Sáng hôm sau :
Những ánh nắng của buổi sáng len lỏi vào căn phòng nhỏ của hai người . Tĩnh Nam đã dậy từ sớm để chuẩn bị thức ăn sáng .
Trong khi đó Tĩnh Đào vẫn đang lạc vào " thế giớ riêng " của cô ấy . Cô đưa tay sang bên cạnh để tìm chút hơi ấm của người kia nhưng khoảng trống lạnh lẽo làm cho cô nhắn mặt khó chịu . Cô mở mắt ra , chớp chớp vài cái để thích nghi dần với ánh sáng , mắt nhìn sang chỗ trống bên cạnh mà tâm trạng trở nên không tốt . Mới sáng ra mà bảo bối của cô đã đi đâu rồi ?!
Tĩnh Đào ngồi trên giường , đầu tóc bù xù mà suy nghĩ vẫn vơ . Được một lúc thì cô cũng chịu đi vệ sinh cá nhân .
_____________
Sau khi vệ sinh cá nhân xong , cô bước xuống lầu và nhìn thấy bóng lưng quen thuoccj của ai kia đang laoy hoay trong bếp . Cô khoanh tay , đứng tựa lưng vào cái tủ được đặt trong bếp . Mắt dán chặt vào Tĩnh Nam . Lúc em ấy nấu ăn trông thật dịu dàng a . Chợt trong đầu cô xuất hiện hình ảnh hàng ngày có thể ngắm nhìn " cụt " nhỏ trong chiếc tạp dề và chuẩn bị bữa sáng cho cô thì thật là hạnh phúc biết bao .
Tĩnh Nam đang laoy hoay với những món ăn nên không biết là có một cặp mắt đang nhìn mình như muốn nuốt chửng vào bụng .
- Chào buổi sáng bảo bối ! - Tĩnh Đào không nhanh không chậm bước đến chỗ Tĩnh Nam đang đứng , dang tay ôm trọn vòng tay thon gọn của cô ấy .
- Ôi trời ơi , chị làm em giật mình - Tĩnh Nam hoảng hốt , tí nữa thì làm rơi cái giá múc canh xuống đất . Xoay người lại , trừng mắt với con người kia .
- Haha , định làm em bất ngờ thôi . Em đang nấu gì vậy ? - Tĩnh Đào đã vô tình chọc cho " cụt " nhỏ xù cánh rồi nên đành đánh trống lảng sang chuyện khác .
- Nấu bữa sáng thôi ! - Tĩnh Nam lại tiếp tục với những món ăn còn dang dở của mình .
- Trông rất ngon đó nha ! Đúng là qua tay Danh nhị tiểu thư đây thì cái gì cũng tuyệt - Tĩnh Đào pom lấy vòng eo nhỏ nhắn ấy mà nịnh nọt .
- Đò lẻo mép , thôi chị ra kia ngồi đi . Ở đây sẽ bám mùi dầu mỡ đó .
- Suỵt , một chút thôi . - Tĩnh Đào dịu dịu váo mái tóc thoang thoảng hương lavender của Tĩnh Nam mà hít ngửi . Mùi hương nhè nhẹ tỏa ra trên người " cụt " nhỏ làm cho Tĩnh Đào mê mẩn không thôi .
- Haizz , được rồi ! - Trước lời nói như ra lệnh đa phần là ôn nhu của Tĩnh Đỉa thì Tình Nam không có cách nào để từ chối cả , đành im lặng và tiếp tục công việc của mình thôi
Tĩnh Nam đi đến đâu thì Tĩnh Đào cũng lẽo đẽo đi theo phía đó , một bước cũng không rời " cụt " nhỏ . Đêm khi Tĩnh Nam nấu xong rồi thì Tĩnh Đào mới chịu buông Tĩnh Nam ra và phụ giúp " cụt " nhỏ mang thức ăn đặt lên bàn .
- Hôm nay chị cư xử hơi lạ ?! Có chuyện gì sao ?! - Tĩnh Nam ngồi xuống đối diện với Tĩnh Đào vừa gắp một ít thức ăn bỏ vào bát Tĩnh Đào vừa hỏi .
- Không có gì đâu , em đừng bận tâm
- Rõ ràng là chị giấu em chuyện gì đó mà ?!
- Mau ăn đi kìa , thức ăn nguội mất bây giờ .
Hai người cùng nhau ngồi ăn nhưng mỗi người mang một tâm trạng và suy nghĩ khác nhau . Người thì thắc mắc về hành động cùng với biểu hiện trên khuôn mặt người kia . Người thì đang buồn rầu vì chuyến công tác dài hạn sắp tói .
______________
22h - phòng Tĩnh Đào .
Vậy là đã kết thúc một ngày , Tĩnh Đào thầm trách tại sao hôm nay thời gian trôi nhanh như vậy .
Tĩnh Nam và Tĩnh Đào lúc này đang cùng an phận trên giường . Tĩnh Nam đang ngủ thì chợt cảm nhận thấy có mọt vòng tay ôm chặt lấy eo mình .
- Sao chư ngủ ?! - Tĩnh Nam xoay người lại , dịu đầu vào cổ Tĩnh Đỉa, hai tay cũng phối hợp đưa lên , đáp trả lại cái ôm từ người kia . Cô hỏi bằng giọng ngái ngủ .
- Bảo bối à , tôi sắp phải xa em rồi . thật là không thích chút nào . - Tĩnh Đỡ ôm " cụt " nhỏ trong lòng chặt hơn như muốn hòa nhập hau thân thể lại cùng với nhau .
- Chị nói lung tung gì đó ?! - Tĩnh Nam ngẩng đầu nhìn lên người đang vuốt tóc mình , cô lên giọng hỏi . Tự nhiên lại nói rời xa mình ?! Có ý gì đây ?! Chị ấy chán mình rồi sao ?! Hay còn lí do khác ?!
- Ý tôi là sắp tới tôi phải đi công tác bên Hàn một tuần . Em nghĩ lung tung đi đâu vậy ?! - Tĩnh Đào mỉm cười , " cụt " nhỉ của cô thật là đáng yêu mà .
- À , không.....em tưởng chị muốn ......- Tĩnh Nam ngập ngừng rồi lại im bặt . Cô hiện tại là đang xấu hổ muốn chết . Người ta chỉ là đi công tác thôi mà , vậy mà nãy giờ trong đầu cô toàn xuất hiện những lí do dở hơi thôi .
- Hửm?! Tôi muốn sao ?! Hay là em đang nghĩ đến chuyện tôi chán em rồi không cần em nữa , có đúng không ?!
- Đâu.....đâu có ...Nhưng mà ....có chút ....chút xíu - Tĩnh Nam càn nói càng vùi đầu vào hõm cổ Tĩnh Đào để che đi khuôn mặt đang đỏ như tôm luộc của mình .
- Haha , tôi biết mà . Mắc cỡ gì chứ , mau bỏ ra cho tôi xem cái mặt đỏ của em như thế nào nào !! - Tĩnh Đào kéo khuân mặt " cụt " nhỏ đối diện mình rồi dùng tay véo lên hai cái má đỏ đỏ ấy .
Tĩnh Nam hận không thể một cước đạp người này bay xuống giường cho rồi . Người ta đang ngại muốn chết đây mà còn trêu .
- Những lúc như thế này nhìn em thật là đáng yêu .
- Xí , em biết em đáng yêu cỡ nào rồi nêm không cần chị khen đâu ! - Tự tin gớm ! Nhưng mà đúng thật .
- Trong khoảng thời gian đó tôi sẽ rất nhớ em ! - Tĩnh Đào hôn chụt vào cái miệng nhỏ đang chu chu ra cãi với mình rồi nhìn thẳng vào mắt " cụt " nhỏ thủ thỉ .
- Em cũng sẽ rất nhớ chị ! - Tĩnh Nam chủ động hôn Tĩnh Đào nhưng chỉ vài giây sau rồi buông ra .
Không ngờ , Tĩnh Đào lại tiếp tục kéo Tĩnh Nam vào nụ hôn còn mãnh liệt hơn , nóng hỏng hơn . Màn đấu lưỡi kết thúc khi cụt nhỏ đã không còn ôxi để thở .
- Khuya rồi. Ngủ thôi. Bảo bối ngủ ngon ! - Tĩnh Đào kéo Tĩnh Nam lại gần mình rồi ôm mèo nhỏ trong lòng như ôm cả sinh mệnh .
- Đồ đáng ghét , hại người ta xém chết ngạt rồi làm như không có gì hả !!!!! - Tĩnh Nam định mắng tiếp nhưng nghe thấy nhịp thở đều của người bên cạnh nên chồm người lên hôn vào môi Tĩnh Đào một cái rồi nói nhỏ :
- Ngủ ngon , em yêu chị !
Sắp tới sẽ là khoảng thời gian đầy nỗ thương nhớ của hai người đây !
End chap
_______________
[ 12h - 10/10/2017 ]
[ 1290 từ ]
Song : Touchdown - TWICE
Nói bé cho nghe nè : Mai Min thi Bóng rổ mà lúc ngày tập luyện gần cuối lại làm Min chấn thương 😭 mà Min lại phải cân cả team 😎 Chắc lần này phải gắng gượng mất thôi ! 😢
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro