《24》Người hâm mộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hồ Hiểu Tuệ vội vàng tắt phát sóng, nhìn về phía Lưu Thù Hiền tê tâm liệt phế nói

"Chị làm gì vậy?! Em đang phát hình trực tiếp đấy!"

"En đánh chị! "

Hồ Hiểu Tuệ hóa mãnh hổ áp chế Lưu Thù Hiền.

Tài xế bất thình lình lên tiếng

"Hai người là ngôi sao phải không?"

Hồ Hiểu Tuệ lập tức từ trên người Lưu Thù Hiền đi xuống, hai người sửa sang lại quần áo, trăm miệng một lời nói

"Không"

"Hình như tôi đã thấy các bạn trên điện thoại của con gái tôi.
Chỉ là vừa vặn giống thôi....."

Lưu Thù Hiền còn không muốn thú nhận.

Tài xế mặc kệ Lưu Thù Hiền phủ nhận, tự mình nói

"Tổ hợp của hai người tên là gì... Nãi Bao?"

Lưu Thù Hiền cùng Hồ Hiểu Tuệ hai mặt nhìn nhau, Lưu Thù Hiền hạ quyết tâm đánh chết không thừa nhận

"Thật không phải, chúng cháu chính là làm mát xa"

Hồ Hiểu Tuệ không thể tưởng tượng nổi nhìn Lưu Thù Hiền.
Hai người trở lại trung tâm, Lưu Thù Hiền cất Tuế Tuế và Noãn Bảo vào trong túi mèo, lại thu dọn một ít đồ chuẩn bị rời đi, lúc gần đi cuối cùng hạ quyết tâm, xoay người đưa cho Hồ Hiểu Tuệ một thứ

"Này, thẻ phòng của nhà chị hiện tại sao, thẻ phòng này sao quen mắt như vậy, chị lại ở lại nhà cũ?"

"Vẫn là tiểu khu lúc trước, nhưng là đổi một nhà, là bạn của chủ nhà, vừa vặn có phòng trống cho thuê."

"Tiểu Lang một mình rất cô đơn a, nó nhất định sẽ nhớ Tuế Tuế và Noãn bảo "

Hồ Hiểu Tuệ giơ tiểu Lang lên trước mắt, đem khuôn mặt vô tội lại mơ hồ kia đặt ngang giữa hai người.

"Đúng vậy, một mình Tiểu Hổ ca cũng sẽ cô đơn"

Lưu Thù Hiền học theo bộ dáng ủy khuất của Hồ Hiểu Tuệ nói.

Hồ Hiểu Tuệ lắc đầu

"Không không không, Tiểu Hổ ca sẽ không, chỉ là Tiểu Lang sẽ"

Vậy chị mang Tiểu Lang đi, em muốn gặp nó thì đến thăm là được"

"A...... Nhưng nếu sói con bị mang đi, chỉ còn lại một mình tiểu Hổ sẽ cô đơn. Hơn nữa chẳng lẽ tiểu Nãi ở một mình không cô đơn sao?"

Lưu Thù Hiền nở nụ cười cưng chiều

"Quả thật cô đơn, hôm nay em cùng chị dọn đi đi, tiểu Hổ ca!"

Buổi tối sau khi về nhà, tài xế hỏi con gái

"Cho bố xem ảnh cp con thích đi, hình như hôm nay bố đã nhìn thấy hai người họ"

Con gái một bên nằm rãnh một bên đem trong điện thoại di động có thể cho ba xem ảnh chụp Nãi Bao tìm ra cho ông xem

"Hai người họ ngồi xe của ba rồi?"

"Chính là các nàng nha, các nàng còn nói không phải, làm sao có thể vừa vặn hai người đều giống nhau a."

"Bọn họ ở trên xe có nói chuyện gì mờ ám không, có phải biểu hiện rất thân mật không?"

Con gái rất kích động

"Có hôn môi không, có ôm ôm không?"

Hôn môi thì không đến nỗi, nhưng nắm tay hình như có, có một người hẳn là đang phát sóng trực tiếp, người kia phỏng chừng nhàm chán, chỉ chơi tay cô ấy thôi.

Con gái nói xong, nắm tay cha

"Như vậy? hay là như vậy?"

Con gái đem cha tài xế "khảo vấn" một lần lại một lần, xác định rốt cuộc nhặt không được rác rưởi gì nữa, lại tự mình nhớ lại một chút, cuối cùng thêm vào một ít não bổ, vận dụng một ít thủ pháp tu từ, ở trong siêu thoại cùng mọi người chia sẻ.

Lúc nãi bao còn đang chuẩn bị chuyển nhà, siêu thoại Nãi Bao đã náo loạn.

-Tôi ở sân bay đụng phải nb, Tiểu Bao đi đón lão Lưu, vừa thấy mặt đã quỳ xuống trước mặt lão Lưu, còn mang trà sữa cho lão Lưu, bởi vì tình cảnh quá mức xấu hổ, chúng tôi liền giả vờ không phải fan của nãi bao rồi đi

Repo:

-Hôm nay bố tôi lái xe taxi chở nãi bao a! Cha tôi nhìn đến chân chân thật thật các nàng ở ghế sau chơi tay, Tiểu Bao đem lão Lưu đánh ngã (bao công không ngã!), cha tôi hỏi các nàng có phải hay không là nãi bao các nàng còn không thừa nhận.
Sau đó Tiểu Bao ngủ thiếp đi nằm trên đùi lão Lưu, lúc xuống xe lão Lưu rất dịu dàng đánh thức Tiểu Bao...

Người hâm mộ xem trực tiếp cũng rất hưng phấn.

-Cái này tiếng cười có phải hay không lão Lưu? Kết hợp với Tiểu Bao nói hôm nay phải đi sân bay, có lý do hoài nghi cô ấy đi đón lão Lưu

-Lão Lưu tốt nghiệp còn có thể có đường là ta không nghĩ tới

- Nãi bao dứt khoát dọn ra ngoài cùng nhau ở đi, dù sao ba đứa nhỏ (hai người) phân không ra

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro