch, vậy khi trở về thế giới thực thì sao? Sẽ không thể rời khỏi đàn ông hả?

Mặc dù cơ thể vô cùng đói khát cẩu xin người đàn ông xâm phạm, cậu vẫn bảo trì lý tính trong đầu để phân tích.

Xong đời cậu rồi!
Thời điểm hắn chạm vào âm hộ, cậu đã biết không có cách nào hối hận.

Một khi lòng bàn tay to lớn của đàn ông chạm vào âm hộ, giống như công tắc ở dâu đó được bật, cơ thể vô vọng, muốn hắn chạm vào, chẳng biết xấu hổ mà muốn càng nhiều.

Ngón tay Lam Bạch chạm vào âm hộ đẫm nước của Giang Niệm, cậu không khống chế được, cả người run rẫy, không thể vãn hồi khát vọng âu yếm, khát cầu hắn đâm ngón tay cường bức âm hộ, đừng ngừng lại, hãy luôn bỡn cợt cậu.

Ừm... Không, thật thoải mái! Sao cậu lại thoải mái say mê khi được một người đàn ông chạm vào?

Chẳng phải cậu là đàn ông đích thực sao?

Lam Bạch tháo mặt nạ tươi cười xuống, con người mất đi nụ cười càng thêm sâu hơn bao giờ hết, lại càng thêm hấp dan.

Đôi mắt sâu thẳm giống như vũ trụ không thể dò được, nhuộm một tầng bí ẩn chưa được khám phá.

Ngón tay anh đã tách hai mép âm hộ ra, đầu ngón tay trực tiếp xâm nhập vào lỗ nhỏ đầy nước nhảy.

Giang Nguyệt bị ngón tay ma sát đến thở hỗn hển, nhục dục mãnh liệt cuối cùng cũng thanh tĩnh.

Nhưng cậu không muốn nhịn thêm nữa, chỉ muốn được giải trước mặt người đàn ông này, đôi môi ướt át tràn ra tiếng rên rỉ: "Sở âm vật... tay anh làm em sướng quá... sao mà thoải mái thế này."

Mỗi cậu như cố ý mời gọi anh, khe khế hà hơi, chiếc lưỡi đỏ rực diễm lệ thỉnh thoảng lại thẻ ra khỏi môi, hoạt sắc sinh hương, dụ người phạm tội.

Lam Bạch tái thể làm người, định lực không giống bình thường. Cũng không thể không thừa nhận, một khắc này đây Giang Niệm m đã gợi lên khát vọng hủy diệt trong lòng anh vào lúc này, muốn giết chết báu vật trong ngực mình.

Giọng nói trầm thấp của anh dừng lại bên tai: "Thực sự thoải mải như vậy sao?"

Tuy bình thường da mặt Giang Niệm cũng dày, đột nhiên trở nên ngại ngùng: "Ừm."

Có lẽ do trừng phạt của hệ thống quấy phá, hoặc có thể là do kỹ thuật tay của người đàn ông rất tốt. Lúc này cơ thể Giang Niệm mềm thành một vũng nước xuân, hoàn toàn rơi vào vòng tay dày rộng của người đàn ông.

Cậu bị bề ngang lên đi vào suối nước nóng bên cạnh. Hai người đổi thư thế. Lam Bạch ngồi bên suối nước nóng, còn Giang Niệm ngồi trong lòng anh.

Lam Bạch bóp cắm cậu, mở đôi môi mỏng gợi cảm để giữ lấy môi Giang Niệm, đầu lưỡi anh tự động đưa vào miệng, liễu mu"t nước bọt trong khoang miệng cậu.

Hai người đều động tỉnh, nhất thời khi hôn khó phân biệt ai với ai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro