Chương 105: Các loại hâm mộ rất ghen tị!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jiyeon vừa uống vừa ở trong diễn đàn xem chuyện xưa, tinh thần lại khá hơn nhiều, sắc mặt dần dần hồng nhuận.

"Anh rất rảnh rỗi sao?" Jiyeon quay đầu liếc Myungsoo đang thủy chung dừng lại tại bên trên thân mình: "Không đi làm việc làm sao nuôi em?" .

Myungsoo trong lòng ấm áp, hôn bẹp một cái lên mặt cô: "Em đồng ý để cho anh nuôi, anh rất vui." .

Jiyeon mày đẹp khẽ nhướng, liếc nhìn Myungsoo không giống Myungsoo: "Anh càng ngày càng ác liệt, anh ở đây trong lòng em chói lọi hình tượng đã ảm đạm không có ánh sáng rồi." .

Myungsoo sửa lại Tây phục, khôi phục lại cái dáng vẻ có chút tuyệt mỹ lãnh khốc, hừ nhẹ: "Hình tượng chói lọi trong lòng em là thế này phải không?" .

Jiyeon gật nhẹ đầu: "Kim Myungsoo đó em mới biết, xem ra thuận mắt hơn nhiều." .

Kim Myungsoo: . . . . . .

Nghe giọng Jiyeon nhạo báng, sẽ không để ý, đối với anh mà nói, nếu nói chói lọi hình tượng cũng không đại biểu cái gì, ít nhất đang đối với phương diện tình yêu, anh và những người khác là giống nhau, hết sức lo sợ, tâm thần bất định bất an.

Jiyeon vuốt vuốt ánh mắt có chút chua xót, nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ, bên ngoài ánh mặt trời rực rỡ, bưng lên nước đường đỏ uống một hớp, cau mày, cô cũng không thế nào thích cái mùi vị này.

"Em là muốn ở trong phòng ngủ hết ngày hay là đi theo anh đến phòng làm việc? Anh hi vọng em chọn vế sau." Myungsoo mặc xong áo khoác, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Jiyeon có chút chói mắt.

Jiyeon dừng tay: "Em sẽ ở lại nhà cùng Soo Jung đi dạo phố, anh tốt nhất là đi làm đi." .

"Được, tất cả nghe theo em!" Myungsoo thấp giọng cười , thanh âm từ tính nghe đặc biệt thoải mái.

Jiyeon mặt đỏ lên, quá choáng nha, đùa giỡn mình, còn cái gì cũng nghe của mình đấy.

Myungsoo mới bước ra khỏi thang máy, các nhân viên lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai trở lại chỗ ngồi của mình, lại không dám nói chuyện, không khí tưng bừng nói chuyện phiếm vừa rồi biến mất, từng người một ngồi nghiêm chỉnh không chút nào nhìn ra hình dáng lười biếng một giây trước.

"Đi họp đi!" Myungsoo chưa từng có nhiều so đo, nếu là trước kia, những người này không tránh được đối mặt với Myugnsoo mặt đen, kể từ khi có Jiyeon, lão đại là càng ngày càng hòa ái hơn.

Vì vậy, Jiyeon trong lòng bọn họ địa vị thật không phải một loại cao cấp bình thường!

"Ài, nhìn lão Đại một chút, ở trước mặt Park Jiyeon vậy mà không có nửa điểm mùi vị đường đường thủ lĩnh Ám Dạ, tỷ thật là đối với Park Jiyeon hâm mộ đến ghen tỵ, hận không được. . ." EunJi lắc đầu đi vào phòng họp, ở trong lòng một hồi cảm khái.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro