Chương 17 + 18: Tiết mục cẩu huyết ai nam tranh nữ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không nghĩ tới anh nhớ nhiều chuyện trước kia như vậy, trước đây không hiểu chuyện, anh đừng cùng em so đo."

Jiyeon biết trước đây mình nghịch ngợm đến chính cô cũng khó có thể tin, càng lớn thay đổi càng nhiều, cô đột nhiên tưởng tượng hiện tại Jinwoo quỳ rạp trên mặt đất bị mình cưỡi ở trên lưng sau đó kêu nữ vương không khỏi cười nhạo ra tiếng.

"Park Jiyeon, em thật vui vẻ a?" Trầm thấp mang theo từ tính thanh âm đàn ông vang lên ở bên tai, dọa Jiyeon run run.

Không cần quay đầu lại cô cũng biết là ai.

"Yeonien, vị này là?". Bản năng, Jinwoo tràn ngập địch ý.

"Là chồng của cô ấy." Myungsoo một phen túm lấy Jiyeon, tay đặt lên vòng eo của cô, Jiyeon nháy mắt hóa thạch.

Hai người nam nhâm trông mắt đều rực lửa chiến.

Jinwoo đứng dậy, mắt nhìn bàn tay đang đặt ở eo Jiyeon, thật chói mắt: "Anh là Kim Myungsoo?".

Quả nhiên khí chất rất mạnh, tuy rằng JInwoo là cực phẩm mĩ nam nhưng đứng trước mặt hắn không thừa nhận cũng không được, anh ta có mị lực lóng lánh như kim cương.

Jiyeon không được tự nhiên, muốn tránh khỏi bàn tay của Myungsoo nhưng Myungsoo giữ thật chặt làm cô sinh đau.

"Không thấy sao, anh làm đau cô ấy." Jinwoo tức giận, người này tính tình quá bá đạo không thích hợp với tính cách bình thản của Jiyeon.

Myungsoo hừ nhẹ: "Lập tức sẽ càng đau.".

Trực tiếp lấy tay kéo cô vào, cố định vào ngực, môi liền áp chế mang theo tức giận.

Jiyeon trừng lớn đôi mắt, cơ hồ từ khi môi tiếp xúc với môi liền cảm thấy trời đất xoay chuyển.

Chung quanh tất cả các thực khách đều ngẩn nhìn tiết mục cẩu huyết hai nam tranh giành một nữ.

Myungsoo trong lòng ăn giấm chua, mang theo trừng phạt cắn cánh môi của Jiyeon, máu nháy mắt lưu chuyển giữa hai đôi môi.

Jinwoo hóa đá trong nháy mắt, hắn còn chưa có làm gì đâu, người này lại có thể ghen như vậy.

Jiyeon ăn đau, tưởng đẩy anh ra nhưng không thể nào động đậy, Myungsoo một tay đem Jiyeon ấn lên cửa thủy tinh một bên tiếp tục hôn sâu hơn. Cạy mở hàm răng của cô, nhấm nháp hương vị máu tươi ẩm ướt, mút vào hương vị ngọt ngào.

Ở thời điểm Park Jiyeon không thể hô hấp được nữa, Kim Myungsoo liền rời khỏi môi cô, đưa tay lên vuốt ve cánh môi.

"Cư nhiên dám sau lưng tôi vụng trộm yêu đương, tôi thật muốn bóp chết em."

Sau đó, mắt chuyển sang Jinwoo mang theo lửa: "Nói cho tôi biết người đàn ông này là ai?"

Jiyeon lấy lại tinh thần, môi ẩn ẩn đau, căm tức: "Kim Myungsoo, anh ấy là bạn cũ trước đây của tôi, anh có thể đừng phát hỏa lung tung hay không?"

Jinwoo đè xuống đáy lòng lửa giận, chậm rãi buông ra bàn tay đang nắm chặt thành quyền, Jiyeon cùng anh quang minh chính đại, anh hiện tại có thể làm là giảm bớt cho Jiyeon phiền toái.

"Kim Myungsoo, tôi là Jung Jinwoo, anh nên nhớ kỹ, nếu anh không thể đem lại hạnh phúc cho Park Jiyeon thì đem cô ấy trả lại cho tôi." Rồi quay sang Jiyeon gật gật đầu: "Yeonie, chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại."

Đáng chết! Kim Myungsoo nghe Jung Jinwoo khiêu khích không chút che giấu, mặt liền đen hơn phân nửa.

"Ôi chao, Jung Jinwoo, lưu lại cho em số điện thoại, a...", vừa mới hô to, miệng cô liền đau tới mức sắc mặt vặn vẹo.

Trong ánh mắt Myungsoo lửa bắn ra bốn phía, một phen khiêng Jiyeon ra ngoài lưu lại ánh mắt kinh ngạc của quần chúng.

"Kim Myungsoo, anh làm gì, thả tôi xuống!!!". Jiyeon nắm tóc Myungsoo, rất muốn nhổ sạch trơn.

Myungsoo hung tợn nhét cô vào xe, vèo một tiếng liền phóng đi.

"Đồ điên, bệnh thần kinh!", Jiyeon thấy tốc độ càng ngày càng cao không khỏi mắng to.

Kim Myungsoo không nói lời nào vẫn đen mặt lái xe.

"Kim Myungsoo, anh rốt cuộc muốn làm gì? Anh hôm nay không phải bề bộn nhiều việc sao? A?"

Myungsoo không để ý tới cô, tiếp điện thoại, nhanh chóng thay đổi hướng đi.

"Anh vừa muốn làm gì?".

Jiyeon sờ sờ đầu, thật sự không biết nam nhân này nghĩ cái gì.

"Câm miệng, Park Jiyeon, nói lần cuối cùng với em, em còn dám cho anh một lần nữa cái mác vợ ngoại tình anh liền bóp chết em."

Cô gái đáng chết, trước mặt hắn mà còn cùng người đàn ông khác thông đồng.

Nhìn miệng cô sưng lên, khóe miệng nhếch nhếch nghĩ tới hương vị đó có vẻ không tệ lắm.

"Kim Myungsoo, tôi nói lần cuối cùng, chúng tôi không có quan hệ đó, nếu anh cảm thấy tôi cho anh đội nón xanh thì đó là do anh nghĩ, cùng tôi không có quan hệ, ok?".

Jiyeon thở dài một hơi, quay đầu ra cửa sổ nhìn cảnh sắc bên ngoài, không thèm để ý tới anh.

Myungsoo trong lòng buồn bực, một quyền nện vào tay lái xe, cô gái đáng chết, tốt xấu gì bọn họ cũng là quan hệ vợ chồng mà.

Trong xe không khí có chút áp lực, Tô Thiển không nói gì, cô chính là cô gái không tim không phổi, áp lực chủ yếu đến từ người bên cạnh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro